Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-02-09 07:32:48
Lượt xem: 185

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô giáo Từ từ bỏ việc hỏi nguyên nhân, trực tiếp cách giải quyết: “Em xin hai bạn đưa hai cuốn sách đó lên là Vương Hồng Đậu và Kiều Dũng, bồi thường cho mỗi bạn một cuốn sách mới giống như cuốn đó, còn hai cuốn sách em vẽ bậy sẽ thuộc về em.”

Viên Kim Lai trợn tròn mắt: “Em, em tiền mua sách mới.”

Cô giáo Từ: “Vậy thì để phụ em bỏ tiền mua .” Cô giáo Từ hiểu rõ gia cảnh nhà Viên Kim Lai, tiền mua hai cuốn sách sẽ tạo thành bất kỳ gánh nặng nào cho gia đình bé.

“Phải mời phụ ạ?” Viên Kim Lai sợ hãi, cha bé chắc chắn sẽ mắng bé cho mà xem.

Cô giáo Từ: “Chỉ cần em giải thích rõ với cha những lầm mà em gây và bồi thường sách mới cho Vương Hồng Đậu và Kiều Dũng thì cần mời phụ .”

Viên Kim Lai cố gắng cò kè mặc cả với cô giáo Từ: “Cô giáo Từ, cô phạt em , cô phạt em dọn vệ sinh, chạy quanh sân trường, nhảy ếch.”

Cô giáo Từ lắc đầu: “Em hỏng sách của bạn học thì bồi thường cho các bạn.”

Viên Kim Lai mặc cả thành, mặt mày ủ rũ về lớp, thấy Lâm Tiếu từ lớp học âm nhạc trở về, hung hăng trừng mắt cô: “Đồ mách lẻo.”

Lâm Tiếu dành cả tiết âm nhạc của , cùng Diệp Văn Nhân lén lút trốn cô giáo dạy âm nhạc để an ủi Vương Hồng Đậu, khó khăn lắm mới dỗ Vương Hồng Đậu, thấy Viên Kim Lai cô như thế.

Lâm Tiếu tức chết: “Rõ ràng là sai.”

“Cậu là đồ vẽ bút màu nước, đồ vẽ bậy vẽ bạ, đồ phá hoại sách.”

Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân và Trần Đông Thanh đều giúp Lâm Tiếu: “Rõ ràng là sai.”

Viên Kim Lai vô cùng tức giận, chỉ Trần Đông Thanh : “Cậu là con trai giúp đám con gái .”

“Trần Đông Thanh với đám con gái là cùng một phe, Trần Đông Thanh da dẻ trắng trẻo như , thắt b.í.m tóc như tụi con gái luôn .”

Trần Đông Thanh tức giận đến mức lao tới túm lấy cổ áo Viên Kim Lai lý.

"Reng reng reng." lúc , chuông báo hiệu lớp vang lên, giáo viên dạy toán bước lớp đúng lúc thấy cảnh .

Giáo viên dạy toán phòng học lộn xộn, liền khóa chặt ánh mắt ngay trung tâm hỗn loạn: "Trần Đông Thanh, Viên Kim Lai, hai em đang , thấy chuông lớp ?"

“Ra cuối lớp năm phút bình tĩnh chút .”

“Không cùng , mỗi một bên.”

Lâm Tiếu nhanh chóng xuống ghế của , lúng lúng túng vội lấy sách toán từ trong hộc bàn . Giáo viên dạy toán liếc Lâm Tiếu, Vương Hồng Đậu, Diệp Văn Nhân, còn những học sinh lúc nãy kịp xuống chỗ của mà vươn cổ xem kịch với ánh mắt cảnh cáo, khăn lau bảng đập đập lên bục, bắt đầu giảng bài.

Năm phút , giáo viên dạy toán : “Được , về chỗ .”

Giáo viên dạy toán chỉ chịu trách nhiệm giữ gìn kỷ luật trong lớp của để lớp học thể diễn suôn sẻ. Còn những chuyện xung đột giữa các học sinh do cô giáo Từ - chủ nhiệm lớp giải quyết, giờ học, giáo viên dạy toán kể chuyện đó với cô giáo Từ, cô giáo Từ xong vô cùng đau đầu: “Chắc chắn là việc bẩn sách đây mà.”

liên quan gì đến Trần Đông Thanh? Một lớp phó học tập luôn cư xử hòa nhã túm cổ áo bạn cùng lớp.

Cô giáo Từ kiên nhẫn đến lớp tìm hiểu tình hình, Lâm Tiếu vô cùng chủ động báo cáo vụ việc với cô giáo Từ: "Là Viên Kim Lai gây sự ạ."

“Cậu lớp học em là đồ mách lẻo. Trần Đông Thanh sai, Trần Đông Thanh là con trai giúp con gái.”

Lâm Tiếu bắt chước Viên Kim Lai giống y như đúc. Cô lặp từng câu từng chữ mà Viên Kim Lai , ngay cả giọng điệu cũng giống, còn bắt chước cả ánh mắt chằm chằm của Viên Kim Lai, cô giáo Từ thấy liền kinh ngạc, dường như cô thấy một phiên bản nữ của Viên Kim Lai.

“Là như thế ?” Cô giáo Từ hỏi những học sinh khác.

Viên Kim Lai cũng sự bắt chước của Lâm Tiếu cho sững sờ, bỗng chốc cũng quên cả việc phủ nhận.

Trần Đông Thanh gật đầu, nhỏ giọng : “Là như thế ạ.”

Hai gò má nóng lên, lúc nãy khi Viên Kim Lai bé nên để b.í.m tóc như tụi con gái, bé chỉ cảm thấy tức giận. khi Lâm Tiếu bắt chước và những lời đó, đột nhiên Trần Đông Thanh cảm thấy chút hổ.

Cô giáo Từ phê bình Viên Kim Lai nữa, yêu cầu bé tự kiểm điểm những lầm của .

Cô giáo Từ cũng chỉ trích Trần Đông Thanh vài câu: “Khi bạn học dùng lời lẽ công kích em, em nên tay túm lấy cổ áo bạn ?”

"Chuông lớp vang lên , bắt đầu học môn toán , em còn cãi với bạn học, em cũng sai ?”

Theo yêu cầu của cô giáo Từ, Viên Kim Lai và Trần Đông Thanh xin .

Tại bàn ăn tối ngày hôm đó, Lâm Tiếu tức giận kể với trai của về việc "sách của Vương Hồng Đậu bẩn" ngày hôm nay, đó đưa lời kết luận.

“Viên Kim Lai thật sự quá đáng ghét.”

“Tại đáng ghét như chứ.”

Cô giáo Từ còn bảo Trần Đông Thanh xin Viên Kim Lai, chẳng qua Trần Đông Thanh chỉ túm lấy cổ áo Viên Kim Lai thôi mà.

Lâm Tiếu bày tỏ cách nghĩ của : “Viên Kim Lai đánh là đáng đời.”

Lâm Dược Phi tán thành: “ , nếu thời học thằng nhóc đó mà học cùng lớp với thì…”

Lữ Tú Anh dùng đũa gõ tay Lâm Dược Phi: “Nói bậy cái gì đó?”

Lâm Dược Phi lập tức đổi thái độ: “Đương nhiên đánh đúng .”

Vẻ mặt Lâm Tiếu cạn lời, trai những lời như thế thật sự sức thuyết phục. Cô nhớ rõ, khi trai cô học, suốt ngày nếu chỗ đập thì chỗ bầm tím.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-44.html.]

Lâm Tiếu lật chuyện cũ để vạch trần trai thì thấy trai động tác “bịt miệng”, đó còn nháy mắt với Lâm Tiếu.

Nháy mắt là ý gì .

Lâm Tiếu và trai hề bất kỳ sự ăn ý nào.

cô rộng lượng quyết định nhắc đến những chuyện trong quá khứ mặt , tránh buồn.

Sáng hôm , Lâm Dược Phi với Lữ Tú Anh: “Hôm nay con đến công ty sớm, sẵn tiện đưa Tiếu Tiếu đến trường luôn.”

"Được." Lữ Tú Anh đồng ý.

Lâm Tiếu lên yên xe đạp của trai liền thấy trai : “Hôm nay lúc tan học, em theo phía Viên Kim Lai đây.”

Lâm Tiếu: "Tại ạ?"

Lâm Dược Phi: “Hôm nay Trần Đông Thanh sẽ ở ? Phụ thằng bé sẽ đúng giờ đến đón sẽ đợi trong văn phòng giáo viên?”

Lâm Tiếu lắc đầu tỏ vẻ : " hầu như đều đợi ở văn phòng của cô giáo Từ."

Lâm Dược Phi dặn dò Lâm Tiếu: “Vậy em dẫn Trần Đông Thanh cùng đến cổng trường một chuyến.”

Lâm Tiếu càng hiểu: “Rốt cuộc là tại ?”

Lâm Dược Phi : “Chiều hôm nay sẽ để cho đến đón em, đến đón em.”

Giọng điệu của Lâm Dược Phi quen thuộc, Lâm Tiếu rằng mỗi khi trai dùng giọng điệu chuyện, điều đó nghĩa là chuẩn việc .

Sự ăn ý hề tồn tại giữa hai em thường ngày đột nhiên trỗi dậy, Lâm Tiếu vui vẻ đồng ý: "Được ạ."

“Bảo đảm thành nhiệm vụ.”

Lâm Tiếu phòng học thì thấy Trần Đông Thanh chỗ của , lập tức chạy tới hỏi: "Hôm nay tan học khi nào phụ đến đón ?"

Trần Đông Thanh: “ giờ bà nội tớ sẽ đến đón tớ.”

Lâm Tiếu gật đầu: “Vừa , tan học chúng về cùng nha, theo Viên Kim Lai.”

Trần Đông Thanh lộ vẻ khó hiểu, Lâm Tiếu ghé sát tai bé, nhỏ giọng với Trần Đông Thanh về kế hoạch khi tan học ngày hôm nay: "Hôm nay khi tan học trai tớ sẽ đến đón tớ."

Vẻ mặt Trần Đông Thanh chuyển từ khó hiểu sang kích động, hai mắt sáng ngời, gật đầu lia lịa.

Tiếng chuông tan học còn vang lên, Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh lén lút thu dọn cặp sách của . Lúc chuông tan học vang lên, hai , cùng chằm chằm Viên Kim Lai đang trong lớp, thấy Viên Kim Lai khỏi phòng học, hai lập tức lặng lẽ theo phía .

Sau giờ học các học sinh về cùng nhiều, Viên Kim Lai hề nhận rằng đang theo dõi.

Lâm Tiếu thấy trai ở cổng trường, hôm nay trai thật đặc biệt.

Anh trai mặc một chiếc quần jean và một cái áo khoác màu đen, sống mũi đeo một cặp kính râm, khoanh hai tay ngực.

Trần Đông Thanh trai Lâm Tiếu, nhưng thấy vẫn là doạ cho một cái.

Sau khi Lâm Tiếu thấy trai , cô lập tức giơ tay lên cao, vẫy nó về phía trai , đó bán mạng chỉ Viên Kim Lai ở mặt , ngừng khẩu hình miệng: "Là , là , là ."

Lâm Dược Phi sải bước về phía Viên Kim Lai, chặn đường bé: "Bạn học nhỏ, là học sinh lớp 2A4 , cho hỏi thăm một chuyện với."

Viên Kim Lai tại chỗ, thất thố Lâm Dược Phi.

trai Lâm Tiếu, trong lớp ai ăn h.i.ế.p em gái ?”

Viên Kim Lai ngơ ngác: “Không, .”

Rõ ràng là Lâm Dược Phi đang nhưng biểu cảm mặt đáng sợ: "Thật sự ?"

Viên Kim Lai nên lời.

Lâm Dược Phi: "Vậy còn em trai nhỏ Trần Đông Thanh của thì ?"

Lâm Dược Phi vẫy tay hiệu cho Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh qua, dang tay một trái một ôm lấy hai đứa nhỏ.

Trần Đông Thanh giật , đó cảm nhận bàn tay của trai Lâm Tiếu nhẹ nhàng vỗ lên vai , bé liền thả lỏng.

Viên Kim Lai lùi về vài bước, thấy cha ở cổng trường cách đó xa, chạy tới gọi: “Cha.”

Lâm Dược Phi vỗ vỗ vai Trần Đông Thanh, với bé: “Đi thôi, bà nội của em ở bên .”

Trần Đông Thanh ngước mắt Lâm Dược Phi, trong mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ. Anh trai Lâm Tiếu thật cao, nước da ngăm đen, vai còn rộng, thoạt mạnh mẽ.

Lâm Tiếu nhảy lên yên xe đạp của trai: "Anh ơi, ơi, kính râm và quần áo lấy ở ?"

Lâm Dược Phi: “Mượn đó.”

Lâm Tiếu chút thất vọng: "Ồ." Vậy thì sẽ thấy trai ăn mặc như thế nữa.

Lâm Dược Phi chọc cô: "Làm , cảm thấy trai em ăn mặc như trai ?"

Lâm Tiếu yên xe đạp phát mấy lời như nôn mửa: “Anh , thật buồn nôn.”

Sáng hôm , Lâm Tiếu bước lớp, va Viên Kim Lai. Viên Kim Lai nhanh chóng nhường đường cho Lâm Tiếu, đó nguyên một ngày đều tránh mặt cô.

Loading...