TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-07-28 09:06:07
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu nương tử vốn bằng ánh mắt trong sáng. Giờ phút chợt thêm vài phần e lệ, hẳn là cảm thấy ngượng ngùng.

Khương Lê quả thật thấy ngượng.

Nàng cùng Hoắc Giác thành hơn nửa năm, chuyện mật vợ chồng cũng chẳng thiếu.

Lẽ , nàng nên quen với dung mạo mới , nên như bây giờ, tim đập như trống, miệng khô lưỡi đắng, dâng lên xung động “bắt nạt” .

Khương Lê vội đè nén ý nghĩ hổ trong lòng.

Mẹ từng với nàng, nam tử uống rượu quá nhiều, sẽ thể… lên . Hôm nay Hoắc Giác uống ít, chắc, chắc cũng thể lên .

Nàng vẫn là đừng nên khó .

Khương Lê hắng giọng, chỉ bàn tính án, : “Hôm nay kiếm bạc đây! Gấp bốn so với mong đợi của . Tuy rằng tiền thuê cửa tiệm ở Thịnh Kinh quả thật đắt đỏ, nhưng chỉ cần buôn bán , bạc kiếm cũng nhiều. Khó trách nhiều chen chúc Thịnh Kinh mưu sinh!”

Tiểu cô nương đến đây, thật sự vui vẻ.

Từ nhỏ nàng thích nghĩ cách kiếm tiền, cha nàng Khương Lệ mất sớm, là quả phụ, còn nuôi hai đứa con khôn lớn, thật sự dễ dàng.

Cũng vì , Khương Lê từ sớm tầm quan trọng của bạc. Chỉ cần kiếm nhiều bạc, sẽ vất vả như , A Lệnh cũng thể đến thư viện sách, ngày rạng danh Khương gia.

“A Lệnh ở Thư viện Lộc Sơn chắc là dễ dàng, học trò ở đó đều phú thì quý, ở đó chắc cũng ít khinh thường. Ta đang nghĩ mua cho bút mực giấy nghiên thượng đẳng, may thêm vài bộ y phục sang trọng, sửa soạn chỉnh tề, hẳn là sẽ nhạo nữa.”

“Về phía , nếu ngày nào đó thật sự thành với Tôn đại đương gia cũng thể qua loa, nhất định tổ chức tiệc cưới linh đình. Còn nữa…”

Khương Lê kéo kéo tay áo Hoắc Giác, híp mắt : “Sau cần giao thiệp hoặc cần lo liệu quan hệ cấp cấp , chắc chắn cũng thể thiếu bạc. Chàng yên tâm, sẽ kiếm về cho tiêu! Như cũng cần hao tâm tổn trí bán những cuốn sách cổ quý hiếm , những thứ vô giá, chi bằng dùng để quà tặng.”

Hoắc Giác dựa đầu thành ghế, cụp mắt, Khương Lê dịu dàng lải nhải chuyện kiếm tiền cho bọn họ tiêu, khóe môi khẽ nhếch lên.

A Lê của từ đến nay tài kinh doanh, kiếp nàng và Dương Huệ Nương bối cảnh gì mà vẫn thể tạo dựng danh tiếng trong vô quán rượu ở Thịnh Kinh.

Bây giờ , phủ Định Quốc Công, thậm chí cả cha nuôi bảo vệ, chỉ thể hơn kiếp .

Hoắc Giác nhéo nhéo đầu ngón tay thiếu nữ, đáp: “Ừm, bổng lộc hàng tháng của e là bằng tiền A Lê kiếm một ngày, A Lê vất vả kiếm tiền nuôi gia đình .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-149.html.]

Khi Hoắc Giác lời , đôi mắt long lanh nước nàng, mắt như hoa đào, môi như điểm son, giọng rượu thấm đẫm trở nên đặc biệt khàn, thêm ngữ khí dỗ dành .

Tim Khương Lê đập “thình thịch” “thình thịch”.

Hắn, khi uống rượu thật là quyến rũ, giống như yêu tinh sinh từ bóng đêm trong vở tuồng .

Hoắc Giác vuốt ve bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của tiểu nương tử, ngón tay thon dài chậm rãi trượt từ đầu ngón tay nàng xuống gốc ngón tay, mười ngón đan . Sau đó thẳng , đôi môi ấm áp áp tai nàng, khàn giọng gọi một tiếng “A Lê”.

Hơi thở ấm nóng phả vành tai, vấn vít rời, vô cùng khêu gợi. Khương Lê lập tức tê dại cả da đầu, nàng sợ nhất gọi nàng như .

Mỗi Hoắc Giác dùng ngữ điệu gọi tên nàng, hai chân nàng liền mềm nhũn.

Khương Lê nuốt khan một cái, nhớ tới lời , nam tử uống nhiều rượu thường thường sẽ . Nghĩ , nàng ngước mắt, lấy hết can đảm sờ thử.

Cả hai đều cứng đờ.

Da mặt tiểu nương tử từ đến nay mỏng manh, Hoắc Giác mơ cũng ngờ cô nương thể hành động .

Còn Khương Lê… Được thôi, sai .

Trước khi thành , với nàng, chuyện động phòng hoa chúc dù khó chịu đến cũng chỉ cần nhắm mắt thể qua. Mà đêm đó, nàng nhắm mắt lâu cũng qua .

Hiện tại, chuyện tựa như xảy , quả thật uống nhiều rượu, nhưng cũng giống như mẫu lên .

Khương Lê đỏ mặt, rụt tay , ấp úng : “Chàng uống rượu, tưởng sẽ … Vậy, cần lên giường ?”

Hoắc Giác nàng, nhất thời nghẹn lời.

Phải với tiểu nương tử như thế nào, bất kể trong tình huống nào, cũng thể dùng từ “ ” để hình dung một nam tử.

Tiểu cô nương hiển nhiên cũng phản ứng , xua tay, : “Ta ý giường , đừng nghĩ nhiều, , .”

Hình như, càng giải thích càng rối… Khương Lê ngoan ngoãn ngậm miệng.

Hoắc Giác bộ dạng bối rối của nàng, cuối cùng nhịn nữa, chống cằm lên bờ vai nhỏ nhắn của nàng, khẽ thành tiếng.

Hai dựa sát , Khương Lê thể cảm nhận lồng n.g.ự.c rung nhẹ. Khi thường kiềm chế, hiếm khi bật thoải mái như .

Loading...