Sau khi  với Dương Thu Lan nhưng  ngó lơ, cô nảy  ý định tự   thêm kiếm tiền chữa bệnh.
  đó Dương Thu Lan phát hiện  túi tiền nhỏ của Nhan Ly, mà chuyện đời thật trùng hợp.
Hôm  là sinh nhật của Dương Thanh Y,   đều đến nhà  chúc mừng sinh nhật cho Dương Thanh Y.
Hôm  Dương Thu Lan khoe khoang  mặt các bậc trưởng bối rằng Nhan Ly  kiếm tiền.
Mà... em họ Dương Thanh Y phát hiện tiền mừng tuổi của   mất.
Số tiền  mất  vặn là  tiền trong túi nhựa của Nhan Ly.
Không nhiều  ít.
Ngày hôm đó, dù Nhan Ly  giải thích thế nào, Dương Thu Lan vẫn  ngừng mắng chửi và quất   cô bằng dây thắt lưng.
Hai chiếc thắt lưng đứt đoạn, đổi  một mảng da ở bắp chân Nhan Ly  đánh nát.
Đến tận bây giờ,  bắp chân Nhan Ly vẫn còn sẹo.
Sau đó, cô  ông nội đón , những ngày nghỉ hè còn  cô sống ở nhà ông nội  quê. Cùng cha sống những ngày tháng êm đềm.
Trước khi  cháu trai mới, ông bà nội đối xử với cô cũng tạm . Ít nhất  bao giờ để cô  đói.
  đó,  phụ nữ  mang thai, là con trai.
Gia đình ông nội vui mừng khôn xiết, gặp ai cũng tươi  hớn hở, thông báo với   rằng nhà họ Nhan    nối dõi.
Cũng từ đó, ông bà nội bắt đầu thờ ơ với Nhan Ly,  còn chủ động quan tâm đến cô, cũng  còn để ý xem  dày cô còn đau   nữa…
Vì , Nhan Ly từ  sớm  phát hiện  một hiện tượng thú vị.
Tình yêu  thế gian , thực  đều  hạn sử dụng.
Một khi hết hạn, tình yêu sẽ hết hạn.
Chỉ là hạn sử dụng dành cho Nhan Ly, quá ngắn, quá ngắn…
Khi học đại học,  một  bạn cùng phòng  tặng cô mấy tuýp kem trị sẹo. Nghe  là hàng nhập khẩu từ nước ngoài.
Dù  Nhan Ly cũng là một cô gái nhỏ, cũng ở độ tuổi yêu cái , thích chưng diện. Vết sẹo rõ ràng  chân khiến cô  tiện mặc váy.
Vì , lúc đó Nhan Ly   theo hướng dẫn sử dụng, mỗi ngày đều bôi kem trị sẹo một cách cẩn thận.
Mỗi ngày ba , ngày qua ngày,  bao giờ lơ là.
 cho đến khi dùng hết kem, vết sẹo  bắp chân cô vẫn  biến mất.
Vẫn chói mắt như .
Cũng chính lúc , Nhan Ly mới hiểu  một điều.
Trên đời    vết sẹo nào cũng  thể biến mất, dù thuốc  đắt đến  cũng vô dụng.
Vết thương  hình thành, dù    bù đắp thế nào,  chữa trị thế nào, vẫn luôn tồn tại, vẫn luôn  thể che giấu con đường và ký ức khi nó đến.
"Alo." Nhan Ly đưa điện thoại lên tai.
"Tiểu Ly , con với  con   ? Mẹ con gọi điện đến tận chỗ bố  đây ." Giọng Nhan Trấn Giang đầy vẻ  vui.
Ông : "Con đừng giận dỗi với , cũng đừng bỏ nhà , bố   phòng trống,  ở  ."
Nói một tràng dài, thật  vẫn là lo cô sẽ chạy đến tìm ông.
Nhan Ly  tự giễu, bố cô ghét bỏ cô, thứ của nợ . Cũng sợ vì sự tồn tại của cô mà  phụ nữ  sẽ tức giận.
"Tiểu Ly, con cũng  còn nhỏ nữa, đừng suốt ngày cãi  với ..."
Nhan Trấn Giang còn   hết,   Nhan Ly cắt ngang.
"Bố yên tâm, con sẽ  đến tìm bố ." Nhan Ly  nhẹ, "Con   loại    điều,  rõ bố  thích đứa con gái  là con, mà còn mặt dày mày dạn xông tới, con   ."
Đầu dây bên  đột nhiên im lặng, Nhan Trấn Giang lúng túng, nhất thời     gì.
Hai cha con đều  ai lên tiếng ,  khí nhất thời rơi  tĩnh lặng như nước chết, thời gian dường như ngưng đọng  lúc ,  trôi  nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-9-mat-the-sap-den-roi.html.]
"À... bố   ý đó, bố..." Nhan Trấn Giang gượng gạo giải thích, nhưng phát hiện điện thoại   cúp.
Nhan Ly tùy ý ném điện thoại , tiếp tục cuộn tròn trong góc.
Cô  , cô  bình tĩnh.
Là   sống hai đời, tố chất tâm lý   thể yếu đuối như ?
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Trước đây cô sẽ buồn vì    bỏ rơi, bây giờ cô chỉ cảm thấy   cả.
Cô nhớ,  khi mạt thế đến  lâu, Nhan Trấn Giang và Dương Thu Lan đều sẽ trở thành một phần của đội quân zombie.
Kiếp  cô  kịp cứu họ.
Kiếp , cô cũng sẽ  lo chuyện bao đồng.
Mỗi  đều   mệnh riêng, c.h.ế.t thì thôi.
Sống  đời  suy nghĩ thoáng một chút,   việc của  thì đừng quan tâm, việc của  khác thì đừng quá để ý.
Như   thể giảm bớt bệnh tăng sản tuyến vú, hơn nữa còn kéo dài tuổi thọ.
Xiềng xích của cô trong cuộc đời , cũng nên đến lúc thoát khỏi.
.
Nhan Ly vẫn luôn theo dõi sự  đổi của môi trường bên ngoài, đợi đến khi màn đêm buông xuống, dị sắc  bầu trời cuối cùng cũng biến mất, mưa nhỏ cũng ngừng,  thứ đều trở  bình thường.
Cô đặt cho  mấy cái đồng hồ báo thức,  đó  xuống ngủ say.
Không  ngủ bao lâu, Nhan Ly  đồng hồ báo thức đánh thức.
Cô   ngoài cửa sổ, bầu trời đầy .
Nhan Ly lập tức khoác áo len, chạy  ngoài.
Phía xa xa  ánh sáng nhấp nháy, còn  thứ gì đó xẹt qua, như ánh sáng.
Mưa  băng?!
Trong đầu Nhan Ly lóe lên, đột nhiên nhớ đến kiếp  khi các thành viên trong nhóm tụ tập tán gẫu   .
Họ đều là dị năng giả,  khi mạt thế đến cũng là những thành viên ban đêm  ngủ, lang thang bên ngoài.
Nhan Ly   bầu trời đen kịt, ngẩng đầu  lên.
Gió đêm thổi   mát rượi dễ chịu,  khí trong lành.
Đột nhiên, từng mảng từng mảng ánh sáng xuất hiện trong tầm mắt Nhan Ly.
Sáng chói, rực rỡ.
Là mưa  băng!
Cùng với sự xuất hiện đột ngột của mưa  băng, dường như  thứ gì đó vô hình từ từ rơi xuống từ  trung.
Bởi vì Nhan Ly  thể cảm nhận  làn da trần trụi của  chạm  một cảm giác ấm áp.
Cảm giác đó  nhạt, nếu  cảm nhận kỹ,    thể phát hiện .
Là điều kiện để kích hoạt dị năng ?
Nhan Ly rũ mắt xuống, thử cảm nhận một chút.
 điều khiến cô thất vọng là   chuyện gì xảy .
Tuy nhiên, Nhan Ly cũng  vội vàng. Bởi vì cô  việc kích hoạt dị năng  nhanh như .
Giống như kiếp , rõ ràng cô   thương từ  sớm, m.á.u  nhỏ  vòng gỗ, nhưng dị năng cũng  mất một thời gian mới xuất hiện.
Loại chuyện , dù  thỏa mãn điều kiện, thời gian xuất hiện thực sự dường như là tùy duyên.
Nhan Ly trở về phòng, khóa trái cửa, đóng kín tất cả cửa sổ. Sau đó bật máy điều hòa ở chế độ sưởi ấm,  chìm  giấc ngủ.
Mạt thế, sắp đến .