Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 854: Cung Khuyết Mấy Tầng Lại Mấy Tầng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:48:03
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Bảo Trương Các lão trở về Đông cung mới Thái tử gia nhà cung. Lưu Bảo đợi mãi đến khi trời sắp tối, Thái tử mới từ trong cung trở về.
“Chủ tử,” Lưu Bảo đỡ Thái tử xuống kiệu, chạm tay Thái tử, y rùng một cái. Tay Thái tử lạnh như băng, một câu may mắn, thì chẳng khác gì tay chết.
“Mau,” Lưu Bảo đỡ Thái tử Xuân Hòa Điện, cất giọng gọi đốt địa long, mang cả than bồn đốt .
“Không cần, lạnh,” Thái tử .
Lưu Bảo vội vàng : “Tay lạnh cóng đây.”
“Mang một chén nước nóng đến,” Thái tử .
Lưu Bảo đỡ Thái tử xuống tháp, chạy rót một chén nước nóng mang đến, hai tay dâng lên mặt Thái tử. Thái tử chỉ uống một ngụm nước nóng, khẽ thở một , lấy chén nước úp tay.
Lưu Bảo thấy chủ tử nhà như , vội vàng lấy lò sưởi tay đến, bỏ than bạc đốt lò, hai tay đưa cho Thái tử.
Thái tử ôm lò sưởi tay, liếc Lưu Bảo một cái, : “Sức khỏe của Trương Các lão thế nào ?”
Lưu Bảo: “Các lão đại nhân chỉ nhiễm phong hàn, nô tài kịp vài câu, lão nhân gia ngủ .”
Thái tử: “Chỉ nhiễm phong hàn thì , Trương phủ chuyện gì chứ?”
Lưu Bảo chủ tử nhà bệnh tật xiêu vẹo tháp, nếu y chuyện của Triệu Lăng Vân , chọc tức chủ tử , thì .
“Có chuyện gì?” Thái tử lúc hỏi.
Lưu Bảo giả vờ chuyện gì thành công, Thái tử liếc mắt một cái .
Lưu Bảo bèn xòa : “Khi nô tài đến Trương phủ, Triệu đại lão gia cũng ở đó, ai chọc giận y vui, đại lão gia trút giận lên nô tài.”
Thái tử: “Y mắng ngươi cái gì?”
Lưu Bảo: “Chuyện đó thì đến nỗi, đại lão gia chỉ là ngươi đến? Điện hạ ?”
Thái tử về phía Lưu Bảo. Nụ mặt Lưu Bảo khó giữ nổi, y nhỏ giọng : “Trương đại nhân , hôm nay là sinh thần của Hàn Tam thiếu gia Tín Quốc Công phủ, đại lão gia uống rượu mừng thọ y, vì thăm bệnh các lão đại nhân, đại lão gia rời khỏi bàn tiệc, y tâm trạng , là do rượu uống .”
Thái tử: “Ngươi nãy còn , ai chọc giận y.”
Lưu Bảo tự tát một cái, thỉnh tội : “Nô tài nãy chuyện suy nghĩ.”
Thái tử bật , : “Y trách đến thăm thầy.”
Lưu Bảo: “Chủ tử, các lão đại nhân cũng nhận đại lão gia tử, nô tài hôm nay mới chuyện .”
“Ồ?” Thái tử nhàn nhạt đáp một tiếng.
Lưu Bảo: “Các lão đại nhân dạy đại lão gia sách cũng ít ngày , hơn nữa, đại lão gia nếu thực sự bái lão nhân gia thầy, với tính cách của đại lão gia, các lão đại nhân từ chối cũng từ chối .”
Thái tử: “Ngươi nghĩ sai , Trương Các lão nếu nhận tử , thì Triệu Tây Lâu dù náo loạn đến mức nào, chuyện cũng sẽ thành.”
Lưu Bảo hiểu : “Vậy các lão đại nhân đây là?”
Thái tử: “Cứ .”
Lưu Bảo: “Chủ tử, nếu chuyện nữa, nô tài sẽ chuyện khác, hôm nay nô tài đường…”
“Ta mệt ,” Thái tử ngắt lời Lưu Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-854-cung-khuyet-may-tang-lai-may-tang.html.]
Lưu Bảo vội vàng đỡ Thái tử xuống giường. “Ta cứ ở đây tựa một lát,” Thái tử lên giường , : “Ngươi ngoài , một một lát.”
Lưu Bảo dám thêm, đắp chăn cho Thái tử xong, y lui khỏi tẩm thất của Thái tử.
Thái tử nhắm mắt ngủ một lúc, nhưng ngủ ? Triệu Lăng Vân y ? Hẳn là vị vì Phúc Vương, mà tất cả những chuyện , đều bắt nguồn từ mẫu hậu của y.
Mèo Dịch Truyện
Thái tử kìm nhớ những gì trải qua ở Phượng Nghi Điện.
Thái tử gặp con trai, nhưng Hoàng hậu chỉ cho y cửa ngoại thất, do một cung ma ma bế tiểu hoàng tôn xa xa trong nội thất, Hoàng hậu cứ để Thái tử con trai như .
“Con bệnh khí trong ,” Hoàng hậu nương nương với Thái tử: “Tuyệt đối đừng lây bệnh khí cho Trường Thọ Nhi.”
Thái tử cửa ngoại thất, y cố gắng , nhưng cũng chỉ thể thấy chiếc chăn hoa nhỏ bao bọc lấy con trai, một sợi tóc của tiểu hoàng tôn, Thái tử cũng thể thấy .
“Mau chóng trở về ,” chỉ , Hoàng hậu nương nương còn giục Thái tử mau chóng rời , “Thân thể con , tự cẩn thận một chút, đừng để bổn cung lo lắng cho con.”
Thái tử ở Phượng Nghi Điện thật sự thể ở thêm, đành rời .
Đợi đến khi thái giám nâng kiệu cho y hỏi y gặp Thánh thượng , Thái tử kiệu, đầu về hướng Thừa Đức Điện. Cung điện trùng trùng điệp điệp, cách bao nhiêu bức tường đỏ, Thái tử đếm những viên ngói xanh mà y thể thấy, cho đến khi còn đếm rõ nữa, y cũng thể thấy một góc mái cong của Thừa Đức Điện.
Nói là cha con, nhưng gặp mặt khó khăn đến .
Thái tử tháp, kéo chặt chăn.
Đã là cuối xuân , gió là gió ấm, khí kinh thành đều thoang thoảng mùi hoa, Thái tử ôm lò sưởi tay, đắp chăn dày, nhưng vẫn thể cảm thấy một chút ấm nào.
Có hoàng tôn, y vị Thái tử dường như còn quan trọng nữa, mẫu hậu của y dường như bắt đầu chấp nhận cái c.h.ế.t thể đến bất cứ lúc nào của y, một mặt chờ đợi Trường Thọ Nhi trưởng thành.
Thái tử khẽ , y giờ đây cũng nếm trải cảm giác cô độc , Phúc Vương cũng còn đến thăm y nữa, Triệu Lăng Vân cũng ý kiến với y, thầy của y, vị thầy vì y mà tránh hiềm nghi bao nhiêu năm, dường như cũng ý kiến với y.
So với vị Thái tử , thầy của y cận với Triệu Lăng Vân hơn.
, còn Triệu Lăng Vân, y vẫn luôn chờ Triệu Lăng Vân đến gặp y, về biên quan phía Bắc, y cũng chuyện dặn dò Triệu Lăng Vân, nhưng Triệu Lăng Vân thà uống rượu mừng thọ của Hàn Cát, y cũng chịu đến Đông cung một chuyến.
Lưu Bảo canh giữ cửa điện Xuân Hòa, theo sự của Điền Lương Đệ và Phúc Nương, Thái tử phi bệnh nặng ở Phượng Nghi Điện, các quý phụ nhân của Đông cung dường như thứ gì đó dọa vỡ mật, lệnh thì dám đến Xuân Hòa Điện. Xuân Hòa Điện cứ như , và những nơi khác của Đông cung dường như trở thành hai thế giới ai phiền ai.
Lưu Bảo c.ắ.n môi, thỉnh thoảng cánh cửa điện đang hé mở phía , y chờ Thái tử Điện hạ gọi y, nhưng cho đến khi màn đêm buông xuống, Thái tử Điện hạ trong Xuân Hòa Điện vẫn chút động tĩnh nào.
Phúc Vương và Trần Phương Phỉ tối nay dùng bữa tối ở Hương Lan Điện của Ngọc Quý phi.
“Ta đáng lẽ nên uống rượu với Triệu đại,” ăn uống no say, Phúc Vương đặt bát đũa xuống, với Ngọc Quý phi: “Sáng mai y sẽ khởi hành .”
Ngọc Quý phi: “Triệu Tây Lâu sáng mai sẽ , tối nay y ở chuyện với mẫu y ?”
“Hả?” Phúc Vương há hốc mồm Ngọc Quý phi.
Ngọc Quý phi thốt lời sai , Triệu Lăng Vân và mẫu y, Trịnh thị, là thù địch, chuyện trong kinh thành ai mà chẳng ? Triệu Lăng Vân tối nay ở với ai, y cũng sẽ ở với lão nương y.
“Rốt cuộc thì cũng là con ruột thịt, thể thù hận đến mức nào?” Ngọc Quý phi sai, nhưng vẫn cố gắng chống chế với Phúc Vương: “Ngươi mau thu vẻ ngu ngốc của ngươi , danh tiếng bất hiếu của Triệu Tây Lâu, phần lớn đều là do ngươi mà .”
“Sao thể đổ cho chứ?” Phúc Vương kêu oan, suy nghĩ một lát y : “Ta cũng lâu đến thăm Thái tử ca ca .”
Ngọc Quý phi lấy đũa gõ đầu Phúc Vương, : “Ngươi cứ bớt chuyện , Thái tử Điện hạ cần ngươi đến thăm ư?”
Trần Phương Phỉ một bên lẳng lặng thở phào nhẹ nhõm.