Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-02-08 11:46:51
Lượt xem: 186

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Dược Phi cúi đầu uống từng ngụm sữa đậu nành, che lấp hốc mắt đỏ bừng của .

Sau khi sống , cảm nhận bả vai mỏng manh của , dùng bả vai mỏng manh chỗ dựa vững chãi cho gia đình họ nhiều năm như .

“Được ạ, thế thì hết chuyển việc.” Lâm Dược Phi .

“Mẹ, chờ con kiếm nhiều tiền, mua nhà, tiền tiết kiệm thì thể chuyển việc khỏi xưởng ?”

Lữ Tú Anh cảm thấy Lâm Dược Phi đang mơ giữa ban ngày, thèm xem đó là sự thật dù chỉ một chút: “Đương nhiên! Mẹ con đồ ngốc. Ai mà hưởng phúc chứ? Còn cần con dạy !”

Lữ Tú Anh cửa cùng hai em. Bà bộ đến nhà xưởng để việc, Lâm Dược Phi đạp xe đưa em gái đến trường thủ tục chuyển trường.

Lâm Tiếu khung xe đạp của trai, vẫy tay chào tạm biệt ở phía . Anh trai cô đạp xe nhanh, rẽ ngoặt một cái còn thấy bóng dáng .

“Anh, thể để xin phép nghỉ dẫn em đến trường thủ tục ạ?”

Lâm Dược Phi hít thở bầu khí sáng sớm mang theo hương cỏ cây thơm ngát: “Anh đưa em thủ tục ?”

Lâm Tiếu giấu nỗi lo lắng trong lòng: “Anh ơi, thật sự thể thành thủ tục chuyển trường hả?”

“Nhà trường sẽ đồng ý cho em chuyển trường đúng ? Nếu nhà trường đồng ý thì bây giờ? Nếu cô giáo Uông đồng ý thì bây giờ?”

Lâm Dược Phi: “Em học sinh đầu cả lớp, em là học sinh thứ nhất đếm ngược, cô giáo Uông chịu chứ?”

Lâm Tiếu: ... Hình như cũng lý.

thể cứ nhận thua !

Lâm Tiếu vắt hết óc suy nghĩ lý do thả hộ cô giáo Uông: “Biết cô Uông thương bạn học xếp thứ hai đếm ngược?”

Nếu cô chuyển trường, hạng hai đếm ngược sẽ trở thành hạng nhất đếm ngược đó ?

-

Chuyện Lâm Tiếu lo lắng hề xảy , thủ tục chuyển trường của cô xử lý vô cùng thuận lợi. Giáo viên chủ nhiệm lớp ký tên, chủ nhiệm ký tên, hiệu trưởng ký tên, chỉ trong vòng nửa giờ tập hợp đầy đủ ba chữ ký, cơ hội chuyển trường vẫy gọi.

Khi Uông Xuân Thúy ký tờ đơn chuyển trường của Lâm Tiếu, bà còn cảm thấy quá đột ngột.

Chiều hôm qua trai Lâm Tiếu xin cho cô bé nghỉ học nửa ngày, hôm nay đưa thẳng cô bé đến thủ tục chuyển trường, mà đó Uông Xuân Thúy từng thấy một chút tiếng gió.

Anh trai Lâm Tiếu thấy chế giễu Lâm Tiếu đeo cặp sách em bé ngoan học mà hổ lập tức chuyển trường cho con bé? Tính tình quá ngang ngược!

nếu Lâm Tiếu chuyển trường, đương nhiên bà cũng sẽ ký tên đồng ý, bà còn ao ước tiễn dạng học sinh nữa .

Sau khi ký xong, Uông Xuân Thúy tò mò hỏi: “Lâm Tiếu chuyển đến trường học nào ?”

Học sinh như Lâm Tiếu, nếu như chuyển từ trường tiểu học trực thuộc ngoài mà vẫn còn trường học chấp nhận thì chắc chắn là một trường tiểu học còn tồi tệ hơn trường tiểu học trực thuộc bọn họ.

“Trường tiểu học Đường Giải Phóng.”

Uông Xuân Thúy nhận câu trả lời của Lâm Dược Phi, kinh hãi rớt cả cằm.

Uông Xuân Thúy dùng ánh mắt nghi ngờ trai Lâm Tiếu, tìm thấy chút dấu vết khoác lác mặt , nhưng chỉ tìm thấy nét mặt bình tĩnh.

Uông Xuân Thúy cảm thấy chuyện thể xảy , bà Lâm Tiếu đần cỡ nào, nếu một học sinh ngốc như thể chuyển đến trường tiểu học Đường Giải Phóng... Vậy thì chỉ thể do phụ bản lĩnh.

Chẳng lẽ trai Lâm Tiếu phát đạt thật ?

Uông Xuân Thúy lập tức hối hận về những lời đó, thái độ với Lâm Tiếu và trai lập tức đổi, chu đáo hỏi thăm: “Sắp đến giờ tan học , em về lớp học lời tạm biệt với bạn bè ?”

Lâm Dược Phi về phía Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu lắc đầu: “Em bạn.”

Hàng lông mày của Lâm Dược Phi nhăn buông , càng cảm thấy thật may mắn khi chuyển trường cho em gái.

Tính cách Lâm Tiếu loại tính cách quái gở, luôn chơi đùa vui vẻ với bọn trẻ nhà lầu lầu , chị Tiểu Mai, chị Linh Linh đều lớn tuổi hơn cô bé nhưng đều thích dẫn cô bé chơi cùng.

Cô bé học một năm trong trường tiểu học của nhà xưởng dệt bông nhưng bạn bè, Lâm Dược Phi thể khẳng định chuyện liên quan lớn tới Uông Xuân Thúy.

Ngay từ đầu, Uông Xuân Thúy dán nhãn “học sinh cá biệt” lên trán của Lâm Tiếu nên trong lớp mới bạn học nào bạn với cô.

Lâm Dược Phi liếc mắt Uông Xuân Thúy, một cái liếc mắt khiến lòng Uông Xuân Thúy sinh cảm giác rét lạnh.

“Cô Uông, tạm biệt.” Lâm Dược Phi dẫn em gái nghênh ngang rời . Hẹn rằng bao giờ gặp !

Buổi chiều hôm đó, Lâm Dược Phi đưa Lâm Tiếu tới trường tiểu học Đường Giải Phóng giải quyết xong thủ tục nhập học.

Lâm Tiếu căng thẳng phấn khởi, buổi tối bên cạnh Lữ Tú Anh lật qua lật chịu ngủ. Tận đến khi Lữ Tú Anh đập một bàn tay lưng cô, cô mới chịu thành thật .

Lâm Tiếu nghĩ rằng sẽ ngủ nhưng cô dám lộn xộn nữa, chỉ thể nhắm mắt giường vờ ngủ thôi.

Hai mắt nhắm mở , bầu trời bên ngoài sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-28.html.]

thấy trai gọi bên ngoài phòng ngủ: “Con heo nhỏ lười biếng nào mà ngày đầu tiên đến trường định đến muộn thế ?”

Lâm Tiếu lăn long lóc bò dậy khỏi giường, ngẩng đầu đồng hồ treo tường: “Á! Sắp trễ !”

“Mẹ, gọi con dậy?” Lâm Tiếu lao nhà vệ sinh, mở vòi nước đến mức độ tối đa, dội thẳng lên răng nhỏ của .

Lữ Tú Anh bê bữa sáng khỏi bếp, ngạc nhiên : “Mẹ gọi con mà? Con dậy! Sau đó xuống ngủ tiếp ?”

Lâm Tiếu nhanh chóng huơ bàn chải đánh răng nhỏ chà đánh, bọt kem tràn đầy miệng, cô chằm chằm chính trong gương, nhíu mày.

Lúc nãy cô dậy ? Sao cô chút ấn tượng nào !

Hôm nay là ngày đầu tiên Lâm Tiếu học ở trường học mới nên Lữ Tú Anh đặc biệt dậy sớm món sủi cảo chiên Lâm Tiếu thích ăn, nhưng Lâm Tiếu chẳng thời gian chậm rãi ăn sáng, cô vội vàng ăn hai cái súc miệng ngay, lau rửa miệng sạch sẽ, quần áo, giày.

Lâm Tiếu tựa như một cơn lốc xoáy nhỏ, chạy tới chạy lui quanh nhà. Cuối cùng lúc cơn lốc nhỏ quét tới cổng chính, Lâm Tiếu ở cửa gọi trai: “Anh, nhanh lên nào!”

“Đến đây.” Lâm Dược Phi sải bước về phía em gái.

Lâm Tiếu dậy muộn mười lăm phút, tự cứu vãn mười phút: “Anh, năm phút còn nhờ !”

Lâm Dược Phi: “Yên tâm, đảm bảo để em đến trễ.”

Lâm Tiếu xe đạp, tóm chặt quần áo của trai, tiếng gió gào thét lướt qua tai. Mãi cho đến khi tới cổng trường học, Lâm Tiếu trông thấy nhiều học sinh đang trong, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhiều như thế, chứng tỏ cô đến trễ.

Lâm Tiếu giẫm xà ngang xe đạp nhảy xuống, cất bước chạy trong.

Cổng trường học mới khí thế, từ lề đường đến cổng trường là một mặt đất bằng phẳng từ xi-măng.

Hai bên trái cổng trường đều bốn học sinh lớp trực, họ mặc đồng phục màu trắng xanh của đội Thiếu niên Tiền Phong, đeo khăn quàng đỏ rực rỡ.

Tám bạn học sinh trực cổng cách một , mặt đối mặt nghiêm, giống như hai hàng bạch dương nhỏ.

Lâm Tiếu xuyên qua giữa bọn họ, ánh mắt hâm mộ.

Đột nhiên, một giọng rõ ràng hô to: “Chào!”

Tám cô học sinh lớp đồng loạt giơ cánh tay lên, kính trọng chào hỏi theo nghi thức của đội Thiếu niên Tiền Phong.

Lâm Tiếu hoảng hốt giật , dám cất bước tiếp.

Trường tiểu học Đường Giải Phóng nhiệt tình đón tiếp học sinh mới chuyển trường đến ?

Thế nhưng những chị lớp lớn thể cô là học sinh mới chuyển trường đến?

Đột nhiên, một giáo viên nhảy xuống khỏi xe đạp ngay bên cạnh Lâm Tiếu, đẩy xe trong trường, gật đầu chào hỏi các học sinh đang trực cổng: “Chào các em.”

Lâm Tiếu đỏ mặt, vội vàng trái xem ai chú ý đến cô .

Hóa mà nhóm Thiếu niên Tiền Phong chào là giáo viên chứ họ đến để chào đón chính !

-

Lâm Tiếu dọc theo con đường hôm qua cô giáo Từ dẫn cô tham qua, một đường thẳng tới phòng học mới của , mới đẩy cửa trông thấy cô giáo Từ đang phía bục giảng, khóe môi cô cong lên: “Cô giáo Từ!”

Đột nhiên Lâm Tiếu cảm thấy lo lắng, chẳng lẽ cô vẫn đến lớp trễ? Cô giáo Từ đến lớp kìa.

Thì do cô đến muộn, mà vì cô giáo Từ lên lớp sớm.

Hôm nay cô giáo Từ đặc biệt tới lớp sớm hơn một chút, nhân lúc tiết truy bài buổi sáng bắt đầu, cô sắp xếp chỗ cho Lâm Tiếu.

“Vương Hồng Đậu, em lên .” Cô giáo Từ so sánh chiều cao của Vương Hồng Đậu và Lâm Tiếu, hai cô bé gái tựa lưng chung một chỗ, Lâm Tiếu thấp hơn bạn nửa centimet.

“Bắt đầu từ vị trí của bạn Vương Hồng Đậu, dãy bàn lượt di chuyển xuống một vị trí.”

Chỗ mới của Lâm Tiếu ở hàng ghế hai, tạm thời dựa cạnh tường.

Chỗ trong lớp học mới giống lớp học cũ, mỗi tuần cô giáo Từ sẽ yêu cầu học sinh dịch chuyển sang bên trái một vị trí. Sắp xếp như thế sẽ khiến học sinh luân phiên giữa và bên cạnh, thể tránh lác mắt.

“Lác mắt là thế nào?” Lâm Tiếu nhét cặp sách trong ngăn bàn, nhỏ giọng hỏi Vương Hồng Đậu phía .

“Là tròng mắt sẽ nghiêng lệch sang một bên, nghiêng mới .” Hình như Vương Hồng Đậu hiểu nhiều.

Lâm Tiếu hoảng sợ, thì hồi năm học lớp một cô ở một chỗ mãi đổi, liệu rằng mắt lác ?

“Tròng mắt của tớ lệch ?” Lâm Tiếu hỏi Vương Hồng Đậu.

“Reng reng reng!” Chuông tiết truy bài reo vang, Vương Hồng Đậu nâng tay bịt miệng, ngón tay chỉ về phía .

Lâm Tiếu đầu, cô trông thấy cô giáo Từ đang , vội vàng ngậm miệng ngay ngắn .

“Lâm Tiếu-” Lâm Tiếu rụt cổ, cô ngậm miệng cô giáo Từ vẫn gọi tên cô QAQ.

“Lâm Tiếu là bạn học mới chuyển tới lớp chúng , các em hãy chào mừng bạn nào!” Cô giáo Từ vỗ tay đầu tiên, một tràng pháo tay vang lên trong lớp học.

Loading...