Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 790: Triệu Đại lão gia quyết định phải thể hiện thật tốt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:08:13
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triệu Lăng Vân liên tục lên triều hai ngày, gây chuyện, cũng chuyện gì tìm đến , điều khiến lão thái thái vô cùng an lòng, thế nên khi dặn dò Triệu Lăng Vân ăn xằng bậy triều, lão thái thái hết lời khen ngợi một phen.

 

Những lời lão thái thái khen Triệu Lăng Vân khiến Giang Dữ, Giang Hiện trợn mắt há hốc mồm, đồng thời còn thấy Triệu Lăng Vân ngượng ngùng, Triệu đại gia đến ? Có xứng đáng với cách khen ngợi của nãi nãi bọn họ ?

 

Giang Minh Nguyệt bận tâm đến lời của lão thái thái, nàng thấy điều đó gì, lão thái thái khen Triệu Lăng Vân, dù cũng hơn là mắng chứ?

 

Triệu Lăng Vân liền đắc ý dào dạt, vốn thích lão thái thái khen ngợi, cũng tự thấy chẳng khuyết điểm nào. Trước đây còn thể sách gì, nhưng nay theo Trương Các lão phụ tử sách, cũng dự khoa cử, còn suýt nữa thì đỗ đạt công danh. Hắn đến mức , ai còn thể từng sách?

 

Triệu Lăng Vân lão thái thái khen ngợi đến mức chỉ cảm thấy thực sự quá đỗi tuyệt vời, còn những kẻ hiện tại vẫn đang mắng c.h.ử.i , thì hoặc là mắt mù, hoặc là ghen tị vì quá , thấy an lành.

 

“Dùng bữa,” Lão thái thái khen ngợi Triệu Lăng Vân xong, tâm trạng bản cũng trở nên , trong nhà ít chuyện phiền lòng, nhưng Triệu cô gia nhà nàng nàng nở mày nở mặt, lão thái thái liền vui vẻ.

 

“Ta lúc đói bụng,” Triệu Lăng Vân cũng hớn hở, với lão thái thái: “Nãi nãi, mỗi đến chỗ , chẳng về nhà, chỗ thật .”

 

Về đến nhà, lão nương của nào cũng hối hận, lúc sinh dìm c.h.ế.t bô xí, còn trong mắt lão thái thái, chỗ nào cũng , lão thái thái y hệt tổ mẫu ruột của ! Ôi , lão thái thái cũng chính là tổ mẫu ruột của !

 

“Chỗ , con cứ thường cùng Minh Nguyệt đến,” lão thái thái : “Chỉ cần gây chuyện triều, con thừa thời gian để đến đây.”

 

“Người cứ yên tâm,” Triệu Lăng Vân lập tức đồng ý.

 

Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt cứ thế ở hầu phủ cho đến tối mịt mới rời . Triệu Lăng Vân ở bên lão thái thái và lão gia tử chuyện, còn cãi vã với Giang Dữ, Giang Hiện, lo lắng cho vợ chồng Giang Đại Ngưu mãi về, và Giang Nham theo khỏi thành. Giang Minh Nguyệt thì cùng Giang Nguyệt Nga và Tiểu Trình thị trò chuyện, tóm , hai vợ chồng đều rảnh rỗi.

 

Đợi hai vợ chồng rời , lão gia tử mới với lão thái thái: “Người cứ khen , thấy Triệu cô gia khen đến mức nặng bao nhiêu cân nữa , mà gây chuyện, đừng trách .”

 

Lão thái thái đang uống táo đỏ khi ngủ, lão gia tử thế, lão thái thái suýt thì sặc, đặt chén xuống, lão thái thái liền sang lão gia tử : “Tây Lâu ? Hắn đàng hoàng gây chuyện, còn mong gặp chuyện ? Ta cũng nghĩ lời ý thể hết, nhưng , thể gì?”

 

Lão gia tử: “Người khen quá lời .” Đến cả những lời như Văn Khúc Tinh cũng , lão gia tử chỉ hỏi lão thái thái, thấy hổ thẹn ? Hơn nữa, lão gia tử cảm thấy Triệu cô gia còn thật sự tin , đây chẳng mạng ?

 

Lão thái thái: “Ý của là, gặp Tây Lâu thì im miệng ?” Lão gia tử: “Người khen thì cứ khen, đừng khoe khoang.”

 

“Ông trời còn bắt im miệng, im miệng?” Giọng lão thái thái lớn hơn: “Ta khoe khoang gì cho ? Lần nếu trường thi cháy, dám Triệu cô gia nhà chúng thi đỗ Trạng nguyên ?” Nàng cúng dường cho chùa Hương Vân nhiều tiền nhang đèn đến thế, lẽ nào nàng cho rằng tiền đó là phí hoài ?

 

Lão gia tử cảm thấy lý, nhưng thể cãi lão bạn đời, thế nên lão gia tử đành im lặng.

 

Lão thái thái: “Lão già cứ chờ xem, thấy Tây Lâu trong lòng chừng mực, sẽ loạn nữa.” Lão gia tử gì nữa, chuyện quả thật chờ xem .

 

Cuộc tranh cãi giữa lão thái thái và lão gia tử, Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt cách nào . Hai trong xe ngựa về phủ, Giang Minh Nguyệt đường phố bên ngoài cửa sổ, đột nhiên với Triệu Lăng Vân một câu: “Cứ mãi ở kinh thành, cũng ngoài xem .”

 

Con đường từ An Viễn Hầu phủ đến Việt Quốc Công phủ, những cửa hàng dọc phố, những ngôi nhà, mỗi tòa kiến trúc, Giang Minh Nguyệt đều quen thuộc. Nghĩ đến việc còn con đường thêm nhiều năm nữa, Giang Minh Nguyệt bỗng dưng cảm thấy chút phiền muộn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-790-trieu-dai-lao-gia-quyet-dinh-phai-the-hien-that-tot.html.]

Triệu Lăng Vân thò đầu ngoài cửa sổ xe một cái, : “Nàng khỏi Thăng Long Quan, Quỷ Khấp Nguyên một chuyến?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Đó là việc, dọc đường gì, đều xem kỹ.”

 

Triệu Lăng Vân liền : “Vậy chúng cùng ngoài đó đây, ở kinh thành cũng thấy chán .”

 

Giang Minh Nguyệt gật đầu, thể ngoài đó đây, thì thật tuyệt, nàng cầu còn .

 

Triệu Lăng Vân nghĩ nghĩ, liền hỏi Giang Minh Nguyệt: “Vậy chúng ngắm trăng Giang Nam, ngắm tuyết biên quan? Hay là, chúng leo ngọn danh sơn nào?”

 

Giang Minh Nguyệt sững sờ, : “Phải xa đến ?” Nàng chỉ khỏi thành dạo, vị phu quân nhà nàng xa, Giang Nam, biên quan?

 

Triệu Lăng Vân: “Không xa một chút, gọi gì là ngoài dạo?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Vậy thì ngoài thành, gọi là gì?” Triệu Lăng Vân nghiêm túc : “Cái đó gọi là du ngoạn.” Giang Minh Nguyệt: “……” Đi dạo và du ngoạn còn sự khác biệt ?

 

“Chuyện nhớ kỹ,” Triệu Lăng Vân vô cùng trịnh trọng với Giang Minh Nguyệt: “Hiện giờ Thánh thượng đang để mắt đến , đợi thêm ít ngày nữa, Thánh thượng lo lắng chuyện khác , sẽ tìm xin nghỉ phép.”

 

Nói đến xin nghỉ phép, các quan viên khác xin nghỉ phép, chỉ cần xin phép cấp của nha môn , tìm Đông Thịnh Đế xin nghỉ phép, điều khiến Triệu Lăng Vân thêm một trận buồn bực, ngày tháng của khó khăn đến chứ?

 

Lời vô cùng trịnh trọng của Triệu Lăng Vân, Giang Minh Nguyệt để tâm. Muốn Đông Thịnh Đế cho phép, chuyện thế nào cũng khó khăn, khỏi thành dạo chơi thì còn , chứ rời kinh thành nam bắc ư? Đừng hòng mà nghĩ đến.

 

“Ta sẽ biểu hiện hơn,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Như Thánh thượng sẽ còn để mắt đến nữa.”

 

Mèo Dịch Truyện

“Nói ,” Giang Minh Nguyệt liền một câu.

 

Triệu Lăng Vân gật đầu, lên triều, cũng chỉ chiêu thôi. Một là biểu hiện , khiến Thánh thượng nỡ giày vò nữa; hai là tự sức quậy phá, khiến Thánh thượng và bọn Ngụy Hành chán ghét đến cùng cực, đuổi . Lựa chọn thứ hai, thực Triệu Lăng Vân giỏi, nhưng rủi ro quá lớn, Triệu Lăng Vân chỉ sợ mà quậy một trận như thế, nhỡ tự chui Đại Lý Tự Thiên Lao thì ? Ai rảnh rỗi việc gì , tự chuốc họa ngục thất chứ?

 

“Ta nhất định biểu hiện thật , quyết định ,” Triệu Lăng Vân vỗ n.g.ự.c bảo đảm với Giang Minh Nguyệt.

 

Giang Minh Nguyệt liền đưa cho Triệu Lăng Vân một ý, : “Vậy thì lúc lên triều đừng gì cả, thôi là .”

 

“Được,” Triệu Lăng Vân gật đầu, sẽ .

 

quyết định như , Triệu Lăng Vân liền theo. Cộng thêm hai ngày lên triều đó, liên tiếp bảy ngày, Triệu Lăng Vân hề một lời nào triều. Như thế, Giang Nhập Thu yên tâm. Sau khi liên tục lên triều dõi theo con rể bảy ngày, Giang hầu gia yên lòng, lên triều nữa, mà chọn ở nhà nghỉ, hoặc là chạy ngựa trong quân doanh.

 

Đợi thêm bảy ngày nữa trôi qua, Triệu Lăng Vân triều vẫn ngoan ngoãn, một lời nào, các triều thần vẫn luôn để mắt đến vị rốt cuộc cũng yên tâm. Cái tên phá hoại nổi tiếng , con chuột hỏng cả nồi cháo, cuối cùng cũng lòng kính sợ với triều đình, rằng thể gây chuyện trong triều, bọn họ thể thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau đó, đến ngày thứ mười lăm, đúng là nửa tháng Triệu Lăng Vân lên triều. .

 

 

Loading...