Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 38
Cập nhật lúc: 2024-07-16 12:57:00
Lượt xem: 429
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bưng lên ly uống qua lúc đang đặt bàn, đưa cho Lâm thị, : "Kính phu nhân, khi kính , nàng chính là di nương danh chính ngôn thuận của Trấn Quốc công phủ. Đại sự trong phủ đều do Lão phu nhân trông coi, việc nhỏ thì tìm Quế ma ma bên lão phu nhân, nếu trong phủ đối xử bất công với nàng, thì nàng cũng thể trực tiếp tìm Quế ma ma, bà là vô cùng công bằng. Về phần viện tử, cũng suy nghĩ kỹ , nàng sẽ ở Đông Nam của chủ viện, một một viện, trong sân hai cây Vũ Đồng, hợp với nàng."
Lâm thị vẫn như đây phản ứng với lời như thuộc lòng của Tống Dật, chỉ tiếp nhận chén trong tay Tống Dật, quy củ quỳ xuống mặt Kỷ Lan, động tác chút trì trệ, mặt cũng hề hổ, thật giống như chính là ngoại thất theo bên Tống Dật nhiều năm. Kính chủ mẫu, đưa lên vớ giày , chủ mẫu uống , nhận lấy vớ giày, tùy tâm tình sẽ thưởng cho vài thứ, đó là bộ lễ nạp .
"Mời phu nhân dùng ." Lâm thị nâng ly qua đỉnh đầu, với Kỷ Lan.
Nếu là một chủ mẫu khác, Lâm thị còn thể khả năng cảm thấy đúng là ác nhân cướp trượng phu của , thế nhưng đây là Kỷ Lan...Lâm thị đúng là cảm giác . Năm đó nàng gả cho Tống Dật, vì giữ tâm Tống Dật, mà tiếc đưa tẩu tử của lên giường trượng phu. Lúc đó, nàng từng nghĩ qua, sẽ một ngày Lâm thị phản kích , lúc đó, nghĩ tới bản sẽ gặp báo ứng ?
Kỷ Lan sắc mặt tái nhợt, hất đổ chén của Lâm thị, nước vương vãi đầy đất, thấm ướt cổ tay cùng xiêm y của Lâm thị, lạnh giọng :
"Ngươi cũng xứng ."
Lâm thị khóe miệng cong lên, nở nụ , ngửa đầu Kỷ Lan đang tức giận mất kiềm chế, nhẹ giọng :
"Xứng xứng, còn đều do năm đó phu nhân thành . Bây giờ, phu nhân cầu cũng cầu , lẽ nên cao hứng mới đúng. Sau , Vũ Đồng chắc chắn sẽ cùng phu nhân, hầu hạ lão gia thật , vì Tống gia khai chi tán diệp."
Kỷ Lan quả thật nhào tới cắn c.h.ế.t hồ ly tinh hổ , nàng còn dám đến chuyện năm đó. Năm đó quả thật nàng lợi dụng mỹ mạo của Lâm thị để trấn an tâm của trượng phu, nhưng nào ngờ, nữ nhân trời sinh câu dẫn nam nhân, từ đó về , mê hoặc trượng phu của nàng điên đảo thần hồn, bây giờ còn dám đến mặt nàng diễu võ dương oai.
Tống Dật để cho nha bên một ly khác, đưa cho Lâm thị, liếc Kỷ Lan :" Chính thất phu nhân tính tình chút nóng nảy, nàng liền tha thứ một chút, kính thêm một là ."
Lâm thị ôn nhu thuận theo đáp:"Vâng, vẫn nên như thế."
Tống Dật đến bên Kỷ Lan, đặt tay lên vai Kỷ Lan, : "Đừng lãng phí thời gian, còn mang nàng đến gặp lão phu nhân, còn chút việc cần nữa."
Kỷ Lan xong lời của , cảm thấy vai chút trĩu xuống, đến ranh giới chịu đựng của Tống Dật, nếu nàng còn gây khó dễ với Lâm thị, thì cần nghĩ cũng Tống Dật cũng sẽ gây khó dễ với nàng ngay tại chỗ .
Lại chằm chằm Lâm thị một lát, mới chậm rãi nhận lấy chén trong tay của Lâm thị, đặt lên bàn, đó nhận vớ giày của Lâm thị, quy củ xem như tất.
Tống Dật lúc mới buông lỏng tay, qua đỡ Lâm thị lên, Kỷ Uyển Diễm vẫn luôn trầm mặc một bên :
"Đến lượt con đấy, còn mau bái kiến mẫu . Để mẫu thưởng chút đồ cho con."
Kỷ Uyển Diễm trong lòng chấn động, đôi mắt sáng bóng nhanh chóng thoáng qua Tống Dật, thấy nháy mắt với , Kỷ Uyểm Diễm lập tức hiểu ý, quỳ xuống bên cạnh Lâm thị, quy củ dập đầu với Kỷ Lan ba cái. Kỷ Lan quả thật tức đến phát ngất luôn , một còn tính, thoáng cái còn là hai, bảo nàng nuốt trôi cơn tức .
Sau khi Kỷ Uyển Diễm lạy xong, Tống Dật cũng khách khí với Kỷ Lan, dùng giọng điệu mạnh mẽ thể thương lượng :
"Nhũ danh của đứa nhỏ là Vãn Vãn, các cô nương đồng trang lứa Tống gia đều chữ Ngọc, định đặt tên là Tống Ngọc Tịch, chữ Tịch trong Triều Tịch [3], nàng năm nay mười một tuổi, dựa theo tuổi mà tính toán, thì nàng thứ bảy trong mấy chị em, cứ quyết định như . Vãn Vãn tên gọi Tống Ngọc Tịch, từ nay về chính là Thất tiểu thư của Trấn Quốc công phủ. Ngươi thông báo một chút về mấy chuyện , còn sẽ với lão phu nhân về chuyện nhập tịch, sẽ bàn giao Quế ma ma , ngươi cũng cần quan tâm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-38.html.]
[3] Triều Tịch: (潮汐) hiện tượng thủy triều lên xuống
Tống Ngọc Tịch...Kỷ Uyển Diễm Tống Dật, chút thích ứng với tên mới của chính . So với nàng Lâm thị nhanh chóng phản ứng, nàng cảm tạ Tống Dật và Kỷ Lan. Bây giờ Tống Dật Lâm thị thấy thế nào cũng thích, nghĩ đến như đồ sứ năm đó rốt cuộc cũng nắm tay, mặc dù chút khó khăn trắc trở, nhưng năm tháng đối với nàng đặc biệt chiếu cố, ngoại trừ sắc mặt chút , hình vẻ gầy, thì thể tìm thấy bất kỳ điểm nào khuôn mặt Lâm thị, thậm chí vết chân chim nơi khóe mắt của nàng, cũng thấy cực kỳ mê .
Kỷ Uyển Diễm vẫn còn thấy xoắn xuýt với tên mới của , nhưng mặc kệ nàng xoắn xuýt như thế nào, trong lòng vẫn hiểu rõ, nàng chỉ thể là Tống Ngọc Tịch, rốt cuộc còn là Tam cô nương Kỷ gia Kỷ Uyển Diễm nữa . Được , Tống Ngọc Tịch thì Tống Ngọc Tịch, dù cái tên Kỷ Uyển Diễm cũng mang cho nàng gì mỗi khi nhớ , sửa tên, cũng là điều thể.
Dưới sự nhắc nhở của Lâm thị, nàng quỳ xuống tiếp nhận: "Đa tạ phụ mẫu ban tên."
Nàng hiểu từ về , sống cái tên thì Tống Dật chính là phụ của nàng, Kỷ Lan chính là mẫu của nàng, nàng cũng thể gọi Lâm thị là "nương" mà sẽ là "di nương". Hai chữ "di nương" đối với nàng là một sự sỉ nhục, bởi vì ở kiếp , nàng từng thật sự "di nương" ba ...
Sau khi Tống Ngọc Tịch khấu đầu tạ ơn Tống Dật, Tống Dật liền lớn đỡ nàng lên. Sau đó liền nắm tay Lâm thị rời khỏi phòng khách, hướng bên hành lang gấp khúc bên , chính là dẫn các nàng đến nơi ở của lão phu nhân Quốc công phủ.
Quốc công lão phu nhân hình như là họ Tần. Đối với lão phu nhân, Tống Ngọc Tịch chút ấn tượng. Bởi kiếp khi nàng Lý Trạm hưu bỏ, nghèo rớt mùng tơi tham gia yến hội của một vị phu nhân, nhạo, vặn bà cũng ở đó nên nàng giải vây, đó còn an ủi nàng vài câu, cũng để mang cho nàng ít đồ đạc, còn với bên ngoài là bà cùng duyên phận, nhiều ít cũng nàng ngăn cản một chút khinh miệt cùng trào phúng. Cho nên, nàng vẫn luôn một mực nhớ kỹ chỗ của Tần thị, lúc còn nghĩ nếu mai lên, nhất định báo đáp Tần thị. nào ai , nhân sinh của nàng trôi qua càng ngày càng tệ, chứ đừng đến là báo đáp Tần thị, Về , cho đến khi nàng gả Bắc Tĩnh, cũng một gặp lão phu nhân, đến khi nàng trở kinh thành thì lão phu nhân mất .
Tống Dật dẫn Lâm thị cùng Tống Ngọc Tịch đến bên ngoài Trữ thọ viện. Lần thì thấy mạnh mẽ xông mà quy củ để ma ma giữ cửa thông truyền, còn ở cạnh cửa nhẹ giọng với Lâm thị cùng Tống Ngọc Tịch:
"Lão phu nhân thể so với phu nhân, lát nữa lúc gặp mặt ứng đối quy củ một chút."
Lâm thị gật đầu, cảm kích liếc Tống Dật, Tống Dật nắm tay nàng, an ủi vỗ vỗ. Tống Ngọc Tịch ở phía bọn, rõ ràng thấy từ khi cửa tới giờ, cho dù , Tống Dật cũng từng tránh hiềm nghi, trực tiếp nắm tay Lâm thị buông. Không ông đối với các di nương khác trong phủ cũng che chở như . Trong lúc chờ đợi ma ma thông truyền, Tống Ngọc Tịch khỏi miên man suy nghĩ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghe Tống Dật bảy tám di nương, nếu là nhà khác nạp di nương cửa, thì đều do chủ mẫu dẫn một đám gặp mặt. hiển nhiên là Tống Dật nhận cầu cứu của Lâm thị liền vội vàng đến, chỉ trong mấy cái chớp mắt, quyết định mang Lâm thị cùng nàng về Quốc công phủ, tốc độ nhanh đến mức Kỷ Lan cũng kịp an bài oai phủ đầu, Bởi thể thấy Tống Dật đối với Lâm thị một loại chấp nhất hiếm thấy, loại chấp nhất , gọi là tình yêu , hoặc thể là một loại ham chiếm giữ khá mạnh.
Ma ma thông truyền , lúc Tống Dật mới thả tay Lâm thị , cung kính . Vừa tiến viện tử của lão phu nhân liền ngửi mùi đàn hương nồng đậm, thể thấy lão phu nhân thường ngày tin Phật, khác với Kỷ Trữ thị chỉ tin Phật ở ngoài mặt, trong viện tử của Tần thị sắp xếp theo đạo thiền, mang phong cách cổ xưa đơn giản của Phật giáo, từng bông hoa cọng cỏ trong viện cũng chăm sóc cẩn thận, mặt đường cũng đổi từ đá xanh thành đá trứng ngỗng, để thể tránh một ít hoa cỏ bắt đầu hoa đón xuân về.
Nhóm ma ma dẫn đường đổi hai lượt đường , đến thứ ba, thì đến bên ngoài phòng chính hai vị ma ma vén mành, Tống Dật nhấc chân định bước lên thềm thì thấy vị ma ma bên tiến lên một bước, với Tống Dật:
"Quốc công xin dừng bước, lão phu nhân để ngài đợi trong sân, gặp riêng di nương cùng tiểu thư."
Tống Ngọc Tịch chút ngoài ý , ma ma rõ ràng trong câu thừa nhận phận của nàng cùng Lâm thị, hơn nữa cũng xưng hô như , qua đó thể thấy lão phu nhân cũng tán thành phận của các nàng. Điều thật là lạ kỳ, vốn nàng cho rằng nơi khó đột phá nhất, thì giờ đây tốn quá nhiều sức lực, thật sự khiến cho Tống Ngọc Tịch cảm thấy bất ngờ.
Tống Dật ngẩn , nhưng dám như giống như lúc nãy hung hăng càn quấy ở mặt Kỷ Lan, thu bước chân , ở bậc thang sang Lâm thị, một lát , mới dấu tay xin mời với các nàng, : "Nếu như lão phu nhân bảo các nàng , các nàng thôi, sẽ ở bên ngoài chờ. Mặc dù lão phu nhân thoạt nghiêm khắc, nhưng là thấu tình đạt lý, nên cần quá sợ hãi, cái gì thì cái đó là ."
Lâm thị bình tĩnh gật đầu, đó mới đầu Tống Ngọc Tịch, nhàn nhạt : "Đi thôi."
Tống Ngọc Tịch ngẩn , một lúc mới phản ứng, mới hiểu ý tứ trong lời của Lâm thị. Bây giờ Lâm thị chỉ là di nương, mà nàng là Thất tiểu tư, lúc hai cùng , nàng đúng là , di nương địa vị quá thấp, vượt qua tiểu thư, đây chính là quy củ.
Sắp xếp cảm xúc trong lòng, Tống Ngọc Tịch dẫn theo Lâm thị lên thềm đá, ma ma vén rèm quỳ gối hành lễ với các nàng, động tác nhanh nhẹn mời các nàng yết kiến lão phu nhân.