TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 135
Cập nhật lúc: 2025-07-28 08:32:28
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm qua náo nhiệt đến khuya, giấc ngủ của Vệ Xuân kéo dài hơn thường lệ. Khi nàng tỉnh dậy, Tiết Vô Vấn đến Trấn Phủ Ty thẩm vấn phạm nhân.
Đồng ma ma cùng Liên Kỳ, Liên Cầm canh giữ ngoài cửa từ sớm.
Nghe thấy tiếng động Vệ Xuân thức giấc, bèn gõ cửa nhẹ giọng hỏi: “Di nương dậy ?”
Vệ Xuân liếc giá gỗ trống , thấy chậu nước rửa tay đêm qua dọn , nàng thở phào nhẹ nhõm: “Ma ma, .”
Đồng ma ma hầu hạ Vệ Xuân rửa mặt chải đầu, thấy bàn tay trắng nõn của nàng ửng đỏ, khỏi nhíu mày: “Tay di nương đỏ lên thế ? Có đêm qua bôi hương cao đủ ?”
Dái tai Vệ Xuân lập tức đỏ ửng, chuyện đêm qua hiện về trong tâm trí.
Nàng vẫn còn nhớ rõ khi xong những lời , Tiết Vô Vấn nghiêng , chống tay lên đầu, im lặng nàng hồi lâu. Trong đôi mắt đào hoa phiếm hồng là một thứ tình cảm sâu đậm khiến khó lòng chịu đựng nổi.
Một lúc lâu , mới cắn mạnh lên môi nàng, giọng khàn khàn: “Lần tới nghỉ phép, nguyệt sự của nàng cũng hết . Ngày đó chúng cả, chỉ ở giường, ?”
Nhìn kìa! Miệng chó mọc ngà voi!
Khi nàng sâu đậm như , Vệ Xuân còn tưởng điều gì nghiêm túc, ai ngờ mở miệng là những lời ong bướm.
Hắn những lời , cho nàng “”, một tay đặt eo nàng vuốt ve, chỉ chờ nàng một chữ “” sẽ cù nàng, cù đến khi nàng cầu xin tha thứ.
Trước đây cũng từng chuyện , cho nên Vệ Xuân liền im lặng, “” cũng chẳng “ ”.
Tiết Vô Vấn thấy nàng gì, vẻ nhượng bộ: “Nửa ngày! Không thể ít hơn!”
Vệ Xuân vô thức cong khóe môi, xoa xoa đầu ngón tay, cảm giác trắng mịn dường như vẫn còn lưu .
Da nàng mỏng manh, đêm qua rửa tay vài , bôi hương cao liền ngủ. Trong phòng địa long đốt mạnh, lẽ khô nên mới đỏ lên một chút.
Vệ Xuân cụp mắt xuống, bình tĩnh với Đồng ma ma: “Chắc là bôi ít, ma ma lấy bánh xà phòng hoa mai hôm đến đây, rửa tay bôi thêm hương cao.”
Đồng ma ma cũng nghi ngờ gì, cô nương vốn ưa sạch sẽ, sáng sớm rửa tay cũng chuyện gì lạ. Bà liền lấy bánh xà phòng thơm đến, đợi Vệ Xuân rửa tay xong, mới lấy một cục lớn hương cao từ trong một chiếc bát ngọc, cẩn thận thoa lên tay Vệ Xuân.
Đợi đến khi đôi tay Vệ Xuân khôi phục vẻ mềm mại mịn màng như thường, Đồng ma ma mới bảo Liên Kỳ, Liên Cầm dọn bữa sáng: “Thế tử gia sáng sớm sai hầm canh thuốc, là uống trong những ngày , bảo di nương uống nhiều một chút.”
Không lâu , Liên Kỳ bưng một chén canh , mở nắp , Vệ Xuân bên trong, là những vị thuốc quý bổ dưỡng.
Canh miệng chút đắng, từ nhỏ Vệ Xuân là bình thuốc di động, cũng quen với mùi vị . Dùng xong bữa sáng, nàng ngoài cửa sổ, : “Thay y phục, lát nữa đến Tĩnh Tâm đường vấn an lão phu nhân.”
Đồng ma ma thì sững , theo bản năng Vệ Xuân, hiểu tại cô nương đến Tĩnh Tâm đường vấn an lúc .
Bà từ khi Thế tử gia đuổi Vương Lục nương , lão phu nhân đến chùa Đại Tướng Quốc lễ Phật. Trước đây Đồng ma ma ở Vệ gia cũng là việc, đối với những chuyện quanh co trong nội trạch cũng hiểu rõ.
Việc Tiết lão phu nhân đến chùa Đại Tướng Quốc phần lớn là đang giận dỗi Thế tử gia, nhưng đồng thời cũng ý răn đe cô nương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-135.html.]
Theo Đồng ma ma thấy, cô nương đến Tĩnh Tâm đường e là sẽ chịu ấm ức.
Khi cô nương mới đến ở Vô Song viện, cũng từng đến Tĩnh Tâm đường vấn an Tiết lão phu nhân. một hai , Tiết lão phu nhân lên tiếng, là thương thể Ngụy di nương yếu đuối, cứ an tâm ở Vô Song viện là , cần đến vấn an.
Lúc đó cô nương xong cũng hiểu Tiết lão phu nhân đại khái là thích nàng. Từ đó bước chân khỏi Vô Song viện, coi như là để cho cả hai bên đều thoải mái.
Tại hôm nay đột nhiên vấn an?
Nhận thấy sự bất an thoáng qua của Đồng ma ma, Vệ Xuân nắm lấy tay bà , mỉm nhẹ, thần sắc bình tĩnh ung dung, trong mắt ánh lên tia sáng, dường như coi việc vấn an là chuyện gì khó khăn.
Đồng ma ma ánh mắt Vệ Xuân, bỗng nhiên còn lo lắng nữa.
Tuy thể cô nương yếu đuối, nhưng bao giờ là kế hoạch. Năm xưa Thẩm Thính thể lọt mắt xanh của trại chủ trại Bạch Thủy, thuận lợi trở thành nghĩa tử của trại chủ, chẳng là do cô nương bày mưu tính kế ?
Bị giam cầm trong một khuê phòng còn thể tính toán cho Thẩm Thính, nay chỉ là xử lý một việc trong nội trạch thì gì mà ?
Cô nương nhà là nữ nhi của Vệ gia Thanh Châu, đương nhiên giống những tiểu nương tử khác!
***
Tháng ba đến, thời tiết dần ấm áp, ánh mặt trời vàng rực, thật mê .
Nha ở Tĩnh Tâm đường từ sáng sớm bưng những quyển kinh Phật phơi nắng. Đây đều là những kinh sách mà lão phu nhân quý trọng, sợ ẩm mốc hoặc sinh côn trùng, cứ cách một thời gian mang phơi nắng.
Mấy tiểu nha đang vui vẻ, bỗng nhiên thấy một đoàn từ Nguyệt môn.
Người ở giữa làn da trắng như tuyết, dung mạo như hoa, sắc mặt hồng hào như hoa hải đường, chẳng là vị ở Vô Song viện ?
Một tiểu nha mới đến đến ngây , đợi đến khi Vệ Xuân qua Nguyệt môn, về phía hành lang, mới hồn, : “Kia, là ai ? Xinh quá! Giống như tiên nữ !”
Một nha lớn tuổi hơn liền vỗ gáy tiểu nha , : “Vị là Ngụy di nương ở Vô Song viện. Lần gặp đừng ngây ngốc như . Nhớ hành lễ cung kính, vị trong mắt Thế tử gia tầm thường, đắc tội với nàng thì ngươi chắc chắn sẽ kết quả .”
Tiểu nha ngơ ngác gật đầu, trong lòng thầm nghĩ một giống như tiên nữ như , là di nương?
Vệ Xuân trở thành đề tài bàn tán của các nha , đến ngoài Tĩnh Tâm đường gặp Tân ma ma đón.
Tân ma ma rõ ràng là vội vàng ngoài, lẽ ngờ hôm nay Vệ Xuân sẽ đến Tĩnh Tâm đường, khi thấy Vệ Xuân cũng giấu vẻ ngạc nhiên mặt: “Ngụy di nương đến đây?”
Vệ Xuân gật đầu mỉm với Tân ma ma, dịu dàng : “Nghe lão phu nhân về, nên đến vấn an.”
“Ngụy di nương lòng, lão phu nhân lòng hiếu thảo của di nương, nhất định sẽ vui mừng.”
Tân ma ma đáp, dẫn Vệ Xuân đến Tĩnh Tâm đường, đến cửa chính phòng thì tự vén rèm, cung kính mời Vệ Xuân .
Lúc Vệ Xuân bước , Tiết lão phu nhân đang chép kinh Phật. Thấy nàng đến, bà nhận lấy khăn ướt từ tay nha bên cạnh, lau tay mỉm với Vệ Xuân: “Nghe thể con khó chịu, nghỉ ngơi cho khỏe ở Vô Song viện?”
Từ khi Phương thần y đến, sắc mặt Vệ Xuân ngày một hơn, giờ khác mấy so với nữ tử bình thường. Tiết Vô Vấn thể nàng khó chịu rõ ràng là dối.