Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 129
Cập nhật lúc: 2025-02-19 08:48:12
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay trời mưa, đầu và Lâm Tiếu khó tránh khỏi dính nước, Lữ Tú Anh tự mặc áo mưa đạp xe, gió thổi mưa trong mũ, tóc cũng ướt một mảng.
Vốn dĩ Lữ Tú Anh định chờ Lâm Tiếu chà xong giày mưa thì sẽ đến nhà tắm công cộng tắm rửa, nhưng tin tức Lâm Dược Phi mang về chậm trễ, Lữ Tú Anh đồng hồ, giờ mà nhà tắm công cộng thì kịp nữa.
“Ở nhà tắm rửa .”
Lữ Tú Anh bắt đầu nấu nước hết bình sang bình khác, rót đầy hai phích nước nóng nấu thêm một bình nữa, nhiêu đây là đủ cho Lâm Tiếu gội đầu tắm rửa.
Trước tiên, Lâm Tiếu bồn rửa mặt gội đầu, đó trong bồn tắm lớn để tắm cho.
Lữ Tú Anh tắm rửa cho Lâm Tiếu xong mới tắm, định nấu thêm bình nước thì thấy Lâm Dược Phi nấu xong.
Lâm Dược Phi ở bên ngoài thấy tiếng đổ nước chậu thì nghĩ thầm, nhất định mua cho nhà một cái máy nước nóng, ở nhà tắm rửa giống như bây giờ thật quá mệt mỏi.
Còn tủ lạnh, mùa đông đúng là cần dùng đến, ngoài ban công chính là một cái tủ lạnh tự nhiên, nhưng mà mùa hè cần.
Sau khi mua tủ lạnh thì mùa hè sẽ thể ăn kem, rau quả và trái cây cũng thể cất trữ lâu, các loại thịt cũng thể đông để trong tủ lạnh, đỡ việc ăn bữa nào chợ bữa đó.
Chỉ là hiện tại trong tay thật sự xoay tiền , tiền kiếm từ mỗi một công trình đều ném công trình tiếp theo. Có thể dự tính trong một thời gian tới, riêng thể kiếm nhiều tiền, nhưng trong tay tiền thể tự tiêu.
Hi vọng năm nay thể mua thêm máy nước nóng và tủ lạnh cho gia đình.
Sau khi Lữ Tú Anh tắm xong thì đến phiên Lâm Dược Phi tắm: “Mẹ, con tắm xong dọn nhà vệ sinh luôn cho, lên giường .”
Lữ Tú Anh: “Con đừng dọn, để đấy cho , con dọn chẳng sạch gì cả.”
Lâm Dược Phi: “Con thể dọn sạch, yêu cầu gì thì cứ với con.”
Trong lúc và trai giành dọn nhà vệ sinh thì Lâm Tiếu giường.
Sau khi tháo tấm chiếu hè cứng thì giường trong nhà thật mềm.
Ga giường mới đổi mùi thơm nhàn nhạt, Lâm Tiếu lăn lộn giường mềm mại thư thái.
Mỗi năm khi mùa hè đến, lúc trải chiếu thì giường mát mẻ thật thoải mái, mùa hè qua tháo chiếu thì giường mềm mại cũng thật thoải mái, những lúc trải chiếu tháo chiếu đều khiến Lâm Tiếu vui vẻ.
Cái đệm của Tiểu Hoàng cũng giặt, nó dựa lên đệm đó đánh một giấc khò khè.
Vừa trải qua cả một mùa hè, Tiểu Hoàng đều lên đệm, lúc mở điều hòa thì đều ghé quạt gió điều hòa, lúc mở điều hòa thì ghé quạt trần.
Mấy ngày giặt sạch cái đệm cho Tiểu Hoàng, lập tức liền đất dụng võ.
Lữ Tú Anh trở về phòng, Lâm Tiếu thấy và trai “cãi ”, thua, cuối cùng trai là dọn nhà vệ sinh.
Lữ Tú Anh giường thoải mái thở dài một , điều hòa tường: “Ngày mai khâu một cái bọc vải để che điều hòa .”
“Tiếu Tiếu, bài thi cuối tuần mà con hỏi thầy Hà là để kiểm tra xem con khả năng suy một ba . Con cần căng thẳng.”
Lâm Tiếu nháy mắt mấy cái, cô căng thẳng mà.
“Thành tích cuộc thi cuối tuần sẽ ghi sổ học bạ tiểu học chứ ạ?” Lâm Tiếu hỏi.
Lữ Tú Anh sửng sốt một lúc mới nhận Lâm Tiếu đang cái gì, dở dở : “Không ghi , đây là kỳ thi ở trường con.”
Lâm Tiếu gật đầu, cô cũng cảm thấy sẽ ghi trong học bạ tiểu học, chỉ là vẫn nên hỏi một chút mới thể yên tâm.
Nếu như thành tích ghi trong sổ học bạ tiểu học thì chỉ là bài thi nhỏ.
Chỉ bài thi nào ghi trong sổ học bạ tiểu học mới là bài thi lớn.
Lâm Tiếu thi những bài thi lớn giữa kì cuối kì đều căng thẳng, chỉ là một bài thi nhỏ thì đương nhiên càng căng thẳng gì.
Cô căn bản để bài thi cuối tuần trong lòng, trong lòng cô chất đầy nhiều việc, bài thi nhỏ căn bản thể nào chiếm một chỗ trong lòng cô.
Đến khi lên lớp ba, cô giáo Từ để các bạn học tự vẽ báo tường, những tờ báo còn do cô giáo Từ vẽ lên nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-129.html.]
Kỳ báo tường đầu tiên, cô giáo Từ để Trần Đông Thanh chữ nhất lớp phụ trách chữ, Diệp Văn Nhân vẽ tranh nhất phụ trách vẽ tranh. Cô giáo Từ cho phép Trần Đông Thanh và Diệp Văn Nhân tìm một trợ thủ nhỏ cho , Trần Đông Thanh và Diệp Văn Nhân đều cùng tìm Lâm Tiếu hỗ trợ.
“Lâm Tiếu, giúp tớ vẽ báo tường .” Trần Đông Thanh với Lâm Tiếu.
“Lâm Tiếu, Vương Hồng Đậu, hai nhất định đến giúp tớ.” Diệp Văn Nhân .
Lâm Tiếu vô cùng mâu thuẫn, cô nhận lời Diệp Văn Nhân, nhưng nhận lời Trần Đông Thanh. Thế nhưng nếu như nhận lời Diệp Văn Nhân tham dự vẽ báo bảng, thì tương đương với việc nhận lời Trần Đông Thanh.
Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh đang cãi .
Tuần và tuần nữa, Trần Đông Thanh vẫn luôn trốn tránh cô, ban đầu Lâm Tiếu vẫn phát hiện nhưng đương nhiên nhận .
Vừa đến giờ chơi là Trần Đông Thanh giống như con thỏ nhảy lên khỏi phòng học.
Khi học thì thể tránh khỏi việc chuyện với bạn học xung quanh, Lâm Tiếu như thế là đúng, nhưng cô vẫn nhịn . Trước Lâm Tiếu ngoại trừ chuyện nhiều nhất với Vương Hồng Đậu ở bàn , thì nhiều thứ hai chính là chuyện với Trần Đông Thanh ở bàn chéo, nhưng hai tuần lúc Lâm Tiếu tìm Trần Đông Thanh chuyện mà Trần Đông Thanh cũng đầu , giả bộ nghiêm túc thầy cô giảng bài, bộ thấy.
Rất rõ ràng, Trần Đông Thanh cố tình để ý tới cô.
Chuông tan học vang lên, Lâm Tiếu lập tức chất vấn Trần Đông Thanh: “Sao phớt lờ…”
Lâm Tiếu còn xong câu, Trần Đông Thanh giống như con thỏ nhảy lên khỏi phòng học.
Lâm Tiếu hỏi Vương Hồng Đậu cùng Diệp Văn Nhân: “Có chuyện gì với Trần Đông Thanh ?” Cho dù chơi với cô thì cũng nguyên nhân chứ.
Vương Hồng Đậu: “Gần đây cũng phớt lờ .”
Diệp Văn Nhân: “Hình như đang tránh né ba đứa tụi .”
Ba đều nghĩ nguyên nhân, nhưng mà bọn họ nhất trí quyết định, nếu Trần Đông Thanh để ý tới bọn họ, bọn họ cũng để ý tới Trần Đông Thanh.
Cứ như qua hai tuần, “căn bệnh kỳ lạ” của Trần Đông Thanh đột nhiên trở nên hơn.
Trần Đông Thanh khôi phục bình thường, vẫn tìm Lâm Tiếu chuyện, tìm Lâm Tiếu chơi giống như đây.
“Lâm Tiếu, tớ tiền tiêu vặt .” Trần Đông Thanh hứng thú bừng bừng chia sẻ với Lâm Tiếu: “Một tuần hai đồng.”
Sau khi Trần Đông Thanh nhịn nổi cơn ác mộng của thì giống như bao giờ mơ thấy ác mộng, thuốc Trung y đắng thối cũng cần uống, ông bà cha đều phiên cho bé tin tức .
Về mỗi tuần sẽ cho bé hai đồng tiền tiêu vặt.
Cậu bé thể tự quyết định việc mua dụng cụ học tập.
Cùng lớn đến cửa hàng mua áo quần, bé cũng thể tự chọn.
Cuối tuần thể ăn đồ ăn vặt, chỉ cần là đồ ăn vặt sạch sẽ vệ sinh nhãn mác thì đều thể mua, còn đồ rõ nguồn gốc thì .
Trần Đông Thanh vô cùng vui mừng, cảm giác giống như là một con con chuột nhỏ rơi hũ mật. Nằm mơ thấy ác mộng về Lâm Tiếu là thể nhiều chuyện như , thì bé cũng tình nguyện mơ thấy ác mộng.
Trần Đông Thanh chia sẻ một mạch tin tức của cho Lâm Tiếu, kịp chờ đợi : “Hôm nay tan học chúng cùng tiệm sách Văn Lan .”
Hiện tại trong cặp hai đồng tiền tiêu vặt, thể tự do chọn lựa sách, tạp chí và dụng cụ học tập xinh bên trong tiệm sách Văn Lan.
Trần Đông Thanh nhấp nháy đôi mắt, mong đợi Lâm Tiếu.
phản ứng của Lâm Tiếu cho bé trở tay kịp.
“Cậu chơi với tớ, thế hai tuần vì để ý đến tớ?”
Trần Đông Thanh lập tức xoắn cả lưỡi: “Tớ, tớ...” Nguyên nhân bé trốn tránh Lâm Tiếu thể .
mà Lâm Tiếu dùng hành động cho thấy thái độ của , nếu như Trần Đông Thanh thể lý do khiến cho cô tán thành thì cô cũng thèm chơi cùng Trần Đông Thanh nữa.
Trần Đông Thanh còn cách nào, đành cắn răng nhắm mắt : “Cậu theo tớ sân trường .”
Trần Đông Thanh ở phía , Lâm Tiếu theo ở phía , thẳng đến cây ngô đồng ở nơi hẻo lánh sân trường.
Đây là góc sân trường cách khu giảng đường xa nhất, bình thường ít học sinh đến. Lâm Tiếu thắc mắc, bí mật gì mà cần đến nơi mới .