Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-02-25 00:12:51
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những gì mà Lữ Tú Anh và Lâm Tiếu thấy tuy giống nhưng giống , thứ Lâm Tiếu thấy là những đồ trang trí mắt, trong khi đó thứ Lữ Tú Anh thấy là tiền đằng nó.
Phòng bếp lắp thêm một cái máy nước nóng, trong căn phòng nhỏ lắp thêm một cái điều hòa, phòng bếp và phòng tắm đều ốp gạch men và gạch lát nền, các chỗ khác đều lát sàn gỗ.
Tất cả các tủ trong nhà đều là đồ mới, giường mới, bàn học mới, tất cả đồ dùng trong nhà cũng là đồ mới, thậm chí cửa phòng và gờ chân tường cũng thành đồ mới.
Thay cả rèm cửa và đèn, trần nhà còn ốp thạch cao. Nhà vệ sinh sửa bộ, bồn cầu, vòi hoa sen và bồn rửa tay.
Mấy cái cộng bao nhiêu tiền đây.
“Ủa, nhà vệ sinh chỗ để máy giặt .” Lữ Tú Anh đột nhiên phát hiện một vấn đề lớn.
Người thợ mộc đang sửa cửa tủ Lữ Tú Anh , vội vàng lên tiếng: “Ông chủ Lâm đặt máy giặt ở ban công.”
Lữ Tú Anh đến ban công, bà phát hiện ban công cũng đổi nhiều, cửa sổ bằng gỗ đẩy bên ngoài móc lên ban đầu thế bằng cửa sổ hợp kim nhôm thể dịch chuyển , chắc chắn kín gió.
Sau khi gió thổi, sẽ còn gió mạnh thổi qua khe cửa sổ, còn phát các tiếng vù vù nữa.
Vào đêm khuya, khi Lâm Tiếu thấy những tiếng như cô vô cùng sợ hãi, cô cảm thấy nó giống như ai đó đang ở ngoài cửa sổ.
Nghĩ tới việc thấy Lâm Tiếu sợ hãi, việc đổi cửa sổ là , Lữ Tú Anh thầm nghĩ trong lòng.
Tất cả các thiết điện trong nhà đều chuyển chỗ khác, máy giặt vẫn chuyển trở ban công, nhưng van nước và lỗ thoát nước vẫn còn giữ nguyên, Lữ Tú Anh thoáng qua thấy máy giặt ở phía bên trái của ban công.
Bên của ban công còn một cái bể nước, trần nhà còn lắp một giá treo quần áo.
Như , giặt quần áo, phơi quần áo tất cả đều giải quyết ở ngoài ban công, cần đem quần áo, cầm thau giặt đồ từ phòng sang phòng khác như đây.
Sắp xếp như cũng khá thuận tiện.
Một hàng ngày ở nhà giặt giặt phơi phơi như Lữ Tú Anh đột nhiên nghĩ tới thấy tiết kiệm nhiều việc.
Cũng Lâm Dược Phi thế nào mà nghĩ đặt máy giặt và bể nước ở ban công nữa.
Sự tức giận mặt Lữ Tú Anh biến mất từ khi nào, khi trang hoàng nhà cửa Lâm Dược Phi chắc chắn cẩn thận nghĩ giúp bà nên thế nào để giặt quần áo và phơi quần áo một cách thuận tiện nhất.
Lữ Tú Anh từ ban công trong nhà, trong nhà còn sửa xong, cái tủ trong nhà còn lắp ráp xong, từng tấm từng tấm chất đầy đất, còn một ít vỏ giấy vương vãi.
Cho dù là như , Lữ Tú Anh thể thừa nhận, ngôi nhà khi sửa sang thực sự mắt.
“Tốn nhiều tiền như sửa sang nhà cửa, đương nhiên ở sẽ thoải mái hơn.” Lữ Tú Anh nhỏ giọng .
Trước đây bà luôn cảm thấy ánh sáng trong phòng ở tầng một sáng, mà hề rằng tầng một cũng thể sáng sủa như .
Điều quan trọng nhất là ngôi nhà khi sửa xong trông sạch sẽ mát mẻ như , sàn lát gỗ màu vàng ấm áp trông sạch sẽ hơn nhiều so với sàn bê tông màu xám xịt.
Tường trắng, cửa trắng, tủ trắng, gờ chân tường trắng, tường là màu trắng tinh, ba cái đều giống như màu trắng ngà, cùng một tông màu trông hài hòa.
Với kiểu trang trí , thấy nó bụi , một hạt bụi cũng thể che.
Lữ Tú Anh trong nhà, tự tưởng tượng mỗi ngày bà sẽ quét dọn căn nhà một cách sạch sẽ mát mẻ, tự nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái.
Có Tiểu Phi thích sạch sẽ nên mới dùng nhiều màu trắng như ?
Bản Lữ Tú Anh cũng ngờ sử dụng nhiều màu trắng như nhưng trông nó hề phô trương chút nào, ngược còn sáng sủa còn mang khí chất phương Tây.
Lữ Tú Anh quanh nhà hai quan sát vô cùng kỹ càng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Tiền tiêu cũng tiêu , đương nhiên chỗ nào cũng , chỉ là cho ví tiền."
Lân Tiếu kinh ngạc cô, trông cô dường như thật sự hết giận .
Làm trai dạo một vòng quanh nhà thì sẽ hết giận ?
Anh trai thể đoán tương lai ?
Lâm Tiếu cau mày suy nghĩ, Lữ Tú Anh kéo Lâm Tiếu, định đưa cô về nhà.
Lâm Tiếu thấy hết giận nên gan cũng to hơn một chút, cô hỏi: "Mẹ ơi, tối nay chúng thể ngủ ở đây ? Trong phòng giường mà."
Lữ Tú Anh lắc đầu, đúng thật là lời của con nít: "Các chú thợ mộc vẫn đang lắp tủ mà, trong nhà còn quét dọn nữa."
Điều quan trọng nhất là ngôi nhà mới sửa sang thông gió cho bớt mùi.
Lâm Tiếu: "Cần thông bao lâu ?"
Cô giơ hai ngón tay , đó cắn răng, giơ thêm một ngón tay nữa, giơ ba ngón tay hỏi : "Ba ngày ạ?"
Lữ Tú Anh mỉm : "Ba tháng cơ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-198.html.]
Lâm Tiếu ngạc nhiên, lâu như ?
Còn lâu hơn nhiều so với thời gian sửa nhà.
Ngày hôm Lâm Tiếu học, cô nóng lòng kể với Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân về việc sửa sang nguyên căn nhà của .
"Nhà của tớ thật sự thật sự , tớ thích nó ngay."
Lần đầu tiên khi thấy nó bà thích nó, nhưng thứ hai bước cửa bà thích nó luôn.
Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều đến xem ngôi nhà xinh của Lâm Tiếu, Lâm Tiếu với họ: “Đợi tớ chuyển về nhà tớ sẽ mời các đến nhà tớ chơi.”
Ba cô gái nhỏ ngoắc tay , hẹn cùng đến nhà Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu miêu tả ngôi nhà xinh của cho các bạn học, cô còn dùng bút màu nước vẽ từng căn phòng trong nhà lên vở mỹ thuật, còn hơn một trang giấy nhật ký về ngôi nhà mới sửa sang của .
Mới đầu thích ngôi nhà mới sửa sang , nhưng chẳng bao lâu còn thích nó hơn cả Lâm Tiếu.
Ngày nào cũng đạp xe nhà mở cửa sổ cho thoáng khí, lấy giẻ lau thấm nước lau hết tủ, giường và đồ gỗ trong nhà, còn lấy cây lau nhà lau hết sàn gỗ một lượt, để cho đồ đạc nhanh nhanh bay bớt mùi hơn, để cho cả nhà thể chuyển ở sớm hơn.
Mỗi tối khi xem xong thời sự, sẽ bật radio lên, dự báo thời tiết cho ngày hôm , chỉ cần ngày hôm mưa to gió lớn thì Lữ Tú Anh đều sẽ mở cửa sổ thông gió.
Đến ngày 1 tháng 5, ngôi nhà sửa cuối cùng cũng còn mùi nữa.
Lữ Tú Anh với Lâm Dược Phi: "Hôm nào con rảnh, chúng chuyển đồ một chút."
Lâm Dược Phi tìm hai chiếc xe, đầu tiên chuyển hai chuyến đồ gia dụng và đồ dùng sinh hoạt, đó chở Lữ Tú Anh, Lâm Tiếu và Tiếu Hoàng đến.
Tiểu Hoàng về đến nhà, nó ngừng chạy tới chạy lui, mệt đến nỗi thè cái lưỡi , trông vô cùng phấn khích.
"Mẹ ơi, Tiểu Hoàng nó vui quá kìa."
Lâm Tiếu lăn một vòng chiếc ghế sô pha đầy chắc chắn: "Con cũng vui như Tiểu Hoàng ."
Lâm Tiếu thể nào đợi đến tối, cô nóng lòng thử cái cảm giác tắm ở nhà mới. Mẹ cô mở máy nước nóng giúp cô, xả nước một lúc, cái mà đầu vòi hoa sen phun chính là nước nóng.
Lâm Tiếu bước phòng tắm cửa kính sáng bóng, trong góc một cái kệ, cái kệ đựng dầu gội và sữa tắm.
Lâm Tiếu tự tắm, cô ở bên ngoài hỏi: "Có cần giúp ?"
Lâm Tiếu lớn tiếng trả lời: "Không cần ạ."
Tắm trong phòng tắm ở nhà , cô cần giúp.
Lữ Tú Anh thấy tiếng hát của Lâm Tiếu từ trong phòng tắm vọng , đầu tiên cô hát Hãy để cho chúng chèo mái chèo đôi, hát Con ốc nhỏ, đó đổi thành Thiên đường táo xanh của những chú hổ con.
"La la la la…
thỏa sức lắc lư…
la la la la…
thỏa sức lắc lư…"
Năm nay, bài hát Những chú hổ con luôn phát khung giờ vàng TV, đài phát thanh, ai cũng bài hát Đài Loan .
Lâm Tiếu tắm xong từ phòng tắm , khuôn mặt nhỏ nhắn tắm đến nỗi đỏ bừng lên.
Lữ Tú Anh hỏi: "Thoải mái ?"
Lâm Tiếu gật đầu mạnh: "Rất thoải mái luôn ạ."
Sau khi Lâm Tiếu tắm xong, Lữ Tú Anh cũng tắm, nước nóng tinh khiết dội , bà thở dài một đầy thoải mái, tắm ở nhà thật sự thoải mái.
Lữ Tú Anh bật TV lên, mấy tháng xem TV, hôm nay cuối cùng cũng TV để xem .
Bầu trời bên ngoài cửa sổ dần dần tối , Lữ Tú Anh bật đèn trong nhà lên.
“Gâu gâu!” Đột nhiên Tiểu Hoàng ngậm dây xích trong miệng chạy tới bên cạnh Lữ Tú Anh, Lữ Tú Anh dẫn nó ngoài.
Lữ Tú Anh buộc cái dây xích quanh cổ Tiểu Hoàng, dắt Tiểu Hoàng dạo một vòng dắt Tiểu Hoàng về nhà, tuy nhiên đến cửa Tiểu Hoàng chịu nhà.
Tiểu Hoàng dài đất, dùng sức của chống sức dắt của Lữ Tú Anh.
"Gâu gâu!"
"Tiểu Hoàng, mày , chịu nhà?" Lữ Tú Anh khó hiểu hỏi nó.
Nghe thấy động tĩnh, Lâm Tiếu vội chạy đến cửa, thấy bộ dạng của Tiểu Hoàng, cô vuốt vuốt cái trán nó.
"Thôi xong ."
"Nhà mới sửa, Tiểu Hoàng nhận nhà nữa ."