Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 210

Cập nhật lúc: 2024-07-21 10:13:43
Lượt xem: 272

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng đế chính là ý che chở Tống Dật, Hoàng hậu cũng ngu ngốc, lúc thể cứng đối cứng với Hoàng đế, khóe miệng cứng đờ :

"Vâng, Hoàng thượng... Nói đúng. Không nơi nào thiên hạ là cõi thanh tịnh, Quốc công gặp hiền lành, thần nên ông .”

Hoàng đế cúi đầu Hoàng hậu, dáng vẻ cúi đầu thuận mắt cho ông cảm thấy bất đắc dĩ. Đã nhiều năm , Hoàng hậu càng ngày càng thích nịnh nọt, ông cái gì thì bà cho là cái , bao giờ dám những lời trái ngược với ông. Cho dù lời ông đôi chỗ ngay cả bản ông cũng đúng, nhưng bà cũng sẽ , mà chỉ một mực lấy lòng, một mực nhận sai, nhưng đằng vẻ ngoài ngoan ngoãn , ẩn giấu bao nhiêu sự cam lòng đây?

Tinh Đức Đế lắc đầu. Ông cũng là bất đắc dĩ, Hoàng hậu như , ông cũng thể trông cậy việc bà thể tự suy nghĩ nên như thế nào, chỉ thể do ông truyền lệnh xuống, để cho bà trực tiếp chấp hành là .

"Thế mới , chủ mẫu của một gia đình quan trọng. Tống Dật tính toán phù chính một vị di nương, chuyện vốn nên để trẫm hỏi đến, nhưng trẫm sợ ngươi giống như hiểu lầm ý tứ Thái tử, cho nên mới ở đây tới chuyện với ngươi. Dù , tới đây Tống lão phu nhân hẳn là sẽ tự dâng tấu chương cho ngươi, đến lúc đó ngươi cứ ân chuẩn là .”

Hoàng hậu kinh ngạc ngẩng đầu về phía Hoàng đế, hỏi:

"Trấn Quốc công phù chính một vị di nương? Là, là ai ?”

Hoàng đế một cái, đó liền xoay ở phía thư án, khi mở một quyển tấu chương, mới : "Mẹ đẻ của Nguyệt Hoa huyện chủ, đây là việc nhà của ông , chúng đừng xen .”

Hoàng hậu chút bình tĩnh, Tống Dật phù chính là đẻ của Tống Ngọc Tịch, thì bà lập tức :

"Là nàng ? Chuyện thể ? Thần ... Không thể đáp ứng. Mẹ đẻ của Nguyệt Hoa huyện chủ xuất thấp kém như , tái giá, như thể Quốc công phu nhân, Hoàng Thượng..."

Hoàng đế bắt đầu tiếp tục phê duyệt tấu chương, cũng ngẩng đầu lên, mà :

"Thân phận gì thì trong lòng Tống Dật rõ, về phần thấp kém thấp kém, chuyện Hoàng hậu hình như cũng tư cách gì để ." Hoàng đế xong câu , thì sắc mặt Hoàng hậu lập tức biến đổi, còn dám cái gì, lập tức câm miệng. Hoàng đế đang cảnh cáo bà , nên lấy phận chuyện, vì chính bà cũng là điển hình của chuyện phù chính, nếu dựa Thái tử, thì bà nào cơ hội Hoàng hậu.

cho dù là như thế, thì trong lòng Hoàng hậu vẫn cảm thấy Hoàng đế nên lấy chuyện , vì điều đó thực sự quá tổn thương khác, quá coi trọng cảm xúc của bà . Bà quỳ ở đó nhịn xuống cơn giận, Hoàng đế ngẩng đầu thấy bà vẫn ở đó, thì lắc đầu một trận, đó :

"Được , đừng quỳ, nên cái gì thì ? Lui xuống .”

Trong lòng Hoàng hậu tràn ngập sự cam lòng cùng ẩn nhẫn, bà cắn môi , hành lễ với Tinh Đức đế, đó xoay lui ngoài. Hoàng đế bóng lưng bà rời , thở dài một :

"Nàng Hoàng hậu, đúng là chả gì thú vị."

Vương Tân tiến gần mài mực cho Hoàng đế, xong lời cũng dám mở miệng. Hoàng đế ông một cái, cũng gì nữa, tiếp tục phê duyệt tấu chương mà Thái tử qua một , lấy những tấu chương mà ông nhất định xem.

Lâm thị tới viện Tần thị. Tần thị để An ca nhi , đùa nghịch với thằng bé một lúc, mà cũng để ý tới Lâm thị. Lâm thị quy củ , thể nửa điểm cũng nghiêng, mắt cũng chớp, đoan trang tự nhiên.

Cho đến khi An ca nhi và Tần thị chơi đùa đến mệt, lúc mới vươn tay ôm Lâm thị. Lúc Tần thị mới gật đầu, :

"Đến đây, lẽ con cũng mệt ."

Lâm thị đáp một tiếng, lập tức tiến lên ôm An ca nhi, một tay kéo, còn một tay rút khăn, lau mồ hôi đầu cho thằng bé. An ca nhi vui vẻ nắm lấy khuyên tai của , Lâm thị cũng quát lớn, cứ để thằng bé bắt lấy, Tần thị hai con trong chốc lát, đó mới với Lâm thị:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-210.html.]

"Để v.ú nuôi dẫn An ca nhi nghỉ một lát, chuyện với con."

Lâm thị ngẩng đầu Tần thị, lúc mới lên đáp: "Vâng." Sau đó gọi Từ ma ma tới, giao An ca nhi trong tay bà. Tần thị cũng bảo Quế ma ma cho tất cả hầu hạ trong phòng lui ngoài. Trước khi , Quế ma ma đưa cho Lâm thị một chén thuốc, đây là thuốc nấu xong còn kịp cho Tần thị uống. Sau khi Lâm thị nhận lấy chén thuốc, thì lập tức tới giường Tần thị, hầu hạ bà uống xong chén thuốc, mới cầm chén ở một bên.

Tần thị chỉ chỉ một bên, : "Ngồi , chúng cùng trò chuyện.”

Lâm thị nhiều lời, Tần thị bảo bà gì thì bà cái đó, động tác thành thạo đoan trang. Lúc Tần thị mới nhớ tới, Lâm thị cũng xuất là đại gia khuê tú (cô nương nhà cao cửa rộng), chẳng qua về gia đạo sa sút, Lâm gia nhân tài điêu linh (ít ỏi), nhưng dù , thì lúc Lâm gia Lĩnh Nam ở thời kỳ đỉnh cao thì ngay cả ở kinh thành cũng thấy, cho nên, Lâm thị hiểu lễ tinh tế như , Tần thị cũng hề cảm giác ngoài ý .

"Quốc công đối với con chứ?"

Tần thị hỏi Lâm thị.

Lâm thị nghĩ tới câu đầu tiên Tần thị là hỏi cái , nhất thời chút sững sờ, Tần thị một lúc, đó mới gật đầu : "Không nào đối với con bằng Quốc công.”

Tần thị câu của bà chọc . Lâm thị chút kinh ngạc, song thấy Tần thị : "Lời của thật sự là thừa , thái độ của nó đối với con, thật sự là hận thể đưa tất cả đồ trong thiên hạ cho con mà.”

Lâm thị Tần thị xong, cũng phản bác, chỉ ngượng ngùng cúi đầu, cảm thấy chút hộ. Tần thị thấy da mặt mặt bà mỏng như , thì cũng trêu chọc bà nữa, mà trực tiếp thẳng:

"Hai ngày , Quốc công đến với , phù chính cho con, chuyện , con thấy thế nào?"

Lâm thị giương mắt Tần thị, suy nghĩ một chút :

"Con đương nhiên là cảm thấy . Từ ngày theo Quốc công phủ, con chuẩn tinh thần sẽ hầu hạ Quốc công và lão phu nhân cả đời. Mà cũng là hầu hạ, thê tử cũng là hầu hạ. đối với con mà , dĩ nhiên là thê hơn một chút."

Vân Mộng Hạ Vũ

Tần thị chút bất ngờ khi thấy Lâm thị thành thật như . Bà chằm chằm dung nhan dường như năm tháng lãng quên một hồi lâu, đó mới gật đầu:

"Không tệ, thẳng thắn. Ta đãy cũng thích chuyện thẳng thắn với con, cũng thích trong bụng cất giấu quanh co lòng vòng. Cũng vì tính tình con như thế, mới thể sinh khuê nữ như Thất nha đầu. Mấy năm quả thực thiệt thòi cho con các con, , cứ để và Quốc công bồi thường cho các con thật .”

Lâm thị gì, dậy, phúc với Tần thị.

Tần thị khoát tay với bà, : "Chuyện chính là chuyện . Vốn dặn dò con vài câu, hiện tại xem , con là thông tuệ, cần dặn dò. Sau khi con phù chính, thì chính là Quốc công phu nhân, thể một ngày bằng một ngày, chuyện trong phủ, cũng thể buông tay . Cũng may lúc lâm bệnh, Tịch tỷ nhi tiếp nhận một việc bếp núc trong nhà. Có một việc con thể để con bé , hoặc là con tự , đều tùy các con, chuyện quyết định thể đến tìm . Trở về , nhớ thường xuyên dẫn An ca nhi đến thăm .”

Trong lòng Lâm thị cảm động là giả. Trong phủ Trấn Quốc công, Tống Dật thật lòng đối đãi với bà, ngay cả lão phu nhân cũng đối với bà cũng hề xem thường, thời thời khắc khắc dìu dắt bà. như Tống Dật , đời vây ở trong phủ Quốc công với ông, vẻ cũng .

Sau khi hành lễ với Tần thị, Lâm thị liền lui ngoài cửa. Quế ma ma đang chờ ở trong viện, thấy bà , đoàn liền hành lễ với bà, đó tiến cửa. Tin tức Lâm thị phù chính, nơi khác thể , nhưng trong Ninh Thọ viện, tin tức khá linh thông, cho nên, khi Quế ma ma hành lễ với Lâm thị, chính là lễ đối với chủ mẫu. Lâm thị còn chủ mẫu, liền nghiêng , lướt qua đám Quế ma ma, gọi Từ ma ma đang chơi đùa trong viện, dẫn An ca nhi trở Vũ Đồng viện.

Tống Ngọc Tịch lúc từ bên ngoài trở về, đang tìm hai bọn họ, trong tay còn mang theo con nhỏ cho An ca nhi. An ca nhi thích tỷ tỷ , thấy Tống Ngọc Tịch là ôm ôm, Tống Ngọc Tịch ôm An ca nhi hôn hai cái, đó hỏi Lâm thị:

"Sao, tổ mẫu gọi chuyện?"

Lâm thị gật đầu, Tống Ngọc Tịch liền gian xảo, hỏi: "Tổ mẫu với chuyện phù chính?”

Lâm thị gật đầu. Tống Ngọc Tịch lúc mới như nở hoa, ôm An ca nhi, dẫn hai tiểu nha trong viện quăng con chơi đùa. Chỉ chốc lát , một trận tiếng vui vẻ truyền , trong bụi hoa trong rừng, nụ duyên dáng của thiếu nữ tươi sáng động lòng .

Loading...