Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 468
Cập nhật lúc: 2025-03-12 00:51:43
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cha của Chu Tuệ Mẫn cũng mua cho cô một máy học tập Tiểu Bá Vương, cha cô gia đình Lâm Tiếu mua máy tính thì với Chu Tuệ Mẫn: “Gia đình chúng đủ điều kiện mua máy tính, con chỉ thể sử dụng máy học tập Tiểu Bá Vương để luyện tập .”
Quảng cáo máy học tập Tiểu Bá Vương cũng thực sự lợi dụng điểm , quảng cáo trực tiếp : “Cũng giống như tâm lí của cha , Tiểu Bá Vương cũng mong con cái thành đạt.” Nếu đủ tiền mua một chiếc máy tính, con cái của bỏ phía , giá của Tiểu Bá Vương chỉ bằng một phần mười máy tính, vẫn thể mua .
Lâm Tiếu ngạc nhiên : “Cậu thực sự dùng Tiểu Bá Vương để luyện đánh máy ?”
Chu Tuệ Mẫn gật đầu: “Ừ.” Bây giờ cô cách gõ Bính Âm và Ngũ Bút, ghi nhớ kỹ bảng căn Ngũ Bút, đánh máy bằng Ngũ Bút nhanh hơn nhiều so với sử dụng Bính Âm.
Lâm Tiếu ngưỡng mộ : “Cậu thật đỉnh.” Nhà Lâm Tiếu máy tính, nhưng cô thể gõ Ngũ Âm, tốc độ gõ Bính Âm của cô cũng nhanh. Kỳ nghỉ đông cô luyện tập đánh máy, nhưng khi trai thấy liền cô cần luyện tập.
“Bây giờ lãng phí thời gian gì? Với sự phát triển của Internet trong tương lai, em ở mạng trò chuyện, theo đuổi thần tượng, cãi … Cãi là tác dụng nhất, tốc độ đánh máy của em sẽ luyện tập nhanh một cách chóng mặt.”
Lâm Tiếu trai một cách kỳ lạ: “Tại em cãi với khác ở mạng?”
Ngoài đời cô còn bao giờ cãi với ai, ích lợi gì mà cãi với những lạ từng gặp mạng.
hiện tại Lâm Tiếu thật sự thời gian luyện đánh máy, cô tạm thời vẫn cần đến kỹ năng gõ nhanh, cho nên chuyện liền cô ném đầu.
Cô ngưỡng mộ với Chu Tuệ Mẫn: “Chắc chắn thực sự sử dụng máy học tập Tiểu Bá Vương để luyện đánh máy ít, 99% mua nhất định đều dùng để chơi game.”
Lâm Tiếu cúi đầu đĩa trò chơi điện tử trong tay, trò chơi điện tử thú vị hơn trò chơi của Tiểu bá Vương .
Lại về phía , cửa hàng phía bán tai , đài radio, máy nhạc, còn băng cát sét, những thứ đó Lâm Tiếu đều cần. Đột nhiên, mắt cô dán chặt một thứ mà cô từng thấy đây: “Đây là cái gì?”
“Thú cưng điện tử.” Ông chủ ngẩng đầu ba Lâm Tiếu, thấy bọn họ đều mang bộ dạng như học sinh cấp hai, cùng phụ , liền tiếp tục cúi đầu: “Cái cho trẻ con chơi.”
Trong lúc trò chuyện, một phụ đến chọn thú cưng điện tử, ông chủ ngay lập tức tiếp đón một cách nồng nhiệt, mặc kệ Lâm Tiếu và những khách hàng khác vì họ là khách hàng mục tiêu.
Lâm Tiếu tò mò ông chủ chỉ cho các phu cách chơi với thú cưng điện tử. Bắt đầu là nuôi một quả trứng, nhiều thú cưng khác thể lựa chọn, khi thú cưng khỏi vỏ trứng, cần cho ăn, tắm rửa, trò chơi mà chơi game chơi cùng thú cưng xem hấp dẫn.
Mặc dù ngây thơ, nhưng Lâm Tiếu cô sớm qua cái tuổi chơi với thú cưng điện tử , nhưng khi cô còn nhỏ vốn cũng những món đồ thú vị như .
Vậy bây giờ cô tự bù đắp cho chính , cũng sai ?
Phụ ở bên cạnh khi xem giá thì bắt đầu mặc cả, Lâm Tiếu vểnh tai lên giá, cô thể mua một cái bằng tiền tiết kiệm của .
Lâm Tiếu lén liếc trộm Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn, cảm thấy ngại khi ở mặt bạn bè mua một con thú cưng điện tử.
Thú cưng điện tử dành cho học sinh tiểu học chơi, nếu bây giờ Lâm Tiếu mà là học sinh cấp 2 thì cảm thấy hổ mà mua nó, nhưng cô là sinh viên đại học .
Cả Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn đều tò mò về cuộc sống đại học của Lâm Tiếu, Lâm Tiếu hai nhiều điều. Trong lời kể của cô, cô hiện là một sinh viên đại học độc lập trưởng thành.
“Đi thôi.” Lâm Tiếu với hai bạn của , cô quyết định , đợi khi Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn rời , cô sẽ bí mật mua.
Trần Đông Thanh liếc Lâm Tiếu: “Cậu mua ?”
Lâm Tiếu lắc đầu: “Không mua, tớ là sinh viên đại học nhé.”
Sau khi tham quan thành phố Điện Tử, ba thang cuốn lên tầng ba. Tầng ba là thành phố Ẩm thực mới mở, hiện tại đang nổi tiếng. Lâm Tiếu bước tầng ba thì lập tức sốc bởi lượng của thành phố Ẩm thực: “Nhiều quá ...”
Trong thành phố Ẩm thực lượt các gian hàng nhỏ nối tiếp , mỗi gian hàng đều tỏa một mùi thơm khác . Lâm Tiếu xung quanh, thấy bán xiên chiên, đồ nướng, thịt hầm, cơm chiên, mì xào…
Thành phố Ẩm thực giống như một nhà ăn lớn, nhưng đồ ăn bán ở trong mỗi gian hàng đều hấp dẫn hơn nhiều so với nhà ăn, đủ loại mùi thơm nồng xộc thẳng trong mũi Lâm Tiếu, Lâm Tiếu tự chủ mà nuốt nước miếng, bụng cũng réo lên hai tiếng.
“Ăn gì đây?”
“Bọn tự mua ...”
Lâm Tiếu, Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn giữa đám đông hối hả to lên.
Lâm Tiếu về phía gian hàng đồ nướng, mua hai xiên mực nướng để thử , mực nướng cho đến khi vàng, bên quét một lớp nước sốt sền sệt, đó rắc mè lên, Lâm Tiếu thấy liền chảy nước miếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-468.html.]
Tuy nhiên khi cô chen chúc qua đám đông để mua, ông chủ với Lâm Tiếu: “Không nhận tiền mặt, cháu mang tiền đến quầy bên để đổi lấy phiếu ăn, đó đưa phiếu ăn cho bác.”
Hóa còn đổi phiếu ăn, Lâm Tiếu cố gắng chen khỏi đám đông, thấy Trần Đông Thanh cầm phiếu ăn tay, đến: “Lâm Tiếu, ở đây nhận tiền mặt, tớ giúp đổi phiếu ăn hai mươi đồng , dùng hết thể đem trả .”
“Tớ còn định đổi đây.” Lâm Tiếu nhanh chóng lấy hai mươi đồng từ trong túi trả cho Trần Đông Thanh.
Lâm Tiếu chút hổ, Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn cũng là đầu tiên đến thành phố Ẩm thực, lúc đầu hai họ cũng chuyện đổi phiếu ăn, nhưng hai nhanh chóng chú ý đến điều . Chỉ bản quá tham ăn, mới ngửi thấy mùi thơm liền chen trong.
Vé ăn hai mươi đồng tương tự như phiếu ưu đãi của KFC, ở giữa một đường chấm dài, thể xé từng cái một, mệnh giá hai đồng, mệnh giá một đồng, còn mệnh giá năm mươi hào.
Trần Đông Thanh nhận tiền mà Lâm Tiếu đưa: “Ăn xong chắc chắn đổi phiếu ăn, đến lúc đó chúng tính tiền.”
“Lâm Tiếu, và Chu Tuệ Mẫn mua đồ ăn , tớ ở đây giữ chỗ cho các , đợi các về thì tớ mua.”
Thành phố Ẩm thực thật sự nhiều , ngay cả chỗ trống để ăn cũng khó để tìm, thực sự cần lấy .
“Nếu thì để tớ chiếm chỗ cho…” Chu Tuệ Mẫn .
“Vậy bọn nhanh về.” Lâm Tiếu khoác tay Chu Tuệ Mẫn rời .
Lâm Tiếu mua mực nướng, gà rán và mì gạo hầm sườn heo, trở về với một khay đầy ắp, đến lượt Trần Đông Thanh mua đồ ăn: “Cậu nhanh .”
Chẳng mấy chốc, Chu Tuệ Mẫn cũng , cô mua một phần cơm chiên, một que thịt nướng và một xâu chả viên.
Lâm Tiếu đẩy khay của đến mặt Chu Tuệ Mẫn: “Bọn thể ăn cùng .”
Vừa , cô khách khí lấy một viên chả nướng; “Thì chả nướng ăn ngon như thế .”
Chu Tuệ Mẫn cũng dùng que đ.â.m miếng gà rán: “Gà rán ở đây cũng .”
Một lúc lâu , cuối cùng Trần Đông Thanh cũng với một cái khay, Lâm Tiếu thấy Trần Đông Thanh mà thực sự lấy một phần lẩu cay, bên còn một muỗng dầu ớt đỏ, ngạc nhiên : “Dạ dày của thể ăn món ?”
Vẻ mặt Trần Đông Thanh bất đắc dĩ: “Năm cuối tiểu học thì dày của tớ khá hơn .” Thế mà Lâm Tiếu vẫn còn nhớ dày yếu, đó là chuyện của nhiều năm .
Trên khay của Trần Đông Thanh đặt ba cốc nước trái cây mới ép, tiên đặt một ly mặt Lâm Tiếu, đó đặt một ly khác mặt Chu Tuệ Mẫn: “Các uống .”
Lâm Tiếu ngạc nhiên hỏi: "Sao mời bọn tớ uống nước trái cây ?”
Trần Đông Thanh: “Chỉ là mời các thôi.”
Lâm Tiếu đặt đũa xuống: “ Không , tớ cũng mời các món gì đó, tớ lương của kỳ nghỉ đông .”
Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn vẫn kịp ngăn cô , Lâm Tiếu chộp lấy phiếu ăn, vội vàng chạy , một lúc , cô với một phần sườn heo chiên giòn lớn và một phần khoai tây chiên lớn: “Bọn cùng ăn .”
Chu Tuệ Mẫn nước trái cây mà Trần Đông Thanh mua bàn, hai phần sườn heo chiên giòn lớn và khoai tây chiên mà Lâm Tiếu mua: “Vậy tớ cũng mời các .”
“Đừng!”
“Ăn hết .”
Lâm Tiếu và Trần Đông Thanh đồng thanh .
Khẩu phần bây giờ nhiều , cuối cùng cả ba đều ăn no căng mới húp sạch đống thức ăn, Lâm Tiếu đủ tiêu hết phiếu ăn hai mươi đồng, ở quầy chờ Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn đổi phiếu ăn còn thừa lấy tiền mặt.
Cả ba đều hiểu rõ lý do tại đổi phiếu ăn: “Doanh thu của mỗi gian hàng ở thành phố Ẩm thực đều cắt bớt.”
Ăn xong, ba đều trở về nhà.
Sau khi Lâm Tiếu vẫy tay tạm biệt Trần Đông Thanh và Chu Tuệ Mẫn, cô lén lút trở tầng hai của thành phố Điện tử, gian hàng bán thú cưng điện tử.
“Ông chủ, cháu mua con thú cưng điện tử màu vàng đó.” Đột nhiên, Lâm Tiếu thấy một bóng quen thuộc ở phía , đồng thời một âm thanh quen thuộc.
“Trần Đông Thanh, cũng ở đây?” Lâm Tiếu kinh ngạc hỏi.
Cô con thú cưng điện tử trong tay Trần Đông Thanh, xuống con thú cưng điện tử trong tay , đôi mắt tràn đầy kinh ngạc, hai má đỏ bừng.