TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-07-25 08:38:52
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm xuống, tiểu nương tử đặc biệt quấn .

Đèn trong phòng tắt, nàng liền dựa sát , bàn tay mềm mại len lỏi trong lớp áo trong của , tỉ mỉ sờ soạng từng chút một, dường như xác nhận thật sự chút thương tích nào.

Hoắc Giác ngờ nàng to gan như , giờ giường nàng vẫn luôn e lệ.

Vốn thương nàng kinh hãi, để nàng ngủ một giấc cho yên . giờ nàng khiêu khích như thế, ánh mắt trầm xuống.

Hoắc Giác giữ chặt bàn tay đang loạn của nàng, khàn giọng : “A Lê, nếu còn ngủ, lát nữa sẽ ngủ .”

“Vậy thì muộn… muộn một chút thì ngủ.” Khương Lê đỏ mặt, ấp úng : “Dù giờ cũng ngủ .”

Hoắc Giác nhướn mày, buông tay, chuyển sang vén lọn tóc rủ xuống mặt nàng, mượn ánh sáng le lói từ cửa sổ, kỹ dung nhan nàng.

“Có là A Lê ?” Hắn khẽ hỏi, đuôi giọng cao lên, mang theo ý khó nhận .

Tiểu nương tử sờ soạng , tưởng nàng chỉ đang xem thương , giờ xem , rõ ràng là đang cố quyến rũ , mặc dù thủ đoạn vụng về non nớt.

Thật nàng căn bản cần như , đối với nàng, xưa nay chút kiềm chế nào. Nàng chỉ cần bên tai khẽ một tiếng, cũng đủ khiến thần kinh xao động.

Quả thật Khương Lê chút nhớ .

Chỉ cần nghĩ đến đêm Nguyên Tiêu, ở Lâm An lo lắng sợ hãi, còn nàng vui vẻ cùng Dương Huệ Nương dạo chơi hội đèn, nàng liền vô cùng thương .

Nỗi thương tiếc tích tụ trong lòng, cuối cùng dần dần biến thành khát khao gần gũi .

Khương Lê mạnh dạn tiến tới, đôi môi mềm mại áp lên môi , mang theo chút ngây ngô, chút e lệ, dùng hành động cho nàng .

Tiểu nương tử đến gần, Hoắc Giác hiếm khi ngẩn một lát, đợi đến khi nàng học theo , hàm răng nhỏ nhắn cắn môi , mắt tối sầm, đảo khách thành chủ, nụ hôn thêm sâu.

Trong bóng tối, hai giường đang hôn say đắm, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa khẽ.

“Chủ tử, của phủ Định Quốc Công đến.”

Khương Lê nhận đây là giọng của Hà Chu, sợ tới mức nghiến chặt răng, cắn mạnh lên đầu lưỡi Hoắc Giác.

Trong lòng nàng rối bời, cũng kịp hỏi đau , vội vàng đẩy , che miệng , sợ bên ngoài thấy động tĩnh bên trong.

Hoắc Giác khẽ cuộn lưỡi, nuốt xuống tia m.á.u trong miệng, liếc tiểu nương tử lúc ngoan ngoãn như chim cút, nhất thời chút bất đắc dĩ.

Giờ Tiết Vô Vấn tìm , tất nhiên là việc, nếu , Hà Chu cũng dám đến gõ cửa khi đèn trong phòng ngủ chính tắt.

Hoắc Giác hôn mạnh lên mu bàn tay đang che miệng của nàng, khẽ : “Nàng ngủ , ngoài một lát.”

Nói xong liền dậy, đang định vén màn lên, một bên vạt áo bỗng nắm nhẹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-111.html.]

Tiểu nương tử dùng giọng dịu dàng, nhỏ nhẹ : “Chàng về nhanh đấy.”

Hoắc Giác mềm lòng, bộ dạng của nàng quá ngoan ngoãn quá đáng yêu, suýt nữa khiến từ bỏ ý định gặp Tiết Vô Vấn.

Quay ôm nàng, dịu dàng : “Ừ, đừng đợi , ngủ , tỉnh dậy sẽ ở bên cạnh nàng.”

Khương Lê ngoài giờ nhất định là việc chính sự, ngoan ngoãn đáp một tiếng, liền buông tay, giúp chỉnh vạt áo nhăn nhúm.

***

Đêm xuống gió nổi, tuyết lớn rơi lả tả vai.

Hà Chu bước nhanh theo sát bên cạnh Hoắc Giác, dám ho he một tiếng.

Chủ tử kiêng kỵ khác ban đêm đến phòng ngủ chính quấy rầy và phu nhân, khi Ám Nhất bên cạnh Tiết Thế tử đến, và Hà Ninh ai cũng thông báo.

xui xẻo, oẳn tù tì thua, đành lo lắng bất an gõ cửa.

Chủ tử nhà tuy bao giờ nổi giận, nhưng khí thế áp cùng với thủ đoạn xoay chuyển tình thế của khiến Hà Chu lầm tưởng mắt là thiếu niên mười bảy tuổi quan, mà là một quyền thần lăn lộn quan trường nhiều năm, tâm ngoan thủ lạt.

May mà khi chủ tử ngoài, tâm trạng hình như tệ? Ít nhất trong mắt vẫn còn chút dịu dàng tan, chắc là phu nhân dỗ dành !

Nửa canh giờ , bọn họ đến Ngọc Kinh lâu.

Mấy ngày nay vì chuyện động đất và Hoàng lăng, lòng ít nhiều bất an, con phố Trường An ngày thường nhộn nhịp so với vắng vẻ hơn nhiều.

Ngọc Kinh lâu dù cũng là nơi ăn chơi xa xỉ bậc nhất Kinh thành, công tử con nhà giàu đến tìm vui hề ít , màn che màu hồng lay động trong gió, tiếng quyến rũ vọng từ trong màn.

Hoắc Giác bước , đập mặt là một trận hương phấn nồng nàn.

Một cô nương nũng nịu ở cửa thấy một lang quân tuấn tú bước , vung khăn tay, bước chân nhỏ nhắn định tới, chợt thấy Tô ma ma vội vàng bước đến chỗ lang quân đó, : “Hoắc công tử đặt phòng , mời theo .”

Cô nương xinh đành dừng bước, đồng thời cũng chút nghi hoặc.

Tô ma ma ở Kinh thành cũng là kỳ nữ m.á.u mặt, vị lang quân từng gặp mặt, Tô ma ma thái độ cung kính với như ?

Bên Tô Ngọc Nương dẫn Hoắc Giác lên lầu hai, đến ngoài Văn Oanh các thì tự động dừng bước, với Hoắc Giác: “Tiết Thế tử đang đợi bên trong, Hoắc công tử mời .”

Hoắc Giác khẽ gật đầu: “Đa tạ ma ma.”

Tô Ngọc Nương quản lý cả Ngọc Kinh lâu, quan hệ với Tiết Vô Vấn cũng thiết, đương nhiên Hoắc Giác chỉ là của vị ở Vô Song viện, mà còn là vị Hoắc công tử trong miệng bách tính Kinh thành hiện nay.

Nghe Ám Nhất Ám Nhị , vị lang quân tuy tuổi còn nhỏ, nhưng tâm cơ thủ đoạn hề thua kém Thế tử, chỉ là lạnh lùng, dễ gần gũi.

Giờ ngờ vị lang quân lạnh lùng hòa nhã với bà như , Tô Ngọc Nương thích những lang quân năng lực lễ tiết như thế , vội vàng : “Hoắc công tử khách sáo , Ngọc Nương hâm chút rượu cho ngài và Thế tử, sẽ ngay.”

Loading...