Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 934: Mã không ăn cỏ đêm không béo ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:00:37
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão gia định gửi thư về nhà. Đối với lão gia, nhất là những chuyện xảy ở Bắc địa, trong nhà vĩnh viễn đừng bao giờ thì hơn. Lão gia tĩnh dưỡng nửa ngày, tâm trạng bình tĩnh hơn đôi chút, lão gia bèn cảm thấy, A Niên và A Tuế bỏ chạy, của Tôn Thụy sẽ thể đuổi về nữa.

 

Tôn Thụy vẫn luôn dõi theo lão gia. Thấy sắc mặt lão gia khá hơn, Tôn Thụy mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Lão gia Tôn Thụy, hỏi: “Tôn tướng quân, hãy cho tiểu lão , cái gì gọi là đ.á.n.h trận mùa đông là một lợi thế ?”

 

Tôn Thụy: “…” Lão thái gia vẫn còn nhớ chuyện ?

 

Mười hai ngày , thư của Triệu Lăng Vân, tấu chiết của Tôn Thụy và Cao Tích một nhóm truyền lệnh binh dùng cách tiếp sức, bát bách lý gia cấp gửi Kinh thành. Trước đó, tấu chiết của Vu Đống Lương, thủ tướng Phượng Hoàng Quan, đến tay Đông Thịnh Đế.

 

Giang Nhập Thu Đông Thịnh Đế truyền triệu cung.

 

Đông Thịnh Đế xem Giang Nhập Thu là ngoài, trực tiếp đưa ba bản tấu chiết cho Giang Nhập Thu xem.

 

Khi Giang Nhập Thu nhận khẩu dụ của Đông Thịnh Đế triệu cung, đây nhất định là tin tức về con gái và con rể của , vì khi xem ba bản tấu chiết , Giang Nhập Thu chuẩn tâm lý.

 

Thế nhưng, cho dù chuẩn tâm lý, khi xem ba bản tấu chiết , Giang Nhập Thu vẫn chấn động, đến mức Giang Hầu gia suốt thời gian một chén cũng lời nào.

 

Đông Thịnh Đế định , Trần Tận Trung trình thêm một bản tấu chiết nữa.

 

Bản tấu chiết vẫn là từ Bắc địa. Đông Thịnh Đế sơ lược qua, phát hiện bản tấu chiết của Khánh Châu Tri phủ là thư chuyển trình của Triệu An Dương, sắc mặt Đông Thịnh Đế lập tức trầm xuống. Triệu An Dương cũng góp vui ư? Chờ xem xong thượng thư của Triệu An Dương, sắc mặt Đông Thịnh Đế chút khó coi, úp bản tấu chiết lên ngự thư án.

 

Giang Nhập Thu lúc vẫn đang ngẩn , hề chú ý đến phản ứng của Đông Thịnh Đế.

 

Đông Thịnh Đế phất tay với Trần Tận Trung.

 

Trần Tận Trung vội vàng lui khỏi noãn các.

 

Giang Nhập Thu xem tấu chiết nhanh bằng Đông Thịnh Đế. Chờ xem xong ba bản tấu chiết, ngẩng đầu Đông Thịnh Đế, thì phát hiện những bản tấu chiết Hoàng đế Bệ hạ phê duyệt, chất chồng cao ngự thư án.

 

“Đã xem xong?” Đông Thịnh Đế dừng bút, hỏi Giang Nhập Thu: “Khanh suy nghĩ gì ?”

 

Giang Nhập Thu ngẩn . Hắn hai vợ chồng con gái thứ hai của an phận, nhưng từng nghĩ hai đứa thể bất an phận đến mức !

 

Đông Thịnh Đế: “Trước đây Vu Đống Lương của Phượng Hoàng Quan thượng thư với trẫm chuyện . Trẫm thể xác định lời thật , nên với khanh. giờ xem , Vu Đống Lương dối.”

 

Giang Nhập Thu đầu óc rối bời, nhưng vẫn một câu cho Vu lão tướng quân: “Hắn dám khi quân? Đoán chừng dám.”

 

Đông Thịnh Đế Giang Nhập Thu, hỏi: “Khanh hết giận ?”

 

Giang Nhập Thu mặt đơ , lúc thời gian mà tức giận? Hai đứa đó khỏi quan ải ! Nếu chỉ mắng mỗi Triệu Lăng Vân, chẳng sẽ xem là thiên vị ?

 

Đông Thịnh Đế: “Kế sách của Tôn Thụy, khanh thấy khả thi ?”

 

Nghĩ đến Tôn Thụy cũng từng là cấp của , cũng thể coi là phe , tâm trạng của Giang Hầu gia càng thêm phức tạp. Rốt cuộc đây là những hạng ? Sao lấy một bớt gây chuyện?

 

Đông Thịnh Đế: “Trẫm cho khanh thêm thời gian, khanh hãy suy nghĩ kỹ?”

 

Mèo Dịch Truyện

Giang Nhập Thu véo mi tâm, mãi lâu mới : “Lời Tôn Thụy cũng sai, chỉ cần lương thảo cung ứng đầy đủ, mùa đông chính là lúc chúng phái binh xuất quan.”

 

Lời Giang Nhập Thu cũng tương tự những gì Tôn Thụy với lão gia. Vào mùa đông, man di thể chăn thả gia súc, cả súc vật lẫn chiến mã đều thiếu ăn. Trong tình trạng mỡ tích trữ, việc chạy đường dài hoặc vận động mạnh thể khiến chiến mã đột tử. Có thể hiểu là, dinh dưỡng mà chiến mã nạp ít hơn nhiều so với năng lượng tiêu hao, cuối cùng dẫn đến cơ thể suy kiệt. Còn Đại Dận thì ? Trữ lượng lương thảo của họ vượt xa man di, chỉ cần họ tiếc lương thảo, họ thể xuất quan, giao chiến với man di khi chúng chiến mã để dùng.

 

“Man di cũng chỉ mạnh về tài cưỡi ngựa b.ắ.n cung,” Giang Nhập Thu khẽ với Đông Thịnh Đế: “Trận chiến đ.á.n.h đánh, chỉ xem Thánh thượng nguyện ý xuất bao nhiêu lương thảo mà thôi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-934-ma-khong-an-co-dem-khong-beo.html.]

Một khi trận chiến nổ , lương thảo cần tiêu hao chắc chắn sẽ là một con kinh , chỉ xem Thánh thượng thể chịu đựng .

 

Đông Thịnh Đế: “Tôn Thụy chỉ động dụng tiểu đội binh mã.”

 

Giang Nhập Thu: “Chuyện bây giờ còn khó , còn xem tình hình bên Triệu Tây Lâu thế nào.”

 

Nhắc đến Triệu Lăng Vân, Giang Nhập Thu đau đầu một trận. Con rể thể an phận một chút chứ?

 

Đông Thịnh Đế lúc : “Minh Nguyệt hẳn thể bình an trở về.”

 

Giang Nhập Thu: “Cái gì?”

 

Đông Thịnh Đế: “Trẫm là , võ nghệ của Minh Nguyệt , nếu thật sự xảy chuyện, Minh Nguyệt hẳn thể tự bảo bình an cho .”

 

Khóe miệng Giang Nhập Thu giật giật. Con gái võ nghệ thật, nhưng chẳng cũng cần con gái nguyện ý một bỏ trốn ? Hắn cảm thấy Giang Minh Nguyệt sẽ bỏ mặc Triệu Lăng Vân.

 

Giang Nhập Thu: “Nàng hẳn hạng bạc bẽo như .”

 

Lời thốt , Giang Nhập Thu cảm thấy gì đó đúng.

 

Đông Thịnh Đế cũng thấy khó chịu. Cái gì mà Giang Minh Nguyệt bạc bẽo? Chẳng lẽ Giang Minh Nguyệt còn thể hưu Triệu Lăng Vân ? Đông Thịnh Đế liếc Giang Nhập Thu, đột nhiên cảm thấy, chuyện cũng thể xảy . Nói cho cùng, đây vẫn là do Triệu Lăng Vân phế vật, giá mà tên một chút...

 

Nghĩ đến đây, Đông Thịnh Đế ngừng , nghĩ nữa. Triệu Lăng Vân cũng vô dụng, tên còn thể Độc Lang Sơn, thể bản lĩnh chứ?

 

Giang Nhập Thu lúc kéo suy nghĩ của về, : “Thánh thượng, chuyện nên tìm Ngụy Tướng gia bọn họ thương nghị một chút ?”

 

Đông Thịnh Đế: “Không cần.”

 

Giang Nhập Thu: “Vậy ý của Thánh thượng là?”

 

Đông Thịnh Đế: “Kế hoạch của Tôn Thụy khả thi ?”

 

Yêu cầu Triệu Lăng Vân tận lực châm ngòi nội loạn của man di, Tôn Thụy liền tọa sơn quan hổ đấu, mang theo một đội khinh kỵ thẳng tiến Độc Lang Sơn, tranh thủ đoạt vùng đất Tái Thượng Giang Nam thảo nguyên.

 

Giang Nhập Thu suy nghĩ một chút, : “ Triệu Tây Lâu thật sự thể châm ngòi nội loạn của man di ?”

 

Đông Thịnh Đế: “Hắn chẳng đang hướng tới mục tiêu đó ?”

 

Giang Nhập Thu trầm mặc một lát, : “Nghĩ thì là nghĩ như , nhưng , thì chắc.”

 

Đông Thịnh Đế: “Vậy nếu thì ?”

 

Giang Nhập Thu đến lúc mới hiểu ý của Đông Thịnh Đế. Hoàng đế Bệ hạ động lòng . Di cốt của Cao Huân, Thánh thượng thể bận tâm, nhưng vùng đất Tái Thượng Giang Nam, Thánh thượng thể bận tâm chứ?

 

Giang Nhập Thu: “Vậy thì hãy để Tôn Thụy và Cao Tích chuẩn sẵn sàng, nếu bên Triệu Tây Lâu dấu hiệu thành công, họ sẽ lập tức xuất binh.”

 

Đông Thịnh Đế: “Có dấu hiệu cũng nghĩa là sẽ thành công.”

 

“Để nắm bắt cơ hội, cho dù Tôn Thụy và đội khinh kỵ bỏ mạng ngoài quan ải, thì cũng đáng,” Giang Nhập Thu lúc , bộc lộ sự lạnh lùng vô tình của một thượng tướng quân, “cho dù Minh Nguyệt và bọn họ cũng hy sinh ngoài quan ải, cũng đáng.”

 

Đông Thịnh Đế: “Khanh nỡ ?”

 

Giang Nhập Thu yên . Hắn nỡ, nhưng giang sơn xã tắc còn quan trọng hơn, ?

 

 

Loading...