Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-02-26 10:29:48
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lữ Tú Anh cùng Lý Vân Châu đều gần , máy nhạc mỏng và nhẹ, lớn hơn băng từ là bao.

Lữ Tú Anh về thương hiệu Sony, là hàng nhập khẩu.

“Cái bao nhiêu tiền?” Lữ Tú Anh hỏi, trông cũng rẻ.

Lâm Dược Phi: “Không nhiều tiền.”

Lâm Dược Phi chịu máy nhạc bao nhiêu tiền nhưng Lữ Tú Anh vẫn hỏi . Bà dẫn theo Lâm Tiếu đến cửa hàng băng đĩa mua băng đĩa, cầm theo chiếc máy nhạc đưa cho ông chủ cửa hàng băng đĩa xem: “Ông chủ, giúp xem cái máy nhạc giá bao nhiêu tiền?”

“Ôi, cái của cô đắt tiền, là mẫu mới Sony, kiểu cũ mỏng như .”

“Rốt cuộc là bao nhiêu tiền?” Lữ Tú Anh hỏi.

Ông chủ cửa hàng băng đĩa: “Phải hơn một ngàn.”

Lữ Tú Anh mở to mắt: “Là nhiều hơn một ngàn bao nhiêu?”

Ông chủ cửa hàng băng đĩa: “Cô chờ một chút, gọi điện thoại cho một khách hàng cũ, cũng mới mua một chiếc như thế.”

Ông chủ cửa hàng băng đĩa gọi điện thoại trò chuyện vài câu, cuối cùng hỏi tới vấn đề chính: “Bao nhiêu tiền? Một ngàn tư.”

Lữ Tú Anh ở bên cạnh hít một ngụm khí lạnh, một ngàn tư.

Lữ Tú Anh một lời kéo Lâm Tiếu trở về nhà: “Không , , chuyện với trai của con.”

Ông chủ tiệm băng đĩa đuổi theo kêu: “Không mua băng nhạc ? Chỗ các bài hát nổi tiếng đều .”

Lữ Tú Anh mà còn tâm trạng mua băng nhạc ở đó nữa, bây giờ trong đầu bà đều là mau kêu Lâm Dược Phi trả cái máy nhạc đắt tiền .

Lâm Dược Phi cũng tiêu quá nhiều tiền, một bài hát, radio tivi cũng , tốn hơn một ngàn đồng.

Ông chủ cửa hàng băng đĩa thấy phụ nữ kéo cô gái nhỏ như một cơn gió, trở chỗ của , nghĩ mãi mà hiểu: “Sao đột ngột bỏ ?”

Ông thấy chiếc máy nhạc đắt tiền của phụ nữ, đối phương là tiềm lực kinh tế, hy vọng sẽ kiếm khách hàng lớn mới vội vàng gọi điện thoại hỏi giá cả, ngờ phụ nữ khi giá cả lập tức bỏ .

“Tiếu Tiếu, món quà của tặng con quá đắt. Mẹ sẽ bảo trả , như ?” Lữ Tú Anh bước nhanh một đoạn đường, bình tĩnh một chút, thương lượng với Lâm Tiếu.

“Vâng ạ.” Lâm Tiếu ngoan ngoãn đồng ý.

Lâm Tiếu cũng giá món quà của tặng hù dọa, khi tiền tiêu vặt của cô tăng lên, hiện tại mỗi tuần một đồng, mua sách đắt nhất cũng chỉ một đồng. Sau khi Lâm Tiếu nhận tiền tiêu vặt ngay lập tức mua sách, đó một tuần lễ xu nào. Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân cùng mua đồ, cô chỉ thể ở bên cạnh lom lom .

Lâm Tiếu quen với việc trai tặng cô những món quà còn đắt tiền hơn cô tự mua, cô thể tự mua bút chì và tẩy nhưng bút máy và cặp sách cô mua cho.

đây cũng là đầu tiên cô nhận món quà đắt giá như .

Một cái máy nhạc giá một ngàn tư tương đương với tiền tiêu vặt của cô trong 467 tuần lễ, 3267 ngày tiền tiêu vặt gần chín năm trời.

mua đồ ăn vặt, mua bút chì, mua cục tẩy, tiết kiệm chín năm tiền tiêu vặt mới thể mua một cái máy nhạc .

Mẹ để trả , Lâm Tiếu nghĩ tới việc từ chối, cô gật đầu liên tục tán thành.

“Không thể trả .” Lâm Dược Phi : “Con mua hàng nhập lậu, giá rẻ, chỉ một ngàn đồng.”

mua trả đổi , hàng lậu trả .”

Lữ Tú Anh trả , sốt ruột : “Thằng bé , thứ đắt tiền như mua là mua như thế.”

Lâm Dược Phi: “Cũng tính là quá đắt, máy nhắn tin của con còn đắt hơn.”

So với giá của máy nhắn tin, Lâm Dược Phi thấy giá của máy nhạc vẫn khá rẻ.

Lữ Tú Anh trừng mắt: “Cái thể giống ? Máy nhắn tin là để liên lạc, con ăn thể có máy nhắn tin .”

Hiện tại lớn nhỏ gì Lâm Dược Phi cũng là một ông chủ, máy nhắn tin ngoài việc giữ liên lạc, còn thể hiện thực lực kinh tế, bây giờ thể mua máy nhắn tin chẳng khác nào là tiền.

“Cái máy nhạc chỉ để nhạc, còn đắt như , con mua cho Lâm Tiếu thứ đắt tiền như gì?” Lữ Tú Anh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-213.html.]

Lâm Dược Phi: “Mẹ, chỉ Lâm Tiếu , cũng thể nữa, cũng thích nhạc ?”

“Mẹ, với Tiếu Tiếu cùng cái máy nhạc . Máy nhạc một ngàn đồng mà hai dùng thì mỗi năm trăm đồng.”

Lữ Tú Anh tức giận : “Có thể tính như ?”

Lâm Dược Phi nghiêm túc : “Tại , thêm một hưởng thụ, nó sẽ càng đáng giá hơn.”

“Con, , Tiếu Tiếu và bà ngoại, bốn chúng cùng , tương đương với hai trăm năm mươi đồng, thật là hời.”

Lữ Tú Anh đập lưng Lâm Dược Phi: “Con thôi .”

Không trả máy nhạc , Lữ Tú Anh cũng còn cách nào khác, chỉ thể dẫn theo Lâm Tiếu mua băng nhạc, dùng ca nhạc trong nhà.

Mặc dù máy nhạc gọi là bỏ túi, đắt là ở nhẹ, nhỏ gọn và xách tay , nhưng Lữ Tú Anh cho phép Lâm Tiếu mang máy nhạc khỏi nhà.

“Đồ đắt như , mất thì bây giờ?”

Lâm Tiếu cũng dám mang nó khỏi nhà, nếu cô mất máy nhạc sẽ lãng phí mất chín năm tiền tiêu vặt, thật là đáng sợ.

Lữ Tú Anh cũng mang ngoài, bà lấy len đan cho máy nhạc một cái túi, bọc chiếc máy nhạc . Chiếc máy nhạc bọc len đặt cố định tủ tivi trong nhà, khi băng nhạc nào thì cầm lên mang tai , xong cất ngay về chỗ cũ.

Lâm Dược Phi cũng dở dở khi cách sử dụng máy nhạc ở nhà, nhưng thuyết phục và em gái.

Khi Lâm Tiếu cho cô mang theo máy nhạc ngoài liền kinh hãi mở to mắt, hại cô .

Máy nhạc đặt ở trong nhà, Lâm Tiếu cũng nhiều, Lữ Tú Anh lâu nhất. Ông chủ cửa hàng băng đĩa giới thiệu băng nhạc cho bà, mỗi một đĩa đều là những bài hát yêu thích của bà.

“Tựa thật lòng, như giả dối. Tựa như phân diễn vai chính . Sẽ gom hết tất cả dịu dàng trong tim dành tặng cho , tri kỷ của .”1 (Bài hát “Yêu nhất cuộc đời ”- Trương Khả Doanh).

“Gió tiếp tục thổi. Không thể chịu việc đôi cách xa. Những giọt nước mắt trong tim . Không chúng rơi khi em.”2 (Bài hát “Gió tiếp tục thổi”- Trương Quốc Vinh).

“Tình yêu bao la là vô hạn. Xin phép cho con tiếng thật yêu .”3 (Bài hát “Thật lòng yêu ”- Beyond)

Bà ngoại Lâm Tiếu vài nhưng lắc đầu nữa, bà ngoại vẫn thích kinh kịch radio hơn.

Anh tặng quà cho Lâm Tiếu đạt hai điểm 100, và Lâm Tiếu cùng sử dụng nhưng dùng nhiều nhất. Tuy vậy Lâm Tiếu vẫn vui vẻ, cô thi hai điểm 100 nhận nhiều quà, nấu cho cô thịt hầm, bà ngoại thì nấu mì om, chị Tiểu Vân thì tặng cho cô hộp bút chì.

Quan trọng nhất là Lâm Tiếu thuận lợi vượt qua nguy cơ, lấy truyện tranh của ai . Thậm chí truyện tranh lớp tịch thu.

Ngày nghỉ hè đầu tiên, Lâm Tiếu đặt cuốn truyện tranh trở giá sách, cuốn trả đặt giữa cuốn thứ hai và thứ tư.

Lâm Tiếu ở nhà nghỉ ngơi thỏa thích mấy ngày, đó bắt đầu mỗi ngày đến lớp Olympic Toán học.

Lâm Tiếu ở nhà, rõ ràng Lữ Tú Anh cũng thoải mái hơn, bà đeo tai máy nhạc, lấy truyện tranh của Lâm Tiếu giá sách.

Trước đây bà thấy nó lấy ở đây, Lữ Tú Anh liếc qua cuốn thứ nhất và cuốn thứ hai, rút cuốn thứ ba .

Mở cuốn truyện tranh , một mảnh giấy trắng kẹp trong sách lặng lẽ rơi xuống.

Lữ Tú Anh nhanh chóng đưa tay nhặt lên, bà cầm lên tờ giấy trắng thì thấy đó hai hàng chữ.

“Lâm Tiếu,

Hy vọng em thể nhớ rõ tư vị của việc dốc hết sức đối phó.

Khi gặp khó khăn trong tương lai, nhớ kinh nghiệm lúc dùng điểm tối đa đổi lấy truyện tranh về, từ đó thể tiếp thêm sức mạnh.

Thầy Đào.”

Lữ Tú Anh nắm vuốt tờ giấy của thầy Đào kẹp trong truyện tranh của Lâm Tiếu, đột nhiên nhận .

Thảo nào kỳ thi cuối kỳ Lâm Tiếu vô cùng nỗ lực ôn tập, đột nhiên quan tâm đến đạt điểm tuyệt đối như .

Thì là thế.

Buổi chiều, Lâm Tiếu tan học về nhà, Lữ Tú Anh hỏi Lâm Tiếu đầy ẩn ý: “Tiếu Tiếu, gần đây con chuyện gì giấu ?”

Lâm Tiếu nhớ việc của hôm nay, hôm qua và mấy ngày , cô với chuyện.

Lâm Tiếu tự tin : “Không ạ.”

Loading...