Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 405
Cập nhật lúc: 2025-03-09 01:17:49
Lượt xem: 78
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước , khi mặc một năm thì quần của Trần Đông Thanh mới ngắn , nhưng bây giờ thì chúng trở nên ngắn hơn chỉ vài tháng.
Lâm Tiếu cảm thấy vui mừng cho Trần Đông Thanh: "Cậu cao bao nhiêu thế?"
Trần Đông Thanh chiều cao cụ thể của với vẻ ngại ngùng: "Tớ vẫn thấp hơn một chút."
Khi cúp điện thoại, Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh một cuộc hẹn tới nhà sách Tân Hoa cùng với và dĩ nhiên là còn cả Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân nữa.
Hai ngày chính là cuối tuần, Trần Đông Thanh và Diệp Văn Nhân cần đến cung thiếu nhi để học cho nên bốn họ sẽ gặp ở cửa của nhà sách Tân Hoa.
Lâm Tiếu tự bắt xe buýt đến nhà sách Tân Hoa. Khi xuống xe, đôi mắt cô thấy Trần Đông Thanh đầu tiên và cô cảm thấy ngạc nhiên: "Trần Đông Thanh, thực sự cao hơn ."
Trong lòng của Lâm Tiếu, đây Trần Đông Thanh vẫn là một hạt đậu nhỏ.
"Hiện tại ở hàng đầu tiên đúng ? Sang học kỳ mới sẽ điều chỉnh chỗ , khi đó chắc chắn sẽ ở hàng đầu tiên." Lâm Tiếu .
Trần Đông Thanh nở nụ : "Chúng nghiệp tiểu học ."
“ .” Lâm Tiếu vỗ trán, cô cảm thấy bản thật ngớ ngẩn. Cô nghiệp tiểu học thời hạn hai năm và học ở trường trung học một hai năm cho nên là các bạn học thời tiểu học của cô sẽ nghiệp tiểu học năm nay ?
Khi hai đang chuyện phiếm thì Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân cũng lượt đến nơi.
Rõ ràng Vương Hồng Đậu thấp hơn so với Lâm Tiếu, cô bé ấn vai Lâm Tiếu và nhảy lên một cái: "Lâm Tiếu, tại cao như chứ?"
“Có nhà ăn của trường trung học một nấu ăn ngon đúng ?”
"Không là cao lên nhờ ăn cơm ở nhà ăn của trường trung học một đấy chứ?"
Vương Hồng Đậu về phía Diệp Văn Nhân với vẻ hâm mộ: "Cậu thể cao hơn nếu đến trường trung học một đấy."
Đến bây giờ Lâm Tiếu mới rằng cả Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh đều thi trường trung học cơ sở một. Vương Hồng Đậu cũng tham gia cuộc thi tuyển sinh của trường trung học một, nhưng cô bé thi đỗ và cuối cùng nhận trường trung học năm.
Vương Hồng Đậu ba với vẻ hâm mộ: "Các năng lực học cùng một trường với . Hai học lớp bảy còn Lâm Tiếu thì học lớp chín."
Lâm Tiếu lắc đầu, cô sửa lời của Vương Hồng Đậu: "Không , lớp học năm năm của bọn tớ lớp chín cho nên khi trường khai giảng thì tớ sẽ học ở trường trung học phổ thông."
Trần Đông Thanh Lâm Tiếu với vẻ kinh ngạc và sợ hãi: "Cậu sẽ học ở trường trung học phổ thông ?"
Lâm Tiếu gật đầu.
Vương Hồng Đậu thấy biểu cảm khuôn mặt của Trần Đông Thanh thì cô bé lớn: " là cực kỳ choáng váng ? Khoảng cách giữa và Lâm Tiếu càng ngày càng lớn, chỉ về chiều cao mà còn về năm học nữa."
Trần Đông Thanh tức giận đến mức giơ nắm đ.ấ.m về phía Vương Hồng Đậu.
"Hiện tại tớ đang lớn nhanh, cho nên tớ sẽ nhanh chóng đuổi kịp Lâm Tiếu thôi."
Vương Hồng Đậu sự chênh lệch về chiều cao giữa Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh, cô bé lắc đầu với vẻ mặt tin: "E rằng đợi cho đến khi nghiệp trung học phổ thông đấy."
Diệp Văn Nhân còn thêm một câu: "Khi chúng nghiệp trung học phổ thông thì Lâm Tiếu nghiệp trung học phổ thông mấy năm ."
Dưới vẻ mặt như đang sụp đổ của Trần Đông Thanh, ba cô gái cùng lớn.
Trần Đông Thanh đau khổ : "Hai cũng nghiệp cùng năm với tớ mà." Trần Đông Thanh hiểu tại Diệp Văn Nhân lấy điều để trêu đùa bé.
Diệp Văn Nhân gật đầu: " , nhưng bọn tớ quan tâm đến sự khác biệt về năm học với Lâm Tiếu." Vương Hồng Đậu và Diệp Văn Nhân đều cảm thấy rằng đây là một việc cực kỳ bình thường. Lâm Tiếu thông minh như , cô nhảy hết lớp đến lớp khác cho nên rõ ràng là bình thường thể đuổi kịp .
“Chỉ quan tâm thôi.” Chỉ Trần Đông Thanh vẫn luôn canh cánh trong lòng về việc cách giữa bé và Lâm Tiếu càng ngày càng lớn.
Khuôn mặt của Trần Đông Thanh càng lộ vẻ suy sụp hơn, Lâm Tiếu nhịn mà đùa: "Khi học kỳ mới bắt đầu, vì tớ lên cấp ba cho nên tớ chính là đàn chị của đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-405.html.]
Trần Đông Thanh vội vàng xua tay: "Cái gì mà đàn chị chứ? Tớ là ai .”
Lâm Tiếu về nhà với là Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh học trung học cơ sở ở .
Lữ Tú Anh: “Đông Đông và Diệp Văn Nhân đều đến trường trung học cơ sở của con ?”
“Đáng tiếc là thiếu Vương Hồng Đậu, nếu các con thể gặp ở Trung học 1 .”
“Vương Hồng Đậu học ở Trung học 5 cũng .”
“Hôm nay con thấy Đông Đông, cao hơn ?”
Lâm Tiếu cũng quan tâm đến vấn đề như , ha ha: “Cậu đang cao lên, nhưng dù cũng cao hơn con.”
Bây giờ Lâm Tiếu là cao nhất trong bốn .
“Tốt thật, bốn các con đều học ở trường .” Lữ Tú Anh vui mừng .
“Hai ngày nữa là kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ tổ chức, Tiểu Vân thể đến trường mà con bé hài lòng ?”
Mọi đều thấy sự cố gắng của Thẩm Vân trong ba năm qua, Lữ Tú Anh thấy cũng đau lòng, đặc biệt hi vọng Thẩm Vân thể đạt một kết quả mà hài lòng.
Lâm Tiếu: “Chị Tiểu Vân nhất định sẽ thi đậu trường đại học thích.”
Lữ Tú Anh giọng điệu chắc chắn như thế của Lâm Tiếu hỏi: “Tại ?”
Lâm Tiếu: “Chị Tiểu Vân năm ngoái cũng chỉ thiếu một chút, học tập tiến bộ trong cả năm, năm nay chắc chắn sẽ vấn đề.”
Lữ Tú Anh : “Anh của con luôn con là ngôi may mắn, con Tiểu Vân năm nay vấn đề, chắc chắn sẽ vấn đề.”
Tuy như , nhưng Lữ Tú Anh vẫn một lòng với Thẩm Vân, Thẩm Vân trả giá nhiều cho kỳ tuyển sinh đại học. Học tập căng thẳng trong hai năm qua, Thẩm Vân hầu như thời gian để quản lý cửa hàng văn phòng phẩm. Việc kinh doanh của cửa hàng văn phòng phẩm mỗi năm một giảm sút.
Trước khi học trung học phổ thông, Thẩm Vân thông báo tuyển dụng hai nhân viên cho cửa hàng, năng lực trung thực. Lúc Thẩm Vân mới học thì trông coi cửa hàng văn phòng phẩm , nhưng trôi qua một thời gian thì .
Bà chủ thời gian dài mặt, hai nhân viên cửa hàng việc ngày càng lười biếng, lợi nhuận của cửa hàng văn phòng phẩm ngày càng giảm. Một đoạn thời gian kỳ thi tuyển sinh đại học, sổ sách thậm chí còn lỗ vốn.
Thẩm Vân đang lúc bận rộn chuẩn chiến đấu kỳ thi tuyển sinh đại học, thời gian quan tâm những việc . Sau khi thi đại học xong nghỉ ngơi một ngày, cô lập tức chạy đến cửa hàng văn phòng phẩm của .
Vừa cửa, Thẩm Vân nhíu mày thật chặt, bên trong cửa hàng văn phòng phẩm sàn nhà sạch sẽ cho lắm, nhiều bụi bẩn. Còn quầy văn phòng phẩm, đều là hàng hóa tích trữ lâu bán, đó còn đóng một lớp bụi dày.
Cửa hàng văn phòng phẩm như thế mà bán mới lạ.
Thẩm Vân kêu nhân viên cửa hàng lấy sổ sách , rõ ràng thấy mặt nhân viên cửa hàng một chút lo lắng, trong lòng cô ngay lập tức một dự cảm lành.
Mấy ngày tiếp theo, Thẩm Vân cẩn thận kiểm tra hàng hóa, kiểm tra sổ sách phát hiện ít vấn đề nhỏ trong đó.
Thẩm Vân tách hai nhân viên cửa hàng lượt tra hỏi, cô đoán việc động tay động chân cửa hàng văn phòng phẩm là do cả hai nhân viên cửa hàng cùng , loại việc một cách nào giấu diếm . Quả nhiên, Thẩm Vân đoán sai, cô gạ hỏi liền hỏi việc giả sổ sách lấy tiền cả hai đều tham gia.
Hai nhân viên cửa hàng cũng to gan lắm, lấy tiền cũng nhiều, mỗi mấy trăm đồng. Nói cách khác bọn họ lấy tiền chỉ mới mấy tháng, thời gian trôi qua càng lâu, lá gan nhất định càng lúc càng lớn, tiền chắc chắn sẽ càng ngày càng nhiều.
Thẩm Vân vẫn trả tiền lương tháng , cô trực tiếp rõ ràng với hai nhân viên cửa hàng, cho bọn họ nghỉ việc và tất nhiên sẽ trả tiền lương.
Hai nhân viên cửa hàng dây dưa, Thẩm Vân lạnh mặt : “Hoặc là các cô nghỉ việc, hoặc là sẽ báo cảnh sát tính toán sổ sách. Đến lúc đó đừng là tiền lương tháng , các cô còn trả tiền bồi thường cho .”
Mặc dù chắc cảnh sát sẽ phụ trách việc , nhưng hai tật giật , Thẩm Vân báo cảnh sát, cả hai đều sợ hãi, cũng đòi tiền lương tháng nữa, vội vàng rời .
Thẩm Vân dứt khoát dọn dẹp xong cửa hàng văn phòng phẩm, đuổi nhân viên , kiểm kê tồn kho, sắp xếp sổ sách, quét dọn triệt để.
Bóng đèn trong cửa hàng văn phòng phẩm còn hỏng một cái, Thẩm Vân mua bóng đèn mới, ghế .