Trọng Sinh Trở Về Trước Ngày Nữ Chính Gian Xảo Gả Vào Nhà - Chương 182

Cập nhật lúc: 2024-12-02 06:33:54
Lượt xem: 499

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Thủ Thành tiếp tục : “Sau đó chúng đưa đứa nhỏ đó rời , chỉ là ném đứa bé xuống sông theo yêu cầu của bọn họ. Dù đám đó cũng hung hăng như , nhỡ qua cầu rút ván thì ? Cho nên cha nảy một ý, cha và các con là đó là đứa nhỏ bọn sinh lúc ngoài. Đó chính cả Vương Thanh Hòa mà bọn con thường gọi. Lúc đầu cha nghĩ chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng , chờ nó trưởng thành, lỡ tìm tới thì cứ là do chúng ép, chúng trả con cho bọn họ, bọn họ cũng thể đổ cho chúng , hoặc nếu hai kẻ xúi giục bắt cóc khiến chúng vĩnh viễn câm miệng thì cha sẽ cá c.h.ế.t lưới rách, cha liên quan gì tới bọn chúng nữa. Dù chúng đắc tội khác thì cũng sống yên . Cha chuyện với hai đứa cũng là vì vợ thằng năm cứ hỏi mãi, cha sợ xảy chuyện. Còn việc các con hỏi là nhà hiện tại đang ở thì hẳn là ở tỉnh thành, lúc tỉnh thành tới đây tìm con, hơn nữa gia đình đó sống cũng tồi, cụ thể thế nào thì cha cũng . Ngoài chuyện thì cha gì cả, nếu con thì tự tra . , cha vẫn còn nhớ rõ mặt mày của hai .”

Vương Thủ Thành xong thì lấy bức vẽ mà ông cất giấu từ lâu , ngay cả vợ ông cũng . Năm đó ông trái lời hai nên cố ý nhờ vẽ , hiện tại màu giấy cũng đổi.

Tâm trạng Chu Kiều Kiều lập tức trầm xuống, còn tưởng ông gia đình là nhà nào, chuẩn ngày trao đổi đứa con cho bọn họ, kết quả là bắt cóc ? Vậy nếu moi tiền thì chẳng chỉ thể tìm hai kẻ ? Thôi, gì cũng là một cách.

“Cha, để con tra thử xem rốt cuộc là nhà nào.” Chu Kiều Kiều ý tưởng, khả năng mạo danh thật sự quá cao, dù con trai ruột cũng sẽ những điểm tương đồng, con trai của cha chồng thể trông giống con trai nhà khác ?

Tốt nhất là thể kéo cha chồng bắt cóc con nhà xuống nước. Nếu đám đứa bé năm đó còn sống, nhất định sẽ khiến nó biến mất vĩnh viễn đúng ?

Chu Kiều Kiều chút kích động, đến lúc đó c.h.ế.t vô đối chứng, ai cũng phận của cả nhà bọn họ thật giả thế nào, đó đẩy cha chồng chịu tội, nếu như thì hẳn vợ chồng cô sẽ thu một chỗ nhỉ.

Không chỉ cần cô và chồng thể sống thanh bạch là ?

Chu Kiều Kiều cảm thấy chuyện khả thi, chỉ là thể với cha chồng.

nhận lấy bức vẽ : “Cha, chuyện năm đó cũng là cha sai, cha cũng chỉ là bảo vệ mạng sống của bản , đều là hai kẻ sai, khi con và Thanh Kỳ tìm bọn họ thì sẽ đòi bọn họ một tiền. Bọn họ đáng như !”

Vương Thủ Thành hài lòng với ý tưởng của cô : “Được, chỉ là bọn con đừng chuyện với khác, đây cũng là chuyện quang minh chính đại gì.”

“Cha cứ yên tâm .” Chu Kiều Kiều chỉ cảm thấy bản nghĩ một cách , tuy bây giờ kế hoạch còn thiện đầy đủ nhưng cô thể chậm rãi khiến bản và Thanh Kỳ ngoài chuyện ! mà tiền đề là tìm hai kẻ , cũng Hồ thể giúp cô .

Sáng sớm hôm , ở khu phố Ngô Đồng huyện, Bạch Tú Tú cùng Vương Thanh Hòa mới thức dậy bao lâu, đang dự định cùng cửa thì khách tìm tới.

Người vốn đang ở tỉnh thành xa xôi lúc gõ cửa nhà bọn họ.

“Thanh Kỳ, Tiểu Bạch, cô ở nhà ? Mau mở cửa cho Dư, đây việc tìm hai .”

Vương Thanh Hòa buông đứa con gái trong n.g.ự.c xuống bước mở cửa.

Bạch Tú Tú cũng thuận tay rót nước cho Dư Thành, Dư Thành chính là trung gian nhất để cô và Vương Thanh Hòa tìm hiểu tình huống tỉnh thành, cũng là một con đường để cô xử lý mớ dược liệu của , đối đãi với cho .

Ngoài cửa, Dư Thành thấy Vương Thanh Hòa thì vội vã thúc giục : “Mau mở cửa cho , xe lửa cả đêm để tới đây đó, thật là mệt c.h.ế.t .”

Vương Thanh Hòa chút hoang mang mở cửa, đón nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-truoc-ngay-nu-chinh-gian-xao-ga-vao-nha/chuong-182.html.]

“Không Dư mới về mấy ngày thôi ?” Vương Thanh Hòa tùy ý mở lời, thực tế cũng cảm thấy ngoài ý với trường hợp , ai thể từ chối lợi ích bày mắt chứ, đặc biệt là tình huống trong tay đang nhiều dược liệu, chỉ là tới nhanh như , lẽ là kiếm lời ít.

Dư Thành vốn thích quanh co vòng vèo, Vương Thanh Hòa hỏi thì cũng giấu giếm: “Số dược liệu bán hết , Thanh Kỳ, tới đây để đưa tiền cho .”

Anh xung quanh một lượt tiếp: “Còn một việc nhỏ nữa, chúng trong .”

“Được.”

Hai nhà, Dư Thành thấy Bạch Tú Tú thì cũng nhiệt tình chào hỏi: “Em dâu, chúng gặp mặt .”

“Anh Dư, mời .” Bạch Tú Tú mời xuống.

Dư Thành thấy hai họ ăn mặc chỉnh tề thì chút ngoài ý : “Hai các đang ngoài ? Vậy là hai đứa nhỏ cũng cùng ?”

“Hiện tại Tú Tú nhà đang công tác ở tổ dân phố của khu phố , thì vẫn đang công việc mà khi Tiểu Trương móc nối giúp, thấy cũng khá , nếu tới thì bây giờ chúng .” Vương Thanh Hòa cũng tình huống thực tế.

“Vậy là kéo chân hai , yên tâm, chỉ vài câu quan trọng tìm Tiểu Trương ngay.” Dư Thành xong thì mau chóng liệt kê một chuyện.

Anh lấy hai trăm năm mươi đồng : “Đây là tiền mà khi chúng thương lượng với , đây là phân nửa lợi nhuận chênh lệch giá, đây . Số tiền là của hai , chúng nên suy xét việc tìm thêm dược liệu ? Anh nhớ rõ khi vẫn còn một ít, mấy thứ dược liệu đó...”

Dư Thành chắc chắn, lỡ vợ chồng Vương Thanh Hòa bán bây giờ thì ?

“Không thành vấn đề, lòng với chúng thì chúng cũng gạt Dư, nhưng lúc tiện, tối nay Dư tới đây , nhớ mang cân theo.” Vương Thanh Hòa lập tức đồng ý.

Nếu bán hết hoàng kỳ thì thể bán thêm một dược liệu khác, bây giờ cũng hạt giống dược thảo, nếu cứ bán mãi một loại dược liệu, lượng quá lớn sẽ dễ khiến hoài nghi.

Hơn nữa tầm mười ngày nửa tháng thể theo chú Trương học châm cứu. Chú Trương đợi khi học xong kiến thức châm cứu thì mới dạy cách phối trí dược liệu, khi học xong hết thì chú Trương sẽ giới thiệu với bạn cũ của ông , như thì mới thể phát triển xa hơn.

Chỉ khi nào trở nên lớn mạnh thì mới thể thần quỷ xử lý hết mớ dược liệu trong gian của Tú Tú.

Dư Thành thấy Vương Thanh Hòa sảng khoái như thì cũng vui: “Được lắm! Anh đúng là lầm . Chỉ là...”

Dư Thành chút do dự.

“Anh Dư gì cứ thẳng là .” Trong lòng Vương Thanh Hòa cũng đoán một ít tâm tư của , phỏng chừng là cũng lo sợ như , sợ dược liệu quá mức đơn điệu.

“Thanh Kỳ, và em dâu chỉ một loại dược liệu thôi ? Có thể tìm thêm những loại khác ? Lần thì thôi, nếu đó vẫn chỉ bán mỗi loại thì sẽ nghi ngờ chứ?” Dư Thành mạo hiểm quá nhiều.

Loading...