Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 503
Cập nhật lúc: 2025-03-14 00:45:35
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Niên Niên, lâu cháu nhắc đến Tiểu Ngư?” Lâm Tiếu hỏi.
Trước ngày nào Niên Niên cũng sẽ kể chuyện của và bạn giả tưởng Tiểu Ngư, cô bé và Tiểu Ngư cùng công viên, cùng leo núi, cùng tham gia vũ hội công chúa tổ chức ở lâu đài. Tư liệu sống để tưởng tượng đến từ sinh hoạt hàng ngày của Niên Niên, phim truyền hình, còn chuyện cổ tích cha cho cô bé.
Trong nhận xét riêng của giáo viên mầm non từng khen ngợi năng lực biểu đạt của Niên Niên, hơn phân nửa rèn luyện bằng cách .
hè năm nay Lâm Tiếu về nhà thấy Tiểu Ngư, bạn giả tưởng từ trong miệng cô bé.
Niên Niên với cô út: “Tiểu Ngư thích nhà trẻ, khi cháu nhà trẻ, Tiểu Ngư trở về quốc gia của .”
“Ở đất nước của Tiểu Ngư, trẻ con cần đến nhà trẻ.”
Niên Niên nghiêm trang , trong mắt tràn đầy hâm mộ.
Nếu Lâm Tiếu Tiểu Ngư là bạn giả tưởng của Niên Niên, khẳng định sẽ cho rằng thật sự một đứa trẻ như .
“Tiểu Ngư là nước ngoài, quốc gia của Tiểu Ngư ở ?” Lâm Tiếu hỏi.
Niên Niên : “Quốc gia của Tiểu Ngư cách nước một biển rộng, máy bay bay qua đó, mùa đông sẽ nhiều tuyết, Tiểu Ngư ở trong phòng thể thấy cảnh tuyết xinh .” Niên Niên chia sẻ những trải nghiệm của ở Hokkaido lúc cắt lên Tiểu Ngư.
“Vậy khi Tiểu Ngư trở về quốc gia của , cháu còn thể thấy cô bé ?” Lâm Tiếu hỏi.
Niên Niên Lâm Tiếu với ánh mắt ngu ngốc: “Tất nhiên thể, đất nước của Tiểu Ngư ở xa.”
Lâm Tiếu xoa đầu của Niên Niên, cuối cùng cô cũng hiểu tình huống hiện tại.
Lâm Tiếu với trai và chị Tiểu Vân: “Người bạn giả tưởng của Niên Niên biến mất .”
Theo độ tuổi tăng lên, Niên Niên dần dần thể phân rõ tưởng tượng và hiện thực, lúc bạn giả tưởng sẽ biến mất. Có lẽ bởi vì những trải nghiệm ở Hokkaido của Thẩm Vân cho Niên Niên một ít cảm hứng, bạn giả tưởng rời biến thành “trở về đất nước xa xôi”.
Thẩm Vân và Lâm Dược Phi cũng phát hiện chuyện từ lâu.
Thẩm Vân cho Lâm Tiếu: “Niên Niên nhà trẻ học kỳ đầu tiên, về nhà còn luôn chuyện của Tiểu Ngư.”
Thẩm Vân còn gặp chào hỏi riêng với các giáo viên mầm non, cho các cô giáo chuyện Niên Niên bạn giả tưởng, lo lắng các cô giáo sẽ sinh hiểu lầm.
Đến học kỳ thứ hai, Thẩm Vân phát hiện Niên Niên dần dần còn nhắc đến Tiểu Ngư.
dù bạn giả tưởng của Niên Niên biến mất, nhưng con đường phân rõ hiện thực và tưởng tượng, còn một con đường dài .
Lâm Dược Phi với Lâm Tiếu: “Tháng Niên Niên với , một chú cao cao tặng hoa cho .”
“Anh hỏi Niên Niên, nhận hoa của chú , Niên Niên nhận.”
“Anh hỏi Niên Niên, gì với chú , Niên Niên cảm ơn với chú , còn khen hoa của chú tặng .”
Ngay lập tức cảm giác nguy cơ trào dâng trong lòng Lâm Dược Phi, trong đầu nhanh chóng đưa một hai ba bốn năm chọn, rốt cuộc là ai tặng hoa cho Thẩm Vân.
“Là ai?” Lâm Tiếu cũng vô cùng tò mò.
Lâm Dược Phi dở dở , : “Là Tiểu Lý đến từ tiệm hoa Điệp Luyến, Thẩm Vân thăm dì Chu đang viện, hôm đó công ty nên bảo Tiểu Lý đưa hoa đến tận nhà.”
Sau đó Thẩm Vân cầm hoa tươi và quà tặng lái xe đến bệnh viện.
Sau khi Lâm Dược và Thẩm Vân hiểu rõ chân tướng, Thẩm Vân cũng dở dở gọi Niên Niên lên, hỏi: “Niên Niên, với con, dì Chu bệnh, mang theo hoa tươi và quà tặng bệnh viện thăm dì ?”
Niên Niên gật đầu: “Con ! Mẹ, dì Chu khỏe hơn ạ?”
Thẩm Vân : “Con mang hoa tươi cho dì Chu, tại còn với cha một chú cao cao tặng hoa cho ?”
Cũng may Thẩm Vân và Lâm Dược Phi tin tưởng lẫn , nếu sự tin tưởng giữa hai bọn họ chắc chắn, chắc sẽ một trận bão nổi lên.
Niên Niên chớp mắt, ngây thơ .
Hỏi hơn nửa ngày, Thẩm Vân và Lâm Dược Phi mới hiểu , Niên Niên cầm hoa bệnh viện thăm dì Chu, nhưng căn bản liên tưởng bó hoa đưa đến lúc sáng sớm với bó hoa cầm bệnh viện với .
Niên Niên : “Con tưởng đó là hai bó hoa khác .”
Lúc Lâm Dược Phi kể chuyện cho Lâm Tiếu, kể : “Thỉnh thoảng thật sự trong đầu mấy đứa trẻ nghĩ gì.”
Còn , Lâm Dược Phi và Thẩm Vân cũng tò mò “chú cao cao” trong miệng Niên Niên là ai.
Lâm Dược Phi hỏi Thẩm Vân: “Tiệm hoa Điệp Luyến thuê một mới vóc dáng cao?”
Thẩm Vân : “Không , đưa hoa cho em lúc sáng là Tiểu Lý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-503.html.]
Tiểu Lý chỉ một mét sáu.
Lâm Dược Phi hỏi Niên Niên: “Cái chú con thấy buổi sáng cao chỗ nào?” Rõ ràng Tiểu Lý lùn béo.
Niên Niên cha với vẻ mặt vô tội: “Con cảm thấy cao.”
Lâm Tiếu xong thì ha ha, cô dùng sức xoa đỉnh đầu của Niên Niên, : “Ở trong mắt của Niên Niên nhà chúng , một mét sáu cũng cao.”
Niên Niên còn cao đến một mét sáu, các phụ trong nhà đều ngẩng đầu lên.
Lâm Dược Phi thở dài: “Mỗi ngày cao hơn một mét tám, đó một mét sáu là cao.” Lâm Dược Phi lắc đầu.
Lâm Tiếu hỏi Niên Niên: “Niên Niên, cha cao cao hơn?”
Niên Niên đang chơi đồ chơi, ngẩng đầu lên, : “Mẹ cao.”
Lâm Tiếu: “Vậy cháu cao em gái cao?”
Niên Niên: “Em gái cao.”
“Hửm?” Lâm Tiếu nhíu mày: “Niên Niên vẫn phân rõ cao lùn , con bé hiểu ngược nghĩa cao và lùn?” Niên Niên sắp lên lớp chồi .
Lâm Dược Phi: “Mẹ cao cha cao hơn?”
Niên Niên: “Cha cao.”
Lâm Dược Phi: “Em gái cao con cao?”
Niên Niên: “Con cao.”
Dường như Lâm Tiếu phát hiện điều gì đó.
Lâm Dược Phi tịch thu đồ chơi trong tay Niên Niên.
Hỏi nữa: “Em gái cao con cao?”
Niên Niên tịch thu món đồ chơi, ngẩng đầu về phía cha: “Tất nhiên là con cao hơn .”
Lâm Dược Phi trả món đồ chơi cho Niên Niên, với Lâm Tiếu: “Vừa con bé em hỏi cái gì, chỉ lặp mấy chữ cuối cùng.”
“Đừng thấy con bé còn nhỏ, thường xuyên qua loa với bọn .”
Lúc Niên Niên còn , dì Hoàng dạy Niên Niên chuyện, lặp lặp từ ngữ giống . Niên Niên phiền, cầm lấy món đồ chơi trong tầm tay nhét trong tay dì Hoàng.
Lúc dì Hoàng kể chuyện cho Lâm Dược Phi và Thẩm Vân, dở dở : “Đôi mắt nhỏ của Niên Niên tuyệt đối đang với dì, phiền c.h.ế.t , con cho dì đồ chơi, tự chơi đồ chơi .”
Lâm Tiếu xong ha ha, xoa bóp khuôn mặt nhỏ của Niên Niên, hôn vài cái: “Niên Niên, cháu đáng yêu như chứ.”
Hiện tại Doanh Doanh đang ở độ tuổi đáng yêu nhất. Đi đường nghiêng ngả lảo đảo, chuyện thì thầm, thích chị gái nhất trong nhà, chị gái nghỉ hè, Doanh Doanh vô cùng vui vẻ, bám theo chị gái như một cái đuôi nhỏ.
Niên Niên: “Sao dính chứ?”
Trước lúc em gái ngủ cả ngày, Niên Niên ngại em gái ngủ tỉnh, bây giờ em gái biến thành cái đuôi nhỏ, Niên Niên cảm thấy còn bằng ngủ cả ngày.
vì em gái ăn hộ rau dưa giúp cô bé mà phàn nàn gì, Niên Niên vẫn nguyện ý mang theo cái đuôi nhỏ , thật sự phiền sẽ gọi dì Hoàng, bảo dì Hoàng ôm em gái .
Niên Niên còn một chiêu, đó là chơi trốn tìm cùng với em gái, nhân lúc em gái chú ý sẽ trốn trong phòng ngủ của , chốt cửa . Sau đó em gái sẽ dùng cái chân ngắn nhỏ của tìm cô bé ở các góc nhà.
Không em gái quấy rầy, Niên Niên thể chuyện của ở trong phòng ngủ, nửa giờ ngoài, em gái “bắt ”.
Doanh Doanh lừa, khi bắt chị gái còn vui vẻ vỗ tay.
“Em gái ngốc nghếch.” Niên Niên dùng ánh mắt trìu mến em gái, cho cô út em gái ngốc như thế nào.
Có Niên Niên , thấy em gái đang nhấc lên nắp của cha, tìm chị gái trong cốc .
Niên Niên thật sự xem đầu nhỏ của em gái nghĩ gì, tại ngốc đến mức phân rõ to và nhỏ chứ.
Lâm Tiếu : “Vậy cô hỏi cháu, 125 và 137, cái nào lớn hơn?”
Niên Niên ngẩn .
Cô bé xòe hai bàn tay, mười ngón tay của , cúi đầu thoáng qua ngón chân của .
“125 và 137.”
Lâm Tiếu to, cô hiện tại ngay cả hai chữ Niên Niên còn hiểu rõ, nên càng khái niệm về vượt qua trăm.
Lâm tiếu nhéo nhéo khuôn mặt của Niên Niên, nhéo khuôn mặt của Doanh Doanh.
“Ngốc nghếch nhỏ và ngốc nghếch nho nhỏ.”