Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 412

Cập nhật lúc: 2025-03-09 01:18:02
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước Quốc khánh, trường trung học một tổ chức đại hội thể thao mùa thu, Lâm Tiếu bắt đầu đợt chọn thí sinh mỗi năm một . Điều Lâm Tiếu ngạc nhiên là đầu tiên đăng ký chọn chạy đường dài một ngàn năm trăm mét, hạng mục mà cô cho rằng khó chọn nhất.

Người đăng ký là Phương Quỳnh Hoa.

Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Lâm Tiếu, Phương Quỳnh Hoa hổ : “Tớ gia nhập đoàn, xông lên phía .”

Lâm Tiếu xúc động với Chu Tuệ Mẫn: “Tại nhóm đầu tiên gia nhập đoàn chỉ hai chỉ tiêu ? Nếu nhiều hơn thì .”

Nếu trong lớp thêm mấy đoàn viên tích cực như Phương Quỳnh Hoa thì cô cần lo cho kỳ đại hội thể thao mùa xuân nữa.

Lâm Tiếu bắt thí sinh cả một ngày trời mới lấp hơn một nửa phiếu đăng ký. Cô tò mò phiếu đăng ký của các bạn nam mới nhận từ Triệu Hiểu Long: “Triệu Hiểu Long, tại đăng ký chạy một ngàn năm trăm mét ? Phương Quỳnh Hoa đăng ký chạy một ngàn năm trăm mét đấy.”

Triệu Hiểu Long đắc ý: “Không cần tớ đăng ký , Lý Dương Trạch đăng ký thi chạy một ngàn năm trăm mét .”

Lên cấp ba, còn nhiệt tình với đại hội thể thao như nữa. Hơn nữa, đối với các lớp khác, đại hội thể thao là đại hội thể thao đầu tiên khi lên cấp ba, nhưng đối với lớp học năm năm từ cấp hai lên thẳng cấp ba thì đại hội thể thao chẳng còn gì mới mẻ nữa.

Bên cạnh sân thể dục của cấp ba một khán đài lớn, học sinh ba khối thể ở đó.

Đây là đầu tiên Lâm Tiếu tham gia đại hội thể thao mà cần tự mang theo ghế, hai tay cô trống trơn, nhưng trong chiếc cặp sách vai chứa đầy đồ ăn vặt.

Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn sát vai khán đài, đồng thời để cặp sách lên đầu gối và cùng mở khoá kéo .

Lâm Tiếu lấy hai túi đồ ăn vặt , thuận tay đưa cho Chu Tuệ Mẫn một túi.

Chu Tuệ Mẫn lấy hai quyển sách bài tập, thấy động tác của Lâm Tiếu, cô bé cũng rút một quyển , do dự đưa cho Lâm Tiếu.

Lâm Tiếu: “...”

Chu Tuệ Mẫn thu tay , cúi đầu cặp sách của Lâm Tiếu: “Cậu mang đồ ăn vặt theo, mang quyển sách nào ?”

Lâm Tiếu hiểu tại mang sách tới đại hội thể thao, nhưng thấy Chu Tuệ Mẫn hiệu, Lâm Tiếu lướt qua khán đài một vòng, nhận đầu gối của đa học sinh đều một quyển sách, ít đang cúi đầu bài.

Lâm Tiếu: “Làm bài thôi mà, cần gấp tới chứ?”

Chu Tuệ Mẫn: “Sao , bài tập cho kỳ Quốc khánh nhiều đấy.”

Lâm Tiếu gật đầu đồng tình, bài tập của cấp ba nhiều hơn cấp hai nhiều.

Hơn nữa, ngoài giáo viên ba môn toán, lý, hoá thì Lâm Tiếu với các giáo viên khác. Sau khi lên cấp ba, cô tham gia kỳ thi nào nên tạm thời xin ‘quyền tự chủ bài tập về nhà’.

Chu Tuệ Mẫn mở sách bài tập : “Quốc khánh chỉ nghỉ ba ngày, thế mà các giáo viên cho nhiều bài tập về nhà như .”

“Tớ nghĩ các thầy cô tính luôn cả hai ngày đại hội thể thao giao bài tập về nhà cho cả năm ngày đấy.”

Hôm qua Lâm Tiếu mang sách vở và sách bài tập cần dùng để bài tập cho kỳ Quốc khánh về nhà, bây giờ bài tập cũng : “Thôi, về nhà tớ .”

Chu Tuệ Mẫn ngẩng đầu Lâm Tiếu, do dự : “Để tớ với .”

Lâm Tiếu xua tay: “Không cần , bài của .” Các cô lên cấp ba, còn là học sinh tiểu học mà gì cũng cùng .

Huống chi dù còn học tiểu học thì Chu Tuệ Mẫn cũng bài tập với cô, Lâm Tiếu nhớ : “Lúc ở phòng giảng dạy, giờ chơi nào cũng bài.”

Chu Tuệ Mẫn: “Sau cũng còn gì.”

Những giờ chơi đó, Chu Tuệ Mẫn và Lâm Tiếu sẽ chơi cờ vây, chơi rubik, hoặc ném máy bay giấy sân thượng.

Lâm Tiếu: “Cậu ở đây bài , tớ đến thư viện mượn hai quyển sách để .”

Trong đại hội thể thao , Lâm Tiếu lười biếng chỉ đăng ký dự thi môn nhảy xa, thi ngày mai, nhiệm vụ nhận bản thảo cho chương trình phát thanh cũng giao cho ban tuyên truyền, nên hôm nay Lâm Tiếu tự do.

“Cậu đến thư viện ? Tớ cũng .” Chu Tuệ Mẫn kẹp bút sách bài tập cho kẹp sách đóng sách bài tập .

Lâm Tiếu đến thư viện tìm tiểu thuyết để , g.i.ế.c thời gian khán đài ngày hôm nay. Chu Tuệ Mẫn đến thư viện tìm xem sách giáo trình đại học .

Lâm Tiếu ngạc nhiên : “Giáo trình đại học?”

Chu Tuệ Mẫn gật đầu: “Mấy cuốn giáo trình mà cô Dương phát cho tụi gần đây vài kiến thức của chương trình đại học.”

Tuy các định lý và định luật trong giáo trình của cô Dương thể dùng để bài, nhưng Chu Tuệ Mẫn quen cách với các kiến thức sẵn , cô bé hệ thống kiến thức chỉnh như trong sách giáo khoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-412.html.]

Lâm Tiếu Chu Tuệ Mẫn cũng lập tức thấy tò mò, xem thử giáo trình toán của đại học gì.

Lâm Tiếu để ý tới tiểu thuyết nữa mà theo Chu Tuệ Mẫn đến kệ sách toán học, tiếc là tìm giáo trình đại học.

“Ngày một chúng đến nhà sách Tân Hoa tìm thử .” Lâm Tiếu đề nghị.

Chu Tuệ Mẫn: “Ngày một , tớ đưa tớ thăm . Ngày hai .”

Lâm Tiếu: “Ngày hai là ngày trai tớ đính hôn.”

Chu Tuệ Mẫn ngạc nhiên Lâm Tiếu: “Đính hôn?”

Lâm Tiếu hì hì: “Nghe lạ lắm ?” Nơi tục lệ đính hôn, bình thường cha hai bên sẽ gặp mặt kết hôn luôn.

Lâm Tiếu chỉ mới thấy khái niệm đính hôn trong tiểu thuyết và phim truyền hình. Thế mà trai đính hôn, thật kỳ lạ.

Lâm Tiếu giải thích: “Vì chị Tiểu Vân mới đại học, thể kết hôn, chỉ đính hôn thôi.”

Chu Tuệ Mẫn: “Chắc chắn ngày hai sẽ chụp ảnh, khi rửa nhớ cho tớ xem với nhé.” Chu Tuệ Mẫn thấy dáng vẻ của Lâm Tiếu.

Cuối cùng, hai hẹn sẽ nhà sách Tân Hoa ngày ba.

Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn đến thư viện một chuyến, lúc trở về khán đài còn tưởng nhầm.

“Mọi ?” Lâm Tiếu trái , khán đài của lớp trống một nửa.

“Trốn về lớp học .” Lý Dương Trạch búng tay một cái: “Lúc lớp trưởng rời , các bạn tưởng trốn nên cũng về lớp học bài tập .”

Lâm Tiếu nghẹn họng trân trối, cô ngờ còn xem như chiếc chong chóng đo chiều gió: “Tớ, tớ về lớp mà, tớ chỉ đến thư viện một chuyến thôi.”

Buổi sáng, một nửa bạn học trốn.

Buổi chiều, các bạn còn thấy giáo viên phát hiện nên trốn thêm một nửa.

Ngày đầu tiên của đại hội thể thao kết thúc, cô Dương dạo một vòng, nhận chỉ một phần tư học sinh đang khán đài, lập tức nhíu mày.

“Lâm Tiếu, các bạn khác .” Cô Dương hỏi.

Lâm Tiếu chỉ thể thật: “Có vài bạn về lớp học ạ.”

Cô Dương bảo Lâm Tiếu về lớp thông báo: “Ngày mai tất cả các bạn đều xem khán đài, ai phép vắng mặt.”

Lâm Tiếu chạy về phòng truyền lời của cô Dương.

Ngày hôm , khán đài đông đủ. Lúc Lâm Tiếu sắp thi nhảy xa thì bỗng tiếng cổ vũ từ khán đài. Lý Dương Trạch đang kêu gọi tất cả bạn học khán đài cùng đồng thanh: “Lớp trưởng, lớp trưởng cố lên, cố lên!”

Lý Dương Trạch chuyển chiếc mũ chống nắng của qua giữa hai tay, động tác giống như điệu múa hai .

Lâm Tiếu nhịn , còn sức nữa, cuối cùng chỉ nhảy một mét năm.

Giáo viên thể dục ghi điểm ngạc nhiên Lâm Tiếu, ánh mắt như đang chẳng lẽ lớp cử học sinh nhảy xa kém nhất tham gia đại hội thể thao.

Lâm Tiếu hổ trở khán đài, tìm Lý Dương Trạch báo thù: “Lý Dương Trạch!”

Tuy Lâm Tiếu thể giành giải môn nhảy xa, nhưng vốn dĩ cô thể thi đấu hơn, tất cả đều do Lý Dương Trạch trò.

Lý Dương Trạch còn tưởng Lâm Tiếu khen : “Không , lớp trưởng, cần cảm ơn.”

Hai ngày đại hội thể thao kết thúc, Lâm Tiếu còn giành giải thấp nhất là một cây bút bi, nhưng cũng vượt qua một kỳ đại hội thể thao ‘ tham gia là '.

Đại hội thể thao kết thúc sớm, Lâm Tiếu tự xe buýt về nhà. lúc một chiếc xe buýt đang gần, Lâm Tiếu chạy chậm theo. Mới lên xe, cô một giọng quen thuộc: “Lâm Tiếu, cũng chuyến ?”

Lâm Tiếu đầu, ngạc nhiên : “Lý Dương Trạch, Phương Quỳnh Hoa!”

Không ngờ chiếc xe hai bạn học của .

Ba chuyện phiếm mới thì khi xe buýt tuyến mười chín đưa sử dụng, ngày nào ba họ cũng tuyến xe tới trường.

vì thời gian đến trường của ba khác , sáng nào cũng khác chuyến xe, thế nên mới gặp .

Ba cùng kiểm tra xem lên xe ở trạm nào và lúc mấy giờ, trạm dừng của Phương Quỳnh Hoa ít nhất, Lâm Tiếu ở giữa và trạm dừng của Lý Dương Trạch là nhiều nhất.

Phương Quỳnh Hoa với Lâm Tiếu: “Mỗi sáng tớ sẽ lên xe sớm hơn một chuyến so với , Lý Dương Trạch thì trễ hơn một chuyến.”

Lâm Tiếu vẽ bản đồ tuyến đường của xe buýt trong đầu lắc đầu : “Không, Lý Dương Trạch trễ hơn tớ hai chuyến lận.”

Loading...