Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 877: Ai cùng ngươi nói về đạo quân tử ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:15:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện nhà Mông, trong đoàn Bắc tiến, bàn tán suốt năm sáu ngày trời, đó nhiệt huyết của cũng dần nguội lạnh. Cảnh sắc ven đường, những và việc gặp gỡ, dần dà thế chuyện nhà Mông.

 

“Vậy thì quản cái gì?” Triệu Lăng Vân, Tôn Thụy nhắc nhở nhiều về việc quản miệng cấp , liền cằn nhằn: “Hắn thật sự nghĩ bao nhiêu quan tâm đến nhà Mông lão ?”

 

Giang Minh Nguyệt lúc đang cầm một thực đơn, họ sắp đến một nơi tên là Bàn Dương Trấn để dùng bữa. Thực đơn là của một tửu lầu tên Tụ Phúc Trang trong trấn, là do Tiền Đường đặc biệt lấy từ trưởng Tiền Khôn của y. Theo lời Ngũ thiếu Tiền Đường, Tụ Phúc Trang ở Bàn Dương Trấn là tửu lầu mà đại ca y yêu thích nhất trong đời.

 

Giang Minh Nguyệt phần tin lời Tiền Đường, nếu chân ái, Tiền đại thống lĩnh cũng sẽ giữ một thực đơn của Tụ Phúc Trang vài năm như .

 

“Cũng chẳng tửu lầu còn ,” Thấy phu nhân nhà chú ý thực đơn, Triệu Lăng Vân liền cằn nhằn Tôn tướng quân nữa, với Giang Minh Nguyệt: “Tiền đại ca sáu năm từng đến một , sáu năm , e rằng Tụ Phúc Trang thể tiếp tục kinh doanh, đóng cửa chăng?”

 

Giang Minh Nguyệt: “ tửu lầu tên là Tụ Phúc Trang, một cái tên thật phúc khí.”

 

Tên tửu lầu phúc khí, thì liên quan gì đến việc tửu lầu phá sản đóng cửa ?

 

Triệu Lăng Vân phu nhân nhà , thể hiểu nổi, nhưng Triệu đại lão gia vẫn : “Phu nhân , Tụ Phúc Trang nếu đóng cửa, nhất định vì tên , mà là do ông chủ phế vật.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Cũng thể là ông chủ nghề nữa.”

 

Cũng chẳng luật pháp nào quy định, mở tiệm ăn thì cả đời cả.

 

Triệu Lăng Vân một nữa cảm thấy thể chuyện tiếp . Vợ chồng y hôm nay cứ hợp , đây là chuyện gì ?

 

Giang Minh Nguyệt cuối cùng cũng xong thực đơn, ngẩng đầu Triệu Lăng Vân, liền thấy tướng công nàng đang há miệng ngáp dài. Triệu Lăng Vân lúc mắt màu xanh đen, đêm qua ngủ ngon. Giang Minh Nguyệt thì đêm qua mộng mị, ngủ say sưa. Sáng sớm thức dậy, bận rộn thăm lão gia, ăn bữa sáng, bận rộn rời dịch trạm tiếp tục lên đường. Sau đó liền xe ngựa, cách cửa sổ Tiền Đường đang cưỡi ngựa bên ngoài về Tụ Phúc Lầu ở Bàn Dương Trấn. Giang Minh Nguyệt còn kịp để ý đến Triệu Lăng Vân.

 

Nàng khẽ đưa tay vuốt ve mắt Triệu Lăng Vân, Giang Minh Nguyệt hỏi: “Đêm qua ngủ ngon ?”

 

“Không chuyện đó,” Triệu Lăng Vân phủ nhận xong, há miệng, liền ngáp một cái.

 

Hai vợ chồng liền im lặng. Nói một ngàn vạn lời rằng đêm qua ngủ ngon, nhưng cứ ngáp mãi, lời ai tin ?

 

Giang Minh Nguyệt đặt thực đơn trong tay xuống chiếc bàn nhỏ.

 

Trong lòng Triệu Lăng Vân khẽ run lên. Phu nhân y ném thực đơn mạnh tay, là đang giận ?

 

Giang Minh Nguyệt thở dài một .

 

Triệu Lăng Vân vội vàng : “Phu nhân, thật sự…”

 

“Viết thư cho Vương gia ,” Giang Minh Nguyệt .

 

Triệu Lăng Vân đang định lấy cớ ngủ quen giường dịch trạm thì liền sững sờ.

 

Giang Minh Nguyệt: “Lo lắng đến mức ngủ , chúng đừng chịu tội nữa, thư thì cứ .”

 

Triệu Lăng Vân: “Có thể ? Vạn nhất hại Vương gia thì ?”

 

phu nhân vì chuyện mà mất ngủ.

 

“Chỉ là thể sẽ khiến một vui,” Giang Minh Nguyệt : “Sẽ chút rắc rối, nhưng sẽ vấn đề lớn , Thánh thượng ở đó mà.”

 

Chỉ cần Đông Thịnh Đế , ai còn thể vì một bức thư Triệu Lăng Vân cho Phúc Vương mà lấy mạng Phúc Vương chứ?

 

Triệu Lăng Vân khoanh tay ngực, dựa vách xe bắt đầu suy ngẫm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-877-ai-cung-nguoi-noi-ve-dao-quan-tu.html.]

 

Giang Minh Nguyệt: “Cứ để Đại Lực cùng Hồ Lô cưỡi ngựa nhanh về, chúng chậm, thư hồi âm của Vương gia, sẽ sớm nhận thôi.”

 

Triệu Lăng Vân: “Trực tiếp để Đại Lực đưa thư chẳng ?”

 

Xem vị tướng công nhà nàng quyết định thư . Giang Minh Nguyệt liếc Triệu Lăng Vân một cái, : “Vương gia mới quen Đại Lực mấy ngày? Bức thư đương nhiên do Hồ Lô đưa , Đông Qua cũng , nhưng thấy, Hồ Lô cưỡi ngựa giỏi hơn Đông Qua.”

 

Triệu Lăng Vân: “Nếu về năng lực, Hồ Lô mạnh hơn Đông Qua một chút.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Vậy ngay bây giờ ? Ta mài mực cho .”

 

quyết định bức thư , Triệu Lăng Vân , y một bụng lời , ừm, cũng thể là đầy bụng lời cằn nhằn với Phúc Vương.

 

“Để phòng bất trắc,” mài mực, Giang Minh Nguyệt nhắc nhở Triệu Lăng Vân một câu: “Chuyện Thái tử phi, chỉ cần đến là , những chuyện khác thì cần nữa.”

 

Triệu Lăng Vân: “Bức thư sẽ chặn ?”

 

Giang Minh Nguyệt: “Để phòng vạn nhất mà.”

Mèo Dịch Truyện

 

Triệu Lăng Vân khẽ c.h.ử.i thề một câu gì đó, cầm bút bắt đầu thư.

 

Giang Minh Nguyệt xem Triệu Lăng Vân những gì, nàng chỉ phụ trách mài mực. Thấy Triệu Lăng Vân đầy một tờ giấy thư, nàng liền một tờ mới.

 

Triệu Lăng Vân thở dài: “ là hồng tụ thêm hương, đây .”

 

Giang Minh Nguyệt: “Chàng định sách nữa ? Vậy chi bằng thêm một bức thư cho Trương Các lão, cho lão chuyện .”

 

Triệu Lăng Vân quyết định sẽ nhắc đến bốn chữ hồng tụ thêm hương nữa. Y mà rơi tay Trương lão đầu , y còn sống nổi ?

 

“Đọc sách thì thôi ,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Vì bức thư khả năng chặn , tiện mắng Vương gia nữa, để y đề phòng tên Triệu Giả Tiên .”

 

Ánh mắt Giang Minh Nguyệt trầm xuống, : “Được.”

 

Triệu Lăng Vân: “Khi chúng trở về kinh thành nữa, nếu tên Giả Tiên c.h.ế.t thì mấy.”

 

Giang Minh Nguyệt lắc đầu, Triệu Lăng Tiêu nào dễ c.h.ế.t như ?

 

“Nếu , Thái tử vẫn vô dụng,” Triệu Lăng Vân hạ thấp giọng với Giang Minh Nguyệt: “Chuyện Lỗ Khanh , bất kể hung thủ thật sự là ai, tiên cứ mượn chuyện mà g.i.ế.c c.h.ế.t tên Triệu Giả Tiên chứ. Nàng xem khi xảy chuyện, Thái tử ? Y chẳng gì cả, trái còn khiến Thái tử phi và cả nhà Mông thị mất mạng.”

 

Giang Minh Nguyệt: “Có lẽ Thái tử điện hạ thèm như ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Phải, đây là vu oan hãm hại, nhưng đối với kẻ cướp ngai vàng của , còn gì đến đạo quân tử nữa chứ? Tên Triệu Giả Tiên với y về đạo quân tử ? Ai, phái g.i.ế.c Lỗ Khanh của chúng , với y về đạo quân tử ? Hai con đối phó với kẻ nên đối phó, cứ chăm chăm Vương gia thì là thế nào? Vương gia chiếc ghế , còn cần đợi đến hôm nay ?”

 

Triệu Lăng Vân tổng kết , phát hiện lẽ Hoàng hậu và Thái tử đầu óc đều mấy linh hoạt. Trước đây Triệu Lăng Vân quan hệ với Thái tử, cũng kính trọng Thái tử, đó là dựa việc Phúc Vương xem trọng trưởng Thái tử . Giờ đây cảm thấy Thái tử coi Phúc Vương là đối thủ, thái độ của Triệu Lăng Vân đối với Thái tử liền đổi một trăm tám mươi độ.

 

Giang Minh Nguyệt im lặng một lát, : “Thái tử điện hạ sức khỏe , y lẽ là thật sự lòng mà lực, trong chuyện e rằng Hoàng hậu nương nương chiếm chủ yếu nguyên nhân.”

 

Tay Triệu Lăng Vân đang cầm bút dừng một chút, y lạnh một tiếng, : “Cứ chờ xem, thật xem vị bao nhiêu bản lĩnh, thể gây phong ba bão táp lớn đến mức nào.”

 

Giang Minh Nguyệt dùng ngón tay gõ gõ lên chiếc bàn nhỏ dùng bàn : “Viết thư của , đừng nhắc đến Hoàng hậu nương nương với Vương gia.”

 

Ninh thị Hoàng hậu thể gây sóng gió gì lớn , vị nếu thật sự bản lĩnh đó, kiếp gây , đến mức bảo vệ mà một ai cũng giữ chứ?

 

 

Loading...