Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-07-18 14:04:24
Lượt xem: 288
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quản gia ba bước một chạy tới chủ viện, bẩm báo tình huống bên ngoài cho Diêm thị . Diêm thị giận dữ, : "Cái gì? Nó, nó còn dám trực tiếp phái xông tới?"
Quản gia dọa đến ngay cả lời đều rõ ràng, gật đầu như giã tỏi : "Dạ, , đúng ạ! Nha đầu vô cùng hung hãn, thậm chí lão thái quân chúng cũng rơi xuống hạ phong, nàng , bắt bên lão thái quân để hỏi tội, phu nhân, chúng bây giờ? Để tùy họ bắt ?"
Đang chuyện, thì bà tử ngoài chủ viện cũng chạy , nha của Nguyệt Hoa huyện chủ cầu kiến Hầu phu nhân. Diêm thị chỉ cảm thấy ngày hôm nay lật trời , nha đầu Tống gia quá đáng quá rồi , trực tiếp xông Hầu phủ của bà thì cũng thôi , nhưng còn dám phái nha tới.
Bà tử ở phía ngoài thúc giục, Diêm thị sợ nàng trực tiếp xông , liền để nha cầu kiến bà . Thu Đồng gặp Diêm thị, quy quy củ củ dập đầu hành lễ, :
"Thưa Hầu phu nhân, di nương nhà ở trong phủ suýt chút nữa hãm hại, tiểu thư nhà bắt thủ phạm ngay tại trận, chính là tiểu thư Tam phòng của quý phủ, theo lời nàng , là do lão thái quân sai sử. Lúc , tiểu thư nhà mới tới cửa rõ lí lẽ, ai ngờ khi tất cả chứng cứ trình , lão thái quân vẫn thừa nhận. Tiểu thư nhà để nô tỳ tiến đến, thỉnh ma ma hầu hạ ở trong viện lão thái quân ngoài tra hỏi, còn xin Hầu phu nhân vì tấm lòng hiếu thuận của tiểu thư nhà , mà nể mặt chấp nhận lời thỉnh cẩu của tiểu thư."
Diêm thị chỉ cảm thấy mi tâm giật giật, Tống Ngọc Tịch khốn kiếp, nha của nó cũng là đồ khốn kiếp, hành vi lén xông phủ , ở trong miệng nó thế mà biến thành tấm lòng hiếu thuận rồi. Diêm thị nha đang quỳ mặt đất , suy nghĩ một chút, dù bà cũng ưa Trữ thị, bà bảo vệ Trữ thị, thì đúng là bà một ngàn một vạn cũng nguyện ý. Lúc Trữ thị ngầm đấu đá với bà , nữ nhi của bà đời bế rời xa của bà , khiến cho bà đang ở trong cữ mà lóc ngày đêm, bây giờ vẫn còn để nhiều di chứng, chớ chi là những tranh phong và chèn ép ngày thường. Nếu Tống Ngọc Tịch thể giải quyết lão bà , đúng ý của bà ?
Huống chi, cho dù thế nào, thì Tống Ngọc Tịch rốt cuộc vẫn là phái một nha đến giải thích và xin chỉ thị của bà , ở một mức độ nào đó, vẫn là cho bà Hầu phu nhân mặt mũi, chi bằng cứ thẳng thắn bán cho Tống Ngọc Tịch cái nhân tình . Dù nếu xử lý Trữ thị, thì đến lúc đó bà cứ là do Tống Ngọc Tịch phái phủ, bà ngăn cản nổi là .
Nghĩ như , Diêm thị trong lòng liền kết luận, vung tay lên, với Thu Đồng: "Lão thái quân nhà cả đời thanh minh (trong sạch), nhân phẩm đoan chính, khả năng những chuyện như lời ngươi . Dù thanh giả tự thanh, ngươi xách ai ở trong nội viện của ngài, thì cứ việc là . Hỏi kỹ càng cũng để chứng minh sự trong sạch của lão thái quân. Vương bà tử dẫn các nàng viện của lão thái quân, cho vị ai là hầu hạ bên lão thái quân, bỏ sót bất kỳ ai, việc liên quan đến sự trong sạch của lão thái quân, tuyệt đối thể chủ quan."
Bà tử trông coi chủ viện, lúc truyền lời Thu Đồng, lập tức tiến lên lĩnh mệnh.
Diêm thị cũng là khôn khéo, mặc dù tâm hại Trữ thị, nhưng ngoài mặt vẫn đường hoàng một chút, dù vẫn nên chừa chút mặt mũi. Thu Đồng thầm ở trong lòng, tiểu thư quả nhiên đoán sai, phu nhân Bình Dương Hầu và Kỷ lão thái quân xưa nay hòa thuận với , hành vi các nàng xông phủ đích thật là phạm đại húy kị, nhưng nàng đến xin phép qua với Hầu phu nhân thì liền trở thành một chuyện khác . Hầu phu nhân rõ ràng là nhúng tay chuyện của Kỷ lão thái quân, nhưng hết tới khác còn thành là lão thái quân giải oan, cũng là phường gian trá.
Tuy nhiên, đây đều là ý nghĩ trong lòng Thu Đồng, đương nhiên là nàng sẽ khỏi miệng. Sau khi quy quy củ củ dập đầu chào Diêm thị xong, thì chủ viện, theo Vương bà tử viện của Kỷ Trữ thị. Vương bà tử tự chỉ mấy lão ma ma đang chuyện đóng đế giày ở trong sân, phủ binh lưng Thu Đồng lập tức liền tiến lên kéo kéo ngoài.
Thu Đồng đợi khi bắt xong, mới cùng Vương bà tử ở phía cùng, từ trong tay áo móc hai thỏi bại đưa cho Vương bà tử, mỗi thỏi đủ năm lượng. Vương bà tử đầu tiên là giật : "Ầy, dám nhận, dám nhận."
Vân Mộng Hạ Vũ
Thu Đồng nắm lấy tay bà , để cho bà rút , : "Có cái gì mà dám nhận chứ, là huyện chủ chúng thưởng đấy, cũng là bà bà nên . Chẳng lẽ bà bà là ngại ít ?"
Vương bà tử canh cổng cả đời, từng nhận ban thưởng nào lớn như , cho nên căn bản là ngại ít, nhưng cho Thu Đồng hiểu lầm, nàng tháo vòng ngọc bích cổ tay xuống, đưa tay của Vương bà tử, : "Chút lòng thành, nếu bà bà lấy, cách nào bàn giao với huyện chủ nhà , bà cứ nhận ."
Vương bà tử cảm giác sự ôn nhuận của ngọc bích nơi đầu ngón tay, thấy Thu Đồng vô cùng thành ý, lúc mới đồng ý:
"Nếu như , thì cô nương đa tạ huyện chủ đại nhân."
Thu Đồng thấy bà nhận lấy, lúc mới rút tay , với Vương bà tử, đó mới theo những . Vương bà tử nhận chỗ , còn đích hộ tống các nàng cửa, chờ đến lúc Tống Ngọc Tịch các nàng mang , mới .
Trữ thị một bà tử đỡ ở cổng, tức giận tới mức run rẩy. Tống Ngọc Tịch đến mặt nàng, :
"Nếu lão thái quân thừa nhận! Thì đành để cho Thuận Thiên Phủ điều tra, những nha lao một chuyến, thì luôn thể thành thật . Đến lúc đó liền xem Thuận Thiên Phủ phán quyết thế nào, bà tuổi tác cao, ở trong nhà an hưởng tuổi già cho là ? Còn học hại gì cơ chứ? Hại , những liên lụy nhà, mà còn hại ! Sao chứ?" Sau khi xong những lời , Tống Ngọc Tịch cũng để ý đến Trữ thị tức giận đến mức đánh tới, mà xích gần bà :
"Bà sớm nên nghĩ đến sẽ ngày hôm nay, trời đất bao la, bà còn thật sự cho rằng thể một tay che trời ?"
Trữ thị rốt cục cũng tức giận công tâm, hai chân mềm nhũn, ngã ngửa về phía , bà tử đang đỡ bà vội vàng ấn huyệt nhân trung cho bà , hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Tống Ngọc Tịch lườm bà một cái, cũng đầu mà leo lên xe ngựa.
Xe ngựa chậm rãi tiến lên, một đám nô tỳ áp giải ở phía , sai đưa Thuận Thiên Phủ, để Thuận Thiên Phủ điều tra chứng cớ. Cho dù Trữ thị như thế nào, thì bà chắc chắn thoát cái tội danh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-139.html.]
Tống Ngọc Tịch chỉ cảm thấy lòng rối bời, lập tức về nhà, nên Phù Dung Viên. Vừa đến nhã gian ở hậu viện, thấy một bóng lưng thẳng tắp ở cửa sổ, đang thưởng thức bồn hoa lan nàng trồng, thấy tiếng mở cửa, mới đầu , trường sam màu đen thêu kim tuyến họa tiết mây trời, như tùng như bách, khuôn mặt như vẽ, trong mắt ẩn tình, khóe miệng mỉm . Tống Ngọc Tịch chỉ cảm thấy bộ nhã gian rực sáng lên, nàng để ý gì cả, lao về phía , vùi đầu trong lồng n.g.ự.c của .
Thu Đồng Thu Vân vội vàng lui về một bước, đóng kỹ cửa phòng, một chút, hẹn mà cùng mím môi một tiếng, cũng cần thêm gì cả.
Tiêu Tề Dự nghĩ tới nha đầu thấy mặt chủ động như , còn kịp thích ứng, lúc ôm nàng vẫn cảm thấy thể tin như . Tuy nhiên đương nhiên sẽ cự tuyệt một cơ hội như , thậm chí vô cùng hưởng thụ sự chủ động của nàng, ôm nàng trong n.g.ự.c một hồi lâu, cũng lên tiếng, hai cứ trầm mặc như thế. Mà cảm xúc của Tống Ngọc Tịch dường như chút sa sút, nàng hình dung như thế nào về tâm tình của giờ khắc .
Hai ôm lâu, Tống Ngọc Tịch mới thẳng , ngẩng đầu lên , hỏi:
"Sao tới đây?"
Tiêu Tề Dự câu môi một tiếng, : "Hôm nay nàng trận thế lớn như , thể tới nàng một chút chứ?"
Tống Ngọc Tịch xong liền là chuyện gì xảy . Bên cạnh nàng đều là của , bất luận nàng cái gì đều , chú ý như , Tống Ngọc Tịch cũng cảm thấy phiền chán, ngược là vô cùng an tâm, tối thiểu thể rõ, vẫn quan tâm , chờ đến ngày, còn quan tâm nữa, như rõ hết hứng thú với , mới nếm tư vị tình yêu, cho nên Tống Ngọc Tịch cũng sẽ kết thúc giấc mộng nhanh như .
Nàng chút nào giấu giếm, kể hết tất cả sự tình phát sinh gần đây cho . Tiêu Tề Dự xong, sắc mặt cũng lắm, với Tống Ngọc Tịch:
"Nhắc mới nhớ, vận mệnh của nàng ở kiếp như , cũng liên quan với Kỷ gia ở kiếp ."
Tống Ngọc Tịch cúi đầu : "Những chuyện thì cũng thôi , đều qua rồi, chuyện đều ! Ta chỉ là cảm thấy, tâm của một tại thể độc ác đến như , hề điểm mấu chốt. Cứ như mà dễ dàng quyết định hại chết một thi hai mệnh, còn hao tổn tâm cơ. Nếu am hiểu tích cách của bọn họ, hơn nữa còn cẩn thận, thì chừng nương của cùng hài tử trong bụng bà, cứ như thế mà c.h.ế.t . Loại cảm giác thật sự quá khó để chấp nhận. Chúng sai điều gì, mà khiến bà thể ác độc như đối với chúng ?"
Tiêu Tề Dự ôm Tống Ngọc Tịch lòng, ôn nhu : "Ta sẽ để cho khác thương tổn nàng."
Trải qua hai đời, bỏ qua quá nhiều, một thế tuyệt cho phép bất luận kẻ nào cản trở và tổn thương nàng.
Lúc Tống Ngọc Tịch về đến nhà, thì đèn lồng treo lên, về tới cổng, thủ vệ ngoài viện Vũ Đồng tiến lên chào đón, công gia đang nổi giận ở bên trong.
Sau khi Tống Ngọc Tịch , Tống Dật lập tức hô nàng , hỏi:
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ? Nói cách khác con thả hại nương của con ở bên cạnh nàng nhiều ngày ? Loại cứ trực tiếp cho là , dùng một đao c.h.é.m c.h.ế.t tươi nó! Còn mạo hiểm như thế cái gì hả?"
Tống Ngọc Tịch thoáng qua Lâm thị đang bất đắc dĩ ở một bên, trả lời Tống Dật: "Nếu con để nàng ở bên , thì tìm ở phía lưng nàng chứ. Người c.h.é.m c.h.ế.t tươi , nhưng tìm giật dây đằng , phái một càng cao minh hơn trộn , thì xử lý ? Người thể cam đoan mỗi đều tìm , c.h.é.m c.h.ế.t tươi ?"
Tống Dật thở hắt một , nổi giận bừng bừng bước hai bước, lạnh giọng :
"Là Kỷ gia ? Lại là lão bà Kỷ Trữ thị ? Tốt , sẽ tìm mụ ngay bây giờ, c.h.é.m c.h.ế.t mụ là ?" Tống Dật , Lâm thị kéo , Lâm thị trừng mắt liếc Tống Ngọc Tịch, :
"Con thể bớt tranh cãi mấy câu , chuyện đều giải quyết, còn lăn tăn cái gì chứ! Không hôm nay con dẫn phủ Bình Dương Hầu ? Sao ?"
Tống Ngọc Tịch chu môi thoáng qua Tống Dật, đó mới lên tiếng: "Nhân chứng vật chứng con đều đủ cả. Hôm nay đưa tất cả hầu hạ bên bà đến Thuận Thiên Phủ . Nếu thuận lợi, thì sẽ thể hỏi ít chuyện, đến lúc đó tính sổ một thể, cho bà rơi đài cũng việc khó."
Tống Dật cũng tỉnh táo . Hôm nay Tống Ngọc Tịch điều động phủ binh, chuyện ông cũng , lên tiếng hỏi:
"Chứng cứ xác thực ? Nếu như đủ, tìm Cát đại nhân, luôn thể khiến cho nó đủ đấy! Thật đúng là vô pháp vô thiên, còn tính toán đến hậu trạch của ."
Trước đó ông chỉ là cô lập tất cả hành động của Kỷ Lan, ngờ rằng Kỷ Trữ thị sẽ dùng những khác trộn để chuyện ác độc như . Một nhẫn thì cũng coi như bỏ qua, chứ cứ liên tục nhẫn nhịn, lão bà liền tự cho là Tây Thánh mẫu, thần Phật khắp cõi đều theo hiệu lệnh của mụ cả.