Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 226
Cập nhật lúc: 2025-02-27 02:31:15
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lữ Tú Anh : "Chị Tiểu Vân của con trọ ở trường, giống với con, lớn thể giúp dọn dẹp vệ sinh một chút."
Lâm Tiếu vẫn hiểu lắm, mỗi học kỳ khi cô báo danh cũng tổng vệ sinh mà, tổng vệ sinh đều là tự !
Có thể trở thành cái đuôi nhỏ của mẹ, theo đưa chị Tiểu Vân đến trường Trung học, Lâm Tiếu vui mừng vô cùng.
Ngày chị Tiểu Vân báo danh, Lâm Dược Phi mượn một chiếc xe, lái xe chở Lâm Tiếu và Lữ Tú Anh đến nhà Thẩm Vân đón cô .
Thẩm Vân trọ ở trường, hành lý khá nhiều, chạy xe đạp tiện lắm.
Lâm Tiếu lên xe, sờ sờ chỗ , chỗ .
Lữ Tú Anh thấy dáng vẻ nhảy nhót tưng bừng của Lâm Tiếu, hỏi: "Con say xe?"
Lâm Tiếu: "Xe buýt mới say, xe nhỏ say!"
Lâm Tiếu say xe chủ yếu là say mùi, xe buýt nặng mùi xăng, còn lên xe, ở bên ngoài thôi cũng ngửi thấy. Trong xe chỉ mùi xăng, còn đủ mùi trộn lẫn, Lâm Tiếu ngửi thấy mùi như thế liền nhức đầu buồn nôn.
Anh trai mượn xe nhỏ tới, ngửi thấy mùi xăng gì, khí trong xe cũng tươi mát, đường còn đặc biệt , tất nhiên Lâm Tiếu say.
Lâm Dược Phi thầm nghĩ, nhiều nhất là một năm, trong vòng một năm nhất định mua một chiếc xe.
Không chỉ nhà dùng tiện, chủ yếu còn là tiện chạy ăn.
Dưới nhà của Thẩm Vân thể dừng xe, Lâm Dược Phi dừng xe ở giao lộ, nhà Thẩm Vân giúp cô khiêng đồ.
Cách phía xa, Lâm Dược Phi thấy Thẩm Vân lầu, vác một cái túi lớn lưng, tay xách theo một túi, bên chân còn đặt hai cái túi lớn.
Lâm Dược Phi nhanh chóng chạy bộ qua: "Không kêu em đừng tự chuyển đồ, sáng sớm sẽ đến đón em, giúp em chuyển đồ xuống lầu ?"
Thẩm Vân nở nụ : "Không nặng, em xách hai chuyến là xuống tới ."
Lâm Dược Phi thấy Thẩm Vân với , lửa giận gì đó cũng lập tức biến mất, giọng cũng mềm mại: "Sau việc nặng cứ để cho , sức lớn, tốn sức."
Thẩm Vân đồng ý: "Được."
Lâm Dược Phi xách hết hành lý của Thẩm Vân lên xe.
Trên đường, Lữ Tú Anh căn dặn Lâm Tiếu: "Một lát nữa đến trường học, nhất định thể chị Tiểu Vân và hai con là yêu, ?"
Lâm Tiếu: "Tại thế?"
Lữ Tú Anh: "Trong trường học được yêu đương!"
Hóa trong trường học được yêu đương, Lâm Tiếu nhăn lông mày nhỏ, hai và chị Tiểu Vân đây?
"Chị Tiểu Vân, chủ nhật chị nghỉ ?" Lâm Tiếu hỏi.
Thẩm Vân gật đầu: "Nghỉ chứ."
Lâm Tiếu: "Vậy chị đến nhà của em . Thứ hai đến thứ bảy chị ở trong trường học thể yêu đương, chủ nhật đến nhà của em yêu đương với hai em."
Thẩm Vân lời Lâm Tiếu là lời của con nít, đơn thuần ngây thơ, nhưng mặt cô vẫn lập tức đỏ lên như đ.í.t khỉ.
Lâm Dược Phi hắng giọng: "Khụ, khụ."
Lữ Tú Anh vội vàng trách móc: "Tiếp Tiếu, bậy!"
Lâm Tiếu hiểu: "Con bậy mà."
Lữ Tú Anh: "Con nít thể mấy chữ yêu đương!"
Lâm Tiếu uất ức: "Trước đó con cũng từng mà…" Trước đó cũng với cô là thể , hôm nay tại đột nhiên dữ với cô.
Đến cổng trường, Lâm Dược Phi đưa cho bảo vệ bao thuốc, trực tiếp lái xe đến ký túc xá của Thẩm Vân.
Thẩm Vân và Lữ Tú Anh đều cảm thấy như quá kiêu ngạo: "Con dừng xe ở bên ngoài , chúng xách hành lý ."
Hai so với một, ít phục tùng nhiều, Lâm Dược Phi chỉ thể dừng xe bên lề đường. Anh xách hai cái túi, Thẩm Vân xách hai cái túi, Lữ Tú Anh cướp lấy một cái túi từ trong tay Thẩm Vân.
Lâm Tiếu thấy dáng vẻ và chị Tiểu Vân giành xách hành lý, ở bên cạnh phối âm: "Giật túi ! Giật túi !"
Cổng trường đông , các học sinh và lớn đều đầu, vẻ mặt lo lắng quanh bốn phía.
Bàn tay xách hành lý của Lữ Tú Anh đánh lên lưng của Lâm Tiếu: "Không la hét vớ vẩn!"
Sau đó vội vàng giải thích với xung quanh: "Con nít bừa thôi!"
Lâm Tiếu nhe răng trợn mắt, và chị Tiểu Vân vốn đang giật túi, tại còn cô la hét vớ vẩn.
Đi đến cổng trường, Lâm Tiếu trường trung học của chị Tiểu Vân hấp dẫn, trường trung học của chị Tiểu Vân thật lớn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-226.html.]
Cái đầu nhỏ của Lâm Tiếu đảo quanh một vòng, cảm giác hai mắt của cũng xem hết, diện tích trường trung học của chị Tiểu Vân chắc chắn lớn gấp mười trường tiểu học Đường Giải Phóng của Lâm Tiếu.
Từ cổng trường đến ký túc xá nữ sinh, Lâm Tiếu cảm thấy đường thật xa. Đến lầu ký túc xá nữ, Lâm Dược Phi thể tiếp nữa, đưa hành lý cho Thẩm Vân và Lữ Tú Anh: "Hai một chuyến ? Không thì hai chuyến."
"Hai bọn một hai túi, một chuyến là ."Lữ Tú Anh .
Lâm Tiếu ở bên cạnh nhảy nhảy: "Còn con nữa nè, còn con nữa nè!"
Lữ Tú Anh kêu cô đừng quấy rối: "Cái túi quá lớn, con xách nổi, con theo sát phía bọn ."
Ký túc xá của Thẩm Vân ở lầu bốn. Dì quản lý ký túc xá lầu kêu từng học sinh báo họ tên lớp, lật cuốn sổ trong tay, cho các cô phân đến ký túc xá nào, giường ngủ là bao nhiêu.
Đến Thẩm Vân, dì quản lý ký túc xá : "405, giường 8."
Lữ Tú Anh thấy giường 8, liền vội vàng hỏi: "Một phòng ký túc xá mấy ở ạ?"
Dì quản lý ký túc xá: "Chỉ tám ."
Lữ Tú Anh thở phào một , tám thì vẫn miễn cưỡng , nếu như một phòng ký túc xá mười , mười hai ở thì ở đây thật sự sẽ thoải mái.
Dì quản lý ký túc xá thấy cái đuôi nhỏ Lâm Tiếu, nhíu mày một cái: "Tại còn mang theo con nhỏ nữa?"
Lữ Tú Anh tìm cớ: "Con nít ở nhà ai trông."
Dì quản lý ký túc xá thêm lời nào, phất tay để các cô lên lầu, chuyện như cũng là đầu tiên dì thấy. Mấy năm lúc con của dì quản lý ký túc xá còn nhỏ, thấy con nhỏ ai trông, dì cũng thường xuyên đưa theo con nhỏ đến .
Bò lên lầu bốn, tìm phòng 405, Lữ Tú Anh vui mừng : "Là mặt đón nắng."
Phòng ký túc xá lẻ đều là mặt đón nắng, ở đây chắc chắn thoải mái hơn mặt đón nắng, mùa đông ấm áp hơn một chút, trong phòng cũng sáng sủa hơn.
Ký túc xá lớn, miễn cưỡng chứa đủ bốn cái giường hai tầng và bốn cái bàn học.
Bên giường dán , giường tám của Thẩm Vân là giường sát bên trong nhất. Trong lòng Lữ Tú Anh hài lòng, dù thì bản bà cũng thích giường , giường chỉ bản ngủ, giường trong túc xá thường xuyên , chuyện Lữ Tú Anh thể chịu nhất là khác lên giường của bà.
"Ký túc xá của cháu như cũng ." Lữ Tú Anh so sánh vật tham chiếu là ký túc xá của Lữ Văn Lệ, ký túc xá Thẩm Vân mới hơn, đồ cũng đều đầy đủ, ít nhất trong ngăn tủ kẽ hở.
Có điều nhất định quét dọn vệ sinh cho sạch sẽ một chút, chỉ cần là nơi Lữ Tú Anh bước đến, thì bà tuyệt đối sẽ vệ sinh chừa góc chết.
Lữ Tú Anh xách thùng nước hứng nước, động tác nhanh nhẹn, Thẩm Vân vội vàng cướp việc với bà.
Rất nhanh, trong túc xá bạn học thứ hai, thứ ba, thứ tư đến… tự đến, nhà đưa tới.
Có điều, ngoại trừ "" còn mang theo một em gái nhỏ giống như Thẩm Vân thì trong ký túc xá thứ hai.
Mọi trong ký túc xá đều ngầm thừa nhận Lữ Tú Anh là của Thẩm Vân, Lâm Tiếu là em gái nhỏ của Thẩm Vân.
"Bé gái , em bao nhiêu tuổi ?"
"Tại em tới ký túc xá của chị gái thế?"
Mọi thấy Lâm Tiếu trông đáng yêu, nháo nhào mở lời với cô.
Bởi vì Thẩm Vân đưa theo em gái đến khiến cho ấn tượng sâu, lập tức trở thành đầu tiên trong túc xá nhớ kỹ.
Thẩm Vân thấy thái độ của các bạn học, lặng lẽ thở phào một , cô vốn lo rằng các bạn học sẽ cảm thấy cô lớn tuổi, chịu ở chung với cô .
Tình huống hiện tại ít nhất cũng chứng minh rằng, tuổi của cô thể ngay lần đầu tiên, tìm cơ hội sẽ với các bạn học .
"Tiểu Vân, mỗi chủ nhật đều đến. Đến nhà tắm rửa, cô dùng máy giặt giặt quần áo cho cháu." Lữ Tú Anh .
"Việc học của cháu quan trọng, đừng tốn quá nhiều thời gian để giặt quần áo, cứ mang hết đến giặt."
Thẩm Vân học trung học trọ ở trường, đó phòng ở cũng cần thuê, cứ hai ngày sẽ trở .
Mấy cái bạn học thấy lời Lữ Tú Anh, mặt đều hiện vẻ ngưỡng mộ.
"Thẩm Vân, đối xử với thật !" Nữ sinh giường với Thẩm Vân.
Thẩm Vân đỏ mặt, nhỏ giọng : "Không tớ, là cô của tớ."
Vẻ mặt của bạn học càng kinh ngạc hơn: "Vậy mà …"
Chỉ là cô mà thể đến mức , thì càng khó .
Ánh mắt bạn học về phía Thẩm Vân tràn đầy ghen tị, quan hệ họ hàng trong nhà Thẩm Vân thật là .
"Vậy thì đây cũng là em gái ruột của ?" Bạn học hỏi.
Thẩm Vân: "Ừm, em gái ruột, nhưng mà còn hơn cả ruột thịt."
Có huyết thống nhất định là , huyết thống còn hơn hẳn . Thẩm Vân còn cảm thấy bản lẻ loi cô độc một thế giới nữa, cô giống như một cây đại thụ, cắm rễ trong đất.