Ông  đỡ cái eo già đau nhức, còn   vững,   thấy giọng  lạnh băng của Nhan Ly.
“Nếu ông cảm thấy  ,  còn  thể xách ông lên sân thượng.”
Cô gái trẻ  mặt đột nhiên nở một nụ  vô hại, từng chữ : “Sau đó ném xuống.”
“Mày dám!” Nhan Trấn Giang theo bản năng cao giọng.
Nhan Ly  tươi như hoa, “Hửm? Vậy   thử xem, xem  rốt cuộc  dám  ?”
Nhan Trấn Giang: “…”
Ông   dọa sợ .
Giờ khắc , Nhan Trấn Giang cuối cùng cũng hiểu, con gái ông  là một con quái vật, căn bản   nhân tính.
“Nhan Trấn Giang, ông  coi  là con gái,  cũng  coi ông là bố, hai chúng  cứ như  đây, nước sông  phạm nước giếng là  nhất.” Nhan Ly  ông  vài giây, thu  nụ ,  qua, vỗ vỗ vai  Nhan Trấn Giang, giọng điệu lạnh nhạt: “Ông sinh mà  nuôi, bỏ vợ bỏ con, trong hôn nhân thì ngoại tình, ân oán giữa ông và  , đó là chuyện của bậc cha chú các , những chuyện    quản.   từng kỳ vọng gì ở ông, cho nên ông cũng đừng  hy vọng gì ở ,  càng sẽ  lãng phí thời gian và sức lực  bảo vệ các .”
“Dù  tao vẫn là bố mày! Chẳng lẽ tao gặp zombie, mày cứ trơ mắt  tao c.h.ế.t ?” Nhan Trấn Giang tuyệt vọng  sụp đổ, định cố gắng một  nữa, kéo  lương tâm của con gái.
Động tác Nhan Ly xoay  chuẩn   dừng  một chút, cô cứ như   nghiêng , lạnh lùng  Nhan Trấn Giang.
Đôi mắt   thể tả  lộ  chút ý , giọng điệu tràn đầy trào phúng.
“Nực , ông  c.h.ế.t lẽ nào  chết?”
Mạt thế nguy hiểm trùng trùng, lo chuyện bao đồng là một hành động ngốc nghếch  nên.
Nhan Trấn Giang  nữa ngây , lảo đảo một chút, nếu  nhờ Từ Lan Lan bên cạnh tay chân luống cuống kịp thời đỡ lấy,  lẽ ông   ngã  xuống đất .
Đối diện với vẻ mặt hờ hững của Nhan Ly, cơn giận của Nhan Trấn Giang    thể bùng phát  nữa.
Thực , ông  đối với đứa con gái , một chút tình cảm cũng  .
Cho dù lúc còn bé, đứa nhỏ  cũng từng ở quê một thời gian ngắn, nhưng ông  căn bản  từng để tâm đến.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đứa bé gái mà năm xưa ông  liếc mắt  cũng thấy ghét bỏ, bây giờ  trưởng thành .
Còn nuôi một  tính khí ngang bướng.
Nhan Trấn Giang liên tiếp mấy   nghẹn lời, ngơ ngác  đoàn  Nhan Ly xoay  rời , cho đến khi   biến mất khỏi tầm mắt của ông .
Mà ông  vẫn   hồn.
"Cô gái  là ai? Là   dị năng mới đến ?"
Người  câu , chính là "Đại minh tinh" Sở Tinh Hà  gây  chuyện  lâu  đó.
Sở Tinh Hà nhướng mày, nở nụ  đầy thú vị: "Em  trông khá xinh , dáng  cũng ngon,     dị năng."
.
Ký túc xá của khu an    nhiều giường tầng, tuy rằng còn  nhiều chỗ trống, nhưng Nhan Ly và   đến khá muộn nên cũng  phân giường tầng.
Kiểu giường tập thể , kiếp  cô cũng từng ngủ qua.
Nhan Ly cũng   yêu cầu gì nhiều về mấy thứ .
Phòng đơn  hơn một chút là dành cho những nhóm  đặc biệt.
Về cơ bản đều là  già, yếu, bệnh, tật.
Trong khu an   một  bà  đang cho con bú, họ sống trong những căn phòng đơn  tính riêng tư  , dù  thì thỉnh thoảng cũng  cho con bú, sống trong kiểu giường tập thể  thực sự  tiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-64-nuc-cuoi-ong-khong-chet-le-nao-toi-chet.html.]
"Nhan Ly,  là chị   gian ngủ ? Giường tầng  thể chị sẽ ngủ  thoải mái." Hàn Tiếu Tiếu đề nghị.
Nhan Ly lắc đầu, "Nhóc Lạc Ninh còn ngủ ,    gì mà  ngủ  chứ?"
Cô    cầu kỳ như .
"Xin chào." Đột nhiên  một   mập mạp  tới.
Nhan Ly dừng động tác thu dọn giường, ngẩng đầu lên: "Ừm? Cậu là?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Đối phương   gì nữa, chỉ mỉm  bí hiểm với cô,  đó nhét  tay cô một tờ giấy.
Nhét giấy xong, đối phương lập tức   rời .
"Cái gì ?" Hàn Tiếu Tiếu vươn dài cổ.
Mục Tuyết Ca cũng nghiêng đầu  sang.
Nhan Ly cũng ngây ngẩn cả , cô  hề quen  đối phương.
Có khi nào là nhầm  ?
Cô mở tờ giấy   mặt  .
【Chị gái xinh ðẹp, tối nay  ðợi em ở phòng nhé.】
Ký tên là Sở Tinh Hà, bên cạnh còn ghi chú vị trí cụ thể của căn phòng.
Nhan Ly: "..."
Hàn Tiếu Tiếu "phụt" một tiếng bật .
Ngay cả Mục Tuyết Ca trong mắt cũng  ý .
Tần Hiểu Bạc vốn ít  cũng  ngạc nhiên, "Cậu quen với Đại minh tinh  ?"
"Cái gì cái gì?" Lạc Ninh  gần, "Cho em xem là cái gì với nào? Đợi ở phòng? Chị đại, chị quen   ? Sao    đợi chị ở phòng? Người  thật    hổ, rõ ràng lớn tuổi hơn chị mà còn gọi chị là chị gái."
Hàn Tiếu Tiếu che miệng  trộm, dùng khuỷu tay huých Nhan Ly.
"Cậu  chọn phi ."
"Hả?" Sắc mặt Nhan Ly càng khó coi hơn.
Hàn Tiếu Tiếu hắng giọng, "Cái  mà  cũng  hiểu , để  giải thích cho nhé."
"Có một    gọi là ngôi  hào nhoáng, bề ngoài là  trai thuần khiết trong mắt  hâm mộ, nhưng thực   lưng  chỉ điên cuồng cắt xén fan, mà còn dùng tiền của fan để nuôi chị dâu, nhưng điều   ảnh hưởng đến việc họ xây dựng hình tượng độc . Đồng thời, một    đạo đức cá nhân bại hoại thậm chí còn quá đáng hơn,  chỉ gọi gái hạng sang, mà còn chọn phi trong đám fan xinh ."
"Giới  hỗn loạn  ?" Nhan Ly  Hàn Tiếu Tiếu.
"Ôi,   dì  , giới giải trí chính là một thùng thuốc nhuộm lớn, bên trong còn hỗn loạn hơn, còn khiến   sốc hơn nữa cơ, nếu  thì  nghĩ tại  năm nào cũng  minh tinh sụp đổ hình tượng?"
"Vậy   đu idol ?" Mục Tuyết Ca hỏi.
"Có chứ." Hàn Tiếu Tiếu , "Trai xinh gái  ai mà  thích xem? Mặt  dáng chuẩn  cũng dưỡng mắt, còn  những CP  nữa, đu  vui, mặc kệ   là đường hoá học  , dù  thì cũng mang  giá trị tinh thần."
" mà,    nhiều bias, cho nên dù  một  sụp đổ cũng  , sụp một  vẫn còn cả đống."
Nhan Ly xé tờ giấy trong tay, ném  thùng rác.
Anh  mập mạp  nãy, chắc là trợ lý của Sở Tinh Hà.
Tuy rằng   "Đại minh tinh"  thích  ở điểm nào,  chung Nhan Ly  định  bất kỳ liên hệ nào với đối phương, thậm chí còn cảm thấy đối phương ít nhiều  vấn đề.