Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 281

Cập nhật lúc: 2024-10-28 22:51:06
Lượt xem: 215

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Thâm đón đoàn Hoa Chiêu, lập tức sắp xếp các cô lên xe.

"Oa, ở xe thương vụ ?" Hoa Chiêu chút kinh ngạc mà hỏi.

Xe tuyệt đối là nhập khẩu đấy. . . .

Được , hiện tại sản phẩm trong nước thật sự quá ít, còn cầm , hầu như xe gì cũng là nhập khẩu đấy.

Cô kỳ quái chính là Diệp Thâm cùng cô , còn gọi xe taxi, lúc mới vài ngày thấy, mua xe hả?

Xe cũng giống như xe taxi, hơn nữa rẻ, hơn mười vạn thậm chí trăm vạn. . .

Hiện tại xe chính là mắc như , một chiếc xe con 10 vạn.

Mặc kệ những chiếc xe ở nước ngoài rẻ cỡ nào, đến chỗ bọn họ, tầng tầng thuế quan xuống, cũng lên mấy trăm ngàn.

Cho nên Hoa Chiêu mới cảm thấy phá sản.

Mấy trăm ngàn mua nhà ? Tương lai trị giá vài chục triệu mấy tỷ.

mua một chiếc xe , bán sắt vụn trong tương lai cũng chỉ đáng giá chục đồng.

Diệp Thâm với cô, Hoa Chiêu chửi bới bao nhiêu , nhưng mỗi thấy chiếc xe nào, cô vẫn kìm .

Vẫn là tiểu tham tiền.

Anh thò tay xoa xoa tóc cô: "Nên mua vẫn mua, bằng gọi xe sẽ lo lắng."

Taxi, ai ai, kỹ thuật như thế nào? Đặt mạng sống của trong tay của khác, nên.

Hơn nữa bây giờ taxi cũng dễ dàng, bây giờ taxi khan hiếm, ưu tiên phục vụ khách nước ngoài.

"Được , đạo lý." Hoa Chiêu hài lòng , chiếc xe ghế an cho trẻ em, là hai , thật là một cha !

"Ba ba." Cẩm Văn ở trong n.g.ự.c Từ Mai, gọi Diệp Thâm.

Cô bé chút chờ mong mà .

Diệp Thâm lập tức đem tiểu Thận nhét trong n.g.ự.c Hoa Chiêu, đem Cẩm Văn ôm đến hôn một cái.

Tiểu gia hỏa hài lòng, nụ mặt càng lớn.

Người một nhà vui vẻ hòa thuận, Hoa Cường thấy liền thoả mãn, Từ Mai hâm mộ.

Hoa Chiêu , loại tình huống của cô , khác sinh, một đứa cũng là sinh, hai đứa cũng là sinh, bằng một sinh thêm mấy đứa?

Ồ, đó là một ý tưởng tuyệt vời!

Ô tô chở mấy đến khách sạn lớn nhất Bằng Thành.

"Mọi chơi , đừng quan tâm tới ông, ông nghỉ ngơi một chút." Đến phòng khách sạn, Hoa Cường liền đuổi .

Hoa Chiêu để Lưu Minh ở cùng ông , cùng Diệp Thâm.

Về phần Từ Mai, lớn như rồi, sẽ chăm sóc chính đấy.

"Phía khách sạn chính là nhà hàng, còn công viên cùng bãi biển, cô nghỉ ngơi xong tự dạo." Trước khi , cô với Từ Mai.

Từ Mai bộ dáng hận thể lập tức biến mất của cô vội vàng phất tay: "Đi .”

Trở phòng , Diệp Thâm thuận miệng hỏi một câu: "Sao cô theo?”

Từ Mai luôn để tiền mắt ? Hận thể việc 24 giờ một ngày để kiếm tiền? Làm thời gian để ngoài chơi? Lại là một ? Không kết hôn ?

"Ai da, ..."

Hoa Chiêu nhớ tới chuyện còn cho Diệp Thâm, liền qua một chút.

Diệp Thâm cũng chỉ thể thở dài, đôi khi thật sự thể tin mệnh, những điều tồi tệ dường như luôn thích tìm đến một ai đó.

"Còn ." Hoa Chiêu cũng thở dài.

Diệp Thâm hai đứa nhỏ một trái một đùi, chỉ thể buông tha suy nghĩ chút hành động an ủi cô.

Hoa Chiêu liếc mắt liền tâm tư , lập tức rộ lên.

Hai bảo bảo cái gì, nhưng , nhất định là chuyện , bọn chúng cũng theo.

Diệp Thâm ba gương mặt tươi cực kỳ giống , đáy mắt dịu dàng tràn .

Cũng may ban ngày thời gian, nhưng buổi tối bọn nhỏ đều ngủ đấy.

Khi hai đứa trẻ ngủ, thời gian còn là của họ.

. . .

Sáng sớm hôm , lúc cô thức dậy, Diệp Thâm mất.

Được , cô thức dậy muộn, 10 giờ .

Mở mắt , hai bảo bối đều ở đây.

Cũng may cô tin tưởng ai thể trộm đứa bé từ tay Diệp Thâm, vội vàng tìm. Quả nhiên, bảo bối đều ở phòng bên cạnh, để Từ Mai và Lưu Minh trông.

Nhìn thấy cô, Từ Mai nhất thời liếc mắt cô: "Ngủ đến bây giờ, cô là heo ?”

"Ha ha." Hoa Chiêu Lâu một tiếng ngượng ngùng.

“Mau , rửa mặt ăn cơm, xuống chơi!” Cô đến bãi biển trong nửa ngày ngày hôm qua, chơi đủ.

lớn như , cũng là đầu tiên trông thấy biển cả.

Cũng là nhờ phúc Hoa Chiêu.

Bằng , bây giờ cô vẫn còn là cô hộ sĩ nhỏ khổ sở , trong túi quần một phân tiền cũng .

Xem biển? Nhìn ảnh chụp a.

"Ông nội ?" Hoa Chiêu hỏi.

"Chu Binh cùng ông xuống chơi, cô nhanh lên!" Từ Mai nói.

Hoa Chiêu yên tâm: "Được !"

Cô vội vàng giải quyết xong vấn đề cá nhân, cùng Từ Mai mỗi một ôm một bảo bối xuống.

Tiểu Thận cùng Cẩm Văn đều đầu tiên thấy biển, nhưng hai đứa vẫn vui vẻ, vui mừng mà kêu gào.

Hoa Chiêu yên tâm một chút, cô vẫn sợ Tiểu Thận đối với biển rộng mâu thuẫn gì, dù trải nghiệm trong tháng của thằng bé cũng .

Mặc dù dường như liên quan trực tiếp đến biển, nhưng liên quan đến nơi , cô hiểu lo lắng.

Thẳng đến khi thấy thằng bé đến mặt chỉ còn cái miệng. . . Cô mới yên tâm.

Mấy bờ biển chơi vui.

Hấp dẫn nhiều ánh mắt xung quanh.

Hoa Chiêu cùng Từ Mai đội mũ rộng vành, đeo kính đen, mặc váy dài Bohemian Hoa Chiêu mang đến.

Phiêu dật linh động.

"Cô là ai?" Cách đó xa, Cơ Hạo Nhiên hỏi thủ hạ.

Ánh mắt thủ hạ cũng Hoa Chiêu và Từ Mai, váy của hai thật mắt, làn da cũng trắng, dáng váy càng ?

"Có thể là khách của khách sạn." Thủ hạ .

Cơ Hạo Nhiên đầu một cái.

Muốn nhảm ?

Có thể bộ bãi biển bên trong khách sạn , tất nhiên là khách của khách sạn!

Thủ hạ cũng ủy khuất, là quản lý khách sạn sai, nhưng khả năng quen mỗi khách nhân a! Hắn nhân viên quầy lễ tân!

"Đi điều tra." Cơ Hạo Nhiên lạnh lùng .

"Vâng." Người quản lý ngay lập tức chạy .

Cách đại thiếu gia quá gần, lẽ cũng là việc .

Quản lý trở quầy lễ tân khách sạn, trợn tròn mắt, tra, tra như thế nào? Hỏi nhân viên lễ tân khách sạn hai mặc váy dài lớn là ai?

Ừm, cũng chỉ thể hỏi như .

Không nghĩ tới hai nhân viên quầy lễ tân của khách sạn .

Hoa Chiêu và Từ Mai ăn mặc giống ngày hôm qua, nhưng hai đứa bé chạy , mặc dù quần áo cũng thể nhận .

Lúc đến Bằng Thành đưa con du lịch thuần túy thật sự là quá ít.

"Là khách mới phòng hôm qua." Quầy lễ tân kiểm tra một chút .

Quản lý lập tức trở về cho Cơ Hạo Nhiên .

Cơ Hạo Nhiên vẫn dùng ánh mắt phế vật , chỉ tra một cái tên liền báo cáo, đầu óc là bằng đất ?

Quản lý trong lòng khổ nên lời, khách sạn bọn họ tính còn , còn đăng ký tên khách, những nơi khác đăng ký, ngay cả tên cũng !

"Đại thiếu gia, nếu ngài tự qua hỏi một chút, dựa phận của ngài, các cô khẳng định vui vẻ cho ngài ." Người quản lý lấy lòng.

Hắn cảm thấy đây là đang tâng bốc, vốn chính là như .

Vị đại thiếu gia nhà , mỗi tham gia tụ hội, nào mà nữ nhân đuổi theo chặn ?

Hắn tự hạ hỏi tin tức của hai nữ nhân , đối phương thể cho?

Chỉ là đáng tiếc, hai nữ nhân đều con.

Tuy nhiên vẫn .

Đại thiếu gia lẽ miệng với thể loại ?

Quản lý lên tiếng nữa, chỉ Cơ Hạo Nhiên.

Cơ Hạo Nhiên đang Hoa Chiêu cùng Từ Mai, ánh mắt phần lớn đều rơi Hoa Chiêu, đứa nhỏ trong n.g.ự.c cô.

Được , đối với loại hứng thú, đáng tiếc.

"Cút." Hắn .

Quản lý mất mặt, lập tức lời mà lui xuống.

Đột nhiên, một vệ sỹ lưng Cơ Hạo Nhiên cúi đầu : "Đại thiếu gia, hình như thấy một chúng tìm. . . . cũng quá xác định."

"Ở ?" Mắt Cơ Hạo Nhiên lập tức híp .

Lần tới đây, chính là vì tìm đốt thuyền !

Phải rằng con tàu đó là sản nghiệp của riêng ! Mỗi năm mang cho sự giàu khổng lồ cùng với nguồn nhân mạch lớn, kết quả trở thành một mồi lửa!

Còn g.i.ế.c c.h.ế.t nhiều của !

Làm trở thành trò trong hội!

Vì việc , truy vết điều tra hơn mấy tháng, kết quả hiện tại manh mối hả?

"Ở đằng ." Bảo vệ chỉ trong đám : "Ông già , đàn ông bên cạnh ông , cùng trong máy giám sát dáng giống , bóng lưng giống, bên mặt cũng giống."

Hắn chỉ Hoa Cường cùng Chu Binh, trọng điểm là Chu Binh.

Giám sát từ lâu, tuy rằng phổ biến, nhưng an ninh thuyền đánh bạc là thể thiếu.

Chu Binh quả thật theo phía Diệp Thâm lên thuyền, nghĩ tới để ảnh hưởng.

Cơ Hạo Nhiên híp mắt sang, cũng xác định phận Chu Binh, quả thật giống trong máy thu hình.

Giám sát cũng lửa lớn phá hủy hơn phân nửa, lưu ảnh khả nghi ít, cho dù cận mặt thì cũng ngụy trang, nhưng những sườn mặt cùng hình , khắc ở trong đầu .

"Lại xung quanh, khác ." Cơ Hạo Nhiên .

Mấy chằm chằm cả buổi, phát hiện những khác xuất hiện bên trong máy thu hình.

Mà Chu Binh, hiện tại cũng đang chơi nước, theo bên cạnh Hoa Cường, tựa như cháu trai của ông , ngoại trừ lớn lên cường tráng một chút, gì đặc biệt.

"Nhìn chằm chằm bọn họ." Cơ Hạo Nhiên .

Sau đó liền thấy ông lão cùng Chu Binh thấy Hoa Chiêu, về phía cô.

Hai nhóm tụ tập với , , hiển nhiên là quen .

Trong gió mơ hồ truyền đến một tiếng "ông nội" ngọt ngào của Hoa Chiêu.

Âm thanh , cho lỗ tai Cơ Hạo Nhiên ngứa ngáy.

"Quá nóng, buổi trưa chúng mau trở về , chiều chiều đến." Hoa Chiêu .

Hai đứa nhỏ đều làn da trắng, hiện tại phơi nắng đến đỏ bừng.

Từ Mai cũng chịu nổi, cô sợ chuyển sang màu đen, cô vốn chút đen, nếu đen thêm sẽ cách nào .

Hoa Cường cả, ha hả cùng các cô trở về.

Hoa Chiêu váy dài phiêu đãng, ngang qua Cơ Hạo Nhiên.

Quay đầu bọn họ một cái.

Từ khi cô cùng Từ Mai đến bờ cát chơi đùa, những ánh mắt tụ các cô cũng nhiều.

Đều nhờ hai cái váy dài bohemian do cô , thời nay váy như .

Bất quá tầm mắt mấy đặc biệt nóng bỏng.

Lúc đầu chỉ là ngẫu nhiên quét mắt một vòng, đó trực tiếp chằm chằm .

về phía Cơ Hạo Nhiên, phát hiện trai.

Trầm sắc bén, đáy mắt cô mang theo sát khí.

Mấy đàn ông phía công phu che dấu còn bằng , địch ý chút rõ ràng.

Ngay cả Chu Binh cũng cảm giác , lướt qua bọn họ một cái.

Sau đó việc gì mà chuyển tầm mắt.

Hoa Chiêu thấy tim trong nháy mắt đập kịch liệt.

Cô liền chuyện khác thường, bất quá cũng như việc gì ngang qua bọn họ.

Phía , cô cảm thấy tầm mắt của họ vẫn luôn dính .

Cho nên Hoa Chiêu nhà hàng khách sạn, mà về phòng tắm rửa .

Trở về phòng, Chu Binh quả nhiên theo phía , đáy mắt đều là lo lắng.

Cô kéo và hỏi: "Có chuyện gì ?"

"Là những !" Chu Binh nhanh chóng kể cho Hoa Chiêu chuyện thuyền đánh bạc.

Hắn cũng nhận Cơ Hạo Nhiên, rõ đây là ông chủ chiếc thuyền .

Hoa Chiêu lập tức khẩn trương, gọi Lưu Minh đến: "Đi tìm Diệp Thâm, ngàn vạn đừng tới đây! Cũng ngày hôm qua lúc tới phát hiện . . . ."

Lưu Minh chuyện thuyền đánh bạc, nhưng thuyền khẳng định , lúc xác thực cũng Hồng Kong, nhưng vận khí , đến nơi thương trở về.

Hiện tại ngược , để cho bọn họ một thông báo cho Diệp Thâm.

“Anh cẩn thận một chút, đừng để theo dõi !” Hoa Chiêu với Lưu Minh.

"Được." Lưu Minh : "Yên tâm , nơi là Bằng Thành, Hồng Kong, là thế lực của chúng , bọn tới mấy ."

Nói xong vẫn cải trang một chút mới ngoài.

Lúc đến thang máy, phát hiện tầng lầu canh giữ, trái tim nhất thời nâng lên, nhưng đầu , mà dùng tốc độ nhanh hơn liên lạc với Diệp Thâm.

Hoa Chiêu trong phòng gọi điện thoại cho Diệp Thâm, cô điện thoại trong phòng việc mới của Diệp Thâm.

động.

Khách sạn là liên doanh giữa trong nước và Hồng Kông, cô thận trọng.

Đối phương cho dù theo đến khách sạn cũng , nhưng cũng là Hồng Kong, thế lực, ghi chép liên lạc cũng thể.

Cho nên cô chỉ thể phái ngoài tìm Diệp Thâm.

gõ cửa.

Hoa Cường cùng Từ Mai đều Chu Binh kiếm cớ đưa đến phòng Hoa Chiêu.

Đối phương nếu như nhận , tìm phiền toái..., tìm một , chớ liên lụy Hoa Cường cùng Từ Mai.

"Làm ?" Vào cửa, Hoa Cường liền nghiêm túc mà hỏi.

Chỉ Từ Mai, còn mờ mịt, Hoa Cường vì đột nhiên đổi sắc mặt.

Hoa Chiêu dáng vẻ của cô , liền giấu một chuyện lớn như , cho nên nháy mắt với Hoa Cường : "Là Diệp Thâm, đột nhiên việc công tác, mấy ngày nay rảnh ở bên cháu, chán ghét!”

Hoa Cường hiểu ánh mắt của cô, nhất thời hòa hoãn biểu tình, : "Thì là loại chuyện nhỏ , ông còn tưởng rằng là chuyện gì, cho khẩn trương đây .”

"Khẩn trương ? Ai khẩn trương?" Từ Mai hỏi.

"Ai nha chuyện nữa, cô tắm rửa ? Nhanh chóng tắm rửa chúng ngoài ăn cơm." Hoa Chiêu nói.

Biết đối phương một con thuyền đánh bạc, còn nhiều đàn em như , thế lực lớn, Hoa Chiêu cũng dám ở trong phòng.

Ở trong phòng nếu thực sự chuyện gì, dễ che dấu.

Cô sẽ xuống ăn tối, đến hội trường.

Lưu Minh đúng, đây là địa bàn của bọn họ, khách sạn Bằng Thành là một địa phương trọng điểm, cô tin dám cuồng vọng ở chỗ chuyện gì mặt .

Hoa Chiêu đổi một chiếc váy dài màu trắng xinh , Từ Mai một chiếc váy dài hoa sắc, màu sắc tinh khiết cô khống chế , hoa sắc ngược thích hợp với cô .

Hai mỗi ôm một đứa nhỏ, theo phía Hoa Cường cùng xuống lầu.

Mà Chu Binh ở trong phòng.

Bây giờ là mục tiêu hỏa lực.

Hoa Chiêu bảo cùng xuống, sống c.h.ế.t chịu.

Nghĩ đến đứa nhỏ trong ngực, Hoa Chiêu : "Vẫn nên xuống , đừng một chỗ với chúng .”

chỗ , vạn nhất đối phương to gan lớn mật tới bắt g.i.ế.c thì bây giờ?

Đi cùng cô, Chu Binh sợ liên lụy đến bọn họ.

Vậy tách .

Khách sạn nhiều nhà hàng đây .

Chu Binh thở phào nhẹ nhõm, kiên trì, chờ bọn họ , lập tức nhà hàng khác.

Sự xuất hiện của Hoa Chiêu và Từ Mai cũng khiến cho nhà hàng lớn như đều yên tĩnh.

Từ Mai khoác tay Hoa Chiêu, nhỏ giọng : "Dính ánh sáng của cô, từng loại đãi ngộ .”

Hoa Chiêu .

Hoa Chiêu chọn một vị trí ở giữa nhà hàng, đây là giữa đám , hai bên rộng rãi, thật sự chuyện thuận tiện chạy trốn.

Hoa Cường cô, tuy rằng còn , nhưng chuyện nhỏ.

Ông với Từ Mai: "Đưa đứa nhỏ cho ông , cháu ôm một ngày.”

Thực sự chuyện, năng lực của ông tuyệt đối lớn hơn so với bình thường như Từ Mai.

Ông dù là liều chết, cũng bảo vệ Cẩm Văn.

Ông Cẩm Văn , yêu thương nên lời.

"Không việc gì cháu mệt." Từ Mai vỗ vỗ Cẩm Văn : "Cô nhóc ngoan.”

"Nào, đến chỗ ông cố ah." Hoa Cường đưa tay về phía Cẩm Văn.

Cẩm Văn ông, vui vẻ mà tụt trừ Từ Mai xuống, chạy tới bên cạnh Hoa Cường.

Hoa Cường đặt cô bé lên đùi .

Từ Mai chỉ coi như ông cụ một ngày ôm đứa nhỏ nhớ đến hoảng hốt, để ý.

Cô cầm lấy thực đơn chuyên tâm gật đầu, món nào ngon hơn món nào, món nào đắt hơn.

Khách sạn Bằng Thành là khách sạn cao cấp nhất ở Bằng Thành, nhân viên phục vụ thấy đoàn Hoa Chiêu, lập tức cầm hai cái ghế ăn cho trẻ em tới.

Kết quả Hoa Chiêu từ chối: "Chúng thích ôm con ăn cơm.”

Kể từ bây giờ, hai đứa nhỏ thể buông tay.

Người phục vụ lùi .

Ánh sáng một bên tối sầm , bốn đàn ông bên cạnh bàn của bọn họ.

Đồng thời bàn cơm bên , cũng bốn đàn ông trang vũ lực.

Tầm mắt Hoa Cường tùy ý đảo qua, vui vẻ vỗ vỗ Cẩm Văn trong ngực, điều chỉnh tư thế một chút.

Hoa Chiêu lướt qua Cơ Hạo Nhiên, rõ ràng là nhân vật chính.

Cơ Hạo Nhiên đối diện Hoa Chiêu, rốt cục thấy rõ bộ dạng của cô, thể tránh khỏi hô hấp dừng một chút.

Vài giây , đứa nhỏ trong n.g.ự.c Hoa Chiêu....

"Đây là con của cô?" Hắn buột miệng hỏi, dường như thấy quá đột ngột, mỉm : "Thật đáng yêu."

Hoa Chiêu , vỗ vỗ Tiểu Thận: " .”

Nụ cho xung quanh chút yên tĩnh.

Bước chân quản lý tới mặt cũng dừng , đó đến bên cạnh Cơ Hạo Nhiên, cung kính đưa thực đơn cho , với Hoa Chiêu: "Tiểu thư là Hồng Kông đại lục?”

"Người đại lục." Hoa Chiêu .

Quản lý chút tiếc nuối, nếu ở Hồng Kông. . . .

Bất quá. . .

"Tiểu thư cân nhắc qua Hồng Kông phát triển ? Làm phim? Với điều kiện của cô, chắc chắn thể nổi tiếng! "Quản lý nhiệt tình : "Đây là đại thiếu gia nhà chúng , trong tay đại thiếu gia chúng vặn một công ty điện ảnh, đảm bảo cô thể nổi tiếng!”

Đại thiếu gia cũng bên cạnh rồi, con cái gì đấy. . . Hắn khẳng định cũng quan tâm!

Cái m.ô.n.g ngựa vỗ chuẩn đúng ?

Cơ Hạo Nhiên phản bác, Hoa Chiêu.

Hoa Chiêu lắc đầu: "Xin , hứng thú.”

"Thật đáng tiếc, thưa cô, cô suy nghĩ một chút, phim, minh tinh, kiếm nhiều tiền!" Người quản lý .

"Ồ? Kiếm bao nhiêu?” Hoa Chiêu tựa hồ cảm thấy hứng thú hỏi.

Quản lý thấy hi vọng, lập tức : "Một tháng 2000 đô! Như thế nào? Rất nhiều chứ?"

Minh tinh Hồng Kông hiện tại, thù lao, tất cả đều trả lương, tiền lương cộng với tiền thưởng, như .

Năm 82, 2000 đô một tháng, thực sự ít.

Quản lý một câu, truyền nhiều tiếng hít , Hoa Chiêu hâm mộ đến nước miếng cũng chảy xuống.

Lại ghen ghét.

Chuyện cũng chỉ gương mặt như Hoa Chiêu mới thể nhận , bọn họ ghen tị cũng vô dụng, ai bảo chính lớn lên .

"Vậy thì quên ." Hoa Chiêu .

Cô chỉ tìm hiểu về thị trường.

"Vậy..." Quản lý một chút biểu tình của Cơ Hạo Nhiên: "3000 đô, ngài thấy thế nào?” Nhiều hơn nữa cũng chút khó nâng đỡ, dù thể diễn còn .

"Thật ngại quá, ăn cơm." Hoa Chiêu .

Thức ăn bưng lên.

Quản lý nhất thời trừng mắt nhân viên phục vụ ánh mắt, thấy bên đang chuyện ? Quay sẽ trừ tiền thưởng của cô !

Hoa Chiêu may mắn, quần áo quản lý treo biển hiệu, tổng giám đốc!

Hắn đối với đàn ông một câu hai câu đều là đại thiếu gia.

May mà dùng máy của khách sạn để gọi điện thoại!

Bây giờ điện thoại của khách sạn, trong mỗi phòng đều là máy nội bộ, nếu gọi điện thoại, qua tổng đài của khách sạn, chuyển , lưu hồ sơ.

Không thể tự gọi điện thoại, nếu khách sạn sẽ phí điện thoại chết, gọi quốc tế một phút 30 đồng đấy.

Cô còn cao hứng vài giây, kết quả ngẩng đầu liền phát hiện Diệp Thâm sải bước . Lưu Minh đang .

Nhất thời thở nổi, sắc mặt cũng đổi theo.

Diệp Thâm chớp mắt về phía cô, thấy đôi mắt trợn tròn của cô, còn với cô.

Hoa Chiêu nháy mắt với , dám, cô tầm mắt của Cơ Hạo Nhiên hiện tại vẫn còn ở .

Lưu Minh tìm rồi, vậy mà còn tới, . . . . .

Diệp Thâm tới, xuống bên cạnh Hoa Chiêu, với Hoa Cường: "Ông nội, đưa đứa nhỏ cho cháu .”

Hoa Cường ha ha một tiếng, lo lắng trong lòng tiêu tan, vui vẻ đem Cẩm Văn đặt lên tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-281.html.]

Diệp Thâm ôm Cẩm Văn, đầu với Cơ Hạo Nhiên: "Cơ , hân hạnh."

Cơ Hạo Nhiên mặt biểu tình mà Diệp Thâm, thoáng cái liền nhận .

Ngày đó thuyền, thấy ảnh của .

Mỗi xuất hiện, đều mang mấy em của .

Hắn rốt cuộc cũng xác định, tìm đốt thuyền của !

"Lá gan của lớn ah." Hắn Diệp Thâm gằn từng chữ từng chữ mà .

Diệp Thâm nhẹ nhàng : "Những lời có lẽ là mới đúng, Cơ , lá gan của lớn ah, cũng dám đến địa bàn của ."

"A, khẩu khí lớn." Cơ Hạo Nhiên lạnh: "Nơi là địa bàn của ngươi?"

Đây rõ ràng là khách sạn của !

Diệp Thâm chỉ : "Phải ?”

Anh xong, một ít khách sạn.

Đều là nam nhân hơn 20 tuổi, cao thấp mập gầy đồng nhất, đều mặc đồ đen, biểu tình .

Khí chất, cũng giống gì.

Những ngững lục tục ngo ngoe , một nhóm ba năm cùng tiến , nhóm mười , một hai .

bao giờ gián đoạn.

Nhà hàng khách sạn lớn như thế lấp đầy chỉ trong vài phút.

Người còn đang lục tục tiến , chỗ , bọn họ liền bên cạnh khách hàng, ôm bả vai, ý bàn khách nhân .

Ai sợ?

Nhiều một chuyện bằng bớt một chuyện, xem náo nhiệt cũng thể đem góp , nhiều khách nhân nhấc chân liền , nhường chỗ cho bọn .

Có bàn khách nhân ỷ phận tầm thường, còn lý luận.

"Xoát" một cái, tất cả vốn đang ghế lên, giận dữ trừng mắt bàn khách nhân .

Đông nghịt một đám, hai ba trăm .

Bàn khách nhân nhất thời cũng câm miệng rời .

Mấy bàn còn vốn cũng ỷ phận còn đang kiên trì cũng kiên trì nổi nữa, vội vàng rời .

Được , nhà hàng lớn như đầy mặc đồ đen.

"Ngồi xuống." Diệp Thâm .

Thanh âm lớn, cũng uy nghiêm, nhưng mấy mặc đồ đen vốn đang chút do dự, lập tức yên lặng xuống.

Người quản lý cảm thấy khó thở.

Hắn theo thấy qua loại trận chiến .

Không, gặp qua, ở Hồng Kông, lúc những đại lão sống mái với , sai biệt lắm cũng giống như .

nơi là đại lục ah! Không quản nghiêm bang phái ?

Bây giờ là tình huống gì ?

Đại thiếu gia nhà mang đến cũng chỉ bảy tám , còn tay , đây là trăn trối ở đây?

Trên mặt Cơ Hạo Nhiên gì sợ hãi, chỉ chằm chằm Diệp Thâm thật sâu: "Diệp Thâm? Chúng ngày xưa thù oán, đốt thuyền của ..."

Diệp Thâm ngắt lời : "Vậy cũng chỉ thể xin , ai bảo lời Hoa Tiểu Ngọc, xung đột vũ trang với .”

"Hoa Tiểu Ngọc?" Cơ Hạo Nhiên sửng sốt, liền đoán đang đến Thái Xuân Ni, nữ nhân nhảy xuống biển .

"Cô là bạn gái cũ của ." Cơ Hạo Nhiên đột nhiên .

Hoa Chiêu sửng sốt, hiểu loại cảm giác đang châm ngòi ly gián.

Diệp Thâm giải thích cho một ngoài về mối quan hệ phức tạp giữa và Hoa Tiểu Ngọc, : " gì với , nhưng chắc chắn một câu thật.”

Diệp Thâm tiểu Thận : "Cô liên hợp Lý Hùng bắt cóc con của , mang đến Hồng Kông, đến lúc tổn thương nặng liền ném , và cô ở hai phía đối lập, che chở cho cô cùng Lý Hùng, cho nên lúc đó chỉ thể xin ."

Mấy câu giải thích ân oán.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cơ Hạo Nhiên tin.

Diệp Thâm luôn cho một loại khí chất đắn.

Hơn nữa hình như một chút cũng sợ , cũng sợ thế lực của , cũng cần dối.

Nghĩ tin tức điều tra , Lý Hùng đó cũng chết, c.h.ế.t thê thảm, bên bang phái nào nhảy tuyên bố là bọn họ .

Trước đây vẫn là một vụ án bí ẩn, hiện tại rốt cuộc đáp án.

Biểu tình của Cơ Hạo Nhiên rốt cuộc cũng đổi.

Tức giận!

Hắn Lý Hùng cũng một phụ nữ liên lụy!

"Đao kiếm mắt, lúc cũng chỉ thể xin ." Diệp Thâm : "Bất quá câu đánh thì quen , Cơ tới Bằng Thành a? Muốn ăn cái gì? chủ."

Cơ Hạo Nhiên cắn răng : "Không khéo, khách sạn chính là sản nghiệp của .”

Kỳ thật là liên doanh Đại Lục-Hồng Kông, bất quá Cơ gia phái quản lý.

Hắn ăn cái gì, cần mời!

"Vậy ?" Diệp Thâm lộ nụ giống như lúc , cũng giọng điệu đó.

"Mặc kệ là sản nghiệp của ai, thể kiếm tiền ở Bằng Thành , định đoạt." Diệp Thâm .

Cơ Hạo Nhiên lướt qua phòng đông nghịt , đang xạo.

Mặc kệ những là ai, cho dù là lưu manh côn đồ, cho một khách sạn năm kinh doanh nổi, cũng đơn giản.

Có đám , đừng phòng ăn, cho dù ở cửa, cũng ai dám tiến !

"Chúng mời tới đầu tư đấy, Diệp như , tin quản. . ."

Cơ Hạo Nhiên dứt lời, liền thấy một đám khác phòng ăn.

Lần là mấy đàn ông mặc đồng phục.

Công thương, thuế vụ, thanh tra, vệ sinh, đường phố, quản lý đô thị ...

Cơ hồ dính chút gì với khách sạn, những thể quản lý chút chuyện đều tới.

Người đầu quen quản lý khách sạn, gặp mặt liền : "Chúng đến kiểm tra định kỳ.”

khuôn mặt nghiêm túc của , ai cũng kiểm tra chắc chắn .

Được , đen trắng đấy, khách sạn của bọn họ an an kinh doanh, khá khó khăn.

Đại thiếu gia..... Quản lý im lặng Cơ Hạo Nhiên.

Cơ Hạo Nhiên : "Anh phối hợp với bọn họ kiểm tra, thuận tiện gọi điện thoại cho Hạ , hỏi một chút, hứa hẹn lúc của còn tính ?”

Người quản lý hiểu và ngay lập tức đưa .

Hoa Chiêu đột nhiên cùng Diệp Thâm liếc một cái, Hạ ?

Cô đột nhiên nhớ tới Hạ Kiến Ninh, quả thật việc ở Bằng Thành.

Hơn nữa phía Hạ Kiến Ninh , là Diệp Danh phụ trách đấy, thuộc về nội vụ Diệp gia, cô quan tâm.

Cho nên cô cũng Hạ Kiến Ninh ở Bằng Thành cụ thể gì, mấy đến Bằng Thành cũng gặp.

Bất quá, Hạ Kiến Ninh và Cơ Hạo Nhiên quen ? Vậy ở trong chuyện Tiểu Thận bắt cóc....

Ánh mắt hai đều sâu sắc hơn một chút.

Cơ Hạo Nhiên còn tưởng rằng bọn họ chấn động , gọi nhân viên phục vụ đang sợ tới mức chỗ nào, gọi đồ ăn.

Hiện tại phòng bếp đều nhàn rỗi, đồ ăn của Cơ Hạo Nhiên lên nhanh, chỉ hơn mười phút thức ăn đủ.

Hạ Kiến Ninh cũng xuất hiện ở cửa.

Cơ Hạo Nhiên ném đũa lên, Hạ Kiến Ninh là phía xuống, tổng quản lý kêu gọi đầu tư, đem bất mãn của truyền lên , cho bọn họ .

"Hai tới đây lúc nào? Cũng với một tiếng, sẽ tận tình chủ nhà! "Hạ Kiến Ninh thấy Diệp Thâm và Hoa Chiêu, nhiệt tình mở miệng.

Thái độ đến mức phảng phất như là bạn chí giao.

Mặt Cơ Hạo Nhiên nhất thời trầm xuống.

Hoa Chiêu ôm tiểu Thận, nghĩ đến những ngáng chân cô của Hạ Kiến Ninh, đối với cũng hoà nhã.

"Vai trò chủ nhà , có lẽ là chúng mới , Bằng Thành quá nhỏ, chứa nổi năng lực như Hạ , lẽ nên trở thủ đô rồi, hoặc là, cứ đại chỗ nào ." Hoa Chiêu nói.

Hạ Kiến Ninh hai mắt chớp chớp, Hoa Chiêu còn từng tức giận như với . . . . Có thể cho cô tức giận chỉ chuyện con cái.

Hắn đoán cái gì, lập tức kêu oan: "Các đừng hiểu lầm, là lúc kêu gọi đầu tư mới quen , chỉ hai tháng mới gặp qua mấy , cùng chuyện của Tiểu Điềm Điềm bất cứ quan hệ nào!"

Hắn Hoa Chiêu, ánh mắt nghiêm túc: " đứa nhỏ chính là cái vảy ngược của cô, còn chết, sẽ đụng .”

Hắn đứa bé đối với ý nghĩa gì, cho nên từ đến nay chỉ dùng sức với Diệp Thâm, cho tới bây giờ từng nghĩ tới sẽ tay với mấy đứa nhỏ.

Mặc dù điều đó đơn giản.

Cơ Hạo Nhiên Hạ Kiến Ninh, Hoa Chiêu, mặt già dài .

Hoa Chiêu ánh mắt Hạ Kiến Ninh, tin bảy tám phần.

Ra tay với con của cô xác thực khá đơn giản, đặc biệt là khi bọn chúng từ trường về nhà.

Không đường chỉ hai vệ sĩ xe đưa đón, thật cái gì đó, nhiều , xe nhiều hơn... Hậu quả là thể tưởng tượng .

Chỉ cần ở trường, một trộn chuyện gì đó cũng đơn giản kém.

Đối với bình thường mà khó, biện pháp an ninh trường học dành cho con cái lãnh đạo cũng tệ lắm, bảo vệ đều là chuyên nghiệp, mấy về hưu.

vô dụng, phái một ít bình thường .

Hoa Chiêu tin tưởng trong tay Hạ Kiến Ninh khẳng định loại .

Vân Phi cùng Thúy Vi đến trường lâu như vẫn luôn bình yên.

Cô cũng sợ yên , ở hai đứa nhỏ cô đều thả các loại hạt giống đặc biệt, nếu quả thật dám gì, tuyệt đối sẽ c.h.ế.t thảm.

"Hừ." Hoa Chiêu hừ lạnh một tiếng, .

Diệp Thâm gật đầu với Hạ Kiến Ninh: "Mời . Tổn thương khá hơn chút nào ? Còn đau ?"

Động tác xuống của Hạ Kiến Ninh khựng , thoáng cái nhớ tới tầng hầm ở Mỹ, Diệp Thâm đánh một cái.

Lúc thật sự thiếu chút nữa mạng .

"Cảm ơn hạ thủ lưu tình, bằng thì sống cho tới hôm nay." Hạ Kiến Ninh thành tâm nói.

Hắn cứu đó cũng là do Diệp Thâm sắp xếp, Diệp Thâm từng nghĩ sẽ lấy mạng .

Bằng thì chết, Diệp Thâm nhiều lắm chỉ trả thù một chút.

Người c.h.ế.t giá trị, đặc biệt là khi Diệp Thâm lập công lao lớn như .

Diệp Thâm , cho một ánh mắt "Anh ".

Hắn cảm thấy Hạ Kiến Ninh hình như thực , mấy tháng cũng thành thật.

Bị Diệp Danh an bài đoạt công lao mấy , đè ép mấy lên chức, đều thành thật, kêu gào.

Mặt Cơ Hạo Nhiên đen .

Vốn tưởng rằng là vương tử, kết quả trong tay khác?

Hạ Kiến Ninh xuống Cơ Hạo Nhiên, Diệp Thâm, một câu: "Oan gia nên giải nên kết, cho phép giới thiệu cho Cơ một chút, vị là..."

Hắn Diệp Thâm, Diệp Thâm gật đầu với .

Hạ Kiến Ninh tiếp tục : "Vị là cháu trai của Diệp Chấn Quốc, Diệp Thâm.”

Hắn nhiều, tin tưởng Cơ Hạo Nhiên Diệp Chấn Quốc là ai.

Nếu như ngay cả chuyện cũng , c.h.ế.t cũng oan.

Cơ Hạo Nhiên quả nhiên , chỉ sửng sốt một giây liền đổi sắc mặt, lúc ngẩng đầu lên, thế nhưng treo lên nụ .

"Thì là Diệp , thật sự là thất kính. Không đề nghị ban đầu của , Diệp cảm thấy thế nào? Có tiền cùng kiếm tiền, hòa khí sinh tài a.”

Đây là lúc thuyền, định Diệp Thâm .

bây giờ là thật rồi.

Hắn hiện tại hối hận nghĩ mà sợ thấy may mắn.

Hóa là cháu trai của Diệp Chấn Quốc!

Nếu như lúc c.h.ế.t ở thuyền của . . . . Gia tộc bọn đều sẽ chôn cùng a?

Hiện tại đừng tìm Diệp Thâm phiền toái, chỉ hi vọng Diệp Thâm đừng tìm gây phiền phức.

Diệp Thâm gật gật đầu, thản nhiên : "Sau hãy ."

Anh vốn bại lộ phận, chính chuyện đó qua .

Bất quá nếu bắt gặp, vì phòng ngừa Cơ Hạo Nhiên tay với Hoa Chiêu cùng đứa nhỏ, phận lượng sáng cũng .

Bất quá bắt gặp, vì phòng ngừa Cơ Hạo Nhiên đối với Hoa Chiêu cùng hài tử mấy thứ gì đó, dùng đến phận cũng có .

"Mọi ăn xong ? Nếu ăn xong chúng thôi." Diệp Thâm hỏi bàn .

Từ khi Diệp Thâm đến rồi, Hoa Cường cũng quan tâm xung quanh xảy chuyện gì nữa, chỉ chuyên tâm nghiên cứu mỹ thực.

Từ Mai lúc đầu cũng kinh ngạc về bình tĩnh rồi, cố gắng ngay ngắn, luống cuống, cùng Hoa Cường nghiên cứu mỹ thực.

Tiểu Cẩm Văn ở trong n.g.ự.c ba ba, ăn tôm ba ba bóc vỏ cho, vui vẻ vô cùng.

Đôi mắt to đen nhánh thỉnh thoảng Cơ Hạo Nhiên, một chút cũng sợ hãi.

Bây giờ , lập tức cầm lấy khăn ăn cẩn thận lau tay và miệng, ngọt ngào với Diệp Thâm: " ăn xong .”

Diệp Thâm sủng nịch mỉm : "Vậy chúng thôi."

"Cơ , hẹn gặp ." Diệp Thâm với Cơ Hạo Nhiên.

Cơ Hạo Nhiên lên, phong độ nhẹ nhàng lời tạm biệt với , từ xuống đều thức thời là trang tuấn kiệt, co dãn .

Diệp Thâm hài lòng gật đầu, dẫn rời .

Anh , một đám mặc đồ đen trong phòng cũng theo, Diệp Thâm : "Ngồi xuống ăn cơm, mời khách.”

Chu Binh lưu an bài, ăn ngon một chút!

Một đám mới Diệp Thâm thu thập trong lòng đều là cân nhắc, đại ca mới chút hung ác, tàn nhẫn quá, nhưng tiểu của , cũng thật sự hào phóng.

Một bàn thức ăn với giá vài ngàn đồng , cả đời họ cũng bao giờ ăn qua.

Đừng theo lão đại lăn lộn lên, cho dù là lão đại chính cũng chắc như .

Ừ, theo đại ca mới, tiền đồ!

Trong nhà ăn lập tức náo nhiệt lên, ồn ào như một hàng ăn lớn.

Nụ mặt Cơ Hạo Nhiên cũng rơi xuống, đây là Diệp Thâm oai phủ đầu với .

Chỉ với bộ dạng của đám , ở đây ăn, đừng nghĩ kinh doanh nữa.

"Tự giải quyết cho , đừng chuyện điên rồ." Hạ Kiến Ninh lưu một câu cũng .

Hắn suy nghĩ biện pháp gì, vãn hồi trái tim…lòng của Hoa Chiêu!

"Khụ khụ." Hạ Kiến Ninh bất giác ho khan hai tiếng, từ khi xung đột với Diệp Thâm, hiệu quả điều phối thuốc của Lý Mộc chút kém, cho nên gần đây thành thật, dám chuyện gì kích động thần kinh Hoa Chiêu nữa.

Bất quá. . ."Khục khục." Hạ Kiến Ninh ho khan, bên đường cái đối diện, Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu lái ô tô .

Không coi như xong, khách sạn là của Cơ Hạo Nhiên, Hoa Chiêu cũng ý định ở đây nữa.

Cẩn thận vẫn hơn.

Diệp Thâm đem lái xe đến một căn nhà lớn đang tại thi công.

Hoa Chiêu nhận cái chỗ , đây là vị trí nhà hàng cô chọn cho Trương Quế Lan.

"Tổng thể còn xong, nhưng hậu viện cơ bản thành, thể ở." Diệp Thâm nói.

Chuyện Hoa Chiêu , lúc cùng Trương Quế Lan gọi điện thoại về, hiện tại cô sẽ ở hậu viện .

Diệp An ở đây.

Hắn đang ở tiền viện giám sát công nhân thi công, đầu trông thấy Diệp Thâm dẫn tiến đến, lập tức kinh ngạc cùng vui vẻ mà nghênh đón.

"Ông chủ đến ! Đến đây lúc nào? Sao gọi điện thoại ? Đột kích kiểm tra ?" Hắn lớn, một tay chống nạng bước tới.

Tốc độ nhanh, giống như bình thường đường .

Hoa Chiêu thấy trạng thái tinh thần của vẻ , trong lòng cũng cao hứng.

"Nói là đột kích kiểm tra, thể điện thoại ? tiến độ công trình thế nào ." Cô xong, thật sự một vòng trong sân.

Diệp An cùng Hoa Cường và Từ Mai chào hỏi, mang theo Hoa Chiêu thành quả công tác của .

Đi tới Bằng Thành, thấy thành phố ngày càng phát triển nhanh chóng, mỗi ngày đều bận rộn quản lý tiểu đội của , trong tay việc , tâm tư của nhanh liền chuyển biến.

Hơn nữa từ khi khôi phục, vận dụng gậy linh hoạt hơn, thật sự cảm thấy chân bao nhiêu vướng bận.

"Các lô đất khác của chị em xem qua, một vị trí tương đối , thích hợp xây dựng tòa nhà văn phòng, đó cho thuê, đây chính là sản nghiệp thể lưu cả đời, chị cảm thấy thế nào?" Diệp An .

Hoa Chiêu lập tức đến chỗ nào .

Mảnh đất đó đường tài chính, kiếp xây dựng một tòa nhà văn phòng nổi tiếng, tiền thuê nhà tính theo mỗi thước vuông.

Lúc thấy Tần Trác mua mảnh đất đó, cũng kinh ngạc cùng vui vẻ.

Diệp An thể những lời , chứng minh thật sự bắt đầu nghiên cứu bất động sản, hơn nữa ánh mắt cũng tệ.

Hắn rằng nó phù hợp để xây dựng một tòa nhà văn phòng hơn là một tòa nhà để ở.

Thước đo vẻ thấp, nhưng nó dễ dàng cho những một chút kinh nghiệm nào về kinh doanh.

...

"Xây dựng văn phòng nhiều tiền." Hoa Chiêu .

Diệp An Diệp nhíu mày, tòa nhà văn phòng bên cạnh lô đất xây một nửa, quy mô lớn, hơn 30 tầng.

Hiện tại tòa nhà hơn 30 tầng trong nước, cơ hồ chỉ thể thấy ở chỗ , giá tiền hỏi thăm một chút, thật sự đắt.

"Diệp Thâm tiền ?" Diệp An xong liền gọi Diệp Thâm: "Anh hai, đây! Anh bao nhiêu tiền?”

Diệp Thâm bọn họ chuyện, ôm Cẩm Văn tới gật đầu với Hoa Chiêu: "Muốn xây thì xây cái nhất, mang tính bước ngoặt, nước ngoài tìm nhà thiết kế, bỏ tiền.”

Hoa Chiêu chút kinh ngạc cùng vui mừng: "Số tiền đó của thể động ?”

Trước Diệp Thâm "chết" ở nước ngoài, đem tài sản trong tay thông qua các phương pháp xử lý, hiện tại trở trong tay hả?

Diệp Thâm : "Lấy về một phần, xây một tòa nhà vẫn đủ.”

"Vậy thì xây dựng cái nhất!" Hoa Chiêu .

Kỳ thật trong tay cô tiền, nhà máy thực phẩm ở nước ngoài kiếm nhiều tiền.

những năm 1980 và 1990 thể là thời kỳ hoàng kim của cả thế giới, tiền cô định tiếp tục đầu tư Diêu Ký, để nó càng phát triển lớn mạnh hơn, thể vì một "Đào ký" xảy vấn đề, sẽ đem chính liên lụy chết.

Các nhà máy thực phẩm khác, cơ sở rau kiếm tiền, cô cũng dự định tiếp tục đầu tư , ý định lấy để chi tiêu.

Bây giờ xây dựng một tòa nhà chọc trời, vẫn cần vài trăm triệu, đó dùng tiền thuê để thu hồi vốn? Điều đó chỉ thể chờ đợi.

Diệp An đúng, xây một tòa nhà thu tiền thuê nhà, là để sản nghiệp cho bọn nhỏ, thể là kiếm tiền ngay .

Mảnh đất xác định xong, Diệp An về mảnh tiếp theo: "Mảnh ở trong một khu công nghiệp, chúng dứt khoát tự xây dựng một nhà máy lớn, đem nhà máy thực phẩm chuyển .”

Hiện tại nhà máy thực phẩm do Tôn Thượng quản lý, ngoại trừ lạp xưởng hun khói, còn thêm mấy sản phẩm, hơn nữa lượng tiêu thụ vẫn còn nóng hổi, đến lấy hàng đều mang theo tiền mặt xếp hàng ở cửa.

Năng lực sản xuất chút thể theo kịp.

Sau khi tới Bằng Thành cũng gặp qua mấy tay Hoa Chiêu, Tôn Thượng tới xây nhà, lập tức yêu cầu đổi cho một nhà xưởng lớn hơn.

Hoa Chiêu Từ Mai một cái.

Từ Mai đang chuyện phiếm với Trương Quế Lan, hai tay trong tay, trò chuyện nhiệt tình.

"Tôn Thượng chuyển qua cũng , nhà xưởng trống cho Từ Mai, cũng mở nhà máy thực phẩm ở Bằng Thành." Hoa Chiêu .

Diệp An chút ngoài ý , Từ Mai: "Vậy nhà máy thực phẩm ở thủ đô ai quản lý?”

"Lưu Tiền." Hoa Chiêu .

"Vậy hai bọn họ..." Diệp An càng kỳ quái, hai vợ chồng kiếm tiền liều mạng như ? Muốn ở hai nơi?

Trừ phi bất đắc dĩ, ai nguyện ý ở riêng hai nơi?

"Ai, dài dòng, đừng nữa." Hoa Chiêu : "Hai bọn họ hiện tại chút mâu thuẫn."

Diệp An hiểu, lập tức hỏi nữa.

Bên , Trương Quế Lan và Từ Mai thiết tán gẫu, thuận miệng hỏi một câu: "Ở chung với bố chồng ?”

Từ Mai mặt nhất thời khổ sở.

Trương Quế Lan lập tức hỏi: "Làm ?”

Từ Mai xung quanh, Hoa Chiêu ở bên chuyện, Hoa Cường cũng tự tìm vui, dạo xung quanh, cô liền lôi kéo Trương Quế Lan trở về phòng kể khổ.

Có một lời cô cũng ngượng ngùng với Hoa Chiêu, sợ Hoa Chiêu phiền.

Cô còn nhớ rõ lúc Hoa Chiêu cũng tác hợp cô và Lưu Tiền, chỉ sợ khi kết hôn xảy vấn đề.

Kết quả thật sự vấn đề.

loại cảm giác tự vả mặt, ngượng ngùng với Hoa Chiêu.

đối với Trương Quế Lan thì khác, Trương Quế Lan là trưởng bối, tâm tư thiện lương, đối với cô , ở trong lòng cô, Trương Quế Lan so với ruột còn thiết hơn.

Hiện tại rốt cuộc cũng thể kể khổ, Từ Mai liền một trận, xong nước mắt cũng rơi xuống.

Lúc cô ôm nhiều hy vọng cuộc hôn nhân với Lưu Tiền, cô cảm thấy thể xui xẻo cả đời, cuối cùng cũng khổ tận cam.

Kết quả là cái gì? Bình mới rượu cũ?

Ngẫm liền khổ!

Trương Quế Lan cũng cảm thấy khổ sở cô, đó đến khó khăn của , Thu Tú Vân đòi tiền của Hứa Tri Minh, mà đuổi tới Bằng Thành đòi, còn tới tìm bà.

Từ Mai Trương Quế Lan khổ sở, gặp một đàn ông vẻ dễ dàng, nhưng gặp một gia đình khó khăn như ?

Nói xong, hai cùng lau nước mắt.

Hoa Chiêu tai tính mắt tinh, cách xa cũng thấy, nhất thời gì.

Bất quá để bọn họ một hồi cũng , phóng thích áp lực.

Hơn nữa, Thu Tú Vân đuổi đến đây hả? Lợi hại nha.

Thấy cô chút thất thần, Diệp An dừng đề tài : "Nhìn em kìa, hai đến đúng ? Lại ở ánh mặt trời phơi nắng nửa ngày, nhanh chóng trở về phòng nghỉ ngơi! Khu ký túc xá , em xây dựng theo ngôi nhà tứ hợp viện của nhà chị, mùa đông ấm áp, mùa hè mát mẻ, mau đến xem.”

Hoa Cường lúc tới, thuận miệng hỏi một câu: "Đông ấm áp hạ mát? Có mùa đông ở đây ? Không là bốn mùa như mùa xuân?”

"Ai nha ông nội Hoa! Ông sai, mùa đông ở đây đóng bang chết! "Diệp An xong xoa xoa cánh tay, vặn ở đây trải qua một mùa đông trọn vẹn.

Ở phương Bắc, khí lạnh áo bông ngăn cản, nhưng ở chỗ , mặc áo bông cũng vô dụng, khí lạnh giống như thăng cấp, chui trong xương cốt.

"Trước cháu ở thủ đô trải qua mùa đông, mặc áo len quần len là , ở đây cháu cũng mặc áo len quần len nhưng vẫn chịu !" Diệp An .

Hoa Cường lên tiếng, tà môn như ?

Diệp An chút tiếc nuối : "Hai đến trễ, sớm hơn vài ngày nữa, bắt kịp đợt rét đậm, sẽ cháu thật giả .”

"Vậy vẫn nên quên ." Hoa Cường ha hả , ông việc gì chịu tội gì, hơn nữa chắt của ông lạnh.

Mấy xong, tới hoa viên phía , nơi xây một loạt phòng ốc, kiến trúc cổ kính, về sẽ khu nghỉ ngơi riêng của bọn họ.

Hiện tại chỉ Trương Quế Lan và Diệp An ở đây, thỉnh thoảng Tần Trác cũng sẽ tới đây cọ vài ngày.

Ăn chực.

Tay nghề của Trương Quế Lan, ăn qua liền nghiện.

Tiền viện công nhân đến tìm Diệp An, chào vội vàng .

Hoa Cường cũng trở về nghỉ ngơi, hôm nay trôi qua đủ kích thích, ông mệt mỏi.

Từ Mai và Trương Quế Lan còn trò chuyện quên .

Hai đứa trẻ cũng ngủ .

Lúc Hoa Chiêu mới nhào trong n.g.ự.c Diệp Thâm, "Mua ~mua~" hôn ở mặt mấy cái.

Hôm nay biểu hiện của quá ! Quả thực là bạch mã hoàng tử, hoặc là, kỵ sĩ rồng đen đến cứu cô?

"Những đó là ai?" Cô hỏi.

Loading...