Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 165

Cập nhật lúc: 2024-10-28 11:52:31
Lượt xem: 295

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lan Lan như phát hiện Diệp Thâm, cùng tiểu hộ sĩ bên cạnh nhiệt tình mà chuyện phiếm.

Diệp Thâm lui về phía một bước, xuống xe.

"Đồng chí, mau lên đây, chỉ chờ nữa thôi." Lái xe .

" còn việc, lát nữa sẽ tự trở về, các a." Diệp Thâm .

Nói xong phát hiện Hạ Lan Lan đang chuyện liền dừng một chầu, nhưng vẫn đầu .

A, cố ý giả vờ gì, càng bình thường.

Diệp Thâm cũng cùng lái xe chuyện nữa, nha.

Từ nơi đến nơi đóng quân cũng xa, hai giờ cũng đến.

Hạ Lan Lan mới từ trong xe về phía Diệp Thâm, cứ chán ghét cô như ? Đến cùng cô một chiếc xe cũng ?

Hừ! Lần chú tự xuất thủ, cũng thể trốn!

Nghĩ đến chú nhỏ phái tới, Hạ Lan Lan khẩn trương kích động.

...

Một buổi chiều, Từ Mai đột nhiên mang theo hai bình rượu đến thăm, tìm Hoa Chiêu cùng Diệp Thư uống một chén.

cùng Phùng Long ly hôn , chuyện của Phùng gia cũng phán quyết.

Bà Phùng là thủ phạm chính, g.i.ế.c thành, gây nên tổn thương nhẹ, phán quyết 8 năm, ông Phùng là đồng phạm, phán quyết 2 năm, Phùng Long rõ tình hình, thả.

Phùng Long là cắn chặt răng, cứ thể , gần đây tâm tình , trở về nhà, về nhà cũng trở về phòng, thấy Từ Mai. Bà Phùng cũng ngăn cản cho trở về phòng, cho nên căn bản Từ Mai .

Chính giữa Hạ gia cũng thêm chút sức.

cũng từng là con rể, liên lụy đến chuyện chịu nổi như , Hạ gia cũng theo mất mặt.

Hạ Kiến Ninh chỉ cho Phùng Long thả, những khác quan tâm.

Nếu thực sự nhúng tay , sợ chọc giận Hoa Chiêu.

Đã chuyện chọc giận cô , chuyện Phùng gia coi như xong , để cho cô vui vẻ một chút.

"Lúc thật sự cám ơn cô." Từ Mai mời Diệp Thư một chén rượu, lúc là Diệp Thư nhờ bạn đến cô đấy, bằng thì cô hiện tại sớm c.h.ế.t .

"Cái cô nên cảm ơn Hoa Chiêu, là con bé đoán tình huống của cô khả năng , tìm đấy, bằng thì, còn thật nghĩ tới Phùng gia còn thể chuyện ." Diệp Thư .

"Đương nhiên cảm ơn Hoa Chiêu, cảm ơn cô nhiều lắm." Từ Mai tửu lượng , mới 2 chén bụng cũng chút choáng luôn, chuyện cũng rõ rồi.

"Chỉ là Phùng Long thả, đáng hận!" Diệp Thư , cô Từ Mai tức giận.

Từ Mai để trong lòng, : "Nhà xong, cha của đều tù, cũng đuổi việc, để cho thả như , với lẽ so với tù còn khó chịu hơn."

Người ở trong tù, kẻ tám lạng nửa cân, ai cũng đừng chê ai.

Ở bên ngoài, đều là mấy bạn cũ. Lúc Phùng Long luôn bắt nạt đấy, thích nâng cằm , lúc thì , tất cả dùng gót chân mà , có thể chịu mới là lạ.

Hơn nữa, tù cô cũng thể nữa nha, ở bên ngoài, ngược càng thuận tiện cho cô động thủ.

Về Từ Mai cũng nhớ rõ chính gì, chỉ nhớ rõ chính , còn nhổ một đống, cuối cùng ngủ nhà Hoa Chiêu.

Sáng ngày thứ hai trời còn sáng cô liền tỉnh, rửa cái mặt vội vàng , chút hổ ah…Hơn nữa cô còn kiếm tiền đây .

Chuyện tìm cô cũng bắt đầu bắt tay xử lý rồi.

quan hệ bạn bè gì , nhưng cô bệnh.

Trước đây khi còn là y tá, tuy rằng thích khuôn mặt khó chịu với , nhưng phẩm chất chuyên môn đều , nên cứu trị bệnh, một công tác cứu hộ, các bác sĩ bận rộn quá, đều là những y tá lão thành bọn họ .

Mặc dù y tá lâu năm thể là chuyên gia, nhưng so với bác sĩ trẻ mới trường thực tập thì hơn nhiều.

Sau nhiều năm việc ở bệnh viện, cô kết bạn với một vài bệnh nhân hoặc nhà ấn tượng về .

Đương nhiên đều là quan hệ móc nối với đấy, ví dụ như hàng xóm của hàng xóm, bạn của bạn, nhà bạn học cái gì đấy, bằng thì cô cũng thể địa chỉ gia đình nhà .

Những hoặc cô cứu, dù danh tiếng đến , họ đều ấn tượng về cô, hoặc là nhà đến chăm sóc bệnh nhân, thấy cô hiếu thảo và lương thiện, cũng thật sự .

Đương nhiên trong những cô còn lượt xem ai thể , ai .

Cô thực sự cần giúp đỡ, thực sự kiếm tiền.

Người Lý gia cũng thực sự trồng hạt hướng dương, thời tiết càng ngày càng ấm hơn, qua lập xuân, sắp mưa, nên bắt đầu chuẩn trồng trọt rồi.

Lý Tiểu Giang đây tìm Trương Quế Lan thảo luận chuyện hạt hướng dương.

Trương Quế Lan cũng chắc chắn, chỉ thể để cho Hoa Chiêu đến cùng chuyện.

“Gia đình thể lên bao nhiêu mẫu đất?” Hoa Chiêu hỏi.

Chuyện buôn bán hạt hướng dương Hoa Chiêu cũng buông tha đấy, trong tay cô chút tiền kỳ thật một chút đủ, còn đạt tự do tài chính.

Ví dụ như, để cho cô ngoài càn quét một vòng phỉ thúy, cho gia tăng thêm năng lượng, đoán chừng thật sự chỉ đủ gia tăng từng chút một.

Mà bây giờ, thêm một mục bảo thạch nữa.

thử xem, thể hấp thu năng lượng của bảo thạch , cho dị năng bên tay cũng thăng cấp.

Những vật đều là xa xỉ phẩm.

Cho nên vẫn kiếm tiền ah.

Nghe ý tứ của Hoa Chiêu rõ trong tay cô hạt giống! Cũng định cho nhà bọn trồng, Lý Tiểu Giang kích động lên: "Chúng có thể 100 mẫu! Chỉ nhiều chứ ít hơn!"

Thật nhiều đấy, Hoa Chiêu chút ngoài ý .

Lý Tiểu Giang giải thích : " Lý gia thôn chúng đều là quan hệ họ hàng hang hốc đấy, ngoại trừ nhà là trực hệ, mấy gia đình họ hàng trong thôn đều chúng thuyết phục cùng trồng hạt hướng dương, tổng cộng cộng hơn 100 , mà thôn chúng mỗi danh nghĩa 2 phân đất phần trăm, hơn nữa chính nhà cũng sân rộng, sai biệt lắm chính là hơn 100 mẫu."

"Vậy các lấy gì mà ăn bây giờ?" Hoa Chiêu hỏi.

Lý Tiểu Giang : " Lý gia thôn chúng ở tại vùng ngoại thành, là hợp tác xá trồng đồ ăn, rau quả đều là đại đội phân."

Hợp tác xã trồng đồ ăn mà trồng lương thực, chỉ trồng rau, đồ ăn ở thủ đô đều là mấy xã xung quanh cung cấp đấy. Thủ đô lớn như , cần nhiều đồ rau củ, cho nên xung quanh nhiều xã trồng.

dân ở những hợp tác xã trồng rau, phiếu lương thực, bọn thể mua thức ăn giống như trong thành mua lương thực, định mức là giống , một tháng bao nhiêu cân, chỉ là khác ở chỗ, trong thành một tháng 10 cân gạo, 5 cân bột mì tinh, bọn họ sẽ giảm phân nửa, dùng lương thực phụ bổ sung.

Không nên hỏi vì cái gì, chính là như ~

Mà thường ngày, đồ ăn đều xã phân. Khoai tây, quả cà, ớt,…trồng cái gì phân cái đó.

Cho nên đất riêng cùng vườn rau xanh của bọn họ tương đối tự do, giống những dân nông thôn khác, trồng rau liền ăn.

Đương nhiên phân cũng cho đấy, khấu trừ công điểm, tương đương với dùng tiền. Có ít tiêu tiền liền tự trồng.

khi cây công nghiệp so trồng rau phù hợp hơn, bọn đương nhiên nguyện ý trồng cây công nghiệp.

Lý gia năm nay cho giá thu mua hạt hướng dương là 1 đồng 2, một gia đình đất riêng cùng sân nhỏ cộng đều tầm 2 mẫu, thu hoạch cũng mấy trăm đồng.

Mà trồng rau cũng chỉ thể cho bọn hai mươi đến ba mươi đồng, cho nên nhà nguyện ý trồng hạt hướng dương.

Đã tin tưởng thực lực của bọn , Hoa Chiêu gật đầu.

" hạt giống, các nhân công, khấu trừ chi phí 1 đồng 2 mỗi cân, còn 3 đồng." Hoa Chiêu .

Chặt cũng quá .

Còn tổng cộng 3,8 tiền lợi nhuận, cô một ngụm táp tới hơn phân nửa.

Lý Tiểu Giang nghĩ tới thể như , cho rằng sẽ là phân chia 5:5, một nhà 1 đồng 9.

Lợi nhuận bán bắp rang, cô cũng thể cho bọn 2 đồng, mà bán hạt hướng dương, cô chỉ cho 8 mao.

"Bắp rang cần nhân công nhiều, trả giá cũng nhiều, tổ chức nhiều đến bán mỗi ngày nên phân phối nhiều hơn cho ." Hoa Chiêu : " hạt hướng dương giống, cái thể bán sỉ, cần bao nhiêu nhân công, ít lãi tiêu thụ mạnh."

Cho dù bán sỉ, chính bán, hàng cũng nhanh.

100 mẫu đất, dựa theo sản lượng hạt hướng dương của cô, có thể đạt tới một mẫu sản xuất năm sáu trăm cân, 100 mẫu đất, tính toán xuống, Lý gia thể phân đến 4-5 vạn.

Nhiều lắm.

Cô cũng keo kiệt, để cho khác phát tài, nhưng Lý gia cho cô hài lòng, cũng lo lắng.

Thoáng cái để cho bọn kiếm quá nhiều, cô sợ bọn họ nghĩ cách lấy thêm nữa....

Dù là 8 mao tiền lợi nhuận , cũng là rõ bọn nhiều gia đình mới phân cho đấy, bằng thì cô chỉ cho 4 mao.

Hoa Chiêu với Lý Tiểu Giang một chút về sản lượng hạt hướng dương nhà .

Đối với Lý Tiểu Giang, cô hạt giống mua ở ở thủ đô, cô là gia tộc của ở quê đào tạo loại sản phẩm lai tạo mới.

Lý Tiểu Giang tin tưởng chút nghi ngờ, lớn lên ở thủ đô đấy, vẫn luôn bán hạt hướng dương đấy, thực sự nếu cái giống , sớm rồi.

Mà loại hạt hướng dương , xác thực là mấy con Trương Quế Lan mang đến đấy.

"Một mẫu sản xuất năm sáu trăm cân ah, nhiều như !" Lý Tiểu Giang cũng tính toán trong lòng, thật nhiều ah..

Trước bận việc một năm có thể kiếm 4000 đến 5000 đồng, hiện tại thoáng một phát trở gấp 10 , quá động tâm .

"Có thể, quyết định nha!" Lý Tiểu Giang lập tức nói.

8 mao thì 8 mao ah, tính toán , nếu đáp ứng, thì 1 mao cũng .

"Lúc gieo hạt sẽ phái , trồng bao nhiêu mẫu, trong lòng cũng ." Hoa Chiêu : " cũng sẽ cử kiểm tra ở giữa mùa, lúc thu hoạch cũng chằm chằm , hoa hướng dương nhà đều lớn, cho nên một mẫu sản sinh bao nhiêu đấy, thiếu mười cân tám cân coi như xong, thiếu hơn mười cân, thể tìm tính sổ rồi."

"Sẽ khả năng!" Lý Tiểu Giang cam đoan : " nhất định sẽ cho bọn họ, đến lúc đó nếu thiếu một 'Đầu " cũng sẽ để yên cho bọn họ!"

Kỳ thật trong lòng cũng cứng giống như ngoài miệng, tự thu hoạch mấy bông giữ ăn, chỉ đến mấy thấy tiền sáng mắt cũng .

Những năm qua cũng vụng trộm lưu trăm tám mươi cân hoặc là nhiều hơn để tự khắp hang cùng ngõ hẻm bán hạt hướng dương.

Đều là thích, bọn một mắt nhắm một mắt mở mặc kệ.

Hoa Chiêu lên tiếng, về nhà cùng ông nội thương lượng một chút, để cho quản.

Kỳ thật Hoa Chiêu cũng tin có thể quản , nhưng vẫn rõ ràng , đến lúc đó nếu xảy chuyện chính là đối phương sai.

"Cái cũng vấn đề gì, chờ thêm vài ngày hãy đến kéo hạt giống." Hoa Chiêu .

Lý Tiểu Giang cao hứng mà bước .

Người Lý gia tin tức chuẩn xác liền mừng rỡ.

"Lập tức đem tất cả triệu tập , đem chuyện bàn giao thật rõ ràng, hạt hướng dương năm nay, một “đầu hoa” cũng cho bọn giấu riêng! Bằng thì, đừng trách Lý Lão Thực khách khí!" Ông nội Lý Tiểu Giang .

Điều nghĩa là sẽ phép chừa cho nhà , Lý Tiểu Giang nghĩ tới ông nội vậy mà coi trọng chuyện như , bất quá đây là chuyện , cao hứng mà thông báo cho rồi.

Chờ ngoài rồi, ở trong phòng Lý Lão Thực cùng mấy con trai liếc , mặt đều một nụ khó hiểu.

"Tiểu Giang vẫn quá non ah, đến cái …Đều nghĩ tới." Lý Đại thất vọng nói.

Lý Tứ : "Cái là theo cha, thật sự."

Lý Nhị lập tức nhạo Lý Tứ vuốt m.ô.n.g ngựa: "Cha thật sự? Cha là ngoài ?"

Lý Lão Thực nguyên lai tên, chỉ gọi là Cẩu Đản mà lớn lên đấy, về khắp hang cùng ngõ hẻm chút mua bán nhỏ, lúc đất nước mới thành lập, điều tra nhân khẩu, tất cả đều tên, Lý Lão Thực liền dùng biệt danh trở thành tên.

Trung thực, là ấn tượng của ngoài đối với ông .

Lý Tứ nhạo Lý Nhị: "Cha chính là trung thực nhất thiên hạ, ai dám đúng ? !"

Thằng ngốc , cũng cha kỳ thật đặc biệt thích bất luận kẻ nào ông "Không thành thật” ?

Quả nhiên, Lý Lão Thực liếc lão Nhị trắng mắt .

Ông già như cũng từng thành thật một chút nào, chính bọn hắn trong lòng rõ là , ngoài gì? Châm chọc ông ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-165.html.]

"Đừng những thứ vô dụng nữa, đến lúc đó các ngươi cũng trông coi cẩn thận từng nhà cho , những hạt hướng dương , đừng một đầu hoa, dù là một nắm hạt, đều thể lưu ở bên ngoài!" Lý Lão Thực nói .

Đến lúc đó bọn nắm cái hạt giống quý giá , gà đẻ trứng trứng sinh gà, ai cũng cho! Chỉ nhà trồng.

Ông cảm thấy Hoa Chiêu mới ngu ngốc, bọn cũng chỉ cầu cô , , 8 mao? Trong lúc cũng chuyện của cô nữa, tất cả lợi nhuận đều là của bọn hắn đấy!

Đó mới là vụ buôn bán lớn.

... .

Hoa Chiêu gần đây đang ở trong phòng nghiên cứu hạt giống.

Một gian sương phòng ở hậu viện cải tạo thành nhà ấm trồng hoa, bày đầy hoa thảo.

Mà Hoa Cường cũng một chút bí mật của cô rồi, cũng tới tìm tòi nghiên cứu thêm nữa..., thậm chí giúp đỡ cô che giấu, Hoa Chiêu đem cái gian sương phòng trở thành "Studio", mỗi ngày gì rãnh rỗi liền bên trong nghiên cứu hoa cỏ.

Những khác cũng thành thói quen, Hoa Chiêu thích nghiên cứu hoa, bằng thì thể đem các loại thực vật đều trồng như ?

Lần Hoa Chiêu cũng tự mà mẫm nghiên cứu nữa, bên cạnh đó một chồng sách về thực vật học, cô đang nghiên cứu hạt giống lai tạp.

Năm 78, quốc gia thành lập tập đoàn hạt giống, đó các công ty con mọc lên như nấm.

Các công ty hạt giống phụ thuộc điều gì để phát triển? Dựa hạt giống lai tạo. Khi khác mua hạt giống của họ, họ chỉ thể trồng chúng trong một năm, và những hạt giống thu hoạch đó nếu tiếp tục trồng năm thứ hai sẽ giống như nữa.

Bằng thì thiên hạ cũng cần mấy công ty hạt giống rồi, mỗi mua một chút, về nhà trồng thu hoạch để chính trồng tiếp lứa thì .

Hạt hướn dương đặc thù, Hoa Chiêu cùng dân trong thôn Kháo Sơn giải thích qua, nhưng lúc đó hạt giống cũng đặc biệt đào tạo đấy, hiệu quả cũng khá lắm, đời thứ ba của hạt hướng dương ăn cũng ngon, nhiều đời về mới thể mất gen của nó.

đối với Lý gia, Hoa Chiêu cho bọn lưu đời thứ hai thứ ba gì.

Bọn đánh chủ ý chính là ở điểm , là thứ bình thường đều thể nghĩ đến, căn bản cần đoán.

Hoa Chiêu đương nhiên sẽ để chịu thiệt .

Vài ngày , cô rốt cuộc dựa dị năng, đào tạo loại giống mới.

Hoàn phù hợp với yêu cầu của cô, hạt hướng dương thơm lớn, sản lượng còn cao, loại hạt hướng dương nếu gieo xuống năm thứ hai, sẽ vẫn hoa kết hạt, nhưng là đều là hạt lép, hạt lớn căng tràn nhưng bên trong cam đoan cái gì.

Nếu như Lý gia thực sự tâm tư khác, cam đoan năm bọn sẽ vui vẻ đấy.

Thời tiết ấm lên, thể gieo hạt rồi, Lý Tiểu Giang mang 200 cân hạt hướng dương, cùng còn Lưu Tiền cùng Tôn Hữu, hai giám sát gieo hạt.

Người Lý gia đối với việc bọn họ đến đều phi thường hoan nghênh, một chút cũng che giấu mà để cho bọn ghi chép rõ ràng, nhà ai trồng bao nhiêu mẫu, dùng bao nhiêu cân hạt giống.

Cuối cùng thừa 10 cân hạt giống, Lưu Tiền đem , bọn cũng thống khoái cho.

Chút tính toán là gì, về bọn sẽ nhiều nhiều hạt giống.

Bốn chữ hạt giống lai tạo, bọn họ qua đấy, nhưng bọn họ từng thấy qua.

Bọn họ là hợp tác xã trồng đồ ăn, hạt giống tạo trong nước, mắt chỉ cây ngô, còn phổ cập đến rau quả, cho nên bọn họ một chút khái niệm đều .

Hạt giống là chọn những hạt lớn cho năm trồng tiếp ?

Bọn chỉ cảm thấy Hoa Chiêu thật là ngu ngốc.

Hoa Chiêu đem chuyện buông xuống, chỉ chờ 80 ngày thu hoạch.

"Đi, dạo phố với chị." Diệp Thư đây tìm cô: "Mùa xuân sắp tới rồi, nên mua quần áo mới rồi, hơn nữa Diệp Hưng sắp kết hôn, hai đều mặc một chút."

"Nếu em mặc quá dễ , cũng phù hợp lắm a?" Hoa Chiêu .

Diệp Thư liếc cô trắng mắt: "Em mặc quá đơn giản cũng thích hợp, bất quá chị đoán cô dâu cũng sẽ để ý đấy." Để ý cũng vô dụng.

"Thật sự kết hôn? Không gì khó khăn trắc trở?" Hoa Chiêu tò mò hỏi.

Cô gần đây bận, Diệp Thư cũng tụ tập một chỗ với Chu Lệ Hoa bên , ngược Diệp Hưng chuẩn hôn sự thế nào .

nghĩ đến ánh mắt Khâu Mai Diệp Danh, trong lòng cô luôn cảm thấy chút bất an.

"Có lẽ gì khó khăn trắc trở nha? Chỉ còn 10 ngày nữa thôi, hai ngày nữa cũng nên phát thiệp mời rồi…Bất quá ngược chị , công tác của Khâu Mai còn chứng thực, cô hình như cao hứng." Diệp Thư .

thích Chu Lệ Hoa, nhưng là đối với mấy em họ thì ý kiến gì, bọn hiện tại cũng trở thủ đô rồi, Diệp Thư thỉnh thoảng sẽ tìm Diệp Giai Diệp Lị tâm sự, chuyện một chút.

"Còn chứng thực?" Hoa Chiêu tò mò : "Dùng tình huống hiện tại của nhà chúng , dù là con dâu chú ba tìm việc , lúc đó chẳng chỉ cần một câu thôi ?"

Chỉ cần chút lộ ý tứ, ngày hôm sẽ mười mấy công tác chờ cô chọn lựa.

Nụ mặt Diệp Thư lập tức chút cổ quái: "Cô là một nghiệp trung học khi bán hàng đấy, hiện tại bộ ủy đây ! Câu đầu tiên đem dọa chạy."

Có những dọa chạy đấy, cũng Diệp gia đuổi chạy, quả thực là quá ẩu tả!

Hoa Chiêu tâm tư khẽ động: "Cô bộ gì?"

"Bộ thương mại, cùng cả đồng nghiệp…" Diệp Thư nhỏ giọng .

"Kích thích ~" Hoa Chiêu trợn trừng mắt .

Cái biểu cảm lập tức đem Diệp Thư chọc , đẩy cô một cái: "Nghĩ gì !"

"Không em nghĩ gì, mà là cô đang suy nghĩ gì." Hoa Chiêu .

Diệp Thư liếc mắt: "Ai đang suy nghĩ gì!"

Đôi mắt của Hoa Chiêu đảo một vòng, mỗi ngày trôn con tuy tính là nhàm chán, nhưng thỉnh thoảng cô cũng ngoài một chút, đặc biệt là nơi náo nhiệt.

Cho nên đợi đến lúc Miêu Lan Chi đây trông hai đứa nhỏ, Hoa Chiêu liền cùng Diệp Thư ngoài rồi.

"Em thật nhà bà hả? Không lắm ? Thím ba bây giờ bắt bớ em còn kịp, em còn chính đưa lên cửa." Diệp Thư nhà Chu Lệ Hoa, nhanh chóng khuyên nhủ.

Diệp Danh thuê cho bọn một căn nhà tu chỉnh , ngày hôm lão gia tử đem một nhà đều đuổi . Hiện ̣i bọn hắn đang ở chỗ đó.

"Công tác của chú ba thím ba cùng Diệp Hưng Diệp Thần đều an bài xong ? Diệp Giai Diệp Lị cũng đến trường học ? Trong nhà ngoại trừ chính cô , có lẽ ." Hoa Chiêu .

"Công tác của Diệp Hưng đổi, những khác cũng sắp xếp xong xuôi." Bọn đều giống Khâu Mai bắt bẻ như , hơn nữa Diệp gia cho an bài công tác trường học căn bản cũng sẽ chênh lệch, ai hài lòng.

Hiện tại những có lẽ đều ở nhà, Diệp Thư cũng đồng ý mang Hoa Chiêu qua xem một cái, kỳ thật cô cũng tò mò đấy, Khâu Mai đang suy nghĩ gì.

Trên thực tế, hai nhà cách xa, đều trong đường vành đai hai, nhưng một đông một tây, một lớn một nhỏ.

mà Khâu Mai cũng ở nhà một , Văn Tịnh vậy mà cũng ở đó.

Lúc hai đến, xem bộ dáng của các cô hình như đang chuyện phiếm, khí cũng tệ lắm.

Hoa Chiêu cùng Diệp Thư nhanh chóng liếc , chuyện gì ?

Văn Tịnh ngày đó tức giận đến ném sủi cảo lên Chu Lệ Hoa rồi, đảo mắt liền cùng con dâu bà trò chuyện đến khí thế ngất trời hả?

Kỳ thật chuyện ngày đó, Khâu Mai cũng công lao nhỏ, các cô tin Văn Tịnh cũng mang thù.

Văn Tịnh gặp các cô đến, cũng kinh ngạc, đó phủ lên một khuôn mặt tươi cùng hai chào hỏi.

Một là em gái của chồng, một là em dâu, chào hỏi sẽ thể nào nổi rồi.

"Chị dâu cả cũng ở đây ah, các đang chuyện gì ?" Diệp Thư thuận miệng hỏi.

Khâu Mai há mồm, Văn Tịnh : "Không gì, chỉ tùy tiện tâm sự, trò chuyện… nhà Khâu Mai tới, một nhà đều tới, hơn mười miệng ăn, đến lúc đó ở đây sợ là đủ chỗ."

Nói xong cô về phía Hoa Chiêu.

Khâu Mai sững sờ cũng vẻ mặt nóng lòng khẩn cầu mà về phía Hoa Chiêu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hoa Chiêu trong nội tâm kêu rên một tiếng, cô căn phòng lớn, cô tội.

"Các gì? mở nhà khách." Hoa Chiêu thẳng: "Khâu gia đến lúc đó tới nhiều ? Cứ để cho bọn thoải mái, đến lúc đó ở nhà khách nhất, tiền Diệp gia chúng ."

Khâu Mai cùng Văn Tịnh mặt đều là cứng đờ.

Trong lòng Văn Tịnh càng là thầm hận, lời thật , còn Diệp gia chúng ! Với giọng điệu , còn tưởng cô là con dâu lớn của nhà họ Diệp đấy!

Bất quá cũng đúng, cô con dâu trưởng như cô chỉ là vật bài trí, Hoa Chiêu chuyện thể trọng lượng hơn con dâu trưởng như cô nhiều.

Khâu Mai bật : "Chị dâu hai thật sự là rộng rãi, em đây cám ơn chị dâu hai rồi. Đến lúc đó nhà chúng em thật sự là sẽ đến nhiều , trong nhà em là đứa con gái đầu tiên lấy chồng, hơn nữa, lúc đến chỉ tới gặp thích, sẽ đến kết hôn."

Chu Lệ Hoa ý tứ cử hành hôn lễ cho bọn họ ở đây, chuyện cũng cho Khâu Mai cùng Khâu gia, bởi vì bà cũng thể thành .

Quả nhiên là thành đấy…Hoa Chiêu chịu để cho bọn họ ở, lão gia tử cũng chịu cho mượn phòng ở, nếu cuối cùng lão gia tử đem cả nhà bọn họ đều điều trở về, mối hôn sự cũng giận đến nữa.

Hiện tại nhận tin tức, Khâu gia đại hỉ, quyết định tất cả đều đến xem lễ.

Khâu gia ở Tây Kinh cũng là một gia tộc lớn, tới thật sự chút nhiều, mấy họ hàng xa cũng tới, ông bà nội Khâu Mai, chú bác các thím, tám cô chín dì đều sẽ đến.

Nhà bọn một kim phượng hoàng đây ! Thoáng cái gả nhà cao cửa rộng ở thủ đô, bọn đương nhiên tới gặp mặt.

Lần gọi điện thoại, bà Khâu cho Khâu Mai đấy, đại khái cũng hơn ba mươi , cuối cùng xác định thể tới bao nhiêu còn , tin tức cũng dám cùng Văn Tịnh , sợ sẽ thành chuyện .

hiện tại Hoa Chiêu , Diệp gia xuất tiền, cô cũng khách khí.

Hơn 30 khách, tiền phí tuy ít, nhưng Khâu gia bọn họ cũng xuất nổi, bọn họ cũng là những nghèo khổ.

Bất quá Diệp gia xuất tiền, Khâu Mai cảm giác coi trọng, thật cao hứng.

mặc kệ Hoa Chiêu thể chủ , cứ cám ơn . Đến lúc đó vạn nhất , Hoa Chiêu cũng tiền, chính bổ sung thì .

Cùng Văn Tịnh quen thật chỗ , chính là cô đối với tin tức của Hoa Chiêu đều hiểu rõ nhất thanh nhị sở rồi.

Về phần Văn Tịnh sắc mặt cứng ngắc, trong chốc lát một nữa cho cô một cái "phương pháp sinh con của dân gian" thì .

Hoa Chiêu cùng Diệp Thư trong chốc lát, thăm nhà mới, hỏi thăm một ít chuyện chuẩn hôn lễ rời .

"Chị xem cô kết hôn đấy." Diệp Thư .

"Như nhất." Hoa Chiêu .

"Chị là chị dâu cả, như thế nào cùng cô ở chung một chỗ?" Diệp Thư nghi ngờ .

"Lúc chúng cửa, hai đó đang thảo luận cóc ăn sống , một ăn mấy con." Hoa Chiêu .

Hơn nữa cô thấy trạng thái của Văn Tịnh lắm, khí tức so với gặp rối loạn hơn nhiều, mặt nổi mấy cái mụn đặc biệt lớn, chút bình thường, giống như là trúng độc.

Diệp Thư rõ lỗ tai cô , hoài nghi, chỉ là thở dài: "Chị dâu cả cũng là đáng thương, nếu như chị sớm sinh con cùng cả, cũng trở thành như bây giờ."

Hai bằng mặt mà bằng lòng, kết hôn như Diệp Thư liếc mắt liền thấy .

Hoa Chiêu cũng chỉ thể thở dài.

" , cả lúc nào trở về?" Cô hỏi.

Lễ tết còn qua hết, Diệp Danh phía nam khảo sát, chuyến vậy mà lâu, qua thời gian dài như còn trở .

Không cả trông đứa nhỏ, Thúy Vi thật sự là khó trông ah.

Cô phát hiện vậy mà kiên nhẫn bằng Diệp Danh, Thúy Vi chỉ là chịu ngủ, trong nội tâm cô tất cả đều là sụp đổ, cũng giống như Diệp Danh, còn có thể với vẻ mặt ôn nhu, cô nghĩ đến mà .

"Chị cũng ." Diệp Thư . Diệp Danh cũng thói quen báo bình an cho cô từ ngàn dặm xa xôi, cô chút gì đó hỏi ba .

Hai một đường chuyện phiếm trở về nhà, Miêu Lan Chi thấy các cô liền hỏi: "Đụng thím ba các con ?"

"Không ." Hoa Chiêu .

Miêu Lan Chi thở phào một : "Con cũng là, lòng hiếu kỳ lớn như , nhà cô cái gì mắt ? Cũng sợ bới một lớp da."

"Mẹ, ở đây cũng , thím ba ở nhà, nhưng Khâu Mai cũng đèn cạn dầu, cô cũng bới một lớp da của Hoa Chiêu đây ." Diệp Thư lập tức cáo trạng: "Chỉ là Hoa Chiêu nhà chúng mặc áo giáp sắt, ai cũng thể bới xuống."

"Chuyện gì xảy ?" Miêu Lan Chi lập tức hỏi.

Diệp Thư đem chuyện Khâu gia tới, Khâu Mai định để cho đến chỗ ở.

Nghĩ nghĩ, cô càng cảm thấy cài chủ ý là chị dâu cả đó .

Miêu Lan Chi sắc mặt lập tức , cô con dâu cả , thật sự là càng sống càng hồ đồ.

"Đợi ngày mai Tiểu Danh trở về, cùng chuyện thật ." Miêu Lan Chi .

Loading...