Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 223
Cập nhật lúc: 2024-07-21 10:19:36
Lượt xem: 272
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vì Cừu Chỉ Thiến mâu thuẫn trong tình cảm, cho nên Tống Ngọc Tịch chỉ thể cùng nàng tán gẫu một ít đề tài cho tâm tình nàng lên. Hai ngươi một chén, một chén, cứ như từ trời sáng tán gẫu đến đêm tối, rượu và thức ăn ăn xong, dâng lên và điểm tâm, và điểm tâm ăn xong, bày cờ , thật sự giống như bạn bè thiết nhất trong đời . Cừu Chỉ Thiến thật sự cảm thấy tiếc nuối gặp Tống Ngọc Tịch sớm hơn, hai , trò chuyện dứt.
Tống Ngọc Tịch cũng giống như trở về tình cảnh hai trong hậu viện Diệp Tu lúc , sân tuy nhỏ, nhưng hai vẫn luôn thể toát dáng vẻ tự tại .
Hai gò má Cừu Chỉ Thiến đỏ bừng, tựa hồ chút say. Sau khi hai chơi cờ xong, thì mỗi liền cầm một bầu rượu, bên lan can ngắm trăng. Gian nhã gian của Tống Ngọc Tịch ở lầu hai, nơi ngắm trăng nhất là chỗ lan can .
Cừu Chỉ Thiến uống một ngụm rượu, gối đầu lên một cánh tay, ngẩng đầu mặt trăng trời. Tống Ngọc Tịch dựa lưng nàng, cũng ngửa đầu, nước mắt Cừu Chỉ Thiến đột nhiên rơi xuống, hỏi Tống Ngọc Tịch:
"Muội thích ?"
Tống Ngọc Tịch đầu nàng một cái, đó gật đầu, : "Có nha. Ta đính hôn , chính là thích .”
Cừu Chỉ Thiến 'À' một tiếng, đó uống một ngụm rượu, : "Ta cũng , thích, nhưng thích là nên thích, và nhất định kết quả. ”
Người khẳng định chính là Diệp Tu.
Tống Ngọc Tịch trong lòng sáng tỏ, nhưng trong miệng nên thế nào mới , bởi vì nàng trong giọng của Cừu Chỉ Thiến đang pha lẫn nghẹn ngào, sợ nàng càng thêm thương tâm, vì thế liền dẫn đề tài đến , :
"Người yêu, phận khác một trời một vực với . Lúc và ở bên , từng nghĩ tới sẽ tương lai, thế nhưng, tình huống của và chút đặc thù, chính là... Hai quen cực kỳ cực kỳ lâu, chúng đều lai lịch của đối phương, quá khứ của đối phương. Thế nhưng cho dù là như , vẫn nguyện ý ở bên , sự nỗ lực ngừng của , mới thể cùng đính hôn. ”
Cừu Chỉ Thiến cẩn thận Tống Ngọc Tịch , gật đầu, rõ: "À, thì và trong lòng là thanh mai trúc mã.”
Tống Ngọc Tịch sửng sốt, do dự một hồi, mới chậm rãi gật đầu, : "Ách, đúng, nhưng cũng đúng. Chính là quen lâu.”
Lâu đến nỗi nàng cũng địa phủ gặp Diêm Vương một . Chẳng qua lời là thể , nếu Thiến Thiến khẳng định cho rằng nàng đang bậy bạ.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ta và cũng coi như là quen từ lâu. Thế nhưng... Mối quan hệ . Cha ... Giết cha ... Ta báo thù, hao hết thiên tân vạn khổ đến bên cạnh , chính là vì báo thù cho cha , nhưng mà, ... Ta... Có là vô dụng ?”
Lúc Cừu Chỉ Thiến đề cập đến vấn đề , nhưng lúc mà chủ động nhắc tới, Tống Ngọc Tịch trầm ngâm một lát, : "Không vô dụng . Chuyện tình cảm vốn là khó khống chế mà. Thích ai, thích ai, cái khó để rõ ràng.”
Cừu Chỉ Thiến vùi đầu khuỷu tay, giọng rầu rĩ :
"Nói rõ hơn, là tự hồ đồ mà thôi. Ta nhầm lẫn giữa yêu và hận.”
Tống Ngọc Tịch thể cảm nhận sự bất lực và tuyệt vọng trong lời của nàng , lẽ kiếp bao giờ thực sự hiểu nội tâm của Thiến Thiến, nàng tự cho là bằng hữu của Thiến Thiến, nhưng là ngay cả chuyện của Thiến Thiến và Diệp Tu nàng cũng hề đến. Mấy năm đó, hai đó căn bản từng gặp , Diệp Tu thấy Thiến Thiến ở bất kỳ trường hợp nào, cũng như thấy, nàng nào , giữa hai mà còn tồn tại một đoạn tình cảm như .
Nàng nên gì, bởi vì nàng giữa bọn họ rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nếu còn thể giúp mở lối, nhưng nàng , nên cũng cách nào để khuyên răn. Nàng thở dài, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-223.html.]
"Yêu và hận thể nhầm lẫn. Yêu chính là yêu, hận chính là hận nha! Điều đó rõ trong lòng tỷ thể cũng hận nhiều như .”
Tống Ngọc Tịch xong câu , vốn cho rằng Cừu Chỉ Thiến còn sẽ trả lời nàng, nhưng đợi một lát, cũng thấy đáp lời. Tống Ngọc Tịch từ lan can xuống, tới mặt nàng , thấy hai gò má nàng đỏ ửng, mắt mê ly, liền lấy bầu rượu trong tay nàng , đỡ nàng chỗ, :
"Tỷ uống say ." Đôi mắt cũng híp cả , xem là khá say. nếu nàng quá say, thì chắc với nàng những lời .
Thiến Thiến từ đến nay vẫn là một cô nương tương đối nhẫn nhịn, tình huống bình thường nàng sẽ nhắc đến chuyện cũ . Dù các nàng sống cùng nhiều năm như , mà nàng cũng hề nhắc tới chuyện , cũng lẽ là thật lòng quên, cũng lẽ là chịu tổn thương quá sâu. Hôm nay nàng uống say, cảm thấy với Tống Ngọc Tịch những chuyện cũng . Dù con chính là như , khó với quen thuộc bên nhưng dễ dàng với xa lạ.
Tửu lượng của Thiến Thiến , hai từng thử uống một ngày một đêm, nàng vẫn còn tinh thần sáng láng, nhưng hôm nay nàng thương tâm mà uống, khi đang đau lòng, là lúc dễ say nhất.
Nàng để Cừu Chỉ Thiến khoác lên vai, đỡ dậy, : "Ta đỡ tỷ bên trong nhé.”
Hai mới từ bên cạnh lan can rời , cửa phòng nhã gian đá mạnh . Tống Ngọc Tịch hoảng sợ, liền thấy Diệp Tu so với trung niên trong trí nhớ của nàng thì trẻ hơn nhiều, còn mang theo nét ngây ngô, nhưng hiện đang đằng đằng sát khí tới.
Tống Ngọc Tịch ngẩn cả . Cừu Chỉ Thiến đang khoác lên vai nàng cũng giống như thấy cái gì đó, mơ mơ màng màng ngẩng đầu thoáng qua. Diệp Tu qua, vặn để Cừu Chỉ Thiến thấy , ai ngờ Cừu Chỉ Thiến giống như né tránh, hai cánh tay đều ôm quanh cổ Tống Ngọc Tịch, cả đều dựa Tống Ngọc Tịch.
Tống Ngọc Tịch chỉ cảm thấy hổ, đột nhiên sinh một loại cảm giác 'bắt gian ở giường'. Biểu tình g.i.ế.c của Diệp Tu, giống như đang thê tử ngoài vụng trộm, mà gian phu chính là Tống Ngọc Tịch, ví von hổ, nhưng Tống Ngọc Tịch thấy thực sự quá thích hợp, nhất là khi Diệp Tu lạnh lùng với nàng một câu:
"Buông nàng ."
Tống Ngọc Tịch liền cảm giác giống như đăng đồ tử [1] lừa gạt nữ hài tử trở về uống rượu, đó cố ý chuốc say , chuyện bất chính... Liếm l.i.ế.m môi, định giao Cừu Chỉ Thiến cho , nhưng Cừu Chỉ Thiến giống như ỷ Tống Ngọc Tịch, hai cánh tay ôm chặt lấy, Tống Ngọc Tịch kéo xuống , bất đắc dĩ với Diệp Tu:
"Nàng say rượu, thể để nàng ?"
Dáng vẻ của Diệp Tu khác gì , lạnh lùng, hung dữ, chuyện bao giờ uyển chuyển, chỉ thấy nắm lấy cánh tay Cừu Chỉ Thiến kéo nàng về phía . Cừu Chỉ Thiến lôi kéo mở mắt , thấy là , thì bắt đầu giãy giụa, nắm lấy cánh tay Tống Ngọc Tịch nhất quyết chịu buông . Diệp Tu cách nào kéo nàng đến bên , nên với Tống Ngọc Tịch:
"Có thấy , buông nàng ."
Tống Ngọc Tịch nước mắt: "Đại thiếu gia, ngươi cũng thấy , là nàng nắm lấy , buông nàng . Ngươi cũng đừng kéo nàng nữa, thấy nàng để ngươi kéo, cùng với ngươi ? Hôm nay nàng say rượu, để nàng ngủ một đêm với thì ?”
Diệp Tu liếc Tống Ngọc Tịch một cái, đó động tác trong tay dần dần lớn hơn, nặng hơn, thật giống như Tống Ngọc Tịch là tình địch đang tranh giành tình yêu với . Trong lúc hai giằng co, Tống Ngọc Tịch giống như con ném ngoài. Khi nàng cho rằng sẽ đụng cửa, thì rơi một vòng tay ấm áp mạnh mẽ.
Tống Ngọc Tịch vội vàng rời , nhưng phía ôm chặt, mùi hương thanh trúc quen thuộc len trong mũi. Tống Ngọc Tịch liền tới là ai, đầu , quả nhiên bắt gặp vẻ mặt ngưng trọng của Tiêu Tề Dự.
Diệp Tu và Cừu Chỉ Thiến dây dưa một lát, cuối cùng Diệp Tu ôm Cừu Chỉ Thiến lên, xoay , đúng lúc thấy Tiêu Tề Dự, mi tâm nhíu , đành thả Cừu Chỉ Thiến xuống, hành lễ với Tiêu Tề Dự:
"Tham kiến Thái tử điện hạ."