TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 92: LẤY NAM CHÍNH THÀNH BIA ĐỠ ĐẠN

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-28 16:36:27
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A Ly, chỉ có một cái giường."

Lúc này, Bùi Tư Dạ còn giả vờ làm nam sinh ngây thơ, trông có vẻ thẹn thùng.

Nhan Ly nhướng mày: "Thì sao? Có vấn đề gì sao?"

Hửm?

Bùi Tư Dạ ngược lại bị cô làm cho bối rối, "Chỉ có một phòng, một giường."

Nhan Ly gật đầu, vẫn rất bình tĩnh, nói: "Tôi ngủ giường, anh ngủ phòng khách."

"Tôi..."

"Hoặc là anh đi phòng khác tìm xem, xem có giường trống không." Nhan Ly lại nói.

Bùi Tư Dạ im bặt.

【Không sao đâu ký chủ, đợi lát nữa nữ chính ngủ say, anh len lén vào, chui vào chãn.】

Đây cũng là một cách hay.

Như vậy, đợi trời sáng, hai người đều nằm trên cùng một giường, có một ngàn cái miệng cũng không nói rõ được.

Bùi Tư Dạ tính toán trong lòng, đợi trong phòng khách rất lâu, trong lòng ước lượng thời gian đã đến, rón rén mở cửa phòng.

Đến gần, động tác chuẩn bị leo lên giường cứng đờ, đầu óc Bùi Tư Dạ trống rỗng.

Nhan Ly, con người điên này, lại kéo cả Ma Tóc Dài lên giường, một người một ma, ôm nhau ngủ.

Hắn chung quy vẫn không có khẩu vị nặng như vậy, khí huyết dồn lên não, hắn tức giận đến run rẩy.

Quay người bỏ đi.

Ngay khi hắn quay người rời đi, Nhan Ly đang nằm trên giường đột nhiên mở mắt.

Đôi mắt xinh đẹp trong veo sáng ngời, không có chút buồn ngủ nào.

Cô giơ ngón tay cái về phía chị gái Ma Tóc Dài bên cạnh, tỏ ý khen ngợi.

Ma Tóc Dài: Vui quá... được khen rồi.

Một đêm ngon giấc.

Ngày thứ hai trong thế giới ảo ảnh.

Chị gái Ma Tóc Dài biến mất.

Nhan Ly chạy đến miệng giếng nhìn xuống, bên trong tối đen, không nhìn thấy gì cả.

Nhan Ly: "Chào buổi sáng."

Làng quê ban ngày so với ban đêm có thêm vài phần tiêu điều, bớt đi vài phần lạnh lẽo.

"Hôm nay thời tiết tốt đấy." Cô chân thành cảm thán.

Bùi Tư Dạ mắt thâm quầng chỉ "ừ" một tiếng, không có tinh thần.

Hắn là bị tức giận.

Cả đêm không ngủ.

Thế giới ảo ảnh tuy không phải là thật, nhưng người bên trong cũng cần phải nghỉ ngơi đúng giờ như bình thường.

Khác với Nhan Ly hoạt bát, Bùi Tư Dạ bây giờ không khác gì người chết.

Hai mắt vô hồn, sắc mặt trắng bệch, oán khí trên người lớn đến mức có thể đè c.h.ế.t ma.

【Ký chủ đừng nản lòng...】

"Câm miệng!" Bùi Tư Dạ không muốn nghe hệ thống vô dụng này lải nhải nữa.

Phản ứng của hắn bị Nhan Ly nhìn thấy, cô nén cười quay trở lại, bắt đầu lục lọi trong phòng.

Lật tung mọi thứ, cô tìm thấy một cái đèn pin.

Cây búa sắt lấy được trên tàu trước đó vì dính m.á.u và chất nhầy của zombie, cô thấy bẩn nên ném đi rồi.

Nhan Ly cân nhắc đèn pin, gần như mới, vẫn dùng được.

Cất đi.

Tiếp tục tìm...

Một cái túi đeo chéo, lấy.

Một lọ muối ăn, cũng lấy.

Nghe nói muối có thể trừ tà, không biết thật giả, cứ chuẩn bị trước chắc chắn không sai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-92-lay-nam-chinh-thanh-bia-do-dan.html.]

"Em đang tìm gì vậy?" Bùi Tư Dạ đợi trong phòng đã lâu càng thêm mất kiên nhẫn, "Tranh thủ trời còn sáng, chúng ta có thể nhanh chóng rời khỏi đây."

Không ngờ nghe thấy hắn nói vậy, Nhan Ly ngẩng đầu, "Tôi không có ý định rời khỏi đây, anh muốn đi thì đi đi."

Bùi Tư Dạ nổi gân xanh, "Không phải chứ... em, Nhan Ly, rốt cuộc em có thôi đi không?!"

"Bốp!"

Chiếc ghế từ trên trời rơi xuống, nếu không phải Bùi Tư Dạ tránh nhanh, bây giờ đã bị chiếc ghế đó đập cho sưng vù.

Hắn không ngờ tính tình Nhan Ly lại tệ như vậy, nói động thủ là động thủ.

"Tôi cản anh đi sao?" Nhan Ly cười lạnh, ngẩng cao cằm, nhìn hắn nói: "Anh không có chân sao? Anh muốn rời khỏi đây lúc nào cũng được."

【Không không không, sao cô ta lại động thủ?】

Hệ thống chấn động.

Dữ liệu chắc chắn có vấn đề, đây đâu phải là nữ chính bạch liên hoa?

Nhan Ly rõ ràng là đang cố tình sỉ nhục ký chủ của nó.

Công lược là trên hết.

Công lược là trên hết.

Bùi Tư Dạ hít sâu một hơi, trên mặt nở lại nụ cười, đi về phía Nhan Ly.

"Xin lỗi, vừa nãy anh không nên lớn tiếng với em, em đừng giận có được không?"

Đồ khốn kiếp, sớm muộn gì hắn cũng sẽ khiến cô sống không bằng chết!

Nếu không hắn không mang họ Bùi.

Bùi Tư Dạ chưa bao giờ cảm thấy mình có thể tốt tính như vậy, hắn giống như một bình gas sắp nổ, ở bên bờ vực sụp đổ, tiếp tục giả vờ bình tĩnh dỗ dành Nhan Ly.

Vậy mà người phụ nữ này còn không biết đủ.

Nhan Ly không thèm để ý đến hắn, tiếp tục lục lọi, cho đến khi nhét đầy túi đeo chéo, lại đi sang phòng bên cạnh.

Làng quê cổ xưa, cửa gỗ mục nát, cô giơ chân đạp mạnh, trực tiếp mở cửa ra.

Nhan Ly nhanh tay lùi lại, nắm lấy cánh tay Bùi Tư Dạ đẩy hắn về phía trước.

Một lớp bụi rơi xuống, khiến người ta ho sặc sụa.

Bùi Tư Dạ lập tức đầu bù tóc rối, trên đầu còn đội một con nhện lớn đã c.h.ế.t từ lâu.

Nhan Ly rất hài lòng, "Cảm ơn."

Bùi Tư Dạ từ trong kẽ răng nặn ra ba chữ: "Không có gì."

Còn mang theo nụ cười gượng gạo.

Nhẫn.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Hắn nhẫn.

Hắn có thể.

“A Ly, sau này em phải cẩn thận một chút, đừng có lỗ mãng như vậy, lần này may mà có anh ở bên cạnh, có thể đỡ giúp em.”

Hắn nhìn cô đầy thâm tình, ánh mắt lưu luyến, như thể cô là trung tâm của thế giới, là tình yêu đích thực của đời hắn.

Nhan Ly cố nén cơn buồn nôn, cười hì hì nói: “Thật sao? Vậy thì cảm ơn nhiều nhé.”

Câu nói này vừa thốt ra, không chỉ Bùi Tư Dạ, mà ngay cả hệ thống cũng nhìn thấy hy vọng.

【Tung hoa tung hoa! Chúc mừng ký chủ đã tiến thêm một bước dài đến thắng lợi.】

Xem ra việc công lược cô, chỉ còn là vấn đề thời gian.

Bùi Tư Dạ đi theo sau lưng cô, lải nhải những lời quan tâm.

Nhan Ly tay vẫn không ngừng lựa chọn, chọn tới chọn lui cuối cùng chọn được một cái xẻng sắt.

Chỉ có cái này là không bị rỉ sét, cô giơ lên quơ mấy vòng, cảm thấy rất dễ sử dụng.

Ngẩng đầu lên, phát hiện Bùi Tư Dạ không biết từ lúc nào đã trốn ra xa.

Bộ dạng như sợ bị cô đập trúng.

Nhan Ly khẽ hừ, đúng là đồ nhát gan.

“Tiếp tục ở lại đây cũng chẳng có tác dụng gì, A Ly, việc cấp bách của chúng ta bây giờ là mau chóng rời khỏi đây.” Bùi Tư Dạ kiên nhẫn khuyên nhủ.

NPC duy nhất trong thôn cổ này chính là Ma Tóc Dài trong giếng nước, rõ ràng là Nhan Ly chẳng sợ thứ này chút nào.

Nói một cách dễ hiểu, phó bản ở đây đã vượt qua thành công, mà Nhan Ly lại không cho hắn chút cơ hội nào để làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Cho nên, Bùi Tư Dạ nóng lòng muốn đi đến địa điểm tiếp theo.

Loading...