Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 924: --- Triệu Đại lão gia nói, tranh giành quyền lực khiến người ta già đi
Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:00:28
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
9_“Độc Lang Sơn rốt cuộc trông như thế nào nhỉ,” Giang Minh Nguyệt giường thử hình dung, nàng nhận với trí tưởng tượng nghèo nàn của , nàng thể hình dung hình dáng một ngọn núi. “Thì là núi thôi, sườn dốc, vài ngọn núi, đúng , núi thêm cây cối, cỏ cây,” Triệu Lăng Vân chẳng hề tưởng tượng một chút nào. Trong ấn tượng của Triệu đại lão gia, núi chẳng đều trông như ? Có ngọn cao hơn, ngọn thấp hơn, ngọn nhiều đá, ngọn xanh tươi khắp mắt. “Chúng sẽ ,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Ta hy vọng ngọn núi thể vài cảnh , như Cao lão tướng quân ít nhất còn thể ngắm cảnh.” Giang Minh Nguyệt Triệu Lăng Vân lải nhải, đột nhiên nhớ đến ngọn núi hoang vu nơi chôn của nàng ở kiếp . Núi ở miền Nam, cho dù là mùa đông tuyết rơi, cũng sẽ trông vẻ hoang tàn. Giang Minh Nguyệt khỏi nghĩ, lẽ linh hồn của Cao lão tướng quân cũng sẽ giống như nàng ở kiếp , cả ngày nhàn rỗi việc gì, cứ thế ngắm mặt trời mọc lặn, bốn mùa luân chuyển núi chăng? “ thấy khó,” Triệu Lăng Vân lúc : “Còn Tà Thần Miếu nữa, cụ thể là loại tà thần gì.” Giang Minh Nguyệt Triệu Lăng Vân nhắc nhở, cảm thấy nghĩ nhiều , linh hồn của Cao lão tướng quân tâm trạng như nàng lúc đó ? Triệu Lăng Vân lúc sấp giường, với Giang Minh Nguyệt: “Nhắc đến Tà Thần Miếu , nghĩ rằng c.h.ế.t thì quỷ sai câu hồn ? Sao bọn man di gây sự với Cao lão tướng quân như , Diêm Vương quản ?” Giang Minh Nguyệt một câu: “Điều khó mà .” Kiếp , nàng cũng chẳng thấy quỷ sai nào cả. Triệu Lăng Vân: “Phu nhân đúng, Diêm Vương thể trông cậy, trông cậy chính chúng thì mạnh hơn bất cứ thứ gì.” Giang Minh Nguyệt đồng tình với lời của Triệu Lăng Vân, “Ừm,” Giang Minh Nguyệt nặng nề ừ một tiếng. Triệu Lăng Vân nghĩ nghĩ, : “Chúng thật sự sẽ gặp tà thần của bọn man di ? Trời đất ơi, tà thần thì đối phó thế nào? Ta Hoa thẩm , m.á.u ch.ó đen phá tà, chúng kiếm chút m.á.u ch.ó đen?” Người bình thường đến lúc sẽ dừng cuộc chuyện , ngươi đến Độc Lang Sơn còn diệt thần ư? Chẳng là hươu vượn ? Giang Minh Nguyệt từ đến nay vốn chẳng bình thường, nên khi Triệu Lăng Vân đối phó tà thần man di, Giang Minh Nguyệt thật sự suy nghĩ nghiêm túc một chút, mới : “ bây giờ chúng tìm ch.ó đen ở đây?” Ngoài quan ải mùa đông, tấc cỏ sinh, trời cũng chẳng thấy bóng chim bay, họ tìm ch.ó đen ở đây? Triệu Lăng Vân: “Vậy còn thứ gì thể đối phó tà thần ?” Giang Minh Nguyệt lắc đầu: “Ta , từng gặp chuyện như .” Chưa từng nhảy đại thần, từng thần côn, ai mà đối phó một tà thần thế nào chứ? Giang Minh Nguyệt thậm chí còn một thắc mắc, nàng hỏi Triệu Lăng Vân: “Tà thần cũng xem là thần ?” Triệu Lăng Vân phu nhân nhà hỏi đến ngẩn , : “ , thần nào mà chính thống gây sự với một linh hồn c.h.ế.t? “Thần cái nỗi gì, cùng lắm chỉ là tà quỷ,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Nếu là quỷ, chúng sẽ sợ nữa. Ta mang theo kinh thư, đến lúc đó sẽ niệm một đoạn kinh văn cho con quỷ đó, việc , sẽ siêu độ tên khốn .” Giang Minh Nguyệt: “Ngươi còn mang theo kinh thư?” Triệu Lăng Vân: “Gia thỉnh ở ngôi miếu Thiên Phật Nhai đó.” Giang Minh Nguyệt: “Cái gì? Bên Thiên Phật Nhai miếu ư?” Nàng , rõ ràng nàng cũng đến Thiên Phật Nhai mà. Triệu Lăng Vân: “Ngươi , thằng nhóc A Niên đói , ngươi liền lo lắng cho thằng nhóc , cùng gia chúng mà. Miếu lớn, chỉ hai điện Phật , hòa thượng trong miếu hình như cũng chỉ sáu .” Giang Minh Nguyệt : “Vì gia xin kinh thư?” Triệu Lăng Vân: “Gia chúng quyên hai đồng tiền hương hỏa, lão trụ trì thể lấy một cuốn kinh thư chép tay của ông , gia chúng liền tiện tay lấy một cuốn.” Giang Minh Nguyệt: “Kinh thư chép tay tùy tiện tặng ?” Với Triệu Lăng Vân, kinh thư chép tay thể quý giá đến mức nào? Nên Triệu Lăng Vân chẳng để ý mà một câu: “Có lẽ là tuyên dương Phật pháp chăng.” Giang Minh Nguyệt liền nữa, hình như cũng chỉ một lời giải thích thôi. “Ngươi quyên tiền hương hỏa ?” Giang Minh Nguyệt đột nhiên hỏi Triệu Lăng Vân một câu. Triệu Lăng Vân: “Ta quyên, Bồ Tát ở đại miếu kinh thành còn chẳng phù hộ , Bồ Tát ở miếu nhỏ mà linh nghiệm ? Ta tin.” Giang Minh Nguyệt đẩy Triệu Lăng Vân một cái, “Lời ngươi đừng để Hoa thẩm thấy đấy.” Người tin Phật thấy lời như của Triệu Lăng Vân, khi sẽ liều mạng với Triệu Lăng Vân mất, ngươi bất kính với Phật, còn thể thống gì? Triệu Lăng Vân: “Yên tâm , trong lòng tính toán cả.” Phu nhân nhà y tin Phật, nên y mới thật lòng. Lúc , sự chú ý của hai vợ chồng vẫn còn đặt Độc Lang Sơn, chuyện nội đấu của các vương tử vương đình, hai vợ chồng thật sự để tâm, đều cảm thấy họ thể gây nên sóng gió lớn đến . Cho đến chiều ngày hôm đó, đoàn của Triệu Lăng Vân mới tiếp tục lên đường cùng Nhị vương tử. Nhị vương tử c.h.ử.i , nhưng vẫn nhịn, vì Triệu Lăng Vân đe dọa y, nếu y mà c.h.ử.i bới, thì họ sẽ cứ thế ngày mai lên đường. “Lạnh quá,” cưỡi ngựa , Triệu Lăng Vân ấn chặt khăn quàng che mặt, sợ khăn gió thổi bay. “Phía sẽ còn lạnh hơn,” Nhị vương tử với Triệu Lăng Vân. Triệu Lăng Vân thở dài một , với Nhị vương tử: “Giá tiền chuyến , khi nào chúng dừng chân thì hãy bàn .” Nhị vương tử liền , trong lòng thầm nhủ ngươi mơ ! Sau mười ngày gian nan lội tuyết, đoàn của Triệu Lăng Vân cùng Nhị vương tử, lão gia tử đưa A Niên, A Tuế đến Ngọc Phong Quan. Một tòa quan thành hùng vĩ tráng lệ, từ xa cứ như một thiên hiểm ngang trời chắn đất. lão gia tử lúc tâm trạng thưởng thức quan thành lớn nhất Đại Dận, khi hối thúc A Niên đ.á.n.h xe ngựa quan thành, lão gia thậm chí còn chẳng buồn liếc Ngọc Phong Quan một cái. “Lão thái gia, chúng ?” A Niên đ.á.n.h xe ngựa hỏi: “Là tìm Tôn tướng quân , trực tiếp đến Cao phủ?” Lão gia tử nghĩ nghĩ, : “Tìm Tôn tướng quân .” Tôn Thụy là cùng Triệu Lăng Vân, bây giờ khâm sai đại nhân chạy ngoài quan ải , lão gia tử báo cho Tôn Thụy chuyện . Những ngày ở Ngọc Phong Quan của Tôn Thụy cũng dễ chịu, y đợi mãi Triệu Lăng Vân chẳng đến, đợi mãi Triệu Lăng Vân chẳng đến, Tôn Thụy rời Ngọc Phong Quan tìm Triệu Lăng Vân . Ngay khi Tôn tướng quân hạ quyết tâm, nếu hôm nay Triệu Lăng Vân mà đến, y sẽ tìm tên khốn đó, thì lão gia tử tìm đến y . Đến khi xong lời của lão gia tử, Tôn Thụy trợn mắt há hốc mồm. Lão gia tử: “Tây Lâu tấu chương, nhờ tướng quân y tâu lên.” Tôn Thụy ngoáy tai một cái, với lão gia tử: “Lão thái gia gì? Người nữa .” Tôn Thụy tự véo một cái thật mạnh, cơn đau truyền đến từ cánh tay, khiến Tôn Thụy tin rằng, y thật sự mơ, Triệu Lăng Vân khốn kiếp đó mà thật sự tự tiện xuất quan ! Lão gia tử: “Hề hề, thôi, sẽ một nữa.” Tôn Thụy: “……” Người còn ? Sao còn cơ chứ?! ]`
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-924-trieu-dai-lao-gia-noi-tranh-gianh-quyen-luc-khien-nguoi-ta-gia-di.html.]
Mèo Dịch Truyện