Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 831: Đây là lý do quỷ quái gì ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:50:41
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nguyệt Nga liếc lão thái thái một cái. Lão thái thái lập tức : “Ngươi mau thu nước mắt cho , nếu còn nữa, sẽ móc mắt ngươi , kẻo mệt mỏi đôi mắt đẫm lệ của ngươi.” Lời lẽ tàn nhẫn của lão thái thái vẫn tác dụng với Giang Nguyệt Nga, nàng rưng rưng nước mắt, giơ tay lau khô, đoạn gạt sạch lệ châu.
Lão thái thái: “Ngươi cho , rốt cuộc Minh Nguyệt gì với ngươi?”
Giang Nguyệt Nga: “Minh Nguyệt mắng .”
Lão thái thái suýt nữa thì bật vì tức, : “Lúc mà Giang Minh Nguyệt nó còn mắng ngươi, thì nó còn là ? Vả , ngươi bao giờ mắng ngươi mà ngươi như ?”
Giang Nguyệt Nga lão thái thái cho ngây , lẩm bẩm: “Nàng , mắng .”
Lão thái thái: “ , ngươi đúng là vu oan cho nó , ngươi xem, rốt cuộc nó gì với ngươi?”
Lời Giang Nguyệt Nga phần chi tiết hơn Giang Minh Nguyệt, nhưng nội dung đại khái sai biệt là bao, mà Giang Minh Nguyệt thì thực sự lời nào quá đáng. Lão thái thái liền thấy kỳ lạ, : “Những lời ngươi vấn đề gì ? Rốt cuộc là câu nào khiến ngươi đau lòng?”
Giang Nguyệt Nga lắc đầu, : “Ta chỉ là Minh Nguyệt chuyện, cảm thấy bản vô dụng, nếu một nửa bản lĩnh của Minh Nguyệt, cũng sẽ đến nông nỗi .”
Ngươi hôm nay đến cái mức nào mà thể vượt qua nữa? Lão thái thái Giang Nguyệt Nga ngây , thể hiểu nổi nàng đang nghĩ gì. Giang Nguyệt Nga thì cứ lẩm bẩm một , những lời về sự vô dụng, kém cỏi của bản .
Mãi đến khi Giang Nguyệt Nga lời ngưỡng mộ Giang Minh Nguyệt, lão thái thái mới sực tỉnh, là đứa cháu gái lớn của nàng đang tự ti.
“Minh Nguyệt từng cứ sống cuộc đời của , đừng bận tâm khác gì,” Giang Nguyệt Nga khẽ : “Ta cũng như , nhưng .”
Lão thái thái xong chỉ còn thở dài, Giang Minh Nguyệt ngay cả khác nàng cũng chẳng thèm liếc , nàng căn bản thấy ai cả, liệu nàng bận tâm khác gì về ? Nói khó một chút, ngươi đây gọi là kiêu ngạo ai mắt. Lúc ngươi còn bé tí dám đ.â.m cha ruột một dao, ngươi đây cũng tranh giành với nó ?
“Nếu nó thật sự bản lĩnh như ngươi , ở cũng mạnh hơn ngươi,” lão thái thái với Giang Nguyệt Nga: “Vậy thì nó còn đầu tư tiền việc buôn bán của ngươi, mong ngươi kiếm tiền giúp nó ? Nguyệt Nga , với sinh khác , cuộc sống tự nhiên cũng khác , ngươi cho rằng Minh Nguyệt bản lĩnh hơn ngươi, nhưng Minh Nguyệt nó thể sống cuộc đời của ngươi ?”
Giang Nguyệt Nga: “Nàng thể.”
Lão thái thái: “…”
Ngươi lấy sự tự tin đối với ngươi ? Nếu ngươi mà ở Ninh Quốc Công phủ, e rằng đó là một t.h.ả.m án diệt môn .
Giang Nguyệt Nga , tâm trạng kiềm chế nữa, nàng hiện giờ chỉ cảm thấy, nếu nàng một nửa bản lĩnh của Giang Minh Nguyệt, nàng cũng sẽ để cuộc sống của nông nỗi .
Nhìn Giang Nguyệt Nga than trách phận, lão thái thái chẳng còn gì để nữa, theo kinh nghiệm sống của lão, đ.â.m đầu ngõ cụt thì chỉ thể tự giải thoát, ngoài khuyên can cũng vô ích.
“Muội ngươi còn m.a.n.g t.h.a.i kìa,” lão thái thái : “Ngươi xem ngươi vội vàng ?”
Giang Nguyệt Nga: “Minh Nguyệt sẽ như , Minh Nguyệt mệnh hơn .”
Lão thái thái Giang Nguyệt Nga , liền cảm thấy tạm , hai chị em dù thế nào thì cũng đều mong điều cho đối phương.
“Nghỉ ngơi , đại cô nãi nãi của ,” lão thái thái sờ sờ khuôn mặt lạnh buốt vì nước mắt của Giang Nguyệt Nga, : “Minh Nguyệt bản lĩnh, nhưng bản lĩnh để sống qua ngày đoạn tháng. Nguyệt Nga , nãi nãi còn trông cậy ngươi giúp đỡ nó nhiều hơn đó.”
Mèo Dịch Truyện
Giang Nguyệt Nga: “Minh Nguyệt chuyện gì cần giúp ?”
Lão thái thái: “Tiền đó, ai da, hai vợ chồng đó ngươi giúp ăn, bọn họ đưa vốn cho ngươi ? Ta cho ngươi , chị em ruột thịt cũng rõ ràng sổ sách, nếu Minh Nguyệt đưa vốn cho ngươi, ngươi giúp cho nó .”
Giang Nguyệt Nga: “Hả?”
Lão thái thái: “Nếu Giang Minh Nguyệt nó dám chơi trò vốn mà đòi lợi với ngươi, sẽ dám đến Việt Quốc Công phủ mà đ.á.n.h cho nó một trận.”
Giang Nguyệt Nga lão thái thái cho ngơ ngẩn cả , lúc nàng đang đau lòng, con nàng mất , mà nãi nãi chuyện ăn với nàng, còn nghi ngờ Giang Minh Nguyệt và Triệu Lăng Vân dùng tay bắt sói trắng ?
“Người,” Giang Nguyệt Nga nghĩ nghĩ, nhưng nghĩ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-831-day-la-ly-do-quy-quai-gi.html.]
Lão thái thái: “Ngươi đói ?”
Giang Nguyệt Nga: “Ta đói.”
Lão thái thái: “Nếu đói, thì ngươi cứ nghĩ cách việc buôn bán của , nghĩ cái thì ích, nghĩ cái khác đều là phí công.”
Giang Nguyệt Nga mấp máy môi.
“Không đói cũng ăn chút ,” lão thái thái đợi Giang Nguyệt Nga , tiếp: “Muốn dưỡng thể thì ngươi ăn nhiều . Ngươi tin lời nãi nãi, ngày tháng của ngươi còn ở phía , bây giờ mà ngươi cứ giày vò bản , ngươi sẽ hối hận đó.”
“Minh Nguyệt ?” Giang Nguyệt Nga hỏi.
Lão thái thái: “Nó chọc cho ngươi , nó còn dám đến gặp ngươi ?”
Giang Nguyệt Nga gì nữa.
“ ngươi cần lo lắng cho nó, nó vô tư lắm,” lão thái thái : “Ta sẽ gọi mang đồ ăn đến cho ngươi.”
Giang Nguyệt Nga : “Nãi nãi, thực sự đói.” Cả ngày nay nàng uống mấy chén t.h.u.ố.c thang .
Lão thái thái để ý đến Giang Nguyệt Nga, dậy ngoài phòng ngủ, : “Ngươi còn gặp ngươi ? Nếu gặp, sẽ bảo hai vợ chồng nó về .”
Giang Nguyệt Nga còn kịp , lão thái thái : “Thôi bỏ , hỏi ngươi cũng bằng , ngươi cứ đừng gặp ngươi thì hơn, tránh để ngươi than phận, lỡ ngươi chọc cho ngươi nổi giận, thì trời mới sẽ xảy chuyện gì.”
Khi lão thái thái khỏi phòng ngủ, bà còn va mạnh cánh cửa, phát tiếng “loảng xoảng”. Giang Nguyệt Nga giường, dù giật cũng khẽ rùng .
“Nãi nãi,” lầu, Giang Hiện thấy lão thái thái xuống, là đầu tiên cất tiếng gọi. Hai bà v.ú đỡ lão thái thái xuống lầu, Giang Hiện chạy tới, tiếp quản công việc của hai bà vú, đỡ lão thái thái sân. Giang Dữ cũng đỡ lão thái thái, nhưng mới bước chân, Giang Hiện chạy đến mặt lão thái thái . Trong việc , Giang đại thiếu gia vĩnh viễn chậm hơn khác một bước.
“Nãi nãi, đại tỷ thế nào ?” Giang Minh Nguyệt hỏi.
Lão thái thái đến mặt Giang Minh Nguyệt, chằm chằm mặt nàng. Giang Minh Nguyệt: “Sao ạ?” Chẳng lẽ mặt nàng cũng chọc giận nãi nãi ?
Lão thái thái: “Đại tỷ ngươi chỉ là đau lòng, liên quan đến ngươi, ngươi phía xem Tây Lâu .”
Giang Minh Nguyệt: “Vậy nàng vì cớ gì?”
Lão thái thái: “Nàng đau lòng đó.”
Giang Nhập Thu : “Không ngươi chọc giận là , ngươi hỏi rõ ràng như gì? Đại tỷ ngươi đau lòng thì nàng , cái ngươi cũng quản ?”
Giang Minh Nguyệt: “ nàng thể cứ mãi .”
Lão thái thái: “Được , chuyện của tỷ tỷ ngươi, ngươi quản cũng quản , ngươi là đại phu ?”
Lão thái thái một câu khiến Giang Minh Nguyệt câm nín, giá mà nàng là một đại phu thì !
Lão thái thái: “Ngươi , ngươi cũng đừng ngày nào cũng lượn lờ mặt đại tỷ ngươi nữa. Ngươi cùng Tây Lâu đến Ngọc Phong Quan . Người mà, nhân lúc còn trẻ khắp nơi một chút cũng , mở mang kiến thức.”
Giang Minh Nguyệt : “Ta cảm thấy đang đuổi ?”
Lão thái thái vui : “Ngươi hơn đại tỷ ngươi, đại tỷ ngươi thấy phiền ngươi, cũng thấy phiền ngươi.”
Giang Minh Nguyệt: “…” Đây là cái cớ quỷ quái gì ?