Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 926: Tâm trạng Tôn tướng quân thay đổi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:00:29
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão thái gia chuyện rành mạch, so với Triệu Lăng Vân cứ vài câu lạc đề tám ngàn dặm, lão thái gia hơn nhiều. lời của lão thái gia, Tôn tướng quân hiểu, mà nội sam của y cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
“Quá, quá càn rỡ !” Tôn Thụy đập bàn.
Lão thái gia lúc còn thể gì chứ? Lão thái gia chỉ đành ha hả hai tiếng, kết quả là cái của cụ già suýt chút nữa khiến Tôn Thụy tức đến nhảy dựng lên.
Lúc mà còn ?!
Tôn Thụy thể nào quát mắng lão thái gia , vị là phụ của Giang Nhập Thu, ơn đề bạt và bồi dưỡng y. Tôn Thụy thể lớn tiếng đôi chút mặt Giang Nhập Thu, nhưng đối mặt với lão thái gia, bất kính với bậc trưởng bối? Chuyện như Tôn Thụy .
Lão thái gia lúc : “À đúng , còn chuyện ở Phượng Hoàng Quan nữa.”
Tôn Thụy suýt chút nữa đ.â.m đầu tường mà c.h.ế.t, “Phượng Hoàng Quan ?” Tôn Thụy hỏi xong câu , y đột nhiên nhận , , nhưng buộc hạ thấp giọng xuống. Tôn tướng quân : “ , bọn họ xuất quan bằng cách nào? Nhị hoàng tử của Man Di nhập quan bằng cách nào?”
Lão thái gia: “Phượng Hoàng Quan xảy chút vấn đề.”
So với giọng từ tốn của lão thái gia từ đến nay, giọng của Tôn Thụy lúc dồn dập và mang theo vài phần hoảng hốt mà y còn nhận . “Xảy chút vấn đề?” Tôn tướng quân : “Nhị hoàng tử của Man Di đều thể nhập quan , đây còn gọi là chút vấn đề ?”
Lão thái gia: “Ha ha, tướng quân đừng nóng vội, ngươi đây.”
Tôn Thụy hít sâu một , giơ tay động tác mời với lão thái gia. “Người cứ , đang đây.”
Lão thái gia thuật cho Tôn Thụy chuyện Phượng Hoàng Quan nhiều năm liền nhận lương thực do triều đình phân phát, cùng với việc thủ tướng Phượng Hoàng Quan là Vu Đống Lương ép buộc tư tự mở cửa quan, thông thương với Man Di.
là chỉ một chút, lão thái gia thực sự chỉ hai câu như .
Tôn Thụy thẫn thờ, nhưng nhanh vị tướng quân trấn tĩnh . Chuyện xảy , y hoảng loạn bây giờ thì ích gì?
“Lão thái gia, rời Phượng Hoàng Quan khi nào?” Sau khi trấn tĩnh , Tôn Thụy hỏi lão thái gia câu hỏi đầu tiên.
Lão thái gia: “Mười ngày .”
Tôn Thụy nghĩ, thì chắc chắn thể đuổi kịp Triệu Lăng Vân nữa , mười ngày trôi qua, trời Triệu Lăng Vân và đoàn đến nơi nào chứ.
“Chuyện báo cho Cao đại công tử thế nào đây?” Lão thái gia lúc .
Tôn Thụy: “Chuyện đương nhiên báo cho Cao Tích.”
Lão thái gia nghĩ, là giấu Cao đại công tử , hỏi là thế nào với Cao đại công tử, vị rốt cuộc ?
Tôn Thụy: “Lão thái gia, đại lão gia bọn họ xuất quan, cũng là vì hài cốt của Cao lão tướng quân, chuyện Cao gia bọn họ đừng hòng ngoài cuộc.”
Lão thái gia lời Tôn Thụy , thế nào đây, Cao gia còn thể quản chuyện ? Lão thái gia hỏi Tôn Thụy: “Lời là ?”
Tôn Thụy im lặng, giống như thấy lão thái gia .
Lão thái gia liên tục gọi Tôn Thụy mấy tiếng, phát hiện vị cứ như điếc , lão thái gia đành bỏ cuộc.
Khoảng chừng một nén nhang , Tôn Thụy mới giơ tay dụi mạnh mặt.
Lão thái gia thấy Tôn tướng quân cuối cùng cũng động đậy, vội hỏi: “Tướng quân ngươi nghĩ cách ?”
“Ai?!” Tôn Thụy giật .
Lão thái gia: “...”
Vị quên mất một sống sờ sờ như cụ ? Lão thái gia suy nghĩ nửa đời , cụ cũng nghĩ , rốt cuộc y vấn đề ở chỗ nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-926-tam-trang-ton-tuong-quan-thay-doi.html.]
Tôn Thụy lão thái gia, mặc dù biểu cảm mặt đổi nhiều, nhưng lão thái gia vẫn thể nhận sự ngượng ngùng của Tôn Thụy lúc .
“Lão thái gia, cùng đến gặp Cao Tích ,” Tôn Thụy với lão thái gia: “Tấu chương của đại lão gia, tối nay sẽ sai gửi lên Kinh thành.”
Chuyện , Tôn Thụy cũng tấu chương tấu lên Hoàng thượng. Tôn tướng quân định, sẽ gửi tấu chương của y và tấu chương của Triệu Lăng Vân cùng lúc đến Kinh thành. Hơn nữa, tấu chương thế nào, Tôn Thụy cũng suy nghĩ . Bỏ qua Triệu Lăng Vân, việc y đến Ngọc Phong Quan là sai , nếu Triệu Lăng Vân gặp chuyện gì, lẽ sẽ ai bận tâm điều với y, nhưng giờ đây Triệu Lăng Vân tự ý xuất quan !
Lão thái gia ý kiến, chỉ một câu: “Được thôi.”
Tôn Thụy: “Chúng ở đây thể cứ chờ .”
Lời của Tôn Thụy khiến lão thái gia mơ hồ, bọn họ chờ thì còn thể gì? Lúc mà đuổi theo hai vợ chồng , e là kịp nữa chứ?
“Chúng thể cứ chờ,” Tôn Thụy nhấn mạnh với lão thái gia một nữa.
Lão thái gia: “Ý của tướng quân là gì?”
“Đại lão gia bọn họ thể đến Độc Lang Sơn ,” Tôn Thụy thì thầm với lão thái gia: “Cơ hội khó thể nữa.”
Lão thái gia phát hiện Tôn Thụy còn đang hoảng hốt, lúc dường như phấn khích. “Tướng quân , nghĩ thế ,” lão thái gia vội vàng với Tôn Thụy: “Với bản lĩnh của hai vợ chồng bọn họ, thấy cơ hội bọn họ thể đoạt hài cốt của Cao lão tướng quân gần như là .”
Ngươi đừng thực sự trông mong, chỉ dựa Giang Minh Nguyệt và Triệu Lăng Vân hai , thêm một Tiền Đường nữa, là thể đoạt hài cốt của Cao Huân .
Mèo Dịch Truyện
“Người của Ngũ thiếu gia cũng mặt,” lão thái gia : “Bọn họ đến Ngọc Phong Quan ?”
Tôn Thụy: “Người của Ngũ thiếu gia đang ở Ngọc Phong Quan, đầu tự xưng là Kiều Đại, mấy ngày nay ngày nào cũng đến chỗ hỏi tin tức của thiếu gia nhà y.”
“Bọn họ đủ nhân lực,” xong câu , lão thái gia nghĩ thêm: “Cho dù đủ nhân lực, cũng thể trông mong bọn họ.”
Tôn Thụy: “Cho nên chúng bàn bạc với Cao Tích xem .”
Lão thái gia từng binh lính, chinh chiến sa trường là con trai thứ hai của cụ, cho nên lão thái gia cũng nghĩ , Tôn Thụy định bàn bạc chuyện gì với Cao Tích. Lão thái gia chỉ nghĩ, vị tổng đến nỗi dẫn binh xuất quan chứ?
Tôn Thụy lúc dậy, với lão thái gia: “Lão thái gia, cùng đến Cao phủ .”
Khi lão thái gia định dậy, Tôn Thụy bước đến đỡ cụ một tay.
Lão thái gia : “Không cần, tự .”
Tôn Thụy gì, vẫn đỡ lão thái gia ngoài. Vị thể xảy chuyện gì trong tay y .
A Niên và A Tuế đang ngoài cửa, thấy Tôn Thụy đỡ lão thái gia từ trong phòng , hai đứa trẻ vội vàng chạy đến đón lão thái gia.
“Không , ,” lão thái gia vội vàng : “Ta , Tôn tướng quân quá đỗi quan tâm , ha ha.”
A Tuế : “Lão thái gia uống nước ạ?”
Tôn Thụy vui : “Ta còn thể để lão thái gia khát nước ? Hai đứa theo , chúng Cao phủ.”
“Đừng chạy loạn,” lão thái gia vỗ vỗ đầu A Tuế, “Tôn tướng quân bàn bạc với Cao đại công tử, xem tiếp theo nên thế nào.”
“Ồ,” A Tuế ngoan ngoãn đáp một tiếng.
Hai đứa sinh đôi , cảm thấy bọn họ cần một chút, bên ứng phó thế nào, bọn họ dò la rõ ràng cho đại phu nhân và đại lão gia.
“Đi thôi,” Tôn Thụy đỡ lão thái gia tiếp tục về phía , với lão thái gia: “Lát nữa đến Cao phủ, nếu lão thái gia chuyện, thì đừng là , cần sắc mặt của Cao Tích.”
Lão thái gia nghĩ, vị từng đ.á.n.h với Cao đại công tử ? Nghe giọng điệu vẻ đúng.