Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-02-08 11:46:43
Lượt xem: 170
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xếp hàng sắp chỗ mới, Lâm Tiếu từ bàn đầu trở thành cuối cùng, dựa cửa sổ.
Lâm Tiếu tò mò trái ngó , cô từng lớp học ở vị trí . Nơi cách xa giáo viên, đầu là thể thấy sân thể dục và cổng trường ngoài cửa sổ, học sinh của lớp khác đeo cặp sách về nhà.
Mông Lâm Tiếu dịch qua dịch ghế, trông ngóng cô giáo Uông mau mau cho tan học.
Buổi tối, hơn chín giờ, Lâm Dược Phi về nhà, mùi rượu thoang thoảng.
"Anh hai, uống rượu nữa ." Mũi Lâm Tiếu vô cùng thính.
Lâm Dược Phi: "Chỉ uống một ly nhỏ. Có một công trình được thông qua nghiệm thu, tối nay ông chủ Lương mời ăn cơm."
Lâm Tiếu một vòng quanh Lâm Dược Phi, đôi mắt hai thẳng, đầu lưỡi cứng, đường liêu xiêu.
Lâm Tiếu gật đầu hài lòng, dùng từ mới học : "Thông qua kiểm tra."
Lâm Tiếu chạy về phòng thì hai níu áo: "Tiếu Tiếu, hôm nay báo danh những gì?"
Lâm Tiếu nôn nóng xem sách ngữ văn mới phát của , sắp tới giờ cô ngủ , chuyện phiếm với hai chút nào nên trả lời lệ: "Tổng vệ sinh, phát sách mới, sắp xếp chỗ ."
mà hai cứ nhất quyết tán gẫu với cô: "Bọn em sắp xếp chỗ , em ở ?"
Lâm Tiếu: "Em ở hàng cuối, chỗ gần cửa sổ."
Sắc mặt Lâm Dược Phi đổi: "Trái dưa lùn như em mà hàng cuối cùng."
Lâm Tiếu tức giận nhảy lên đánh trai: "Anh mới là dưa lùn."
Sau khi Lâm Tiếu ngủ, Lâm Dược Phi đóng cửa phòng ngủ, trong phòng khách nhỏ giọng trò chuyện cùng Lữ Tú Anh.
Lâm Dược Phi sơ qua cho Lữ Tú Anh một lượt, Lữ Tú Anh lập tức bùng nổ: "Giáo viên chó má gì chứ?"
"Suỵt." Lâm Dược Phi vội vàng hiệu nhỏ thôi.
Lữ Tú Anh nhẹ nhàng mở cửa phòng một khe nhỏ, yên tâm : "Chưa tỉnh dậy."
"Không , đến trường yêu cầu một lời giải thích thỏa đáng, thể để cho Tiếu Tiếu bắt nạt như ."
Lâm Dược Phi: "Chuyển lớp cho Tiếu Tiếu . Mẹ, quen giáo viên nào trong trường tiểu học trực thuộc ?"
Lữ Tú Anh liếc Lâm Dược Phi một cái, ngờ Lâm Dược Phi chủ động thương lượng với bà chuyện học của em gái, còn tích cực nghĩ cách.
Lữ Tú Anh kìm nén cảm giác khó hiểu trong lòng, nghiêm túc nhớ một lượt lắc đầu: "Quả thật , cô Lý ở lầu nhà chúng về hưu hơn mười năm , hiện tại giáo viên trong trường tiểu học trực thuộc chỉ mỗi giáo viên chủ nhiệm lúc của con là cô giáo Ngô thôi."
Lúc Lâm Dược Phi học tiểu học, cứ ba ngày thì hết hai ngày Lữ Tú Anh mời phụ , nếu tình cờ gặp cô giáo Ngô trong khu chung cư thì bà đều lẩn trốn.
Giờ Lâm Dược Phi nghiệp tiểu học lâu như mà phản xạ điều kiện của Lữ Tú Anh vẫn sửa , vô tình gặp cô giáo Ngô thì vẫn né tránh theo bản năng.
Không ngờ khi Lâm Dược Phi Lữ Tú Anh thì đôi mắt sáng lên: " , cô giáo Ngô."
"Mẹ, chuyện đừng quan tâm nữa, ngày mai con sẽ đến thăm cô giáo Ngô một chuyến."
Lữ Tú Anh: "Con ?"
"Con còn nhớ con rút lõi van xe đạp của cô giáo Ngô bao nhiều ?"
Tại Lâm Dược Phi mà cô giáo Ngô từ xe đạp để tan biến thành bộ tan .
Lâm Dược Phi: "Không , cô giáo Ngô là một cô giáo ."
Huống hồ từ học sinh hạng chót trở thành phụ của học sinh hạng chót .
Chạng vàng ngày hôm , Lâm Dược Phi xách theo hai hộp đến nhà cô giáo Ngô.
Cô giáo Ngô mở cửa thấy gương mặt của Lâm Dược Phi ở ngoài cửa thì vẻ mặt kinh ngạc: "Lâm Dược Phi."
Lâm Dược Phi hở tám chiếc răng trắng: "Cô giáo Ngô, em đến thăm ngài."
Cô giáo Ngô kinh ngạc lui về phía mấy bước, Lâm Dược Phi đến thăm bà còn gọi bằng “ngài”.
"Ai ?" Chồng của cô giáo Ngô ở trong phòng hỏi.
Cô giáo Ngô mơ mơ hồ hồ mở cửa : "Vào trong ."
Chồng của cô giáo Ngô thấy là Lâm Dược Phi cũng ngạc nhiên, Lâm Dược Phi vội vàng chào hỏi: "Chào thầy."
Chồng của cô giáo tên là gì thì đột nhiên Lâm Dược Phi nhớ : "Không ngờ thầy còn nhớ em."
Chồng cô giáo Ngô sâu xa : " , Tiểu Ngô dạy nhiều học sinh như mà thể khiến bà tức giận cả đêm ngủ cũng thì chỉ một em thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-24.html.]
"Cô ơi, do lúc em hiểu chuyện." Lâm Dược Phi đặt hai hộp lên bàn.
Cô giáo Ngô thoáng qua: "Trà ngon."
Lòng Lâm Dược Phi căng thẳng, đó mới nhận cô giáo Ngô đang , .
"Tốt nghiệp nhiều năm mà hôm nay là đầu tiên đến thăm cô, còn cầm theo hai hộp . Nói , chuyện gì?"
Da mặt Lâm Dược Phi dày cỡ nào thì lúc cũng đỏ rực.
"Cô ơi, khi còn nhỏ em thật sự bồng bột, ngài là giáo viên , bỏ nhiều tâm huyết cho học sinh bọn em."
Nhất là khi có cô giáo Uông Xuân Thúy để so sánh thì Lâm Dược Phi mới gặp cô giáo Ngô thì may mắn đến nhường nào.
Thành tích đây của Lâm Dược Phi còn kém hơn so với Lâm Tiếu, còn kỷ luật hơn Lâm Tiếu nhiều.
cô giáo Ngô từng vứt bỏ , cô giáo Ngô đối xử công bằng với từng học sinh, tin rằng mỗi một học sinh đều là thể dạy dỗ , đều thể tiến bộ. Cho dù chỉ là tiến bộ một chút so với nhưng cô giáo Ngô sẵn lòng bỏ một trăm phần trăm tinh thần và nghị lực.
Bởi vì lúc khai giảng Lâm Tiếu biểu hiện nên cô giáo Uông lập tức liệt em nhóm yếu kém.
Lâm Dược Phi thẳng "Cô giáo Ngô, hôm nay tìm cô là chuyện phiền đến cô."
"Em gái em học lớp hai ở trường tiểu học trực thuộc, chủ nhiệm lớp là Uông Xuân Thúy. Em đổi lớp cho em , đổi một giáo viên tình yêu và sự kiên nhẫn với học sinh."
Đôi mắt cô giáo Ngô hiện lên vẻ kinh ngạc vẻ, ngờ Lâm Dược Phi vì em gái của mà tới.
"Trước giờ bản em từng nghiêm túc học tập bao giờ, bây giờ quan tâm đến việc học của em gái."
Ấn tượng của cô giáo Ngô về Lâm Dược Phi đổi một chút, ngờ Lâm Dược Phi là một trai quan tâm em gái.
Lâm Dược Phi lắc đầu: "Không vì thành tích, là để cho em gái em bình an lớn lên."
Lâm Dược Phi kể đơn giản những chuyện xảy với cô giáo Ngô. Cô giáo Ngô thấy Uông Xuân Thúy chế giễu lưng là Lâm Tiếu xứng mang "cặp sách bé ngoan", đến chuyện đáng theo chiều cao Lâm Tiếu nên xếp hàng đầu Uông Xuân Thúy xếp xuống hàng cuối thì sắc mặt càng ngày càng nghiêm nghị.
"Uông Xuân Thúy , càng ngày càng gì.”
Nghe giọng điệu của cô giáo Ngô, rõ ràng cô Uông Xuân Thúy vấn đề từ lâu.
"Em chờ chút." Cô giáo Ngô từ phòng sách lấy một cái bảng biểu tay, lấy kính mắt đầu xuống sống mũi, kề sát .
"Lớp 2/1, chủ nhiệm lớp Uông Xuân Thúy."
"Lớp 2/2, chủ nhiệm lớp Đỗ Học Hải."
"Lớp 2/3, chủ nhiệm lớp Tôn Hà Hoa."
Lâm Dược Phi tiến đến xem cùng, thấy cô giáo Ngô đang cầm trong tay bảng thống kê của tất cả các giáo viên và công nhân viên chức trong trường.
Anh đến vị trí chủ nhiệm, thấy tên của cô giáo Ngô thì kinh ngạc : "Cô giáo Ngô, bây giờ cô lên chủ nhiệm."
Chồng cô giáo Ngô ở bên cạnh lắc đầu: "Hai năm cô giáo Ngô của em là chủ nhiệm giảng dạy."
Trong lòng Lâm Dược Phi vui vẻ, cô giáo Ngô lên chủ nhiệm thì chuyện em gái xin chuyển lớp hy vọng.
mà cô giáo Ngô chỉ tên của chủ nhiệm lớp hai của ba lớp, ngón tay di chuyển qua , hồi lâu gì.
"Cô giáo Uông, thầy Đỗ, cô Tôn."
Một lát , cô giáo Ngô ngẩng đầu lên: "Lâm Dược Phi, cô thật với em ."
"Lớp của em gái em năm nay lượng học sinh ít cho nên chỉ mở ba lớp. Cả ba vị chủ nhiệm đều ít khuyết điểm."
Cô giáo Uông ở lớp 2/1 thì cần , thầy Đỗ lớp 2/2 thì trọng nam khinh nữ, cô Tôn lớp 2/3 thì nịnh hót, phân biệt đối xử với các học sinh cảnh gia đình khác .
Cô giáo Ngô thở dài, lấy kính mắt xuống, mệt mỏi xoa xoa đầu mày.
"Lâm Dược Phi , em đừng hiểu lầm giáo viên trong trường, đa đều là giáo viên , lớp của em gái em chỉ là trùng hợp thôi."
"Năm lớp một, giáo viên chủ nhiệm lớp 1/2 là thầy Đỗ mà là cô Lưu trách nhiệm. Lúc nghỉ hè, cô Lưu mới sinh con, đang nghỉ thai sản nên thầy Đỗ nhận lớp của cô ."
Càng trùng hợp là hiện tại cả ba giáo viên chủ nhiệm của lớp hai đều lắm.
"Hay là chuyển sang lớp 2/3." cô giáo Ngô hỏi ý kiến Lâm Dược Phi.
"Nếu so thì lớp 2/3 là sự lựa chọn nhất."
Tuy cha của Lâm Tiếu mất sớm, là công nhân xưởng dệt, là gia đình mà cô Tôn bợ đỡ xem thường, nhưng hiện tại trai Lâm Dược Phi lớn đang , cô giáo Ngô thấy cách ăn mặc của Lâm Dược Phi đẽ, năng cũng chững chạc.
Cô Tôn chắc sẽ nể mặt mũi của Lâm Dược Phi mà đối xử với Lâm Tiếu quá tệ.