Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 793: Chúng ta đều nên hổ thẹn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:50:02
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triệu Lăng Tiêu tại thi hội của văn nhân kinh thành mỗi độ xuân về một bài vịnh xuân từ. Chuyện cũng kẻ thầm bàn tán, cho rằng Tu Sơn Vương phi đang bệnh nặng, Triệu Lăng Tiêu thật thích hợp, dù giả bộ thì cũng nên tỏ vẻ ưu sầu một chút chứ? đối với bài từ mà Triệu Lăng Tiêu , kinh thành đều ngợi khen, nên những kẻ thầm bàn tán cũng tiện mở lời, xét cho cùng, chim đầu đàn ắt bắn, vô cớ đắc tội Triệu Lăng Tiêu thì ích lợi gì?

 

Một trận mắng c.h.ử.i của Triệu Lăng Vân tại Kim Loan Đại Điện, chẳng khác nào chọc thủng tấm màn che, thuận tiện còn đ.á.n.h thức những kẻ từng nghĩ tới điểm .

 

Triệu Lăng Vân: “Tâm trạng thì ngoài giải khuây, chuyện thành vấn đề, ai thể là sai. ruột hóa thành kẻ ngốc , thấy cảnh xuân tươi liền thể vui vẻ đến mức một bài vịnh xuân từ ? Dù cho Triệu Lăng Tiêu một bài thương xuân từ, cũng sẽ nửa lời về !”

 

“Ngươi đây là lý sự cùn,” Bạch Ngự sử phản bác Triệu Lăng Vân: “Vương phi lâm bệnh, Thế tử liền thể một bài từ ư? Đây là quy củ do ai đặt ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Quy củ? Ngươi đem lẽ thường tình của con gọi là quy củ ư? Mẹ ruột của ngươi hại thành kẻ ngốc , ngươi còn tâm trạng ngắm cảnh thơ từ ư? Vu đại nhân ? Ta báo án!”

 

Đại Lý Tự Khanh Vu Thường An: “…” Tại kẻ cứ kéo chuyện chứ?

 

Bạch Sinh Đào bật : “Ngươi tìm Vu đại nhân cáo ai?”

 

Triệu Lăng Vân: “Cáo Triệu Lăng Tiêu chứ , giờ nghi ngờ Vương phi hại là do …”

 

“Khụ,” Đông Thịnh Đế khẽ ho một tiếng.

 

Triệu Lăng Vân sửa lời: “Giờ nghi ngờ Vương phi hại, liên quan đến Triệu Lăng Tiêu đó, ? Ta cáo Triệu Lăng Tiêu, ngươi nhảy dựng lên gì? Ngươi là chuyện, cách khác, những cái c.h.ế.t của các lão thái thái nhà họ Bạch các ngươi, thực sự uẩn khúc?”

 

Quân thần trong điện: “…”

 

Lại vòng trở ư?

 

“Vu đại nhân, Vu đại nhân ?” Triệu Lăng Vân gọi Vu Thường An.

 

ánh mắt đổ dồn về phía Vu Thường An.

 

Vu đại nhân đành cứng rắn : “Ngươi hãy chuyện tử tế với Bạch đại nhân, gì cứ thẳng, đây nơi để ngươi cáo trạng.”

 

Ngươi ở Kim Loan Điện, tìm , một Đại Lý Tự Khanh, để cáo trạng ư? Trong mắt ngươi còn Thánh thượng ?

 

Một ngôn quan của Ngự Sử Đài lên tiếng bênh vực Bạch Sinh Đào: “Mấy vị lão thái thái nhà họ Bạch đều sống , Triệu Tây Lâu ngươi chớ ăn càn rỡ.”

 

Triệu Lăng Vân: “Chính ngươi cũng già trong nhà, nhưng họ Bạch ngươi thể tất nỗi khó khăn của việc cả nhà họ Cao lên kinh, đây tâm tư độc địa thì là gì? Họ Bạch, ngươi cũng xứng gọi là kẻ sĩ ư? Những sách thánh hiền ngươi , đều chui bụng ch.ó hết ? Thánh thượng, thần lấy hổ thẹn khi cùng kẻ như họ Bạch đồng triều quan, ngay cả cũng xứng!”

 

Phải rằng, trong các thần tử trong điện, ít vui vẻ khi Triệu Lăng Vân mắng c.h.ử.i Bạch Sinh Đào. Bọn ngự sử , ngày thường chỉ cần bắt chút chuyện nhỏ, liền thể mắng cho ngươi ngóc đầu lên nổi, cứ như thể thiên hạ chỉ của Ngự Sử Đài là thánh nhân, cương trực chính trực, vĩnh viễn phạm , còn những khác đều là tội nhân, điểm khác biệt duy nhất là tội lớn tội nhỏ mà thôi. Bọn , đúng là thiếu nợ gặp loại như Triệu Lăng Vân.

 

À đúng , cũng đại thần nhớ , của Ngự Sử Đài cũng ít mắng c.h.ử.i Triệu Lăng Vân, những tấu chương cáo trạng Triệu Lăng Vân mà bọn họ đưa lên mặt Đông Thịnh Đế, lẽ chất thành mấy hòm . Trước Triệu Lăng Vân lên triều sớm, nên Ngự Sử Đài chỉ thể tùy ý mắng chửi, giờ đây Triệu Lăng Vân cũng thể lên triều sớm, hôm nay còn bắt cái cớ , đây tính là báo ứng của đám “thánh nhân” Ngự Sử Đài ?

Mèo Dịch Truyện

 

Ngụy Tương gia Đông Thịnh Đế một cái, thấy Hoàng thượng bệ hạ ý định quát dừng Triệu Lăng Vân, Ngụy Tương gia đành nữa mở lời với Triệu Lăng Vân: “Rốt cuộc ngươi chuyện gì? Ngươi thể đ.á.n.h đồng mấy chuyện với . Ta xin hỏi ngươi, ngươi chuyện của Tu Sơn Vương Thế tử, chuyện của Bạch đại nhân, hoặc lẽ ngươi chuyện của Bỉnh Liệt Hầu?”

 

“Ngươi đừng ngang ngược vô lý,” Hạ Các lão lúc cũng mở miệng: “Ngươi hãy nghĩ cho kỹ hẵng .”

 

Triệu Lăng Vân tiếc nuối, thấy sắp mắng cho kẻ họ Bạch lời nào, thì hai vị nhảy .

 

“Ngươi cũng ,” Hạ Các lão lúc với Bạch Sinh Đào: “Chuyện gia tộc họ Cao lên kinh, cần tính kế lâu dài, thể vội vàng .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-793-chung-ta-deu-nen-ho-then.html.]

Triệu Lăng Vân Bạch Sinh Đào lạnh một tiếng, : “Các lão ngươi còn ? Hắn đang xung phong lâm trận vì chủ tử của đó, Triệu Lăng Tiêu chính là kẻ hại Cao Hầu gia, …”

 

“Đã bảo ngươi đừng ngang ngược vô lý,” Hạ Các lão nghiêm giọng cắt ngang lời Triệu Lăng Vân, : “Ngươi bằng chứng ?”

 

Ngươi là sợ Bạch Sinh Đào bắt nhược điểm của ngươi, ?

 

Bạch Sinh Đào Hạ Các lão, thầm c.ắ.n răng một cái, Hạ Chiếu Thanh giờ đây là kẻ thù của Thế tử .

 

Đông Thịnh Đế lúc lên tiếng: “Triệu Tây Lâu, rốt cuộc ngươi gì?”

 

Hạ Các lão đưa mắt hiệu cho Triệu Lăng Vân, Thánh thượng bảo ngươi đừng dây dưa nữa, chuyện Bạch Sinh Đào là phe cánh của Triệu Lăng Tiêu , ngươi hãy đổi chủ đề khác .

 

Triệu Lăng Vân nén giận, : “Thánh thượng, thần chuyện của gia tộc họ Cao.”

 

Cũng xem như là phân biệt nặng nhẹ, Đông Thịnh Đế gật đầu một cái, : “Ngươi lời gì ?”

 

Bạch Ngự sử liều mạng, lớn tiếng : “Hai đứa trẻ trong nhà ngươi bái Bỉnh Liệt Hầu thầy, ngươi thể thiên vị ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Cho nên mới sách của ngươi đều chui bụng ch.ó hết , tiến cử hiền tài cần tránh , chỉ cho phép ngươi như ch.ó dại đuổi theo Cao Hầu gia mà sủa điên cuồng, cho phép một lời công bằng cho Cao Hầu gia ?”

 

“Thánh thượng,” Triệu Lăng Vân cũng cho Bạch Ngự sử cơ hội chuyện, mắng xong , liền với Đông Thịnh Đế: “Thần cho rằng, thể để Nguyên Lão Thái Quân cứ thế lên kinh thành.”

 

Đông Thịnh Đế: “Lời ngươi ý gì?”

 

Triệu Lăng Vân: “Cả nhà họ Cao trung liệt, những bài vị đặt trong từ đường, đếm từng cái một, đều là những liệt vì nước mà tử trận sa trường. Thần xin hỏi , gia tộc họ Cao cả nhà lên kinh, những bài vị trong từ đường họ Cao dời thế nào?”

 

Đông Thịnh Đế sững sờ, vấn đề từng nghĩ tới.

 

Triệu Lăng Vân: “Đây là chuyện thứ nhất, còn nữa, triều đình cứ để Nguyên Lão Thái Quân dẫn theo tộc nhân, bất kỳ sắp xếp nào, cứ như chạy nạn mà lên kinh thành ?”

 

Ngụy Tương gia : “Chạy nạn? Sao đây là chạy nạn?”

 

Triệu Lăng Vân: “Triều đình phái nghênh đón lão thái quân lên kinh thành ?”

 

Bạch Sinh Đào há miệng .

 

Triệu Lăng Vân đưa tay chỉ Bạch Sinh Đào, cất tiếng nhanh hơn Bạch Ngự sử: “Ngươi mà còn móc nữa, thì đừng trách động thủ.”

 

“Động thủ?” Bạch Sinh Đào đang đợi Triệu Lăng Vân động thủ đấy, ngươi nghĩ Kim Loan Điện là nơi nào? Ngươi thử động thủ xem nào?

 

“Phỉ!” Triệu Lăng Vân phun một ngụm nước bọt Bạch Sinh Đào.

 

“Nói thật, ngươi thật sự xứng nhắc đến Nguyên Lão Thái Quân, họ Bạch ngươi ngay cả xách giày cho lão thái quân cũng xứng,” khi Bạch Sinh Đào kịp phản ứng, Triệu Lăng Vân hướng về Bạch Sinh Đào mà mắng xối xả, “Phu quân của lão thái quân tử trận ở Độc Lang Sơn, mấy con trai, trừ Cao Hầu gia , cũng đều tử trận sa trường, chỉ với điều thôi, Đại Dận chúng cũng kính trọng lão thái quân, kẻ nào mà chút kính trọng đối với lão thái quân, thì xứng !”

 

“Đừng với rằng, các tướng môn khác cũng hồn tử trận,” giọng của Triệu Lăng Vân đanh thép, “Ai công lao hiển hách như Nguyên Lão Thái Quân cống hiến nhiều đến thế, các ngươi hãy kể một nữa xem? Đừng quên, di cốt của Cao lão tướng quân đến tận hôm nay, vẫn còn man di dùng lời nguyền của miếu tà thần trấn giữ Độc Lang Sơn đó.”

 

“Đường đường Đại Dận , trăm vạn thiết kỵ, mãnh tướng như mây, một điện đầy thần tử,” Triệu Lăng Vân lắc đầu lạnh, thở dài một tiếng: “Vậy mà ngay cả tâm nguyện đón di cốt chồng khuất của một lão phụ nhân cũng thể thỏa mãn. Ta các ngươi nghĩ thế nào, dù thì còn mặt mũi nào để gặp Nguyên Lão Thái Quân.”

 

 

Loading...