TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 103
Cập nhật lúc: 2025-07-24 03:31:26
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-07-24 03:31:26
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Sau khi ăn xong, Khương Lê định tìm Dương Huệ Nương để chuyện về cửa hàng.
Nàng với Hoắc Giác: “Ta tìm ở viện phía Đông chuyện, cùng ?”
Hoắc Giác cũng đang định đến viện phía Đông tìm Vệ Xuân, nên cũng nhẹ nhàng gật đầu: “Ta cũng tìm a tỷ luôn.”
Nhắc đến Vệ Xuân, Khương Lê mới chợt nhớ hôm qua phủ Định Quốc Công phái đến đón a tỷ về, nhưng a tỷ về.
“Hoắc Giác, hôm qua Tiết Thế tử đích đến đây đón a tỷ về, nhưng a tỷ đồng ý.” Giọng mềm mại của Khương Lê đầy vẻ lo lắng: “Chàng xem, Tiết Thế tử còn ép tỷ tỷ của ngài ?”
Không trách nàng lo lắng, Tiết Thế tử nắm thực quyền trong tay,
địa vị cao, nếu chịu thả cho a tỷ tự do, e rằng cả đời a tỷ cũng thoát khỏi tay .
Hoắc Giác nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, bóp nhẹ đầu ngón tay nàng, dịu dàng : “Không , a tỷ sẽ .”
Khương Lê vốn luôn tin tưởng , thấy Hoắc Giác chắc nịch như nên cũng yên tâm.
Đến viện phía Đông, nàng kéo áo choàng, : “Chàng tìm a tỷ , nếu lát nữa chuyện với a tỷ xong mà , cứ đến thư phòng sách nhé.”
Kỳ thi Hội đầu tiên sẽ diễn ngày mồng chín tháng hai, đếm đầu ngón tay thì cũng chẳng còn mấy ngày nữa.
Khương Lê xong bèn cùng Đào Chu và Vân Chu trong, Hoắc Giác đợi cho bóng dáng nàng khuất hành lang mới bước đến phòng của Vệ Xuân.
Vệ Xuân và Đồng ma ma Hoắc Giác trở về từ sớm, giống như Khương Lê, họ mấy ngày Hoắc Giác đến thành Lâm An.
Ngày thứ hai khi Lâm An xảy động đất, cả Thịnh Kinh đều đồn rằng rồng đất nổi giận, biến cả thành Lâm An thành tro bụi.
Hai thực sự lo lắng một hồi lâu, may mà hôm qua Tiết Vô Vấn đặc biệt ghé qua Hoắc phủ, gặp mặt Vệ Xuân, bọn họ mới Hoắc Giác vẫn bình an vô sự, thậm chí còn lập công.
Khi Hoắc Giác phòng khách, Đồng ma ma hai tỷ họ chắc chuyện cần , nên tìm cớ dẫn Liên Kỳ và Liên Cầm ngoài.
“Ta Tiết Vô Vấn , dẫn dân chúng nửa thành ở Lâm An thoát nạn, thương chỗ nào ?” Vệ Xuân dậy bước về
phía Hoắc Giác, quan sát kỹ càng, khi xác nhận thật sự thương mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ừm, , tỷ đừng lo.” Hoắc Giác mỉm nhạt, cùng xuống ghế bành giữa chính điện với Vệ Xuân, tiếp tục : “Lúc đó ít từ trại Bạch Thủy theo đến Thịnh Kinh, họ ở đó, sẽ .”
Trại Bạch Thủy đến vài nghìn , đều là dân luyện võ, sự huấn luyện của Thẩm Thính, khác gì một đội quân.
Vệ Xuân lời Hoắc Giác, chẳng những an tâm, ngược còn khẽ nhíu mày, Hoắc Giác : “A Giác, rốt cuộc đang gì?”
Nàng vốn thông minh, từ khi Hoắc Giác đến trại Bạch Thủy tìm , đoán ít nhiều điều gì đó. Giờ thấy liều đến thành Lâm An, những phỏng đoán trong lòng càng thêm chắc chắn.
Quả nhiên, ngay lập tức Hoắc Giác : “Làm những việc mà con cháu Vệ gia nên .”
“Hồ đồ!” Mặt Vệ Xuân đỏ bừng, cắn chặt môi đào, : “Thù của Vệ gia để báo, chỉ cần an tâm Hoắc Giác là ! Sau cùng A Lê sinh vài đứa con trắng trẻo mập mạp, dựng Vệ gia Hoắc gia, đó mới là việc nên !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-103.html.]
Nàng thật sự Hoắc Giác cuốn chuyện nữa, hiện giờ là nam đinh duy nhất của hai nhà Vệ Hoắc, nếu chuyện gì, hai nhà Vệ Hoắc sẽ thực sự tuyệt tự.
Hoắc Giác tất nhiên hiểu tâm tư của Vệ Xuân, nhưng kiếp , thể a tỷ c.h.ế.t mặt một nữa?
“A tỷ, hôm nay khi thành gặp Tiết Vô Vấn.” Hoắc Giác một cách bình thản.
Vệ Xuân giật , dường như hiểu tại nhắc đến Tiết Vô Vấn, Hoắc Giác tiếp tục: “Huynh đang định đến Hoàng lăng điều tra việc bia công đức của Tiên Đế nứt vỡ, chuyện là do của .”
Khi thành Lâm An gặp động đất, bia công đức ở Hoàng lăng chỉ nứt nhiều vết nứt, mà còn chất lỏng màu đỏ rỉ từ những vết nứt đó, từ xa, như thể đang chảy huyết lệ.
Chỉ vài câu ngắn gọn, Vệ Xuân hiểu rõ Hoắc Giác định gì.
Nàng đột ngột dậy, ngón tay trắng bệch nắm chặt chiếc khăn trong tay, : “Chàng điều tra đến ?”
Hoắc Giác chậm rãi lắc đầu: “Không cần điều tra, là .”
Vệ Xuân dùng sức nhắm chặt mắt , nàng hiểu rõ lập trường của phủ Định Quốc Công, nếu Tiết Vô Vấn thực sự tìm bằng chứng gì đó, lẽ thật sự sẽ giao Hoắc Giác cho Hình Bộ.
Vệ Xuân mở mắt , sắc mặt lập tức trở nên bình tĩnh, : “Ta sẽ với rằng chính phái những việc . Về , cần can thiệp nữa, cứ giao hết cho là .”
Hoắc Giác lặng lẽ Vệ Xuân.
Nhớ kiếp ở bên ngoài cung, gặp nàng cuối.
Lúc đó thể của a tỷ khỏe lắm, khi sinh A Thiền, cơ thể càng ngày càng yếu . Ngày đó lẽ cảm nhận điều gì đó, nàng đột nhiên hẹn ngoài, với : “A Giác, sẽ nhờ giúp đỡ .”
Hoắc Giác nàng “ ” là chỉ Tiết Vô Vấn, lúc đó A Thiền đầy một tuổi, vốn tưởng rằng, a tỷ vì sinh A Thiền nên mượn tình cảm của A Thiền để xin Tiết Vô Vấn tay giúp đỡ .
nàng bao giờ nghĩ đến việc lợi dụng A Thiền, từ đầu đến cuối nàng lợi dụng, đều là chính bản .
Hoắc Giác cụp mắt xuống, những hoa văn như ý tinh xảo tay áo, một lúc , ngẩng đầu lên, với Vệ Xuân: “A tỷ, hãy để Tiết Vô Vấn cưới tỷ thê tử .”
Đôi mắt trong suốt của Vệ Xuân mở to, thất thanh : “Đệ gì?”
“Hãy gả cho Tiết Vô Vấn, thê tử của .” Hoắc Giác chậm rãi : “Huynh sẽ cưới tỷ.”
“Không, sẽ cưới .” Vệ Xuân khẽ lắc đầu, nhạt một tiếng: “Phủ Định Quốc Công là một nhà trung liệt, thể nào đồng ý cho cưới , thể cho phép nuôi , là sự nhượng bộ lớn nhất, cũng là lòng nhân từ lớn nhất . Còn Tiết Vô Vấn
—”
Vệ Xuân đến đây, giọng dừng , trong mắt hiếm khi xuất hiện một tia mờ mịt.
“Bảy năm , khi hai nhà Vệ Hoắc tru di, Định Quốc Công ở tận Túc Châu phái một đội tử sĩ đến Thanh Châu để cứu Đại ca.”
Hoắc Giác Vệ Xuân, vẻ mặt bình thản, nhưng những lời khiến tâm thần Vệ Xuân run rẩy.
Đại ca sống sót, sống sót là nàng , Vệ Xuân.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.