Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 127

Cập nhật lúc: 2024-10-28 11:46:48
Lượt xem: 399

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Danh lái xe đưa , Văn Tịnh cùng theo một lúc. Cô đấy, cô cùng chồng đợi cùng một chỗ, cô cảm giác Miêu Lan Chi để cho cô .

Trong nhà ngoài, Miêu Lan Chi thoáng qua Diệp Thư.

Diệp Thư lập tức thức thời mà về phòng của rồi.

Miêu Lan Chi Văn Tịnh hỏi thẳng: "Cô ? Muốn cho Hoa Chiêu khó xử ?"

“Con .” Văn Tịnh phủ nhận ngay lập tức.

"Vậy là cô cho mặt ? Làm cho nhà Hoa Chiêu đều hiểu lầm oai phủ đầu bọn họ, để họ đối với ý kiến?!" Miêu Lan Chi tức giận đến thở gấp .

"Con …" Văn Tịnh nước mắt đều rơi xuống rồi. Mẹ chồng đầu tiên giáo huấn cô hung dữ như .

Đều là vì Hoa Chiêu.

Miêu Lan Chi cũng cùng cô tranh luận, trong lòng tự .

" đúng là thích Hoa Chiêu, cảm thấy con bé xuất nông thôn, xứng với Diệp Thâm." Miêu Lan Chi : " hai bọn họ đã kết hôn rồi, thích con bé thì nó cũng là vợ Diệp Thâm, là con dâu của Diệp gia. Giống như với cô ! từng gây khó dễ qua với cô ? Đã gây khó dễ cho nhà cô ?"

Bà nhiều lắm là đối với hai cô lãnh đạm một ít, biểu đạt thoáng một chút tâm tình của mà thôi.

Văn Tịnh càng dữ dội hơn, chồng rốt cuộc cũng thừa nhận bà thích cô .

Miêu Lan Chi xác thực cũng thích cô , cô con dâu cũng là con trai tự chọn đấy.

Trước trông cũng khá , nhưng trong hai năm qua, tính cách càng ngày càng tối tăm phiền muộn rồi, hôm nay vậy mà chuyện đáng hổ như , thật sự là cho Diệp gia mất mặt, cho Diệp Danh mất mặt!

"Bên ngoài cô nhất định nhớ là con dâu nhà họ Diệp, bên trong nhớ cô là vợ Diệp Danh, cô cho vợ Diệp Thần hổ, cô cho hai em bọn chúng thể sống chung hòa thuận với ? Cô rối loạn gia đình ?” Miêu Lan Chi lạnh giọng dạy dỗ.

Những lời nặng nề khiến Văn Tịnh thở mạnh cũng dám.

" rõ tâm tư cô." Miêu Lan Chi thoáng qua bụng Văn Tịnh.

Theo lý một cô em dâu xuất nông thôn như Hoa Chiêu, mặc dù xinh , Văn Tịnh cũng sẽ như đấy.

Xinh thì cái gì? Xinh cũng chỉ đối với Diệp Thâm hữu dụng, đối với cô tạo thành uy h.i.ế.p gì.

Chính thức kích thích Văn Tịnh chính là bụng Hoa Chiêu.

Miêu Lan Chi há to miệng, cũng kích thích thêm cô nữa..., cô bệnh hiếm muộn cũng của cô , cô cũng thống khổ.

"Về thu hồi những tâm tư nhỏ của cô , yêu cầu hai các cô về tương tương ái, yêu thương giống như chị em, nhưng khi ở bên ngoài, cho mất mặt! Đối với trong gia đình, cũng đừng cho Diệp Danh khó xử, phá hư tình cảm em của bọn chúng! Nghe rõ ?" Miêu Lan Chi nói.

"Nghe rõ." Văn Tịnh nức nở nói.

"Có thể ?" Miêu Lan Chi thấy bộ dạng phóng khoáng của cô liền nổi giận, Hoa Chiêu là một cô gái xuất nông thôn cũng sẽ thành như !

Bà kỳ thật luôn âm thầm quan sát Hoa Chiêu, phát hiện đó là một cô gái thông minh, cá tính, đừng sẽ ủy ủy khuất khuất mà như , bà nếu là dám huấn con bé, nó khẳng định dám cùng bà giảng đạo lý.

"Có thể ." Văn Tịnh nói.

Miêu Lan Chi trừng mắt liếc cô , lên lầu chỉnh đốn Diệp Thư.

Trước đến cùng chuyện gì xảy ? Con nhóc khẳng định rõ, cả nhà khả năng chỉ bà cùng Văn Tịnh là . Lại đem bà cùng Văn Tịnh bỏ một chỗ, thật đáng giận!

......

Nghe lời xin của Diệp Danh, Hoa Chiêu ngạc nhiên chút nào, cả là một ngay thẳng.

Chà, đôi khi…

Hoa Chiêu dễ dàng bày tỏ sự tha thứ, cô chỉ : "Có một gặp như bạn cũ, cũng đến lúc bạc đầu vẫn như mới. Cô và em thể quan điểm giống . Trời sinh thể bạn, chỉ thể rằng thật đáng tiếc"

Không nghĩ tới cô sẽ như , Diệp Danh sửng sốt một chút nở nụ . Bất quá điều so với việc Hoa Chiêu vì mặt mũi của bên ngoài tha thứ cho Văn Tịnh, đó miễn cưỡng cùng Văn Tịnh ở chung càng hợp tâm ý của hơn.

Vì như , chính là đang khó Hoa Chiêu rồi.

Anh nghĩ đến khúc mắc của Văn Tịnh, chuyện chỉ mấy câu là có thể tháo gỡ đấy. Đã như vầy, hai có thể duy trì mặt ngoài bình tĩnh, đủ.

"Anh trở về sẽ chuyện với cô , về sẽ phiền em nữa." Diệp Danh .

Hoa Chiêu nở nụ .

Phương pháp xử lý của Diệp Danh, cô thích.

"Anh cả, thịt lấy về , yên tâm, khẳng định hạt đấy." Hoa Chiêu mang theo cái túi treo ở khuỷu tay, nhét trong tay .

Mẹ chồng băn khoăn, cô liền một khối thịt cũng để , lưu ăn, là lãng phí.

Văn Tịnh khẳng định cũng sẽ ăn thịt của cô, chừng sẽ đem phòng bếp đập phá ~

thịt chính là thịt, lúc cũng coi như là đồ , Diệp Danh ăn, lấy tặng lễ cũng là sai đấy, thịt nhà cô, nhất định thể cho khác nhớ kỹ cả đấy.

Diệp Danh cầm thịt trong tay, nở nụ . Cô em dâu vẫn còn nhận cả.

"Tốt, trở về nếm thử." Diệp Danh .

Anh cả như , Hoa Chiêu tin thực sự can đảm mang về nhà, nhắc nhở: "Cái cũng đừng là em đưa cho , bằng thì coi chừng xoong nồi nhà ."

Diệp Danh lớn .

Diệp Thư cũng giáo huấn một trận mới dừng , đó ngoan ngoãn chuyện xảy lúc ban đầu.

kỹ càng.

Hạ Kiến Ninh bên chỉ là Hoa Chiêu là giả sinh non, Diệp Thư đem chuyện các cô cùng Từ Mai cũng .

gần đây luôn thông qua quan hệ của mà trừng trị Tử Mai, Tử Mai cũng nhanh mà việc nổi ở đơn vị nữa.

Vậy thì chút ngộ thương .

Miêu Lan Chi sợ kinh ngạc: "Chủ ý là Hoa Chiêu nghĩ ? Nhất thời nghĩ đến? Con bé còn lợi dụng máy ghi âm? Con bé là dân quê ?"

"Mẹ, xem thường dân quê ?" Diệp Thư trả lời vấn đề của bà, chỉ là .

"Đừng ngắt lời , con ý tứ ." Bà xem thường nông thôn, nhưng phận nông thôn chính là nhiều hạn chế, cả đời thể khỏi thôn, nên kiến thức?

"Hoa Chiêu thì giống. Có thể là ông nội Hoa dạy qua ." Diệp Thư kỳ thật cũng thấy kỳ lạ đấy, cô đương nhiên rõ dân quê là cái dạng gì, em gái của chồng cũ cô sẽ . Hoa Chiêu thật sự một chút "Dáng vẻ quê mùa" nào.

"Con bé lá gan thật là lớn." Miêu Lan Chi đối với việc Hoa Chiêu lớn mật nhận thức mới, bất quá nhanh đó bà tâm tư để ý đến những chuyện : "Nhanh, giúp tìm xem những đồ dùng lúc chuẩn để chỗ nào ! Tranh thủ thời gian lấy để giặt giũ , lập tức sẽ cần dùng đến !"

Nói đến chuyện Diệp Thư cũng tỉnh táo , cô bởi vì các loại nguyên nhân nên sinh con, nghĩa là cô thích trẻ con, đặc biệt là mấy đứa nhỏ nhà em trai.

Vừa nghĩ tới Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm sinh đứa nhỏ, sẽ xinh thành cái dạng gì, cô liền kích động.

"Con nhớ lúc để lên gác xép hết hả?" Diệp Thư bắt đầu dọn dẹp .

, tất cả đều ở gác xép.” Lúc đó bà thực sự buồn, dám thấy những thứ đó nữa, cũng ngại vứt bỏ, còn dùng nên bà thu dọn chúng và để chúng gác xép.

"Một mùa hè , sợ là nấm mốc rồi." Miêu Lan Chi bước nhanh vài bước lướt qua Diệp Thư, còn vỗ cho cô một cái, con nhóc c.h.ế.t tiệt , hại bà tự dưng thương tâm mấy tháng!

"Hai ngươi ?" Diệp Mậu bậc thang kỳ quái . Hơn nửa đêm ngủ , hai con còn trò chuyện đến cao hứng như , thật sự là hiếm thấy.

"Ồ? Ông đang họp ở tỉnh khác , qua vài ngày nữa mới trở về?" Miêu Lan Chi hỏi.

"Nghe Hoa Chiêu cùng ông nội của con bé tới, nên trở về ." Diệp Mậu .

Nếu như đơn thuần là con dâu trở về, ông có thể cần ân cần như , nhưng là Hoa Cường cũng tới, chính là giống với lúc , Hoa Cường chẳng những là trưởng bối, năm đó còn cứu cha ông, là ân nhân của nhà , ông thể lãnh đạm .

"Bọn họ đến ? Hoa Chiêu, khỏe ?" Diệp Mậu hỏi. Ông cũng nhớ thương cháu trai đây .

Miêu Lan Chi ông, lập tức hừ một tiếng, đầu luôn. Quả nhiên cả nhà ai cũng , chỉ bà cùng Văn Tịnh .

Diệp Thư ở bên cạnh ha ha : "Đều đến rồi, đều ."

"Vậy là ." Diệp Mậu yên tâm: "Con với một tiếng, ngày mai chúng qua chào hỏi một chút."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Dạ."

......

Diệp Danh trực tiếp mang theo thịt trở về nhà.

Văn Tịnh trở về rồi, cô lúc xe đạp đến nhà chồng, tự nhiên cúng sẽ đạp trở về.

Hai chân chân cửa, Văn Tịnh đầu thấy trong tay Diệp Danh còn cầm theo thịt, cần nghĩ, đây nhất định là Hoa Chiêu đưa đấy.

"Anh nhận? Mẹ hạt, bà cũng ." Văn Tịnh buột miệng nói.

Diệp Danh lướt qua cô , đem thịt phóng tới trong tủ lạnh, tự nhiên : "Không , sợ, nếu quá lo lúc ăn sẽ tiệt trùng. Nếu em thích, thể ăn, cũng miễn cưỡng."

Văn Tịnh nhíu mày: "Virus thể lây lan đấy, đặt ở trong tủ lạnh, tủ lạnh đều lây nhiễm rồi, như nồi chén cũng sẽ lây nhiễm."

"Vậy bây giờ?" Diệp Danh yên ở cửa , ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng cao xa như ánh trăng: "Có một việc chính là như , tránh cũng tránh . Hoa Chiêu là con dâu của Diệp gia, em cũng thế, về còn gặp mặt, tránh khỏi, em định như thế nào? Tiếp tục tìm cô gây phiền toái ?"

Văn Tịnh cứng , càng cho cô cứng ngắc chính là ánh mắt của Diệp Danh, cô, từng xa cách như .

Vì cái gì?

Còn bởi vì Hoa Chiêu!

Văn Tịnh đáy lòng hỏa khí triệt để bốc cháy lên.

" tìm phiền toái cho cô ở chỗ nào? chẳng qua là do mấy ngày nay thoải mái, đồ ăn ngon, liền trách ….Ô ô!" Văn Tịnh che miệng, ghế sô pha ủy khuất mà .

"Anh quan tâm thể của thoải mái , cũng chỉ vì đồ ăn liền oan uổng cho "

" tìm cô phiền toái gì? cùng cô oán cừu đấy, ghen ghét cô lớn lên mắt ? ghen ghét cô tiền ? Trong mắt , chính là loại ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-127.html.]

Văn Tịnh càng càng lớn, còn càng ngày càng thấy lý. Cô thuyết phục bởi chính rồi.

Diệp Danh chỉ là lẳng lặng mà cô, cô gái từng đơn thuần bụng từ lúc nào biến thành cái dạng ? Có bao giờ thực sự hiểu rõ cô?

Cái bộ dạng c.h.ế.t cũng thừa nhận, bộ dạng càn quấy, càng lúc càng giống và chị gái rồi. Trước , cho rằng cô khác với bọn họ đấy.

"Hay là , cũng thấy cô lớn lên mắt! Anh hướng về cô ? " Văn Tịnh hô lên đòn sát thủ. Đàn ông...

Diệp Danh ánh mắt trở nên sắc bén, nhưng nhanh dấu .

Anh bên cạnh Văn Tịnh, nắm lấy vai cô, nhẹ nhàng vỗ về cô: "Cô cũng quan trọng. Trong mắt , em là nhất."

“Hừ!” Văn Tịnh hừ lạnh một tiếng, trong lòng ngọt ngào, nước mắt cũng thu liễm.

Vốn cũng vài giọt, vẫn là dọa .

"Anh rõ những năm em bởi vì con, áp lực lớn, bây giờ thấy Hoa Chiêu mang thai, trong lòng thoải mái. hàng triệu phụ nữ có thể sinh con bình thường, em thể đều ghen ghét họ, càng thể ghen ghét của ."

Diệp Danh tàn nhẫn mà xé miệng vết thương của cô, bởi vì phát hiện vết thương sinh mủ rồi, bất tri bất giác đổi, đem mủ khoét , để cho miệng vết thương khép .

Anh rõ ràng cảm giác bả vai tay cương rồi, vẫn ngừng, tiếp tục : "Hoa Chiêu mang thai, đối với em mà là chuyện , Diệp gia nối dõi, trọng trách em cũng sẽ nhẹ hơn."

Văn Tịnh mặt cứng ngắc, trọng trách cô sẽ nhẹ , mà là tất cả trọng trách đều rơi cô!

Hoa Chiêu nhanh như liền thai? Mà cô mười năm con! Như thế cô khó mà chịu nổi!

Hoa Chiêu mang thai? Nếu cô cũng giống như cô đều hiếm muộn, hai đều gánh vác trọng trách, ai cũng ghét bỏ ai, ?

Diệp Danh ánh mắt của cô liền hiểu.

Trái tim chùng xuống, tay cũng nặng nề rơi xuống.

Tại thể như ?

Anh hít một thật sâu, bên trong ghế sô pha, dáng vẻ của Văn Tịnh ở bên cạnh, lạnh lùng : "Tóm , em về đừng tìm cô phiền toái, đối xử khách khí lễ phép giống như ngoài thì ."

Văn Tịnh cứng đờ đó, lên tiếng.

Diệp Danh lòng càng lạnh hơn, giọng cũng độ ấm: "Có thể chứ?"

"…Có thể." Văn Tịnh móng tay cắm trong thịt, nhẹ nhàng .

......

Sáng sớm hôm , Hoa Chiêu dậy sớm, định xung quanh xem nhà mới của cô.

Kết quả phát hiện ông nội cùng và mấy đứa em dậy , đang ngoài sân, cũng bộ vài vòng rồi.

Theo thấy qua một ngôi nhà rộng rãi như , khí phái đấy, hoa lệ đấy, mùi hương cổ xưa, màu sắc cổ xưa, cho mấy đều xem đến choáng váng.

Thấy Hoa Chiêu , Đại Cần lập tức hỏi: "Chị, ở đây là hoàng cung ?"

Hoa Chiêu nở nụ : "Nào, chị chỉ cho em hoàng cung ở ."

Hoa Chiêu mang theo mấy hậu viện, hậu viện dãy nhà , một gia đình giàu sẽ đem chỗ sửa thành toà nhà 2 tầng, cho các tiểu thư, phu nhân ở .

Trước đây, nơi là Tào gia, cũng là một tầng đấy, nhưng Hoa Chiêu cùng thầy Tôn từng thảo luận qua, đổi thành toà nhà 2 tầng mái che.

Chính xác mà là 2 tầng rưỡi, mỗi bên một cái sân thượng ở phía đông và phía tây.

Hoa Chiêu mang theo mấy lên sân thượng, độ cao cao hơn xung quanh một một tầng rồi, đó liền thấy phía xa xa nắng sớm chiếu xuống, ánh vàng rực rỡ trải mấy nóc nhà.

"Xem, chỗ đó mới là hoàng cung." Hoa Chiêu .

"Oa…" Bọn nhỏ đều mất ngôn ngữ.

Hoàng cung thoạt quả nhiên so với ở đây càng lớn càng hoa lệ hơn, nhưng là, bọn chún rõ hoàng cung ý nghĩa như thế nào, thầy giáo rồi, nơi đó là trái tim của tổ quốc.

Nhà chị gần với trái tim quá!

"Các em từ từ xem a, chị cơm." Hoa Chiêu xong cũng xuống , Trương Quế Lan vội vàng đỡ cô.

Cũng may cầu thang rộng thấp, còn lan can, vô cùng chu đáo.

Bữa sáng xong, Diệp Thư tới .

"Chị đến thật là đúng lúc ha ha! Hôm nay món gì ? Thơm quá ah! Chị ở bên ngoài liền thấy ." Diệp Thư cửa liền .

"Chị hái đồ đưa tới ?" Hoa Chiêu đồ trong tay cô : "Mang rau quả? Không cần chị đưa từ xa như tới , tý nữa em chợ bán thức ăn mua cũng ."

thiếu các loại phiếu vé, chợ bán thức ăn luôn mở rộng cánh cửa cho cô.

"Mẹ ngày hôm qua cho em một ít rau quả trong nhà cầm về , ngày hôm qua thấy em hành lý nhiều nên đưa cho em mang về, hôm nay sáng sớm liền thúc dục chị đưa tới, chỉ sợ em buổi sáng đồ ăn." Diệp Thư bộ ghen tị.

Chỉ một chút mà chính cũng mang nổi nữa: " thật là bọn họ buổi trưa tới dùng cơm, sợ em trở tay kịp, để cho chị tới một tiếng."

Trong viện tử bố trí điện thoại, chút bất tiện. Đáng tiếc là chỗ tuyến đường, lắp cũng .

Hoa Chiêu gật đầu, Diệp gia thực sự sẽ đến, ngày hôm liền đến nhà thăm hỏi, coi như là chính thức gặp mặt hai nhà rồi, cho cô mặt mũi.

" , nhờ chị giúp em ngóng nhà ở tin tức gì ?" Hoa Chiêu hỏi.

"Xung quanh nơi quá nhà riêng đấy, chỉ mấy gian nhà trong nội viện." Diệp Thư : "Bất quá cách đây 2 con phố còn 2 cái nhà nhỏ, lúc nào em rảnh chúng liền một chút."

Hoa Chiêu gật đầu, đừng cách 2 con phố nhỏ, 2 đầu phố cô cũng thể tiếp nhận.

Thấy Diệp Thư đến nhà còn mang theo một bọc lớn các loại rau quả cùng thịt tới, Trương Quế Lan càng cảm thấy chồng tệ, ngày hôm qua mấy lời cũng để tùy tiện dỗ dành bọn họ đấy.

Chị chồng của Hoa Chiêu cũng , coi Hoa Chiêu giống như em gái ruột , bà mà thấy thật cao hứng.

Hoa Cường cũng cao hứng, cháu gái của ông thực sự đáng tin cậy, ông ngay lúc nhắm mắt cũng thấy an tâm.

Diệp Thư ăn sáng xong cũng về, mà ở giúp Hoa Chiêu chuẩn cơm trưa. Hoa Chiêu chuyện chỉ huy cô rửa rau, tay cầm muôi chính là Trương Quế Lan, về điểm cô cũng lấy tay nghề bêu .

"Ngày hôm qua giáo huấn qua chị dâu rồi." Diệp Thư vụng trộm .

là thanh âm cũng nhỏ, Trương Quế Lan nấu cơm ở một bên cũng thể .

thật cho bà , để cho bà yên tâm.

"Anh cả cũng xin ." Hoa Chiêu .

Diệp Thư gật gật đầu, cái cô đoán , trai chính là như .

"Em đừng để trong lòng, chị dâu mấy năm , tư tưởng khả năng chút lệch lạc rồi." Diệp Thư thở dài.

Hoa Chiêu gật gật đầu: "Em cho dù để trong lòng cũng là cô , cả là cả, em cũng sẽ lung tung với Diệp Thâm, phá hư tình cảm em của bọn họ."

Diệp Thư hắc hắc: "Em chính là thông minh."

Tình cảm của chị em dâu thì thôi, duy trì mặt mũi bên ngoài là , cô chủ yếu là sợ Văn Tịnh cùng Hoa Chiêu hợp, ảnh hưởng đến tình cảm của Diệp Danh cùng Diệp Thâm, thì thật là đáng thương rồi.

Nói đến cái , Hoa Chiêu rốt cục nhịn hỏi cô : "Chị tin tức gì của Diệp Thâm ? Anh lâu như cũng thư cho em."

Tuy khi , Diệp Thâm rằng huấn luyện cố định gì đó, ngoài thực hiện nhiệm vụ, tất cả lịch trình đều giữ bí mật, và thể liên lạc với thế giới bên ngoài. Cô cũng lo lắng lắm, nhưng chỉ là nhịn hỏi.

Vạn nhất Diệp Thư rõ thì ?

Kết quả Diệp Thư lắc đầu: "Phương diện , chị cũng đặc quyền gì để đấy, chị cũng cùng một hệ thống với họ đấy, bất quá, cha thể , cũng thể cho em ."

"Vậy thôi quên , vẫn đang an ." Hoa Chiêu sờ sờ bụng, Diệp Thâm từng qua sẽ cố gắng trở về khi cô sinh, cô sẽ chờ a.

10 giờ sáng, bữa cơm, bên ngoài tiếng gõ cửa.

Hoa Chiêu đoán là cha chồng đến rồi, kết quả mở cửa phát hiện ông nội Diệp Thâm cũng tới.

"Ông nội, ông tới ! Lẽ để cháu đến thăm ông đấy!" Hoa Chiêu ngạc nhiên nhiệt tình mà chào hỏi.

Diệp Chấn Quốc trông thấy cô liền cao hứng, trông thấy cái bụng lớn của cô càng cao hứng.

"Người một nhà cần khách sáo nhiều như , cháu cùng ông nội ngàn dặm xa xôi đến rồi, đều mệt c.h.ế.t , ông tới thăm các cũng giống như đấy." Diệp Chấn Quốc tới.

Hoa Cường thanh âm : "Lão thủ trưởng, ngài tới hả? !"

Ông từ đầu cảnh về viên cho Diệp Chấn Quốc, về chức vụ tuy cao hơn, đoàn đội của chính , nhưng là Diệp Chấn Quốc trong lòng ông vẫn là lão thủ trưởng của ông.

"Thông gia!" Diệp Chấn Quốc ôm Hoa Cường to: "Hiện tại chúng là thông gia rồi, cái gì mà thủ trưởng với thủ trưởng đấy, , bây giờ có thể trở nên khách khí như rồi."

Hoa Cường há to miệng, cũng kêu lão Diệp nữa.

"Anh Diệp!" Cuối cùng ông gọi một tiếng.

"Ai! Về chúng tựu là ca lưỡng !" Diệp Chấn Quốc thấy cũng là thật cao hứng, Hoa Cường cứu nhưng là thật đấy, Hoa Cường, tựu hiện tại, hiện tại Diệp gia.

"Hai vị gia gia, hôm nay trời lạnh, chúng nhà trò chuyện a." Hoa Chiêu .

Không ai thể cự tuyệt nụ của cô, lời trong nhà.

Thuận tiện thăm xung quanh một chút.

Đây là đầu tiên ba vị trưởng lão nhà họ Diệp tới nhà khi cải tạo, khi thấy cũng chút kinh ngạc.

"So thời điểm lúc và bà nội chúng ở còn khí phái hơn nhiều, , ." Diệp Chấn Quốc . Nhà mới diện mạo mới, điều rõ con cháu ông đang ngày càng lên, ông có thể cao hứng ?

Hơn nữa, Diệp Thâm còn bảo trụ bí mật của bọn họ.

Lại cái bụng của Hoa Chiêu, Diệp gia kế nghiệp!

Diệp Chấn Quốc nhịn ở tiền viện ha ha.

Miêu Lan Chi ánh mắt cũng chút phức tạp rồi.

Loading...