Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-02-25 00:12:55
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Dược Phi hí hí: “Là con cho cô lòng tin đó.” Chính là cảm giác an thường . Lâm Dược Phi cảm thấy cho Thẩm Vân đầy đủ cảm giác an nên Thẩm Vân mới thể cân nhắc về trường học.

Lâm Tiếu thấy lời của trai thì phản bác: “Em từng chị Tiểu Vân tự có thể kiếm tiền chính là lòng tin lớn nhất của chị !”

Lâm Dược Phi đột nhiên em gái phá nên trừng Lâm Tiếu một chút.

Anh gãi đầu, : “Có thể cũng một chút là do nguyên nhân , bây giờ Thẩm Vân trong tay ít tiền.”

“Cô về học, tiệm văn phòng phẩm vẫn tiếp tục mở. Mấy ngày nay đang tuyển nhân viên cho cửa hàng, khi tuyển nhân viên cho cửa hàng thì cũng cần cô canh chừng trong tiệm mỗi ngày nữa. Sau đó cô học thì mỗi tuần đến tiệm quan sát một hai , lúc con rảnh đón Tiếu Tiếu cũng thuận tiện qua xem thử, việc ăn của tiệm chắc hẳn là sẽ chậm trễ quá nhiều.”

Thẩm Vân đột nhiên suy nghĩ học cũng khiến cho Lâm Dược Phi kinh ngạc.

Cái đêm mà Thẩm Vân căn phòng mà cô ở vẫn luôn là do Lâm Dược Phi giúp cô thuê, lúc tìm đến Lâm Dược Phi thì khuôn mặt đỏ rực, đôi mắt ướt át.

Hô hấp của cô chút dồn dập, cảm xúc đảo quanh trong mắt.

Vốn dĩ Thẩm Vân căn phòng trọ là do thuê nên Lâm Dược Phi chuẩn việc Thẩm Vân sẽ bổ nhào trong lồng n.g.ự.c của , giang hai cánh tay, chờ đợi ôm lấy Thẩm Vân.

mà Thẩm Vân mặt thốt : “Em về trường học!”

Lâm Dược Phi mờ mịt Thẩm Vân, theo kịp tiết tấu của cô . Đây là tình huống như thế nào? Lúc Thẩm Vân nên cảm động mà nhào lên ôm lấy ? Sao chủ đề đột nhiên nhảy vọt đến việc cô học lại chứ?

Giọng Thẩm Vân run rẩy : “Vì để cho em thể đến ở tiệm sách Văn Lan mà khi đó lén giúp em thuê phòng, còn trả tiền thuê. Bởi vì tiệm sách khí học tập, em thể ôn tập ở trong tiệm sách về trường học một nữa.”

Lâm Dược Phi chỉ một cổ vũ Thẩm Vân tiếp tục học, nhưng mà sự cổ vũ đến từ hành động vượt qua ngôn ngữ vô . Từ hành động Lâm Dược Phi lén thuê phòng giúp cô , Thẩm Vân sâu sắc cảm nhận thấy Lâm Dược Phi bao nhiêu hy vọng tiếp tục học.

Lâm Dược Phi: ...

Thẩm Vân cảm nhận tình yêu sâu đậm của đối với cô ?

Hai mắt Thẩm Vân sáng lóng lánh Lâm Dược Phi: “Anh kiến thức hơn em, nếu thấy học quan trọng như thì em sẽ học !”

Đương nhiên, Thẩm Vân đồng ý học , Lâm Dược Phi ủng hộ hai tay hai chân. Lúc còn ôm hy vọng nữa, ngờ vô tình cắm liễu liễu xanh, chó ngáp ruồi khiến Thẩm Vân sinh ý nghĩ về trường học.

Lâm Dược Phi với Thẩm Vân: “Đi học chắc chắn chỉ , chỗ .”

“Bây giờ em mở tiệm văn phòng phẩm nhưng chắc rằng cả đời chỉ mở tiệm văn phòng phẩm, này xã hội phát triển đổi sẽ càng lúc càng nhanh.”

“Hiện tại kinh doanh cần đến học hành, nhưng nếu em phát triển công việc ăn của thì chừng việc học phát huy tác dụng nữa.”

Đêm hôm đó, Thẩm Vân xúc động. Nếu như Lữ Tú Anh và Lâm Tiếu đều ở nhà chờ cô , tiện về nhà quá muộn thì chỉ sợ Thẩm Vân sẽ lập tức kéo Lâm Dược Phi tìm cho cô đủ loại sách giáo khoa.

khi tỉnh táo , Thẩm Vân vẫn cảm thấy học bây giờ là một lựa chọn . Nếu như hai năm học thì về kết hôn, sinh con, kiếm tiền, nuôi con... Sẽ thật sự còn cơ hội trở sân trường nữa.

Bây giờ cô trường thì chi phí nhỏ nhất, cái giá trả cũng nhỏ nhất.

Cái giá lớn nhất chính là nhân viên trông tiệm sẽ tâm huyết giống như chính cô, việc kinh doanh tiệm văn phòng phẩm sẽ trở nên kém.

Đợi đến , chi phí và cái giá để cô về trường chỉ thể càng ngày càng lớn.

Quay trường cô thể những gì thì Thẩm Vân rõ lắm, nhưng cô tin tưởng Lâm Dược Phi, nếu Lâm Dược Phi học đến như thì học nhất định thể càng nhiều!

Hai ngày , Lữ Tú Anh mời Thẩm Vân tới nhà ăn cơm.

Thẩm Vân ôm một giỏ trái cây lớn, còn mang đến hai chậu hoa nhài. Hoa nhài đang kết nụ hoa, vẫn nở rộ, chỉ tỏa mùi thơm nhàn nhạt.

Lữ Tú Anh luôn miệng : “Cháu đến là , còn mang theo quà gì!”

Thẩm Vân : “Quà đáng tiền, chỉ là tấm lòng của cháu, chúc mừng tân gia!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-200.html.]

Lữ Tú Anh Thẩm Vân mở giỏ trái cây , bên trong trái cây nào rẻ tiền cả, đều đắt tiền, từng quả dâu tây lớn đỏ, còn vải thiều.

Lữ Tú Anh gọi Lâm Dược Phi tháo giỏ quà rửa sạch hoa quả: “Bưng cho cùng ăn.”

Lâm Tiếu ghé chóp mũi cạnh nụ hoa nhài, hít sâu một : “Chị Tiểu Vân, hoa thơm quá nha!”

Thẩm Vân : “Chờ lúc hoa nở em thể hái một đóa xuống, đặt ở trong hộp bút của em.”

Lâm Tiếu gật đầu liên tục, như thế thì hộp bút của cô sẽ trở nên thơm thơm!

Lữ Tú Anh ngượng ngùng : “Mời cháu ăn cơm là vì cảm ơn cháu, kết quả cháu còn tặng quà như thế.”

Lữ Tú Anh mang theo Lâm Tiếu ở chỗ Thẩm Vân hơn mấy tháng, Thẩm Vân chỉ để phòng cho hai con ở mà cả ngày còn mua ăn mua uống.

Lữ Tú Anh vốn Lâm Dược Phi sửa sang phòng trọ giúp Thẩm Vân để cảm ơn, kết quả Thẩm Vân học , như thế thì còn thuê phòng nữa, đương nhiên cũng cần tu sửa, chỉ còn mời Thẩm Vân ăn bữa cơm.

Lữ Tú Anh hỏi: “Chuyện học , cháu nghĩ kỹ ?”

Thẩm Vân gật đầu: “Vâng, nghĩ kỹ ạ. Tiểu Phi đang tìm trường học giúp cháu, qua hết nghỉ hè, tháng chín cháu sẽ học lớp mười.”

Trước đó mặc dù Thẩm Vân nghiệp cấp hai, nhưng lấy tình huống hiện tại của cô trực tiếp học lên lớp mười thì chắc chắn nhờ một chút quan hệ. Lâm Dược Phi sẽ chuẩn cho giúp cô , Thẩm Vân cần quan tâm.

Hai ngày Thẩm Vân bắt đầu học tập, cô nhân lúc mùa hè học kiến thức, đến lúc đó học cấp ba mới khiến cho Lâm Dược Phi và mà Lâm Dược Phi nhờ vả mất mặt.

Sau khi Thẩm Vân xong thì chút thấp thỏm Lữ Tú Anh, sợ rằng Lữ Tú Anh ý kiến đối với việc cô học .

Mặc dù cô học dùng tiền tiết kiệm của chính , tiệm văn phòng phẩm cũng tiếp tục mở cửa, nhưng thể Lữ Tú Anh cảm thấy Lâm Dược Phi đang liều mạng kiếm tiền, còn cô tiếp tục học gây phiền phức . Hơn nữa còn Lâm Dược Phi chạy đôn chạy đáo nhờ vả quan hệ giúp cô.

Thẩm Vân thấy bất kỳ điều gì vui từ mặt Lữ Tú Anh, Lữ Tú Anh cũng đáp: “ là nên nhân lúc còn trẻ mà học tập nhiều chút.”

Lữ Tú Anh : “Trước bọn cô điều kiện như , giờ điều kiện, có thể học bao nhiêu thì cứ học.”

Lữ Tú Anh xa như Lâm Dược Phi, nhưng bà có thể thấy từ bên cạnh, ở trong xưởng dệt bông, nghiệp cấp hai chỉ thể công nhân, mà nghiệp cấp ba đã cơ hội cán bộ.

Sinh viên đều phân công làm việc, bây giờ mặc dù đổi thành lựa chọn song phương, nhưng đa đều công việc .

Lữ Văn Lệ sẽ nghiệp đại học mùa hè năm nay, gần đây đang tìm việc , thường xuyên gọi điện thoại cho Lâm Dược Phi.

Lữ Tú Anh loáng thoáng, mấy cơ hội công việc mà Lữ Văn Lệ quyết định chắc chắn thì Lữ Tú Anh đều cảm thấy cái nào cũng vô cùng , đều là công việc trình độ như Lâm Dược Phi thể với tới .

Cũng tại Văn Lệ bàn bạc với Tiểu Phi, mặc dù Tiểu Phi công trình kiếm ít tiền lời, nhưng hiểu mấy cái ?

Thẩm Vân thấy Lữ Tú Anh trông quả thật ý kiến thì lén thở phào một .

Bữa cơm phong phú, Lữ Tú Anh mua nguyên một con gà ở bên ngoài, tự nấu một nồi sườn kho lớn, một ̃a cá chua ngọt, một nồi thịt viên, còn hai món rau xào và một món canh.

Lữ Tú Anh dùng đũa chính gắp bụng cá cho Thẩm Vân: “Cháu thích ăn cá, nếm thử xem cá cô thế nào.”

Thẩm Vân cúi đầu gắp cá trong chén, phần thịt bụng cá mập nhất mềm nhất, dính xương, Thẩm Vân đỏ mắt chậm rãi nếm thử.

Không mà Lữ Tú Anh thích ăn cá......

Mặc dù cô thích ăn cá, nhưng ít ăn cá, cũng từng nếm thử bụng cá, khi còn bé bụng cá đều là dành cho trai, này bụng cá đều dành cho em trai.

Hôm nay Lữ Tú Anh gắp hết phần bụng cá trong bát cô.

Thẩm Vân điều chỉnh tâm trạng, thời gian khổ cực qua, hẳn là cô nên vui mừng mới đúng. Thẩm Vân ngẩng đầu lên với khuôn mặt tươi , cô hỏi Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu thích ăn cái gì? Để chị gắp cho.”

Lâm Tiếu chút do dự : “Cánh gà! Chị Tiểu Vân xé cánh gà giúp em !”

Lâm Tiếu thích ăn cánh gà và đùi gà, đùi gà thì to hơn, nhưng cánh gà thì thấm vị hơn. Lần ăn gà nướng cô ăn đùi gà, nên ăn cánh gà.

Lâm Tiếu nhận cánh gà mà thích thì nhớ đến quan tâm trai bên cạnh.

Chị Tiểu Vân đang xé gà thì Lâm Tiếu : “Chị Tiểu Vân, chị xé phao câu gà xuống cho trai , thích ăn phao câu gà nhất!”

Loading...