“Làm phiền tránh  một chút.” Nhan Ly nhanh chóng ăn xong, bưng khay cơm chuẩn  để  khu vực chuyên dụng, nhân tiện rửa sạch khay cơm của .
“Nhan Ly!” Nhan Trấn Giang hét lớn.
Nhan Ly  thèm  đầu , bước chân  hề dừng .
“Ly , dì là dì Liễu.”
Người phụ nữ xinh  ôm một đứa bé, chào hỏi cô.
Nhan Ly chú ý đây   là  phụ nữ năm đó.
Trước đây cô vẫn luôn cho rằng đứa con trai mới của Nhan Trấn Giang là do tiểu tam  sinh , xem  bây giờ cô  đoán sai.
Nhìn hai giây, Nhan Ly nhanh chóng thu hồi tầm mắt,  thẳng về phía .
Đàn ông trăng hoa, cho dù tiểu tam  cướp  cũng  giữ ,  đàn ông  thể  thủ đoạn cướp , sớm muộn gì cũng sẽ   khác dùng thủ đoạn tương tự cướp .
Là một  chồng,  chung thủy với vợ, đó là điều cơ bản nhất của một con  mà ông  cũng  .
Người đàn ông như , giống như quả táo thối rữa, đặc biệt dễ dàng thu hút những con ruồi  mật mang danh là "tiểu tam" và "tiểu tứ".
Nhan Ly  thèm để ý đến  phụ nữ , trực tiếp lướt qua.
Rửa sạch đĩa xong, cô  trái  , nghiêng   nhanh đến góc khuất camera,  đó mở cửa chống cháy ở góc hành lang, tăng tốc  đến cầu thang bộ.
Tốc độ của cô quá nhanh, gần như chỉ  thể  thấy tàn ảnh.
Khi Nhan Trấn Giang đuổi theo tàn ảnh đến nơi,   còn thấy bóng dáng con gái .
Khu an    cắt điện, vì  thang máy vẫn  thể sử dụng bình thường, cầu thang bộ yên tĩnh.
Nhan Ly nhanh chóng  lên tầng , chui   gian.
Năm phút , cô  xuất hiện ở sảnh lớn tầng một.
“Chị đại, chị    ?” Lạc Ninh lon ton chạy tới.
“Ăn cơm xong  ?” Nhan Ly rũ mắt.
“Vâng ạ.”
“Không lãng phí thức ăn chứ?” Nhan Ly  hỏi.
Cậu bé nghiêm túc trả lời: “Đương nhiên là  lãng phí, tuy rằng em   thích ăn, nhưng em  lãng phí lương thực là hành vi  , chúng   ăn sạch đĩa.”
Nhan Ly cong khóe miệng, trong mắt đều là ý : “Vừa ăn no  nên vận động mạnh, cẩn thận  viêm ruột thừa.”
“Vâng.” Lạc Ninh  hì hì tiến lên khoác tay Nhan Ly.
“Cậu để bao nhiêu?” Mục Tuyết Ca  gần,  nhẹ.
Nhan Ly hạ giọng  bên tai cô : “Sáu mươi cân gạo và hai bao tải táo, còn  hai mươi thùng nước khoáng.”
Chút đồ  đối với cô mà   đáng là gì, so với vật tư khổng lồ trong  gian, chẳng qua là muối bỏ bể.
Chắc là đủ cho những  ở đây cầm cự vài ngày.
Đợi hết   lén lút nhét thêm một ít, giống như đạo lý ăn ít nhiều bữa.
Sở dĩ  thể để  khác  thấy, là vì cho dù cô cho bao nhiêu, đều sẽ xuất hiện những lời bàn tán khác .
Sao cô  cho ít như ? Chỉ trích.
Cho những thứ   gì? Muốn  thánh mẫu ? Muốn    thì nên lấy hết , một chút  cho chó ăn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-62-gap-phai-dai-minh-tinh.html.]
Người phụ trách khu an  mỗi ngày sáng tối đều sẽ  tuần tra một , cho nên đồ đạc để ở đó cũng là để chờ  .
Trong khu an    nhiều trẻ em, Nhan Ly còn phát hiện  già yếu tàn tật chiếm phần lớn.
Trong đó còn  vài  quen mặt, là những  kiếp   gặp qua.
Kiếp  ở căn cứ, cô cũng từng   thời gian vui vẻ ngắn ngủi.
Những cô dì bà thím đó, quan tâm cô, coi cô như một hậu bối mà đối đãi.
Sẽ nhịn   đỏ mắt khi cô vất vả, cũng sẽ đau lòng rơi nước mắt khi thấy cô  thương.
Ăn dưa hấu, đều sẽ nhường phần giữa ngọt nhất cho cô và những nữ dị năng giả khác.
 cô  bảo vệ  những  đó, khi cô  tất cả thì  quá muộn.
Mọi … đều  Bùi Tư Dạ cho zombie ăn, để luyện  zombie mạnh hơn, thuận tiện cho   mở sọ lấy tinh hạch.
“Đi thôi, về nghỉ ngơi.” Hàn Tiếu Tiếu vẫy vẫy tay,   nhất, tâm trạng  vẻ  .
“Tiếu Tiếu  liên lạc với  nhà, may mắn là  nhà đều an ,  đến khu an  ở thủ đô.” Cậu bé bên cạnh giải thích.
“Không lớn  nhỏ! Em nên gọi  một tiếng chị!”
“Em ! Tiếu Tiếu chính là Tiếu Tiếu.”
“Tiếu Tiếu.”
“Nhóc con, em   đánh đúng !”
Hai  ở phía  đuổi  đùa giỡn.
Hành lang phía  đột nhiên truyền đến một trận ồn ào.
“Sao thế ?” Nhan Ly kiễng chân  xem, “Sao  đánh  ?”
“Dựa  cái gì mà lãng phí thức ăn?”
“   ăn thì vứt, liên quan gì đến !”
“Cậu mới ăn mấy miếng  đổ ?”
“Đừng cãi  nữa, hai  đều yên tĩnh một chút   ? Bây giờ vật tư khan hiếm như , Sở Tinh Hà  cho dù là đại minh tinh, cũng  thể  trò đặc quyền như .” Người phụ trách khu an  dùng hết sức kéo hai bên, “Còn , cho dù  hài lòng cũng  thể  đạp  tát chứ? Không lịch sự chút nào  ?”
Nhan Ly khoanh tay, dựa  cột bên cạnh, hứng thú : “Cũng khó cho  phụ trách, chú  sắp  giày vò thành ông nội .”
Người bên cạnh  qua  thấy, tiếp lời cô: “Ai   ,   ngày nào cũng lo lắng,    đây là trưởng khu chỗ , mạt thế ập đến,   c.h.ế.t thì chết, biến dị thì biến dị, cũng may    dẫn dắt   chống đỡ, chống đỡ một vùng trời .”
“Người  là ai?    thấy gì mà… đại minh tinh?”
Đối phương trả lời cô: “ ,   là đỉnh lưu gì đó, cô là  trẻ, chắc là hiểu rõ mấy cái  hơn .”
Nhan Ly cố gắng lục lọi trong đầu hồi lâu, cũng  nhớ  nhân vật .
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Cô  quan tâm đến giới giải trí, cái gọi là đỉnh lưu gì đó đại minh tinh, cô cũng  .
“Anh  ,   là đại minh tinh  hơn mười triệu fan hâm mộ  nền tảng xã hội, cộng thêm bạn gái thường dân còn là một dị năng giả, cho nên ở trong khu an  luôn  hưởng đãi ngộ đặc biệt.”
Trong lúc  chuyện, Mục Tuyết Ca  tìm kiếm    điện thoại, đưa đến  mặt Nhan Ly.
Sở Tinh Hà, idol debut, chuyển nghề sang lĩnh vực diễn xuất.
Có  đỉnh lưu   thì  , nhưng những bộ phim   đóng đều là trợn mắt, mặt liệt.
  thật, gương mặt đó quả thật  hơn  thường một chút.