Trọng Sinh Trở Về, Anh Trai Ngốc Cùng Em Gái Thiên Tài Làm Lại Cuộc Đời - Chương 64
Cập nhật lúc: 2025-02-12 03:08:42
Lượt xem: 126
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Lâm Tiếu ngửi xong, Lữ Tú Anh yên tâm bắt đầu sủi cảo.
Lâm Dược Phi trêu em gái: “Lỗ mũi chó.”
Kể từ khi nuôi Tiểu Hoàng, Lâm Tiếu còn cảm thấy từ “chó” là đang mắng nữa. Chó con đáng yêu như thế, Lâm Tiếu cứ xem như đang khen cô: “ , giỏi hơn .”
Lâm Tiếu chạy đến vòi nước rửa tay sạch sẽ: “Mẹ, con cũng gói sủi cảo.”
Lữ Tú Anh xé một phần bột ném cho Lâm Tiếu: “Cầm nặn chơi .”
Lâm Tiếu bất mãn: “Con gói sủi cảo thật cơ.”
Cô cũng còn là con nít nữa!
Ở tuổi của Lâm Tiếu, Lữ Tú Anh gói sủi cảo : “Được, để dạy con.”
Lữ Tú Anh bỏ một miếng bánh chẻo lên bàn tay Lâm Tiếu, dạy cô từng bước một: “Bỏ nhân , bóp .”
Bàn tay to lớn của Lữ Tú Anh bao lấy bàn tay nhỏ bé của Lâm Tiếu, Lâm Tiếu gói một chiếc sủi cảo xinh , cô cẩn thận đặt nó lên mảnh vải, nghiêng đầu ngắm một lượt: “Đẹp thật.”
Chiếu sủi cảo đầu tiên cô gói như thế!
mất sự giúp đỡ của , Lâm Tiếu tự gói lắm, nhân sủi cảo luôn tràn hết ngoài.
Lâm Dược Phi liếc mắt em gái: “Em bỏ ít một chút.” Người chỉ chút xíu nhưng tham lam.
Sau khi Lâm Tiếu bỏ ít nhân thì cuối cùng cũng gói , cô đặt những chiếc sủi cảo phẳng lì của gói sang một góc: “Con ăn những cái mà con tự gói.”
Lữ Tú Anh: “Được, lát nữa nấu riêng cho con một nồi.”
Trời tối, Lữ Tú Anh mở hết tất cả đèn trong nhà lên. Tối nay là lúc tiết kiệm điện, đêm ba mươi thì đèn đuốc sáng trưng.
Bên ngoài cửa sổ, tiếng pháo hoa nổ đùng đùng, tiếng pháo kép vang lên “chíu bùm”, còn tiếng vù vù khi pháo hoa bay lên nữa.
Không khí tết lập tức dày đặc, Lâm Dược Phi cửa sổ ngừng, nhiều năm thấy tiếng pháo hoa .
Đây là năm đầu tiên gia đình Lâm Tiếu dùng TV màu để xem Xuân Vãn.
Nghe câu “Tư Mã Quang đập chum” của Triệu Lệ Dung, Lâm Tiếu ngã lên ghế, Tiểu Hoàng lo lắng chạy đến xem.
Tay Lâm Tiếu rũ xuống, vuốt ve đầu Tiểu Hoàng để an ủi nó, nhưng vẫn ngừng: “Ha ha ha ha.”
Quá buồn !
Lâm Dược Phi cảm thấy buồn , nhưng thấy em gái đến như thì cũng theo. Dáng vẻ đến mức biến thành một con ch.ó ngốc của em gái mắc .
Xem tiểu phẩm xong, nhân lúc Lâm Tiếu hứng thú với chương trình ca hát nhảy múa, Lâm Dược Phi đưa em gái ngoài b.ắ.n pháo hoa.
Lúc Lâm Dược Phi còn trẻ thích b.ắ.n pháo hoa, pháo càng to thì càng thích. Bây giờ hứng thú với nó nhiều nữa, nhưng tết mà, cũng b.ắ.n một quả pháo chứ, nó mang ngụ ý .
Lâm Tiếu xa , chơi đùa trong sân để giúp đốt pháo hoa que.
Năm nay Lâm Dược Phi mua cho em gái một đống pháo cây loại nhỏ, gọi là “pháo hoa que”, bây giờ thì gọi là “thử liễu hoa*”.
(*) 呲了花 - Thử liễu hoa: tên một loại pháo hoa.
Hai tay Lâm Tiếu mỗi tay một cây, thể cầm tránh bao xa thì cầm, hai cánh tay đưa thẳng lên cao, xoay vòng vòng trong sân.
Lâm Dược Phi lắc đầu, ngờ nhát gan như .
như Lâm Tiếu cũng , đốm lửa bén quần áo , quần áo tết đều hư hao gì. Lâm Dược Phi nhớ lúc nhỏ, quần áo mặc tết đều pháo đốt thành đốm lớn đốm nhỏ, dẫn đến việc Lữ Tú Anh từng quy tắc ăn Tết thì thể đánh con.
Đốt pháo hoa và pháo hoa que xong, Lâm Dược Phi đưa Lâm Tiếu về nhà, Lữ Tú Anh nấu xong sủi cảo .
Sủi cảo Lâm Tiếu gói nấu riêng một nồi, vớt một chiếc đĩa riêng: “Cho con , con ăn cái gói mà.”
Lâm Tiếu phấn khởi gắp lên một cái sủi cảo tự gói bỏ trong miệng, ngon…
Sủi cảo cô gói ít nhân quá, nhiều nhân và da dày như sủi cảo của gói.
cô từng ăn sủi cảo gói mà, đây?
Mắt Lâm Tiếu chuyển động, chạy tung tăng nhà bếp lấy một đôi đũa dùng chung, gắp một chiếc sủi cảo bỏ chén : “Mẹ, con cho ăn sủi cảo con gói nè.”
Rồi gắp một miếng bỏ chén trai: “Anh ơi, cho nữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-anh-trai-ngoc-cung-em-gai-thien-tai-lam-lai-cuoc-doi/chuong-64.html.]
Miệng Lâm Tiếu ngọt: “Mẹ ăn một cái, ăn một cái, con ăn một cái.”
Như bản cô chỉ cần ăn một phần ba thôi.
Cả nhà phúc cùng hưởng, họa cùng chia.
Lữ Tú Anh nịnh đến mở cờ trong bụng, sủi cảo do chính tay con gái gói, bé cưng của mà, còn gắp cho ăn nữa.
Lâm Dược Phi Lâm Tiếu, cảm thấy một lời khó hết, nhưng thấy vui như thế nên quyết định vạch trần em gái.
Phong tục ăn Tết là do ai đặt , Lâm Tiếu cảm thấy hợp lý.
Đêm ba mươi Tết thức khuya đến mùng một trời còn sáng rời giường. Ngoài trời tối đen như mực, pháo nổ đùng đùng.
"Ư ư ư." Tiểu Hoàng tiếng pháo nổ đánh thức, nó sợ hãi run lẩy bẩy trốn ở cửa. Kể từ tối hôm qua, Tiểu Hoàng bắt đầu sợ hãi, dây pháo nổ một tiếng thì nó liền giật một cái.
Lữ Tú Anh thấy mà phát sầu: "Biết bây giờ, Tết năm nào cũng đốt pháo đến ít nhất là ngày mười lăm tháng Giêng mới nghỉ."
Tiếng kêu đáng thương của Tiểu Hoàng khiến mà đau lòng, Lữ Tú Anh nghĩ đến hôm qua Tiểu Hoàng tắm rửa sạch sẽ, bà lau sạch chân của nó, phá lệ ôm nó lên giường để cho Lâm Tiếu ôm nó ngủ thêm một lát.
Lâm Tiếu cảm giác một cục bông chui trong lòng , cô khẽ mở mắt , lập tức phát hiện đó là Tiểu Hoàng liền đưa tay ôm lấy đó nhắm mắt ngủ tiếp. Vì mệt nên tiếng pháo nổ bên ngoài ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.
Khi Lâm Tiếu đang nửa tỉnh nửa mê, hình như cô tiếng bước chân dừng ở cửa phòng . Tiểu Hoàng ở trong lòng Lâm Tiếu , ngẩng cái đầu nhỏ lên.
Giọng của trai vang lên ở cửa: "Chó con và heo con còn đang ngủ ."
Lâm Tiếu mơ mơ màng màng nghĩ trong đầu, chó con là Tiểu Hoàng còn heo con thì gì ? Ở trong nhà nuôi heo.
Sau đó cô tiếng cửa phòng ngủ đang nhẹ nhàng đóng , giọng của trai từ ngoài cửa truyền tới: "Cứ để em ngủ thêm , khỏi cần chúc Tết cũng ."
"Mẹ, cứ ở nhà chờ hàng xóm tới chúc Tết , con sẽ ngoài chúc Tết trong xóm." Lâm Dược Phi .
Vẻ mặt của Lữ Tú Anh tràn đầy kinh ngạc: "Con chúc Tết hàng xóm?"
Mấy năm , Lâm Dược Phi bao giờ chịu chuyện , thấy hàng xóm đến nhà, Lâm Dược Phi cũng vui vẻ tiếp đón, ngay cả việc chúc họ một câu cũng .
Năm nay, Lâm Dược Phi chủ động sẽ chúc Tết hàng xóm, Lữ Tú Anh vui mừng nhưng chút lo lắng: "Con ?"
Lâm Dược Phi: "Sao , năm mới là chúc phát tài phát lộc, vạn sự như ý, an khang thịnh vượng ?"
Lữ Tú Anh ngừng Lâm Dược Phi chọc : "Được , con ."
Lữ Tú Anh ở nhà, lấy mâm bánh kẹo đựng đầy hạt dưa và kẹo đậu phộng . Lâm Dược Phi ngoài bao lâu, hàng xóm liên tục tới nhà chúc Tết.
"Chị Tú Anh, năm mới vui vẻ."
"Tú Anh! tới nhà cô chúc Tết đây."
Hàng xóm chúc Tết từ nhà sang nhà khác, mỗi nhà dừng vài phút chúc vài câu may mắn, cùng con nít thì Lữ Tú Anh sẽ bỏ kẹo túi của bọn nhỏ.
Túi của đứa con nít nào cũng đựng đầy ắp kẹo và pháo nổ.
Những hàng xóm đến chúc Tết hầu hết đều là đầu tiên thấy TV màu và điện thoại mới trong nhà của Lữ Tú Anh, họ còn để ý thấy máy giặt ở trong nhà vệ sinh.
Tất cả đều bày tỏ sự ngưỡng mộ: "Cái TV lớn trông xịn quá."
"Có máy giặt quần áo tiện thật đấy, cần dành cả ngày để giặt giũ."
"Tiểu Phi nhà cô hiếu thảo quá, kiếm tiền về liền mua ngay máy giặt và một cái TV lớn cho của ."
"Sau Tú Anh đỡ vất vả hơn ."
Tết đến nên cũng ăn dễ hơn nhưng ánh mắt đầy hâm mộ của nhà hàng xóm là giả, Lữ Tú Anh từng vui đến thế.
Mặc dù thấy rõ sự hoài nghi của họ về việc khoản thu nhập của Lâm Dược Phi hợp pháp , nhưng đầu năm mới sẽ ai chuyện nên Lữ Tú Anh cũng vờ như . Lâm Dược Phi kiếm nhiều tiền nên họ mới nghĩ như , Lữ Tú Anh nghĩ đến đây thì trong lòng lập tức thoải mái.
Lâm Tiếu ôm Tiểu Hoàng ngủ khò khò, tiếng pháo nổ bên ngoài lẫn tiếng chúc Tết của hàng xóm ở ngoài phòng khách cũng thể nào đánh thức cô.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Tiếu khi ngủ đỏ bừng, cô mở mắt đồng hồ treo tường chỉ tới chín giờ thì dụi dụi mắt vì nghĩ chắc nhầm .
Lâm Tiếu động đậy, Tiểu Hoàng lập tức tỉnh giấc, hai cái chân nhỏ để lên cánh tay của Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu sợ hết hồn, cô quên là Lữ Tú Anh ôm Tiểu Hoàng lên đây cho , luống cuống tay chân ôm Tiểu Hoàng xuống: "Tuyệt đối thể để ."
Lâm Tiếu bước khỏi phòng ngủ thì thấy trai và đều đang ghế sô pha trong phòng khách, cô từ từ qua: "Mẹ, con lỡ dậy trễ ."