Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 231
Cập nhật lúc: 2024-10-28 14:52:58
Lượt xem: 270
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Chúng ! Đây đều là hiểu lầm." Biên Lập Nhân lập tức nói.
"Các bây giờ ? Vừa ở cửa gọi lớn tiếng ? Hiện tại ở bên ngoài cho là vì tiền mà g.i.ế.c rồi, bây giờ?" Hoa Chiêu .
Biên Lập Nhân cảm thấy cha thể c.h.ế.t vô ích, thanh danh của cô thể chịu tổn thất một cách vô ích ?
Trước cửa nhà cô vốn cũng khá nhiều . . . . Lại để cho bọn loạn một hồi như , còn thoải mái rút lui? Sợ là đều cho rằng cô dễ bắt nạt.
Biên Lập Nhân hiểu: "Chúng sẽ sáng tỏ!"
"Từng nhà, cho rõ tiền căn hậu quả." Hoa Chiêu nói.
Người Biên gia lên tiếng rồi, biểu cảm đều cự tuyệt.
Nói cái gì? Để bọn hắn ngoài với , con gái cố ý mua nhân sâm giả, đem ông nội độc c.h.ế.t hả?
Như nhà bọn thể 50 năm! Về cũng cần ngoài gặp rồi.
"Không ? sẽ để dạy các ." Hoa Chiêu : "Lưu Minh Chu Binh, hai dẫn , theo đám bọn , bọn , các ."
"Vâng!" Mấy vệ sỹ trong phòng cùng lên tiếng xác nhận, chằm chằm Biên gia.
Khí thế phi phàm.
Đây là uy h.i.ế.p trắng trợn.
Biên Lập Nhân lớn nhỏ gì cũng coi như là một nhân vật, ông cũng sĩ diện, một phụ nữ tuổi còn trẻ như uy hiếp, ông lập tức sượng mặt rồi.
"Chỉ là một chút chuyện, chúng ngoài một tiếng, xung quanh cũng rồi, cho từng nhà, khỏi chút quá." Biên Lập Nhân nói.
Hoa Chiêu chỉ , đầu với cảnh sát: "Mấy vị đồng chí, Biên Mỹ Quyên nghi ngờ cố ý đầu độc ông nội , thể khởi tố ?"
Đã là vu oan, nhưng tội mưu sát thể !
Cô buông tha Biên Mỹ Quyên một cách nhẹ nhàng như , cô nhúng tay việc hôn nhân của Diệp Đào rồi, cô để Biên Mỹ Quyên em dâu .
Biên Mỹ Quyên thoáng cái từ ghế sô pha nhảy lên: "Khởi tố là cái gì?" Nghe thấy !
" mưu hại ông nội! Đó là ngoài ý ! , nghĩ đến, ! Thuốc . . Là cha đút cho ông nội đấy! Không !" Biên Mỹ Quyên thốt .
Biên Lập Nhân sửng sốt, đó liền nổi cơn thịnh nộ! Bổ nhào qua đánh cô một trận.
Thật là đồ nghiệp chướng!
Bây giờ thể độc c.h.ế.t ông nội của nó, về thể độc c.h.ế.t ông !
Lúc vệ sỹ ngăn cản, Biên Lập Nhân đánh một trận ghiền.
Diệp Đào gần trong gang tấc, cũng ngăn cản.
Chỉ bằng câu của cô , một trận đánh vẫn còn nhẹ.
Hoa Chiêu để ý đến bọn họ, cô vẫn hai cảnh sát, hỏi: "Có thể khởi tố ?"
Hai cảnh sát liếc , việc a, cho tới bây giờ cũng từng gặp !
Nào cháu gái bỏ thuốc độc cho ông nội? Hơn nữa, thực cố ý đấy.
"Đã tạo thành tổn thương nghiêm trọng, cứ khinh địch như mà buông tha cho cô ?" Hoa Chiêu hỏi.
Cô hiện tại pháp luật chút loạn, 《 hình pháp 》năm 79 mới đời, năm 80 áp dụng, nhiều quan toà luật sư đều hiểu rõ, cũng đừng đến những nhân viên công tác ở cơ sở .
Cô những lời hiệu quả .
mặt mũi cô dễ dùng.
Hai vị cảnh sát tới hôm nay đều là quen cũ, từ lúc Hoa Chiêu chuyển đến nơi đây, lúc đối phó với Trương Tiểu Ngũ, chính là hai bọn họ phụ trách đấy.
Nhiều năm như , bọn coi như qua tay khá nhiều chuyện của Hoa Chiêu rồi, dám trêu chọc cô đều chỗ .
"Xác thực tạo thành tổn thương, chúng về hỏi một chút." Hai cảnh sát nói.
Điều vi phạm pháp luật ? Xử lý như thế nào, bọn về hỏi .
Hoa Chiêu thoả mãn gật đầu, chỉ cần bọn chịu nghiên cứu về chuyện một chút là .
Biên Mỹ Quyên tuy tạo thành tội cố ý g.i.ế.c , nhưng nhất định sai đấy.
Đủ cho cô tù đấy.
Bên Biên Mỹ Quyên đang đánh nhưng căn bản tâm tư để ý tới chỗ đau , lỗ tai của cô luôn dựng thẳng lấy, động tĩnh bên .
Nghe thấy Hoa Chiêu mấy câu để cho cảnh sát mang cô , cô lập tức kinh ngạc.
" sai ! nên đắc tội với cô! xin ! Cô tha cho một mạng!"
Dù cao ngạo đến , gặp cảnh sát, cũng thấp xuống.
Đây là nơi gì, một vòng trở , trong mắt ngoài cũng là lành gì rồi.
Về còn tìm nhà chồng nữa?
"Cô đang gì ? Cô bây giờ bắt là vì đắc tội ?" Hoa Chiêu cô : "Cô còn sai ở chỗ nào."
Trong lòng Biên Mỹ Quyên cũng đang suy nghĩ vấn đề , cô sai ở chỗ nào? Cô sai vì đem nhân sâm cho ?
Không , chuyện đó sai, còn trẻ như , nên chết, cũng thể c.h.ế.t . . . .
, chính là Hoa Chiêu sai!
Vì cô bán nhân sâm cho ?
Nếu như cô (HC) bán , cô cũng sẽ động cây nhân sâm ! Cây 20 năm, căn bản mắt ! Sao cô thể hổ mà đưa?
Biên Mỹ Quyên Hoa Chiêu, đáy mắt khó dấu sự phẫn hận.
Cô vậy mà oán hận Hoa Chiêu? Diệp Đào cô , thất vọng cực độ, đó liền , bao giờ ... liếc cô một cái nào nữa.
Một chút tình cảm nơi đáy mắt cũng biến mất còn thấy bóng dáng tăm , còn sót chút gì.
Biên Mỹ Quyên là ai? Cùng nửa điểm quan hệ.
Cảnh sát áp giải Biên Mỹ Quyên cùng ông già bán thuốc giả cùng rồi.
Mấy vệ sỹ áp giải Biên gia, từng nhà trong ngõ giải thích sự tình .
Mọi căn bản cũng tin Hoa Chiêu sẽ vì 5 vạn mà bán thuốc giả, bây giờ giải thích, chỉ cảm thấy Biên gia buồn . Diệp gia lợi hại, mới mấy giờ phá án rồi.
Còn , Hoa Chiêu thật ác độc.
Họ một chút thông cảm cho nhà họ Biên khi về những điều đáng hổ như từ nhà sang nhà khác.
Mặt mũi Biên gia thật sự mất sạch trong ngày hôm nay.
Ngày hôm , lúc đưa tang Biên lão gia tử ngoại trừ thích, một nào khác tới tiễn đưa.
Nhân mạch mà Biên lão gia tử lúc còn sống, một cũng đến.
Biên lão gia tử nếu như chuyện, vui vẻ .
...
"Vậy cây nhân sâm ? Biên Mỹ Quyên lấy nó gì?" Hoa Chiêu hỏi Diệp An.
Biên Mỹ Quyên mang thẩm vấn, cơ hồ ai tiếp tục chú ý đến cô nữa.
Diệp Đào trở đất thầu trồng rau hỗ trợ .
Kỳ thật cần gì cả, đều là chút việc tốn thể lực, là g.i.ế.c gà dùng đao mổ trâu.
Trước tới là vì tránh né Lưu Nguyệt Quế cằn nhằn cùng Biên Mỹ Quyên chia tay, hiện tại tới là vì tránh né Lưu Nguyệt Quế kéo xem mắt.
Mối tình đầu tạo thành bóng ma tâm lý, hiện tại đối với yêu đương nhiệt tình nổi rồi.
Chỉ Diệp An vẫn chú ý tới chuyện tiếp đó.
Hoa Chiêu nhớ tới cũng hỏi một câu, cô tò mò Biên Mỹ Quyên là vì tiền, vì cái gì?
Luôn cảm giác trong bát quái!
Diệp Thâm ở nhà, cô thật sự quá nhàm chán rồi, chỉ thể đào một chút chuyện nhà .
"Chúng tìm thấy nhân sâm ở trong nhà họ Biên." Diệp An cùng Diệp Danh tán gẫu qua, bọn ác ý suy đoán là do Biên gia giấu .
Có lẽ Biên Mỹ Quyên bọn đẩy gánh trách nhiệm đấy, thực tế chuyện là Biên gia dùng để vu oan cho Hoa Chiêu.
Nhân sâm đang ở trong nhà bọn họ, hoặc là chuyển chỗ khác ?
Nếu như là như , cả nhà cũng thể buông tha.
mắt vẫn phát hiện gì về phương diện .
Hoa Chiêu cũng tò mò, bọn náo chuyện , bồi mạng của Biên lão gia tử, là vì cái gì.
". . ." Đi tra một chút.
ngẩng đầu phát hiện đối diện Diệp Danh, mà là Diệp An, Hoa Chiêu lập tức đổi giọng: " trở về thu thập hành lý, các tiếp tục điều tra, tin tức hãy cho , nếu như xuất ngoại rồi, thì gọi điện thoại cho ."
Đến cùng vẫn còn trẻ, lòng hiếu kỳ nặng như .
Diệp An bật ngoài tiếp tục điều tra.
Buổi tối, Hoa Chiêu cũng ngoài rồi.
Những cây nhân sâm , đều là do cô thúc đẩy sinh trưởng đấy, ăn năng lượng lớn lên đấy, nếu như cách quá xa, cô thể cảm ứng nó.
Chỉ điều loại cảm ứng thể so với loại cảm ứng hạt giống cô đưa cho Diệp Thâm , loại cảm ứng yếu ớt, cách gần mới .
Hoa Chiêu tới lầu Biên gia, cẩn thận cảm ứng, phát hiện gì, xem thật sự cô , hoặc là bọn chuyển rồi.
Hoa Chiêu buông tay, chỉ thể lái xe về nhà.
Đi ngang qua chợ hoa, cô đột nhiên phanh , ở ven đường.
Bên tay trái chút năng lượng nhàn nhạt đáp , cô đầu , nhận chỗ , đây là vườn đào của Hạ Kiến Ninh.
Hoá là . . .
Hoa Chiêu đột nhiên nhớ tới, cô bán cho Hạ Kiến Ninh mấy cây nhân sâm, lẽ chút năng lượng là những nhân sâm , cô oan uổng cho hả?
Dù , chuyện náo loạn của Biên gia , chỉ là cấp độ thấp buồn , thực tế một chút tổn thương đều , chỉ đem chính trở thành trò .
Chuyện giống như bút tích của Hạ Kiến Ninh trong truyền thuyết, dù là thủ đoạn của Hạ Lan Lan cũng cao cấp hơn nhiều.
Hạ Kiến Ninh não thiếu oxy mới có thể bày trận .
năng lượng cô cảm ứng xác thực cực kỳ yếu ớt, là loại năng lượng mà nhân sâm 20 năm nên , hơn nữa hình như gia công rồi, năng lượng chia vô phần, chồng chất cùng một chỗ.
Mà loại cô bán cho Hạ Kiến Ninh, ít nhất cũng là 70 năm, giống.
Hoa Chiêu lo lắng, cho ô tô về phía một chút, rời khỏi khu vực vườn đào, đó cô xuống xe, ở một cây.
Tay đặt lên cây, vài giây cô liền thấy Hạ Kiến Ninh.
Lý Mộc cầm một chai thuốc, nhẹ nhàng giao cho : "Ăn chút a, dù cũng . . ."
Hạ Kiến Ninh trầm mặc mà chằm chằm cái chai: " nuốt trôi."
May mà ngoài Biên Mỹ Quyên là con cờ của , bằng thì hiện tại cũng là Biên gia, mà là !
mặc dù ngoài , tự ah!
Hắn hiện tại uống thuốc, nuối trôi, nghĩ thổ huyết.
Lý Mộc chút hổ: "Việc trách , lời lời . ai bảo Hoa Chiêu bán nhân sâm cho , thể của , nếu bồi bổ, những cố gắng mấy năm sẽ uổng phí rồi."
Có những nhân sâm ăn , thể Hạ Kiến Ninh thoạt giống như bình thường rồi, thậm chí so với bình thường còn đỡ hơn một ít, thể việc cường độ cao .
Đương nhiên chủ yếu vẫn là lao động trí óc, nhưng đây cũng là chuyện mà thể tưởng tượng .
Lý Mộc đột nhiên tò mò hỏi: " thật sự đoán , dùng cô gì? Không là vì mua nhân sâm ?"
Hắn cảm thấy kỳ thật dùng Biên Mỹ Quyên mua nhân sâm , cũng là kế sách .
hiển nhiên Hạ Kiến Ninh nghĩ như đấy, bằng thì thuốc sớm ăn hết.
Hạ Kiến Ninh lắc cái chai: "Dùng cô ? Anh xem bộ dạng ngu xuẩn của cô , chỉ xứng với nhân sâm 20 năm đấy, hơn nữa chỉ một cây ."
Hắn đột nhiên , hết sức trào phúng: "Anh những chuyện ngu xuẩn mà cô . . ."
Nói đến đây đột nhiên ngừng, thật sự là những chuyện một chuyện so với một chuyện càng thêm ngu xuẩn, cũng nên về chuyện nào tiên.
Nói cô chẳng phân biệt hiện thực mà tự cao tự đại?
Nói cô dám cho Hoa Chiêu xem sắc mặt?
Nói cô mua thuốc giả đem ông nội độc c.h.ế.t hả?
Nói cô tiên trấn an , bảo vệ , ngược đến mặt Hoa Chiêu tự tìm đường chết?
"Được , cô ngu xuẩn, là ngu xuẩn." Vẻ mặt Hạ Kiến Ninh như ăn con ruồi.
Nhiều năm như , đây là đầu tiên chọn một quân cờ ngu xuẩn như , một nước cờ dở.
Lý Mộc ngẫm những tin đồn hai ngày , cũng im lặng.
"Bất quá cô một điểm tệ, kín miệng, đến bây giờ cũng ."
" sợ cô ." Hạ Kiến Ninh đem chai thuốc đẩy qua một bên: " là vô tội đấy, cũng là hại."
Ồ? Hai mắt Hạ Kiến Ninh đột nhiên sáng ngời, quân cờ kỳ thật còn dùng phế , cũng tính là bại lộ.
Hắn thật sự là vô tội đấy.
"Anh ngày mai chuyện thẳng thắn với Hoa Chiêu, cô thể cho sắc mặt ? Giữ ăn bữa cơm?" Hạ Kiến Ninh đầu tiên thấy tự tin như , vậy mà hỏi Lý Mộc đáp án.
Lý Mộc chút kinh ngạc và nghi hoặc, nghĩ nghĩ, đó lắc đầu: "Đoán chừng thể."
"Vì cái gì?" Hạ Kiến Ninh khiêm tốn thỉnh giáo.
"Theo nghĩ, một mắt cần lý do, cảm thấy Hoa Chiêu lẽ thấy mắt." Lý Mộc nói.
Có thể kiếm nhiều tiền còn kiếm, đây là mắt tới trình độ nào hả?
vì mặt mũi của Hạ Kiến Ninh mà suy nghĩ, bỏ thêm " lẽ".
Hạ Kiến Ninh trừng hai giây, cúi đầu tiếp tục chai thuốc.
Lý Mộc hỏi: "Đến cùng định như thế nào? Cho dù đem chai thuốc uống hết, cũng chỉ có thể duy trì một năm, một năm thì ? Anh nghĩ cách để đả động Hoa Chiêu ?"
"Nghĩ tới." Hạ Kiến Ninh nói.
Lý Mộc lập tức hiếu kỳ: "Là gì ?"
" hiện tại cần đả động Hoa Chiêu, mà là Diệp Danh." Hạ Kiến Ninh nói.
Nụ của Lý Mộc lập tức cứng ở mặt: "Diệp Danh thực sự mắt, bây giờ?"
Hạ Kiến Ninh nhẹ một cái, gì.
Chuyện cơ mật, miệng, dù là ở nơi cực kỳ an .
Hoa Chiêu đợi cả buổi cũng đợi câu tiếp theo, Lý Mộc rời khỏi vườn đào, cô cũng chỉ thể rời .
Bất quá tối nay cũng tính là thu hoạch, ít nhất cũng nhân sâm nơi nào, quả nhiên ở trong tay Hạ Kiến Ninh.
Mà Biên gia bên cũng âm mưu gì, Biên Mỹ Quyên vốn khả năng , nhưng hiện tại cũng .
Chỉ là Hạ Kiến Ninh, trò gì?
Ngày hôm , Hoa Chiêu tìm đến đơn vị Diệp Danh: "Anh , định bán nhân sâm cho Hạ Kiến Ninh, đàm phán thế nào ?"
"Hắn đủ thành ý, xem một chút." Diệp Danh nói.
Nói cách khác, còn lấy đủ của Hạ Kiến Ninh.
Hai bọn họ đánh cờ, cô cũng nhúng tay nữa.
Phát hiện đêm qua, cô cũng cho cả .
Không dễ giải thích.
Những "Người tài ba dị sĩ" khả năng giúp cô đào bảo, cũng thể giúp cô trộm góc tường a?
Bất quá cô cũng đến đây vì chuyện .
"Em định ngày mai sẽ ." Hoa Chiêu .
"Nhanh như ? Không định qua mồng mười mới ?"
"Em sớm một chút." Rời xa phiền toái.
Hiện tại cô tâm tư cùng Hạ Kiến Ninh so chiêu, cô chỉ tìm Diệp Thâm, cho tin tức .
Thấy ánh sáng trong mắt cô, Diệp Danh hỏi nữa.
"Anh ngóng chuyến bay." Anh .
Hoa Chiêu tới tìm là vì chuyện vé máy bay.
Hiện tại xuất ngoại cũng thể bay ngay. Hiện tại cách vài ngày, thậm chí hơn mười ngày, một hai tháng mới chuyến bay bình thường ngoài.
Vốn định qua mồng mười , cũng là phía nam, qua cửa khẩu, bay từ Hồng Không, như sẽ nhanh hơn đợi máy bay ở thủ đô.
ở thủ đô cũng là máy bay xuất ngoại, chỉ điều mở cho bên ngoài mà thôi.
Ngày mai vặn một nhóm đến hỏi , thể dành mấy gế. Dù điểm đến khác nhưng ngoài chuyển máy bay cũng thuận tiện.
Diệp Danh năng lực đấy, ngày hôm Hoa Chiêu an vị máy bay ngoài.
đến vài phút , cô liền nổi rồi.
Hạ Kiến Ninh xuống bên cạnh cô, kinh ngạc và vui vẻ mà vô: "Sao cô ở chỗ ?"
Hoa Chiêu chằm chằm mặt Hạ Kiến Ninh, hề sơ hở, thật sự giống như vô tình gặp .
Nếu đêm qua đối với còn từ bỏ ý định, cô cũng tin rồi.
"Sao ở chỗ ?" Hoa Chiêu hỏi .
Hạ Kiến Ninh cũng để ý câu trả lời, xuống ghế bên cạnh cô, cài dây an : " khảo sát, cô thì ? Thăm Diệp Thư?"
Hoa Chiêu gật đầu, đó đầu bên ngoài cửa sổ, để ý tới nữa.
Cái máy bay nhỏ, chỉ mười mấy chỗ , chỗ nào cũng đầy .
Ngoại trừ các lãnh đạo, thì chính là trợ lý lãnh đạo, cô cũng thể đuổi , ảnh hưởng đến việc sắp xếp chỗ của .
Hạ Kiến Ninh cũng với cô nữa, cùng Vân Phi và Thúy Vi đối diện hàn huyên.
Bạn nhỏ mấy tuổi hả? Tên là gì? Không đến trường ?
Hắn gặp bọn nhỏ mấy , đây là đầu tiên chuyện phiếm.
Vân Phi cùng Thúy Vi cẩn thận, , , ngoại trừ cho đến trường, những vấn đề khác đều trả lời.
Xem thích .
Lại hỏi mấy vấn đề, bọn nhỏ chỉ chọn trả lời những câu hỏi tiết lộ thông tin của bản .
Hạ Kiến Ninh hỏi nữa, : "Thật thông minh."
Thúy Vi , lộ một cái răng nanh nhot: "Cảm ơn chú khen."
Câu trả lời khiêm tốn như lúc hiếm gặp, Hạ Kiến Ninh khen ngợi : "Thật đáng yêu."
Thúy Vi chuyện nữa, chỉ vui vẻ gật đầu, cháu chính là đáng yêu như thế!
Hạ Kiến Ninh liếc Vân Phi, tên nhóc bộ quá trình đều yên tĩnh, biểu cảm gì, càng ngày càng bộ dạng của cha rồi.
Hắn nhíu mày dời mắt, về phía Cẩm Văn bên cạnh Hoa Chiêu.
Cẩm Văn chớp chớp đôi mắt to đáng yêu .
Hạ Kiến Ninh , đứa nhỏ lớn lên giống Hoa Chiêu, đặc biệt là đôi mắt , lớn sáng, tinh thần.
"Bảo bối tên là gì?" Hắn hỏi.
Cẩm Văn chớp chớp mắt, lên tiếng.
Hạ Kiến Ninh : "Bảo bối năm nay mấy tuổi hả?"
Lại chớp chớp mắt vẫn lên tiếng.
Hạ Kiến Ninh tiếp tục : "Bảo bối ."
Cẩm Văn nhịn : "Cháu , nhưng cháu ."
Hạ Kiến Ninh sửng sốt một chút buồn bực , chút tán thưởng mà Hoa Chiêu: "Cô dạy dỗ ."
Đứa nhỏ hơn 2 tuổi thể giữ kín như bưng, đề phòng xa lạ, khó gặp.
Hoa Chiêu mấy bảo bảo : "Cảm ơn khen."
Hạ Kiến Ninh cô, Thúy Vi, bật : "Hoá là học mẹ ."
Hoa Chiêu lên tiếng nữa, đây là tất nhiên, con của cô giống cô thì giống ai?
Hành trình đó yên tĩnh, Hạ Kiến Ninh tiếp tục chuyện với cô nữa.
Chỉ thỉnh hoảng sẽ cùng mấy bảo bảo tâm sự.
Không, kỳ thật cũng chuyện, căn bản phản ứng .
Phần lớn thời gian, là Hạ Kiến Ninh Hoa Chiêu cùng các bảo bảo ảnh hưởng lẫn , tác động qua , Thúy Vi kể chuyện xưa cho Cẩm Văn.
Hiện tại kể chuyện xưa phần lớn là Thúy Vi, Vân Phi lên tiếng nữa rồi, phát hiện bịa chuyện bằng em gái.
Hạ Kiến Ninh vậy mà chân thành, phát hiện câu chuyện của Thúy Vi cũng là Logic, hơn nữa chuyển hướng thú vị thần kỳ.
"Cô bồi dưỡng con bé thật , con bé sẽ trở thành một tài năng lớn trong tương lai." Trước khi xuống máy bay, Hạ Kiến Ninh với Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu nở nụ nhất từ khi họ đến nay: "Cảm ơn, ."
Nói xong cô vui sướng mà thu thập hành lý, dẫn 3 bảo bảo xếp hàng đến cửa .
Lần đúng máy bay của các lãnh đạo, cô mang theo vệ sỹ, chỉ một mang 3 đứa bé.
Máy bay hạ cánh cũng đón, cần vệ sỹ.
Mà mấy vệ sỹ qua vài ngày nữa sẽ tới.
Hạ Kiến Ninh theo lưng Hoa Chiêu, ba tiểu gia hỏa im lặng, ngoan ngoãn mà ở bên cô, quy củ từ khi máy bay hạ cánh.
Hơn 20 giờ đồng hồ đồng hành, cho đáy lòng phi thường xúc động.
Trẻ con đáng yêu như thế ?
Trước , phi thường chán ghét trẻ con.
Vừa náo loạn, bướng bỉnh, bẩn thỉu, hiểu chuyện, lung tung. . . Vân vân và vân vân, những gì có thể nghĩ về trẻ con, tất cả đều là khuyết điểm!
những khuyết điểm , thấy một chút nào ba đứa bé.
Cả một chặng hành trình dài, suốt hơn 20 giờ đồng hồ, thể lộn xộn, lớn cũng chịu , đều phàn nàn đau lưng, nhưng ba tiểu gia hỏa náo, càng phàn nàn một câu.
Bướng bỉnh? Không hiểu chuyện? Nói lung tung?
Đặc biệt là chuyện lung tung , cảm thấy ba đứa bé cẩn thận, nhiều lớn khác cũng so .
Hiện tại một , chỉ bộ cùng một đoạn đường, chỉ cần mấy giờ, liền hận đủ thì giờ để hết phần mộ tổ tiên chôn cất ở .
đến tận khi xuống máy bay, dùng mấy câu chuyện đổi khuôn mặt tươi của ba tiểu gia hỏa, hỏi tên của bọn .
Nếu như trẻ con thể đáng yêu như thế, cũng . . . . .
Hạ Kiến Ninh dừng một chầu, theo bóng lưng Hoa Chiêu.
Không tất cả trẻ con đều đáng yêu như thế, là của bọn lợi hại.
Có thể đem bọn nhỏ dạy như , cũng chỉ một là Hoa Chiêu.
Cô hiện tại sắp sinh đứa thứ tư rồi. . . .
Hắn tăng tốc độ thôi, tránh khỏi cô việc gì sinh con!
Hoa Chiêu ở lối liền cùng đồng hành tách , tìm kiếm một ảnh cao lớn.
cô chỉ thấy Diệp Thư.
Hoa Chiêu sửng sốt một chút nhưng cũng vui mừng mà bổ nhào qua.
"Chậm một chút chậm một chút! Em bây giờ là hai ! Sao còn cẩn thận như !" Diệp Thư nhanh chóng .
Hoa Chiêu dừng chân , cô mặc một bộ quần áo rộng thùng thình liền sững sờ.
Diệp Thư ít khi mặc quần áo quá rộng rãi, cô thích loại phong cách , cô thích phong cách gọn gàng, thoải mái, hiên ngang.
Đây là đầu tiên cô thấy cô mặc một chiếc áo khoác bông lớn như thể chứa hai như .
Hơn nữa Diệp Thư đem bao bọc như một con gấu.
"Lạnh như ?" Hoa Chiêu chính , cô chỉ mặc một cái áo khoác.
Được . . . Thể chất cô đặc thù sợ lạnh, thể so sánh.
Cô về phía xung quanh.
Cũng chỉ mặc nhiều hơn cô một chút.
"Đừng nữa, nóng c.h.ế.t ." Diệp Thư cởi bỏ cái khăn quàng cổ, thò tay lấy cái mũ cầm xuống.
Diêu Khôn nhanh chóng ngăn cản: "Đừng đừng đừng, em toát mồ hôi, coi chừng lạnh!"
Diệp Thư lập tức trừng : "Anh cũng là em toát mồ hôi! Còn bắt em mặc nhiều như ! Anh em cảm lạnh ?"
"Anh thể như ?” Diêu Khôn đau lòng mà giúp cô đội mũ.
Diệp Thư ủy ủy khuất khuất miễn cưỡng mà mặc đội .
Hoa Chiêu: " đây tạo cái nghiệt gì ? Vừa xuống máy bay đút một miệng thức ăn cho chó."
Diệp Thư cùng Diêu Khôn đều sững sờ.
"Em đút thức ăn cho chó? !"
"Ai to gan như ? !"
"Mấu chốt là còn thành công!"
"Người nào lợi hại như ah?"
Hoa Chiêu. . . .
"Được , em sẽ nhét trở về đấy." Hoa Chiêu nói.
Ba tiểu gia hỏa đợi kịp, thấy và cô cô chào hỏi xong, lập tức bổ nhào qua Diệp Thư.
Diêu Khôn nhanh chóng ôm lấy Diệp Thư, khẩn trương : "Các bảo bảo động tác nhẹ chút, trong bụng cô cô các cháu em trai nhỏ !"
Ah!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-231.html.]
Hoa Chiêu lúc mới chợt hiểu, thì là thế!
Cô kinh ngạc và vui vẻ mà Diệp Thư.
Diệp Thư thẹn thùng , nhưng mặt mũi đều tràn đầy hạnh phúc.
"Cái gì mà em trai nhỏ, em gái nhỏ ?" Cô quát Diêu Khôn: "Anh trọng nam khinh nữ?"
"Không , , trọng nam khinh nữ, em cái gì đều !" Diêu Khôn đẩy cô : "Bà cô của ơi, bên ngoài lạnh lẽo, em cùng Hoa Chiêu còn bọn nhỏ, cũng thể đông lạnh lấy, chúng lên xe trò chuyện ?"
Tất nhiên là gì .
Lên xe, Hoa Chiêu hỏi: "Lúc nào ? Mấy tháng ?"
"Vừa mới , mới hơn một tháng." Diệp Thư nói.
"Tốc độ đáng kinh ngạc." Hoa Chiêu khen. Đây là kết hôn đến vài ngày thì .
"Không so với em." Diệp Thư liếc cô.
Hoa Chiêu một thì .
Hoa Chiêu , đổi chủ đề: "Hai tới đón em ? Không cần ? Tự em trở về."
Cô gọi điện thoại cùng Diệp Thư từng qua hôm nay sẽ tới, nhưng cô cũng báo là cần đón.
Cô cho Diệp Thư, là để cho Diệp Thư cho Diệp Thâm, để cho Diệp Thâm tới đón mấy con bọn họ, như đường , bọn còn thể cận một chút.
Diệp Thư có lẽ cũng hiểu, trong điện thoại cũng ám chỉ chính sẽ chuyền đạt.
"Anh bề bộn nhiều việc?" Hoa Chiêu trực tiếp hỏi.
Hai phía vậy mà đều trả lời.
Diêu Khôn giả bộ như chuyên tâm lái xe, cái gì cũng thấy.
Diệp Thư giả bộ như uống nước, rảnh trả lời.
hai đều từ kính chiếu hậu liếc Hoa Chiêu, đáy mắt đều là chột , Hoa Chiêu thấy.
"Làm ?" Cô lập tức hỏi.
"Cái gì ?" Diệp Thư buông chai nước, dường như chỉ mới thấy câu hỏi của Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu liếc thấy cô dấu vết diễn xuất.
"Anh chứ?" Cô khẩn trương mà hỏi thăm.
Diệp Thư thở dài, sớm ngày hôm nay, cô sẽ dạy Hoa Chiêu diễn xuất đấy!
cô , cho dù cô dạy, còn Phan Xảo Xảo, còn Đường Phương Hà.
Hoa Chiêu hiện tại thực sự bắt đầu "Diễn"..., Diệp Thư cũng sơ hở.
"Hắn việc gì, chỉ là chút bận rộn, đang tổ chức hội nghị ngành sản xuất gì đó, tham gia, thể rời , cho nên..."
Diệp Thư liếc Diêu Khôn chuyện.
Cô là chị chồng của Hoa Chiêu, hiện tại giúp tình nhân của Hoa Chiêu ? Sao cảm giác là lạ như ?
Diêu Khôn cô vài !
Diêu Khôn cảm thấy hai phụ nữ quả thực là chơi với lửa!
Diệp Thâm là chồng, là em trai của họ, còn đáng sợ như , các cô thể việc lưng ?
Mà Tô Hằng đáng sợ ? Ngẫm gần đây tin đồn, quả thực cho đáy lòng của sợ hãi.
Đồng thời đùa bỡn với hai đàn ông như , các cô sợ dẫn lửa thiêu ?
Trở về nhất định khuyên nhủ các cô thật !
Hoa Chiêu cũng cố kỵ Diêu Khôn ở đây, hỏi.
Bất quá lời Diệp Thư mặc kệ thật giả, nét mặt của cô biểu thị Diệp Thâm an vấn đề.
Nếu quả thật vấn đề, Diệp Thư sẽ gạt cô đấy, giống như , tiên nghĩ cách cho cô .
Hoa Chiêu thả lỏng một chút.
Ô tô trực tiếp lái nông trường bên ngoài thành phố, Hoa Chiêu tới đương nhiên cũng thị sát sản nghiệp của .
Cái nông trường là nơi đầu tiên.
Mặt khác ở chỗ , cũng thuận tiện cho Diệp Thâm tới.
Yên ắng đấy, sẽ ít ngoài phát hiện.
Nông trường vẫn là như cũ, cánh đồng vẫn phủ đầy tuyết, rau trong nhà kính xanh , và một vài công nhân đang bận rộn vận chuyển hàng .
Hiện ̣i bọn hắn sản xuất đều cung ứng cho bánh sủi cảo Hoa gia.
Tuy mở nhà máy thực phẩm, nhưng "Bánh sủi cảo Hoa gia" cũng đóng cửa, vẫn buôn bán bình thường.
Mặt tiền cửa hàng cũng mở rộng, vẫn là gian hàng cũ .
Sản lượng cũng mở rộng, mỗi ngày một định lượng nhất định, bán xong liền tan tầm.
xếp hàng ở cửa ngày càng nhiều, giờ tan mỗi ngày cũng sớm hơn .
Hàng năm cũng kiếm ít tiền.
Đương nhiên so với tiền lời của nhà máy thực phẩm Diêu gia, đây chỉ là một con nhỏ.
lẻ của hàng trăm nghìn đô, Hoa Chiêu cũng thích.
Buông hành lý, dàn xếp xong xuôi cho mấy bảo bảo sớm mệt mỏi, Hoa Chiêu liền tìm Diệp Thư.
mà Diệp Thư giống như mù , thấy ám hiệu của cô, chỉ cùng Diêu Khôn ở chỗ điên cuồng vung cẩu lương.
"Chị cố ý. . ." Hoa Chiêu đột nhiên mở miệng: "Chị đang trốn tránh em, xem vấn đề cũng chút nghiêm trọng."
Diệp Thư lập tức vung nổi nửa phần cẩu lương còn nữa.
"Tiểu Thư, tiểu Hoa." Diêu Khôn đột nhiên mở miệng: "Anh khuyên các em đừng đùa với lửa, quá nguy hiểm! Hai , cũng dễ trêu đấy, một khi bọn phát hiện, các em sợ là đến mệnh cũng khó giữ .
"Đặc biệt là ở chỗ , Tô Hằng cũng hiền lành như trong tưởng tượng của các em, hung ác đấy!" Diêu Khôn đột nhiên hạ giọng, khẩn trương : "Nghe đoạn thời gian , g.i.ế.c nhiều !"
Về phần Diệp Thâm, ngược lo lắng.
Quần áo cho cảm giác an , cảm thấy mặc dù bại lộ, Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm nhiều lắm là ly hôn, sẽ huyên náo đến ngươi c.h.ế.t sống.
Tô Hằng giống với lúc , dám g.i.ế.c , có thể tiếp tục g.i.ế.c .
Hoa Chiêu cùng Diệp Thư liếc , xem nhẹ vấn đề g.i.ế.c , Diệp Thâm dám g.i.ế.c , cái gì kỳ quái ?
Hiện tại vấn đề là để giải thích với Diêu Khôn?
Diệp Thư dám , sợ chính rõ ràn, bại lộ Diệp Thâm.
Hoa Chiêu .
"Hắn đến cùng là ?" Cô hiện tại chỉ tình huống của Diệp Thâm.
"Hắn thật chuyện gì." Diệp Thư : "Em tin tưởng chị, thật sự chuyện gì, chỉ là , tin em cứ xem báo chí, đó đều đưa tin, chính là hội nghị gì đó."
Diệp Thư cầm lấy tờ báo trong tay lắc lắc, tên buổi hội nghị quá dài, cô nhớ .
Đột nhiên, tay của cô dừng một chầu, đó tự nhiên mà gấp tờ báo , tìm một tờ báo khác.
Một tờ báo khác mở , mí mắt của cô nhảy dựng lên, đó cô lật vài trang và tiếp tục tìm phần giới thiệu buổi hội nghị mà cô xem một .
Đáng hận đây là tin tức lớn gì, mỗi năm đều mở lúc , tầm bảy tám ngày, hơn nữa hội nghị các ngành sản xuất, tính là chuyện lớn gì, ở báo chỉ chiếm một góc hẻo lánh.
Diệp Thư liền lật mấy tờ báo đều tìm .
Chẳng lẽ lại cùng chuyện "Đáng sợ" chung một tờ? !
Miệng cô đúng là thiếu nợ mà, tại nhắc đến báo chí!
Người giúp việc dọn dẹp nhà cửa cũng đáng trách, đem báo hết hạn vứt ! Đặt nó ghế sofa gì!
Đương nhiên là để cho chủ nhân tiện lấy dùng. . .
Đột nhiên, Hoa Chiêu thò tay rút tờ báo trong tay Diệp Thư.
"Chị cứ bận rộn , em tự tìm." Cô .
"Không cần." Diệp Thư vậy mà buông tay, đem tờ báo túm trở về.
Vậy thì càng rõ vấn đề.
Hoa Chiêu tiếp tục kéo.
"Xoẹt" một tiếng, tờ báo xé thành hai rồi.
"Được , để cho con bé xem , sớm muộn gì cũng thấy đấy." Diêu Khôn đột nhiên .
Trong giọng vài phần nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy đó cũng là chuyện . Hoa Chiêu hết hy vọng, khả năng sẽ an .
Diệp Thư cảm thấy đây tuyệt đối là chuyện , Hoa Chiêu còn mang thai, thể tức giận!
Hoa Chiêu mặc kệ hai mắt mày , cúi đầu xem tờ báo.
Chỉ lật một tờ, cô Diệp Thư vì khẩn trương.
Báo giải trí, trang đầu đề là một bức ảnh màu lớn chụp một cô gái tóc vàng nóng bỏng với đôi mắt xanh, nắm cánh tay một đàn ông, bám sát đàn ông và bước khỏi khách sạn với vẻ mặt hạnh phúc.
Một tiêu đề lớn đặt bên cạnh: "Nữ diễn viên Susannah yêu châu Á? Ngày cưới ấn định!"
Mà châu Á , đúng là Diệp Thâm.
Dù chỉ một bên mặt, Hoa Chiêu cũng thể nhận .
Diệp Thư khẩn trương mà Hoa Chiêu: "Em đừng nóng giận! Đây nhất định là hiểu lầm! Hắn sẽ chuyện gì với em đấy!"
Diêu Khôn Diệp Thư, ánh mắt chút ngạc nhiên, phát hiện vợ hình như vấn đề, cô đang giúp tình nhân của em dâu ?
Xem sẽ tâm sự thật với cô .
Diệp Thư trông thấy ánh mắt của , cũng chẳng quan tâm nữa, cô vẫn Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu một chút cũng tức giận. . . Đó là chuyện khả năng.
Vô nước chua lập tức đem cô bao phủ.
Dù là rõ Diệp Thâm chắc chắn sẽ phản bội cô, trong khẳng định hiểu lầm gì đó, nhưng đến những phụ nữ khác mật mà dựa như , cô liền khó chịu.
Giống như thuộc trân bảo thuộc về ô nhiễm !
Cô thở sâu, cầm lấy một tờ báo khác.
Đây là tờ báo dân sinh, nhưng cũng một trang bộ đều tin tức và hình ảnh của Susanna.
Tấm hình là bóng lưng, Diệp Thâm cùng cô đang cùng lên một chiếc xe.
Suzanna ở trong xe, Diệp Thâm đang nhấc chân lên xe.
Từ góc độ ảnh chụp, thể trông thấy Suzanna ngẩng đầu, thâm tình chân thành mà Diệp Thâm, vẻ mặt hạnh phúc ngọt ngào.
Diệp Thâm chỉ bóng lưng, thấy nét mặt của .
Gấm chua trong lòng Hoa Chiêu thoáng cái liền bạo phát.
Cùng khách sạn coi như xong, cô coi như bọn chỉ vô tình gặp ở cửa ! Người phụ nữ hổ cứng rắn quấn lên cánh tay , kịp bỏ qua!
cùng lên xe là cái quỷ gì!
Bên cạnh cũng đẩy !
Hoa Chiêu oán hận bỏ qua tờ báo , cầm lấy một tờ báo khác.
Suzanna khả năng nổi tiếng, quả nhiên là hình của cô .
Lần là hai cùng dùng cơm.
Toàn bộ một bên mặt của Diệp Thâm lọt ống kính, góc cạnh rõ ràng lập tức đưa tới một đống Fans hâm mộ.
Người đưa tin nhất định là phụ nữ, cả bài báo hầu như đều gì nhiều đến Suzanna, bộ đều khen ngợi đấy.
Hoa Chiêu bỏ qua tờ báo, nổi nữa.
"Chẳng chuyện yêu đương nha, cả thế giới cũng !" Cô hầm hừ : "Hơn nữa trong ngành giải trí, luôn dựa những lời bàn tán để gây chú ý, thật thể tin ”.
" đúng đúng!" Diệp Thư dốc sức liều mạng mà gật đầu: "Chính là như ! Không thể tin! Người phụ nữ so với em còn hơn nhiều, mù mới thể ý khác!"
"Hừ." Ngực Hoa Chiêu vẫn nghẹn , lướt qua tờ báo ném ở ghế, phụ nữ tóc vàng mắt xanh, ngũ quan khắc sâu, làn da trắng nõn.
Một đôi mắt màu xanh, như bầu trời, như biển sâu, nhịn cho hi vọng thể tận đáy mắt.
"Lớn lên đấy, cùng một phong cách với em, chừng đổi khẩu vị." Câu cuối cùng tràn đầy tức giận.
"Không khả năng! Đừng mò, như !" Diệp Thư nói.
Diêu Khôn rốt cuộc nhịn : "Hắn là đàn ông, gì mà khả năng đấy. . ."
Những lời thoáng cái chọc giận Diệp Thư, thực nổi giận.
Một chút ánh mắt đều , còn thích ngược với cô !
"Đàn ông thì ? Anh cũng là đàn ông! Sau thấy mỹ nữ cũng sẽ núi trông núi nọ? Thiên hạ mỹ nữ nhiều, cũng gặp một yêu một ? !"
Diêu Khôn. . . . .
Sao dẫn lửa thiêu chính là ?
"Không , sai ." Thấy Diệp Thư thực tức giận, tức giận đến n.g.ự.c phập phồng, Diêu Khôn nhanh chóng xin , nhưng vẫn nhịn : "Không tất cả đàn ông đều giống , khẳng định đối với em tâm ý, trung trinh như một, cả đời chỉ yêu một em!"
những lời cũng Diệp Thư hoà nhã, cái gì gọi là " tất cả đàn ông đều giống " ?
Lắm miệng!
"Tốt , em nghỉ ngơi." Thấy Diêu Khôn bắt đầu điên cuồng vung cẩu lương, Hoa Chiêu dậy lên lầu.
Diệp Thư bỏ qua Diêu Khôn đuổi theo, đem Diêu Khôn nhốt ở ngoài cửa.
"Em đừng nóng giận, khẳng định như em nghĩ ! Hắn, nhất định là đang nhiệm vụ!" Diệp Thư nhỏ giọng khuyên nhủ.
"Nhiệm vụ gì có thể liên quan đến diễn viên?" Hoa Chiêu nghĩ .
"Chị cũng . . . Chúng đừng nghĩ lung tung, chờ trở về giải thích với em là ! Em đừng nóng giận, coi chừng tổn thương đứa nhỏ." Diệp Thư .
"Dạ." Hoa Chiêu gật đầu, sờ sờ bụng, cô tức giận.
Cho đến nay, cô vẫn tin Diệp Thâm 99,9999% đấy.
Chỉ là cô ghen.
Lần đầu tiên cô tính chiếm hữu của mạnh đến .
Đợi thấy Diệp Thâm, nếu như một câu cho cô hài lòng, cô sẽ đem như như còn như ! Anh thích tư thế gì, cô liền dùng tư thế đó!
Nghĩ đến cảnh , Hoa Chiêu bật .
Thấy cô thật sự quá tức giận, Diệp Thư cùng cô chuyện cả buổi, mới thấp thỏm yên mà ngoài rồi.
Không ngoài , Diêu Khôn luôn ở cửa , một lát gõ cửa mấy , phiền c.h.ế.t !
"Gõ gõ gõ! Anh việc gì ? Không tài liệu xem ? Không bận rộn nhiều việc ? Cứ ở cửa gì!"
Diêu Khôn quả thực hiểu , tình nhân của em dâu tìm tình nhân, cô gấp gáp như ?
Hắn còn đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Anh nhớ lúc , em bởi vì chuyện cùng Hoa Chiêu mâu thuẫn, con bé mắt. Từ lúc nào, hai ngươi như hả?"
Câu đầu tiên cho Diệp Thư câm miệng rồi.
Trước các cô ở mắt tất cả diễn trò quan hệ , về mặc dù đang ở mặt Diêu gia, quan hệ của hai cũng nhàn nhạt đấy.
Giống như là bởi vì liên quan với về lợi ích, hai mới vạch mặt.
Là vì trở thủ đô, ở nhà , Diêu Khôn sắp trở thành Diệp gia, các cô mới tháo mặt nạ xuống, giống như chị em ruột rồi.
Mà Diêu Khôn lúc nghĩ bọn họ đang diễn trò mặt Diệp gia, cũng nghĩ nhiều.
hiện tại, các cô cần đùa giỡn cho ai xem, Diệp Thư còn Hoa Chiêu gấp thành cái dạng rồi, thật đúng là chị em tình thâm rồi. . .
Diệp Thư cách nào giải thích, đành chạy về phòng, đem Diêu Khôn nhốt ở ngoài cửa.
Diêu Khôn hiểu sốt ruột, liền ở cửa , vô lời dỗ ngon dỗ ngọt theo khe cửa lượt .
Một lát Diệp Thư mềm lòng rồi, việc ngược thể oán , có thể khuyên nhủ Hoa Chiêu rời khỏi Tô Hằng, rõ là chính trực.
hiện tại cô đếm xỉa tới .
Diệp Thư cầm lấy điện thoại bàn, gọi qua cho Diệp Thâm.
mà giống như lúc , Diệp Thâm ở nhà, cũng ở văn phòng, gọi điện thoại căn bản gặp .
Chỉ vệ sỹ chuyển đạt câu: "Đã đón ?"
"Đón !" Diệp Thư nghiến răng nghiến lợi trả lời, lập tức hỏi: "Viên Ngũ, thật với , mấy ngày nay luôn ở bên Suzanna ?"
Viên Ngũ cùng Hoa Chiêu tiếp xúc nhiều nhất, mấy năm , đôi khi Diệp Thâm thật sự , cần chuyển đạt ..., đều là Viên Ngũ đến.
Hắn cùng Diệp Thư cũng trở nên quen thuộc.
Viên Ngũ hiện tại cũng buồn c.h.ế.t , vấn đề trả lời thế nào? Ông chủ gần đây xác thực luôn cùng Suzanna tiếp xúc.
Làm thế nào cùng Phương tiểu thư giải thích? Phương tiểu thư khẳng định thương tâm.
Hắn trầm mặc, chính là đáp án rồi.
Diệp Thư cúp điện thoại.
Không nghĩ tới thật sự là như . . . . . Lòng cô bắt đầu thấp thỏm yên.
So với Hoa Chiêu, niềm tin của chị gái đối với em trai ngược chẳng đủ.
Hắn sẽ thật sự trở nên đồi bại, đổi khẩu vị chứ?
Trong đêm, tuyết rơi nhiều, Hoa Chiêu ngủ an .
Cô đang đợi Diệp Thâm.
mà sắc trời chậm rãi sáng lên, cũng thấy bóng dáng Diệp Thâm.
Sáng sớm ngoài, Xung quanh nhà tuyết đọng dày đặc một tầng, sạch sẽ dị thường, hề dấu chân.
Không đến.
Cả ngày, Hoa Chiêu bên cạnh máy điện thoại.
Ngay từ đầu cô còn bình tĩnh, nhưng đợi sắc trời dần tối, cơ hồ 24 giờ đồng hồ qua, cô cũng thấy của Diệp Thâm đến, thậm chí đợi một lời giải thích qua điện thoại.
Hoa Chiêu rốt cuộc tức giận.
"Bận rộn, bận rộn. Hoặc là hiện tại thể liên hệ với em. . ." Diệp Thư xong, tận lực cho giọng của lộ vẻ chột .
"Em xem bận rộn cái gì!" Hoa Chiêu .
"Đừng đừng đừng, trời đang lạnh, đường dễ , em còn đang mang thai." Diệp Thư nhanh chóng khuyên nhủ.
"Em cũng bộ, em lái xe." Hoa Chiêu dậy.
"Đừng , trời sắp tối , bây giờ em cũng bất tiện." Diệp Thư cật lực khuyên nhủ.
Hoa Chiêu sắc trời, xác thực quá dễ dàng, năm 81 giao thông công cộng ở Mỹ cũng phát triển, để cô trực tiếp lái xe từ phía tây đến phía đông nước Mỹ, cũng khả năng.
Cô vẫn máy bay, mà bây giờ chắc sẽ vé.
Hoa Chiêu vẫn xem, nếu cô sẽ ngay lập tức!
Diêu Khôn đột nhiên mở miệng: "Các bây giờ đang ở ?"
Diệp Thư lập tức trừng mắt liếc : "Anh đừng chuyện!"
Cô nhặt tờ báo bàn lên ... Bây giờ bàn chỉ một, , nửa tờ báo.
Tờ báo tin tức về các hội nghị ngành tài chính, mà thông tin giải trí.
"Hắn đang họp ở đây ." Diệp Thư chỉ cho Hoa Chiêu.
Hôm qua, cô cẩn thận nhặt hết các tờ báo, đốt những tờ chướng mắt, chỉ giữ những tờ hữu ích.
Cô rõ tính tình Hoa Chiêu, Diệp Thâm đến giải thích, nhất định sẽ tìm qua, cho nên địa chỉ cũng chuẩn xong.
Chỉ là cô nghĩ tới, một ngày, thật sự đợi Diệp Thâm dù là một chiếc điện thoại!
Diệp Thư càng chột rồi.
Diêu Khôn Hoa Chiêu cầm tờ báo, kỹ địa chỉ bên , đột nhiên : "Hội nghị sớm kết thúc, lẽ còn ở đó rồi."
"Cái gì? !" Diệp Thư lập tức kinh ngạc hét lên.
Hội nghị xong cũng rảnh gọi điện thoại ?
Hoa Chiêu buông tờ báo, Diêu Khôn.
Cô thấy, hội nghị kỳ thật từ 3 ngày kết thúc. Chỉ Diệp Thư phát hiện vì ngữ vẫn .
Diêu Khôn từ phía rút tờ báo mới nhất hôm nay, đưa tới mặt Hoa Chiêu.
Trang đầu đầu đề là ảnh chụp Suzanna.
Mặc dù trong lòng Hoa Chiêu tràn đầy ghen tuông, thể thừa nhận cô thật sự .
Bất quá tấm ảnh chỉ một cô , bóng lưng sườn mặt Diệp.
bên bài .
Bên Suzanna quyết định tổ chức hôn lễ ở Hawaii, cô cùng chú rể đang đặt lễ phục, đợi lễ phục xong, sẽ kết hôn, cô thể chờ đợi rồi.
Hoa Chiêu tức giận. . . . Thoáng cái đem tờ báo xé thành bột phấn.
Diêu Khôn : "Ở cùng cũng đúng, em bây giờ mang thai con Diệp Thâm, vẫn nên sống với Diệp Thâm thật ."
Hắn vốn cùng Hoa Chiêu chuyện về chồng cùng tình nhân của cô, nhưng một họ, mấy lời khả năng sẽ tiện.
Hắn và Hoa Chiêu luôn bận rộn nhiều việc, việc liền kéo dài.
Sau khi kết hôn để cho Diệp Thư khuyên nhủ Hoa Chiêu, nhưng ngày hôm qua liền buông tha cái suy nghĩ thực tế .
Đành tự đến rồi.
"Anh thấy em đối với Diệp Thâm cũng tình cảm, các em 4 đứa bé. . . ."
Hoa Chiêu hiện tại tâm tình Diêu Khôn những lời "Không ý nghĩa" ..., cô hỏi Diệp Thư: "Chị ngày hôm qua gọi điện thoại cho đúng ?"
Ngày hôm qua cô tức giận, tự gọi điện thoại cho Diệp Thâm, nhưng cô Diệp Thư nhất định sẽ gọi.
Diệp Thư sững , trả lời thế nào.
"Vậy là gọi qua , như thế nào? Ở nơi nào?" Hoa Chiêu hỏi.
Nhìn biểu cảm của Hoa Chiêu, Diệp Thư chỉ thể ăn ngay thật: "Chị tìm , ở nhà. . ."
Hoa Chiêu tự gọi điện thoại.
Nghe chính là Viên Ngũ.
Phương tiểu thư tự hỏi, hơn nữa ông chủ cũng dặn là thể , Viên Ngũ liền : " cũng bây giờ đang ở , mấy ngày hôm hội nghị khi kết thúc hội nghị, nhưng khi trở về chỉ vệ sỹ, tự ngoài, mang ."
Diệp Thâm thỉnh thoảng sẽ tự ngoài một chuyến, thời gian cố định, ai cũng hành tung của .
Hoa Chiêu bực .
Trước loại thời điểm , đều tới gặp cô!
Hiện tại, dành thời gian cho ai?
"Anh và Suzanna thật sự đang chuyện hôn nhân?" Hoa Chiêu rốt cuộc nhịn hỏi.
Dù là hiện tại độ tín nhiệm trong lòng cô đối với Diệp Thâm còn 99. 9998%.
"Không ." Viên Ngũ : "Chuyện đều là từ một bên Suzanna, ông chủ căn bản lên tiếng!"
Hoa Chiêu nữa, cô sợ tức chết.
Là lên tiếng! Không cự tuyệt! Hơn nữa, vậy mà một một để cho cô cơ hội mở miệng!
Anh gì?
Hoa Chiêu ném điện thoại ngoài.
"Ai! Ai!" Diệp Thư nhanh chóng ngăn cô .
Hiện tại cảm xúc của con bé khẳng định , thể cửa!
"Trời chiều , đợi ngày mai, bọn chị dẫn em tìm !" Diệp Thư đầu phân phó Diêu Khôn: "Đi đem mấy vệ sỹ Diêu gia gọi đến! Khả năng đủ. . . Lại đến trong nhà máy chọn mấy nữa cùng !"
Cô hiện tại loại tự giác của nhà đẻ, giúp em gái đập phá!
Bên Diệp Thâm nhiều vệ sỹ như , cô dẫn ít sẽ .
Diêu Khôn im lặng mà hai cô, cảm thấy mấy lời như khi phụ nữ khi đụng tới tình yêu sẽ biến thành kẻ điên quả nhiên đúng.
Hoa Chiêu điên cũng điên , vợ xen náo nhiệt gì?
Thái độ của Diệp Thư cho Hoa Chiêu bật , cô tỉnh táo .
"Tốt chị, em. . . Ngày mai ." Cô .
"Tốt ."
Ngày hôm , Hoa Chiêu cự tuyệt Diệp Thư cùng mấy vệ sỹ cô sắp xếp, một lên máy bay.
Diệp Thư lay chuyển cô, chỉ thể đáp ứng.
"Có chuyện thì từ từ , đừng cãi , khẳng định hiểu lầm." Diệp Thư nữa khuyên nhủ.
Hoa Chiêu gật đầu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô kỳ thật sẽ cãi , cô thích động thủ, hoặc là động cước.
Máy bay hạ cánh, Hoa Chiêu cảm ứng một chút, phát hiện vị trí Diệp Thâm.
Anh ở thành phố , nhưng ở trong nhà, cũng ở công ty.
Cô gọi xe, tiên đến trang viên của Diệp Thâm, đó lái xe của thẳng đến chỗ mục đích.
khi đến đó, cô nhất thời bây giờ.
Đây là một nhà hàng, một nhà hàng Trung Quốc. Nhà hàng lớn, chỉ vài chục mét vuông, mười mấy cái bàn, ngoại trừ phòng bếp phía , thoáng qua thấy rõ.
mà Diệp Thâm cũng ở chỗ nầy.
Cô cảm ứng vị trí là ở lòng đất.
Lòng cô thoáng cái nhấc lên.
"Ồ? Sao cô ở tại đây?" Hạ Kiến Ninh thấy bóng lưng Hoa Chiêu, giọng ngạc nhiên.
Lần là thật sự ngạc nhiên, trong ngạc nhiên còn mang theo tìm tòi.