Trọng Sinh Trở Về Trước Ngày Nữ Chính Gian Xảo Gả Vào Nhà - Chương 483
Cập nhật lúc: 2024-12-08 10:58:19
Lượt xem: 539
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Yên tâm , sẽ bảo hai chuyện gì quá nguy hiểm, chắc chắn cũng sẽ bao giờ hối hận với quyết định hiện tại.” Vương Thanh Hòa bảo đảm với .
Trong lòng Đại Trương càng yên tâm hơn, cũng đào tự tin, nhưng mà vẫn cứ cảm thấy Vương Thanh Hòa chắc chắn sẽ trở thành cực kỳ ghê gớm.
“ , ngày mai sẽ dẫn tìm của nhà máy đồ nội thất, sẽ đến cửa nhà chờ .” Vương Thanh Hòa xong, đạp xe đạp chuẩn rời .”
“Vương Thanh Hòa...” Hạ Thiên đột nhiên từ một góc xông , tiều tụy, ánh mắt cũng điên cuồng.
Anh mới đến gần, còn kịp cái gì thì Đại Trương ngăn cản : “Anh là ai? Kêu Vương cái gì?”
“Buông tao ! Mày buông tao ! Vương Thanh Hòa, đều là tại mày! Đều là mày hại tao nông nỗi , mày đắc ý lắm đúng ? Mày hại cha tao tù, mày còn hại tao thể về tỉnh thành. Mày... Tại mày c.h.ế.t !”
Hạ Thiên hét ầm lên.
Vương Thanh Hòa đầu thoáng qua : “Loại thuê ăn trộm con của khác, còn thuê g.i.ế.c như cha còn c.h.ế.t . Loại đầy mưu mô toan tính, đến cả bác cả và bác gái chăm sóc bao nhiêu năm qua mà còn hại như cũng còn sống yên lành. Tại c.h.ế.t chứ? Hạ Thiên, cho rằng mất cái gì hả?”
Trong ánh mắt Vương Thanh Hòa hề khinh thường, chỉ lạnh nhạt: “Không, chỉ là về vị trí mà nên ở mà thôi. Không nên trả cuộc sống sung sướng mà trộm ?”
Vương Thanh Hòa xong, lập tức đạp xe đạp rời .
Hạ Thiên điên cuồng đuổi theo, Đại Trương và Tiểu Trương cản kịp lúc: “Thằng ranh , mày mà còn dám chọc Vương, tao sẽ kéo mày xuống địa ngục.”
Tiểu Trương phiền mấy nhà họ Hạ chết, cả gia đình ngoại trừ thằng em trai tên Hạ Minh của Vương thì chẳng còn ai lành cả!
Hạ Thiên dám la lối chửi bới Vương Thanh Hòa, nhưng mà gặp mấy quen , thật sự dám như thế.
Anh mặt xám mày tro đuổi , khác với dáng vẻ tự tin đắc ý ngày xưa.
Hạ Thiên to.
Anh hiểu nỗi, tại cuộc sống an của biến thành như thế chứ?
Anh vốn dĩ công việc định, tương lai xán lạn, bạn gái là con gái cửa xưởng trưởng.
Còn cả nhà bác cả dốc hết lực cung phụng cho , trong thời gian ngắn như thế, mất sạch sẽ ?
Đều là của cha, nếu cha mang đến những chỗ cho thì sẽ rằng khi mất những thứ đau khổ đến cỡ nào!
Lúc Vương Thanh Hòa đạp xe về đến nhà thì bên ngoài lúc tuyết rơi.
Trong phòng, Bạch Tú Tú đang sách tâm lý học, cô càng hiểu về lòng hơn, như thì khi cũng sẽ tiện hơn.
Vương Thanh Hòa yêu cô đến cỡ nào thì cô vẫn sẽ phát triển bản .
Nếu thì quá uổng công cô sống một đời .
“Con rể về , Tú Tú, chúng ăn cơm thôi.” Bà Ngụy nấu cơm xong , chỉ chờ Vương Thanh Hòa về nhà thôi.
Vương Thanh Hòa bưng đồ ăn lên bàn giúp bà, dẫn theo hai đứa nhỏ rửa tay, lúc mới xuống cùng ăn cơm.
Nhìn vợ đang ở bên cạnh , cô cần thiết cái gì, chỉ cần thoáng qua cô, cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ và thỏa mãn.
“Anh em mãi cái gì? Em đồ ăn , mau ăn cơm .” Bạch Tú Tú với ánh mắt nóng rực như thế chút khó hiểu, tại đến bây giờ còn chữa tật thích chằm chằm cô chứ?
Vương Thanh Hòa ngoan ngoãn ăn cơm.
Ăn cơm xong, cứ đến nhà thầy như hôm.
Dư Thành cũng đến , chờ đầu hẻm nhà họ Chu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-tro-ve-truoc-ngay-nu-chinh-gian-xao-ga-vao-nha/chuong-483.html.]
“Sao ? Người bạn của đồng ý ?” Dư Thành hỏi .
“Đồng ý , ngày mai đến địa chỉ tìm , mới đến tỉnh thành nên cái gì cũng hiểu. mà và Tiểu Trương đều sẽ việc chung với chúng , bọn họ là đáng tin. Một bận rộn xử lý chuyện dược liệu thì sớm muộn gì cũng sẽ lộ tẩy thôi.”
Vương Thanh Hòa giải thích tầm quan trọng của hai .
Dư Thành thế cũng thở phào nhẹ nhõm, Vương Thanh Hòa như thế, mới cảm thấy Vương Thanh Hòa chỉ là đang vẽ tương lai mơ mộng cho .
Dư Thành cất địa chỉ : “Được , nhất định sẽ xử lý thỏa.”
Hai vẫn cứ một một nhà như hôm.
Chu Giải Thư thấy học trò đến, đẩy ly nóng của về phía : “Con uống miếng cho ấm , bên ngoài đổ tuyết to.”
“Cảm ơn thầy.” Vương Thanh Hòa cũng lời bắt đầu uống .
Chu Giải Thư quan sát học trò, phát hiện càng kiệm lời hơn , giống như cái kiểu yên lặng vì giải quyết nhiều chuyện.
Xem những việc nhỏ mà ông giúp học trò, vẫn tạo một chút hiệu quả chính diện đối với học trò.
Như là ... Chỉ cần học trò phát triển theo chiều hướng , tất cả thứ đều .
“Thầy liên hệ với trường cấp hai, thương lượng với bọn họ xong , bọn họ đồng ý tổ chức một cuộc thi riêng cho con. Nếu con thể thi đậu thì bọn họ sẽ đề cử một trường cấp ba cho con. Đến lúc đó, còn trực tiếp chuyển lớp nghiệp học tập. Không bao lâu , mấy chuyện sẽ còn là điểm yếu của con nữa. Còn chuyện con học đông y thì thầy cũng sẽ chuẩn sẵn sàng cho con.”
Mấy ngày nay Chu Giải Thư vẫn luôn bận rộn chuyện , ở trong mắt ông , đây mới là chuyện quan trọng.
Vương Thanh Hòa cũng kinh ngạc, vốn dĩ còn cho rằng còn tự nghĩ cách, ngờ thầy đều nghĩ cho hết . Thậm chí ông còn sẵn lòng giúp đến mức đó, lớn thế , còn tình huống hiện tại, chắc là thầy mất nhiều công sức đúng ?
“Đừng ngơ đó, cái dáng vẻ thông minh lanh lợi bình thường của con ? Được , chúng tiếp tục chương trình học thôi.” Chu Giải Thư trêu ghẹo học trò một câu, đó bắt đầu dạy học.
Dư Thành ở bên cạnh ê rằng, ông cụ cứ chiều tiếp , đây rõ ràng là đang cưng chiều học trò quá đà mà!
Thật Vương Thanh Hòa thế nào mà thể ông cụ xem như con ruột thế .
Hôm nay Vương Thanh Hòa học tập xong thì Dư Thành về nhà từ .
Tuyết ở bên ngoài ngừng, chào hỏi với thầy lập tức về nhà.
Vừa về đến nhà, phát hiện trong nhà thêm hai .
Tề Thế Trung và cả nhà họ Tề cùng đến, còn xách theo mấy cái rương.
Vương Thanh Hòa nghĩ đến những lời Hạ Minh mới với ngày hôm nay, cũng ý đồ của bọn họ.
Anh suy nghĩ một chút, đến bên cạnh vợ xuống.
Anh vô cùng thản nhiên chào hỏi bọn họ: “Sao hai đến đây?”
“Thanh Hòa, ngày hôm qua ông ngoại rời khỏi nhà cháu thì lập tức tìm cháu ngay. Ông cũng chuyện rõ ràng với cháu . Hôm nay ông đến đây chính là giao hết những thứ vốn dĩ ông định chia cho của cháu và mấy đứa con khác cho cháu. Không lấy danh nghĩa của con. Nó tình con với cháu, nhưng mà ông ngoại nhận cháu là cháu ngoại của ông. Ông thể khống chế tình cảm của nó, nhưng ông thể khống chế tài sản của ông. Mấy thứ , nếu cháu cần thì cứ quyên tặng ngoài. mà ông ngoại cháu một đứa bản bình thường mãi. Cháu thể chờ đến cháu cần mấy thứ nữa quyên tặng nó . Trước lúc đó, cứ để chúng nó ở trong tay cháu, phát huy một chút tác dụng .”
Tề Thế Trung vô cùng chân thành , chờ mong thể nhận lấy.
Lần Vương Thanh Hòa cũng từ chối, nhỏ giọng cảm ơn: “Cảm ơn ngài.”
“Bé ngoan, ông ngoại quấy rầy cháu nữa, ông bảo của cháu để mấy thứ đó trong góc , ông và về đây.” Tề Thế Trung cháu ngoại nhiệt tình, cho nên yêu cầu dần dần mới thể chạm đến trái tim của .
Cậu cả Tề thấy cha như thế , trong lòng vô cùng kinh ngạc cảm thán, mấy năm nay cha của ông cũng bao giờ yêu thương cháu nội như thế bao giờ.
mà đứa cháu đúng là đau lòng.
Với ông cũng thấy mấy đứa con khác của em gái, đúng là cùng một loại .