Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 88

Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:54:07
Lượt xem: 418

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa Chiêu cũng Diệp Thư trêu chọc nở nụ , hì hì lắc lắc cánh tay Diệp Thâm, vẻ mặt hờn dỗi.

Tiểu Hoa của xinh thế , Diệp Thâm như thế nào cũng cứng rắn ?

“Em định cái gì ?” Anh hỏi , giọng vô thức trở nên dịu .

Làm với đứa con của chính , cho dù là giả thuyết, cho dù là một vở kịch, Hoa Chiêu đột nhiên lời .

Thực , chỉ cần nghĩ thôi, bản cô cũng thấy đau lòng.

lý trí với cô rằng điều đó là thể, kế hoạch bắt đầu , cô thể đầu.

Hoa Chiêu thoáng qua Diệp Thư.

Diệp Thư thông cảm đến tâm tình của cô, với Diệp Thâm: "Chính ngươi ." Cô đem ghi âm một nữa mở .

Diệp Thâm kịp xong, đằng đằng sát khí , ánh mắt dị thường của Hoa Chiêu thật sự thấy năng lượng huyết sắc dày đặc tụ tập quanh , càng ngày càng mạnh.

càng hoảng sợ, lập tức ôm lấy cánh tay Diệp Thâm: "Thật may là Tử Mai báo cho chúng ! Bon em ngày hôm qua mua máy ghi âm giao cho cô , cô ghi âm bằng chứng, hiện tại bước tiếp theo, chính là tạo một hiện trường giả, để cho Hạ Lan Lan cho rằng cô thành công rồi."

"Diễn trò cũng !" Diệp Thâm quát: "Em diễn như thế nào? Bị đánh? Bị đẩy ngã? Không !"

Hoa Chiêu còn kéo tay , kỳ thật cô "Anh ", nhưng là Diệp Thâm lúc khí thế thật đáng sợ, cô “ , chỉ thể miễn cưỡng chuyện.

"Làm khả năng...Tất cả đều là là giả bộ! Em kế hoạch cho ..."

"Ai chủ ý , chủ ý !" Diệp Thư xong lập tức . Cô đây từng thấy qua sắc mặt em trai đáng sợ như , thực sợ Hoa Chiêu sẽ đánh. Ngay cả khi tay, chỉ cần trừng cũng dọa đấy.

Làm khó Hoa Chiêu hiện tại còn dám lôi kéo tay Diệp Thâm.

Tuy rằng sắc mặt Diệp Thâm vẫn là khó coi, nhưng xong ý tưởng của Hoa Chiêu, hơn nhiều. Không thực sự đánh là .

“Lúc đó sẽ tới.” Diệp Thâm .

"Không ." Hoa Chiêu đánh bạo cự tuyệt: "Anh ở nơi đó, Tử Mai còn thể thành công? Nhìn thực tế."

Diệp Thâm mặt lập tức tối sầm, phản bác . Anh thể , cám ơn cô khích lệ ?

"Hơn nữa Hạ gia bên xong việc ? Bọn định tội hả? Nếu quả thật định tội đưa nông trường , chúng bên cũng cần nữa." Hoa Chiêu nói.

trong lòng cô cảm thấy điều đó là thể.

Diệp Thâm thật sự lắc đầu: “Trên đó một đội điều tra đặc biệt, ai thể tiếp cận, nhưng chúng cũng canh giữ bên ngoài cho bất kỳ nào tới gần.” Ví dụ mấy nhà cầu xin cho Hạ gia.

Đây cũng là cơ hội để họ những mối liên hệ tiềm ẩn của nhà họ Hạ. Không , thoạt giật .

Trước đây, trong những mà họ cho là trung lập, những khác, những của họ, đến để cầu tình cho nhà họ Hạ.

Nói cách khác, bọn họ ở đây đặc biệt để cầu tình cho Hạ Kiến Ninh, mục đích của đều giống , nếu thực sự kết tội, hai em sẽ chọn ngẫu nhiên một hoặc hai để chịu tội.

Về phần Hạ Kiến Ninh, dù cũng giữ . Thực sự, năng lực thật khủng khiếp.

Ngày mai thực sự thời gian, kỳ thực ngay bây giờ. Hoa Chiêu đoán điều đó khi vẻ mặt của .

“Mau việc của , đừng lo lắng, con chúng sẽ chuyện gì!” Hoa Chiêu siết c.h.ặ.t t.a.y : “Đừng quên em là ai, ai thể đánh em.”

Toàn bộ bàn tay của Diệp Thâm lập tức gãy , giống như hai cây búa nện cùng một lúc ... sức lực kinh khủng .

Anh thở dài hỏi Hoa Chiêu về chi tiết cụ thể của kế hoạch ngày mai, nhiều cân nhắc, sửa đổi nhiều, để bọn họ thực hiện.

Anh ở đó, Khổng Kiệt ở đó.

Diệp Thâm liếc Khổng Kiệt, Khổng Kiệt lập tức ngẩng đầu, ưỡn ngực: "Đừng lo lắng, sẽ bảo vệ vợ !"

Diệp Thâm nhíu mày, những lời tự nhiên?

là hiện tại thời gian so đo những điều , rốt cục về phía Tử Mai, chút thôi. Tử Mai với , cũng là sự tồn tại đặc biệt.

Đây là cô gái đầu tiên thể hiện ấn tượng với , mặc dù ấn tượng của cô khiến thể giải thích thời điểm đó, và cảm thấy cô thật phiền phức.

Tử Mai gặp cảnh ngộ ngày hôm nay, và thừa nhận rằng chịu một trách nhiệm. Nếu lúc đó trốn tránh, miệng từ chối qua loa co xong mà tỏ thái độ quyết liệt, lúc đó chẳng cô sẽ còn thích nữa ? Cũng đợi đến 23 tuổi, cũng sẽ Hạ Lan Lan ghi hận mà bày mưu tính kế. Sẽ kết cục như ngày hôm nay.

Bởi vì điều , thực sự từ chối kế hoạch của Hoa Chiêu.

“Thật xin .” Diệp Thâm Tử Mai, đột nhiên .

Tử Mai rơi nước mắt ngay lập tức, lúc đầu cô thầm, đó thì gào .

Diệp Thâm vậy mà rõ, thật xin cô. .

Nỗi oan ức bao nhiêu năm của cô cuối cùng cũng tìm ngọn nguồn và giải tỏa ngoài.

.......

Diệp Thâm rời , khi , Hoa Chiêu nhét tay một chùm nho để bổ sung năng lượng. Trông phờ phạc.

Diệp Thâm tiếp nhận, nhảy qua tường viện, ném một quả nho miệng, cau mày lập tức cảm thấy đúng.

Cây nho bà là cây nho dùng để nấu rượu, vị chua chua chỉ ngọt, khi còn nhỏ chỉ ăn khi gì ăn. bây giờ, vị chua và ngọt , giống như đây là cây nho của khác . thấy rõ ràng Hoa Chiêu tự tay hái nó từ cây xuống.

Được , thể chất đất và nước đổi nên mới đổi.

Sau khi Diệp Thâm ăn xong mấy quả nho, lông mày lập tức sắc bén. Hạ gia, Hạ Lan Lan...

Từ Mai thoải mái xong, ngẩng đầu lên, cả giống như trở nên giống với lúc . Vẻ u ám thể tiêu tán dường như biến mất, vẻ cay nghiệt tạc mặt cũng biến mất, cả giống như một bình thường, thậm chí chỉ trong chốc lát trẻ vài tuổi.

Hầu hết các nút thắt của cô cởi bỏ, và chờ kế hoạch thành công, nửa còn chắc chắn cũng biến mất.

bộ quá trình Hoa Chiêu thảo luận, cô tràn đầy tin tưởng kế hoạch ngày mai, Phùng Long, thể chạy trốn!

Hoa Chiêu còn nhét tay cô một chùm nho, Tử Mai vô thức ăn hết một chùm, hai mắt sáng lên, đó ăn thêm một chùm, khi ăn xong mới nhớ tới : "Nho ngọt quá! từng ăn nho ngon như ."

Thái độ của cô đối với Hoa Chiêu cũng đổi, là tính toán xảo quyệt khi mới gặp, cũng ngượng ngùng khó xử đây, mà là thoải mái, thoải mái giống như một bạn .

Diệp Thư khóe mắt đột nhiên chút ẩm ướt, cô nhớ tới đây một luôn theo phía cô, đến tim phổi, mở miệng đóng miệng gọi chị.

“Bà chị trồng nho ngon như ? Sao chị ?” Diệp Thư thấy sự khác thường của nên hái một chùm nho lên ăn một quả.

“Hả?” Cô thoáng cây nho: “Mấy thuê ghép ?

“Có thể là như .” Hoa Chiêu . Đây là một lý do chính đáng, cô thể thử ghép theo cách trong tương lai và bất kỳ biến dị nào cũng thể là ghép cành.

......

Đến tối, Diệp Thâm vẫn về, Hoa Chiêu nắm tay Diệp Thư, xách ba lô, với Miêu Lan Chi bọn họ sẽ ở nhà cô nhỏ mấy ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-88.html.]

Miêu Lan Chi liếc Hoa Chiêu, nghĩ đến cuối cùng cũng cảm nhận sự lạnh nhạt của bà, nên hổ khi ở nhà. Mặc dù mấy ngày nay bà bận rộn với chuyện của Hạ gia, nhưng cũng sớm về muộn, để cho Hoa Chiêu thấy mặt, cho dù gặp thì bà cũng chỉ dè dặt gật đầu, giống như đối mặt với một cô gái mới tới đơn vị. Ngay cả điều đó cũng bằng, khi thấy một cô gái nhỏ, bà vẫn nở nụ mặt, khi thấy Hoa Chiêu, bà thậm chí còn nhếch khóe miệng. Bà chỉ g.i.ế.c c.h.ế.t sự kiêu ngạo của cô con dâu ! Chỉ vài ngày kết hôn, đem con trai bà siết đến sít , còn giúp con bé nấu ăn! Diệp Thâm từng giúp bà nào !

Nếu tiếp tục như , nó vẫn thể trấn áp con bé?

Hoa Chiêu suy nghĩ nhiều như , nếu thấy Miêu Lan Chi, cô quên đây là nhà của bà .

Thật sự khó thấy nghỉ hưu mà vẫn bận rộn như ~

Cô và Diệp Thư đến nhà, Diệp Phương vui mừng khôn xiết khi thấy hai họ, tối nay cần ăn dưa muối nữa!

Hoa Chiêu cũng bụng đói, nhà đặt hành lý liền xuống bếp, Diệp Thư kéo Diệp Phương phòng nhỏ về kế hoạch ngày mai. Kế hoạch đòi hỏi sự hợp tác cao độ của cô nhỏ.

Diệp Phương xong kinh ngạc cảm thán: "Hai các ngươi, lá gan lớn như !" Dám tính toán chính , dám tính toán Hạ gia!

Băng ghi âm mặc dù bà , nhưng kế hoạch bà rõ, lực sát thương thể kém hơn so với cái bình Đường gia lấy !

Đến lúc đó, nhà họ Hạ khỏi cái bình của nhà họ Đường rơi bản ghi âm của nhà họ Diệp? Đó thực sự là ...

"Loại bỏ bọn họ! Trong lúc chuyện gì! Cháu chính là đóng vai phụ đấy." Diệp Thư : "Kế hoạch từ lúc bắt đầu đến khi thiện để áp dụng, đều là việc của Hoa Chiêu, cháu ngày mai sẽ phụ trách hô hai tiếng ~ tiểu cô ~ cứu mạng ~ "

Diệp Phương vỗ vỗ cô, bóng dáng bận rộn trong phòng bếp đang ngâm nga giai điệu nhỏ ngọt ngào, bà thật sự thừa nhận đây cũng là một tàn nhẫn.

Những tàn nhẫn nấu một bàn thức ăn, vì những đứa trẻ tham ăn ở tầng đang một trận ~

Sau khi ăn xong, ba ở trong nhà cân nhắc kế hoạch vài , cảm thấy , Diệp Phương dậy ngoài.

vẫn cần một phối hợp, những việc ngày mai, một thể .

......

Sáng sớm hôm , trong giờ việc, Hoa Chiêu và Diệp Thư lưng Diệp Phương ngoài, đường gặp nhiều đồng nghiệp.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Ừ, vợ của Diệp Thâm tới ?"

"Mấy ngày gặp, còn tưởng rằng về quê."

thấy Hoa Chiêu, cùng tán gẫu.

"Trở về quê gì? Đều đến thủ đô còn thể trở về ở nông thôn? Diệp gia cũng giữ một ." Có nói.

" thế."

"Vậy bây giờ việc ở ?"

Tất cả nhiệt tình, chuyện.

Hoa Chiêu chậm rãi, ai lòng chuyện phiếm cũng chậm theo, chỉ chốc lát , bên cô liền vây quanh mấy , chút gây chú ý ánh mắt của ngoài rồi.

Tử Mai từ phía tới, trông thấy Hoa Chiêu, lập tức "Phi" một ngụm: "Hồ ly tinh! Đoạt đàn ông của !"

Những lời cho đám sững sờ, đó liền bùng nổ.

"Làm thể ?"

"Ai là đàn ông của cô?"

"Cô điên ?"

Trước khi Hoa Chiêu lên tiếng, cô bênh vực kẻ yếu . Thái độ của Tử Mai thực sự khó chịu.

" cùng hồ ly tinh chuyện, liên quan gì đến các ngươi!" Tử Mai một tay chống nạnh một tay chỉ hô to: "Các là một ổ đó hả? !"

Những lời ngay lập tức chọc nhiều tức giận, bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận bắt đầu công kích Tử Mai.

Tử Mai đơn độc trong cuộc khẩu chiến với các hùng quần chúng, nhưng cô thậm chí còn tụt phía . Nhiều năm như , luyện .

Hoa Chiêu ở bên cạnh trong chốc lát, lôi kéo Diệp Thư rút lui.

Tử Mai đột nhiên ở lưng cô hô to: "Hồ ly tinh! Chớ !" Làm bộ đuổi theo.

Làm những nhiệt tình thể để yên như ? Đây là một kẻ mất trí, và Hoa Chiêu là một phụ nữ thai, hai họ tan rã trong một cuộc khẩu chiến đây, vì họ ngăn cô .

Từ Mai liền cùng đám đánh một trận, cuối cùng hầm hừ mà về nhà, cũng nữa.

Mọi cũng thấy kỳ quái.

Chức y tá trưởng bệnh viện nhỏ của cô lấy từ quan hệ, còn lương mà , mấy năm nay Tử Mai ba ngày hai bữa , thể hòa hợp với đồng nghiệp.

Ngoài , ai sẽ kết với cô ? Vừa đến gần dính một tanh, cho nghĩ rằng họ đều giống , vì trong đơn vị cũng đồng nghiệp nào chuyện với Tử Mai.

Về nhà, Triệu Đại Ni con gái và thở dài, bà thấy cuộc cãi vã ở tầng ở nhà, nhưng bà xuống.

"Sao con tội như ? Diệp Thâm , con cũng đừng nhớ thương nữa, nhớ thương cũng vô dụng." Triệu Đại Ni .

"Đồ thối nát hổ! Còn dám ngoài đánh với ! Mặt mũi Tử gia đều mày mất hết!" Cửa phòng ngủ đột nhiên mở , một bà lão mắng tìm kiếm đồ đạc, liếc thấy ấm mặt bàn, cầm lấy ném Từ Mai.

Ấm vặn đổ đầy nước ấm.

Triệu Đại Ni thét chói tai né tránh.

Tử Mai sớm phòng , động tác nhanh nhẹn mà tránh qua.

Nước b.ắ.n lên Tử Mai, bà Tử giống như thể hiểu , hùng hùng hổ hổ : "Làm thế nào mày bỏng c.h.ế.t ! Bỏng c.h.ế.t mày Tử gia cũng trong sạch ! Mày là đồ đáng hổ, mày c.h.ế.t ?"

“Bởi vì bà vẫn cần tiền lương hàng tháng của .” Tử Mai lạnh lùng .

Bà cụ ngay lập tức nghẹn như kim châm trong cổ họng.

Tử Mai thanh danh hỏng mất, còn có thể trong nhà, là vì tiền lương mỗi tháng cô đều giao cho bà Từ, một phần ít.

Bởi vì lúc cùng Hạ gia bàn điều kiện, tiền lương của cô cấp bậc phi thường cao, một tháng bảy tám chục, cơ hồ là gấp đôi bình thường, bà Từ nỡ bỏ tiền .

đây ai cũng chuyện nhưng từng chỉ , hôm nay Tử Mai đích , bà Từ đột nhiên mất mặt, giống như là tham lam tiền bạc!

"Cút ngay! Cút ngay cho tao! Ai chút tiền bạc bẩn thỉu của mày! Ít tiền đó thể mua thanh danh nhà họ Tử ? Đồ vô liêm sỉ, thật đáng hổ ..." Lại một bữa mắng mỏ.

Tử Mai phòng của như thể thấy tiếng bà , và đóng cửa.

Ngôi nhà của Tử gia diện tích tương đương với nhà Diệp Phương, nhưng nhiều sống trong đó, bao gồm ông bà, cha , hai cặp trai chị dâu và một cháu trai và cháu gái.

Thứ duy nhất còn đối với Tử Mai là nửa ban công ngăn , chỉ thể kê một nửa chiếc giường xuống, chiếc giường quá nhỏ nên cô thể duỗi thẳng chân .

Đóng cửa , vẻ u ám mặt Tử Mai đột nhiên biến mất, lộ khuôn mặt tươi rạng rỡ.

Cô quỳ giường ngoài cửa sổ, Hoa Chiêu khi nào sẽ trở ...

Màn dạo đầu kết thúc, và khi cô , màn kịch thể bắt đầu.

Loading...