TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-07-31 01:42:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Dục Thành quan hệ ở Thịnh Kinh, nhưng trong vụ án của Thái tử, những mối quan hệ đó vốn tác dụng gì lớn, huống chi là xa đến Thanh Châu cứu .

“Thứ phụ đại nhân quá lời . Vụ án oan khuất bảy năm , ngay cả ông nội và ông ngoại cũng ngờ tới, huống chi là xung quanh.”

Chu Dục Thành thở dài: “Giờ nhắc chuyện xưa cũng vô ích, lật vụ án, cũng từ từ mà . Hôm qua nhận tin từ Định Quốc Công, Định Viễn Hầu Tuyên Nịnh đột nhiên xuất hiện ở biên giới Túc Châu hồi đầu tháng, tiếp xúc với vị Nhị Hoàng tử của Bắc Địch.

Còn về việc hai họ gì, hiện tại vẫn thể .”

Những mặt ở đây đều là tinh tường, dù rõ Định Viễn Hầu đạt thỏa thuận gì với Nhị Hoàng tử Bắc Địch, nhưng cũng thể đoán tám chín phần.

Trong bảy năm qua lẽ Lăng Duệ quyền lực cho mờ mắt, dám chuyện bảo hổ lột da mà bán nước như .

Hơn nữa gan cũng thật lớn, Túc Châu là nơi nào chứ? Túc Châu chính là nơi đóng quân của phủ Định Quốc Công đời đời kiếp kiếp, ở đó ai ai cũng trung thành với phủ Định Quốc Công, ngay cả dân chúng cũng chỉ đến Định Quốc Công Tiết Tấn, từng đến Thành Thái Đế.

Bảy năm Tiết Tấn ám toán, khi chịu một thiệt hại lớn, việc giám sát Túc Châu càng thêm nghiêm ngặt, là kiên cố như thành đồng cũng quá.

Đoàn của Định Viễn Hầu, dù chuẩn kỹ càng, cải trang đến mức cha cũng nhận , nhưng vẫn thoát khỏi con mắt của dân chúng Túc Châu.

Từ khi họ bước địa phận Túc Châu, theo dõi.

Hoắc Giác và Tiết Vô Vấn đưa mắt , nếu Định Quốc Công chuyện , lẽ cũng sẽ sớm nhiều việc ở Thịnh Kinh.

Chu Dục Thành hai họ, bỗng : “Chuyện , các con từ sớm ?”

Hoắc Giác thẳng thắn gật đầu, : “Mấy tháng Đô sát viện tìm một quyển sổ từ bảy năm ở nha môn Binh bộ, trong đó vài khoản mập mờ chỉ thẳng đến Bắc Địch. Từ đó, Đô sát viện bắt đầu để mắt đến Hồ Thượng thư. Hồ Thượng thư mới định hôn sự với phủ Định Viễn Hầu, Định Viễn Hầu đột nhiên rời khỏi Thịnh Kinh, đến Túc Châu, thể gây chú ý? Giám sát Ngự sử mà Đô sát viện phái đến Túc Châu, chắc sẽ sớm truyền về tin tức.”

“Trùng hợp quá ?” Tiết Vô Vấn khẽ , ngón tay dài gõ gõ lên án thư, : “Mật thám của Cẩm Y Vệ ở Thanh Châu cũng bí mật tìm một quyển sổ từ bảy năm trong phủ Lăng Nhược Phàm, trong đó ba khoản tiền nhỏ chuyển đến quân Nam Thiệu.

Tháng còn điều tra tâm phúc của Tần Vưu gặp mặt Đại tướng của quân Nam Thiệu, lẽ mưu đồ nhỏ.”

Hai tiểu tử tên nào tên nấy năng trôi chảy, còn khá là lý. đời chuyện trùng hợp như ?

Hai quyển sổ đồng thời xuất hiện, một quyển ở Đô sát viện, một quyển ở Cẩm Y Vệ, đều hai họ phát hiện?

Chu Dục Thành họ đầy ẩn ý sâu xa, : “Thật là trùng hợp.”

Nếu bảy năm Nam Thiệu, Bắc Địch thể trùng hợp tấn công Đại Chu lúc vụ án mưu phản của Thái tử xảy .

Thì những trùng hợp hiện tại thể?

Chu Dục Thành về phía Hoắc Giác: “Ta xem qua quyển sổ trong tay Lỗ đại nhân, hiện giờ ông đang cùng Tông đại nhân điều tra vụ án . Quyển sổ đó là tìm từ Binh Bộ, quyển sổ đó xuất phát từ tay Tề Xương Lâm?”

Hôm khi nhận tin từ Định Quốc Công, ông đến Đô sát viện một chuyến. Từ miệng Lỗ Thân về quyển sổ , Tông Già nhắc đến, quyển sổ đó xuất phát từ tay Tề Xương Lâm.

Bảy năm , Lăng Duệ câu kết với Bắc Địch, Nam Thiệu, âm thầm đưa một lượng lớn bạc, để bọn chúng cùng tấn công Đại Chu, gây hỗn loạn.

Những sổ sách đó, theo lý mà , đáng lẽ tiêu hủy. Tề Xương Lâm lén lút dùng nét chữ của Hồ Đề chép một quyển sổ giống hệt, lẽ là chuẩn khi sự việc bại lộ, dùng để tự bảo vệ .

Theo hiểu của Chu Dục Thành về Tề Xương Lâm, ông quả thực sẽ để một thủ đoạn như . thứ quan trọng như , theo lý mà , ông sẽ để ở trong nha môn Binh Bộ.

Người thường nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất, một phòng chứa đồ vụn vặt bình thường ai đến, dường như là một nơi để cất giấu quyển sổ .

Tề Xương Lâm từng tin điều đó, càng là thứ quan trọng, ông càng nắm chặt trong tay , ngày ngày đều thể thấy sờ thấy, mới yên tâm.

Cũng vì , trong mắt Chu Dục Thành, quyển sổ cất giấu ở Binh Bộ, thì khả năng xuất phát từ tay Tề Xương Lâm.

Hoắc Giác tất nhiên đoán sự nghi ngờ của Chu Dục Thành, ngước mắt lên, khẽ nhếch môi, : “Chính thất của Tề Thượng thư, Tú nương tử, hiện đang đầu bếp trong quán rượu do thê tử của kinh doanh. Có lẽ khi Thứ phụ đại nhân gặp Tú nương tử một , sẽ Tề Thượng thư mạo hiểm để quyển sổ đó.”

Hai bức thư trong tay Dư Tú Nương, cũng đến lúc nên lấy .

***

Càn Thanh cung.

Hàng chục ngọn đèn Phật ngừng cháy sáng, cả cung điện sáng như ban ngày.

Huệ Dương Trưởng Công chúa xếp bằng đệm nhung mềm mại như thuở còn thơ, chậm rãi rót đầy rượu chén rượu đất.

“Ngày xưa khi Phụ Hoàng còn sống, quan tâm là năm nào tháng nào, đều cho uống rượu. Mỗi Huệ Dương đều các uống, hôm nay cuối cùng Phụ hoàng gò bó nữa.” Huệ Dương Trưởng Công chúa nâng chén rượu, đưa cho Thành Thái Đế, tiếp tục : “Đây là rượu do Kim ma ma nấu cho , Hoàng nếm thử xem.”

Thành Thái Đế nhận lấy chén rượu, chậm rãi : “Muội vốn chịu rượu, chẳng qua là Phụ, Phụ hoàng sợ say rượu sẽ đau đầu mà thôi.”

Huệ Dương Trưởng Công chúa nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng: “ nào Hoàng cũng lén cho mang rượu đến cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-200.html.]

Thành Thái Đế thể chịu dáng vẻ thèm thuồng của nàng , âm thầm sai mang rượu đến cho nàng , khi mang đến sợ nàng uống nhiều rượu sẽ đau đầu, dặn dò Kim ma ma để nàng uống nhiều, ngay cả canh giải rượu cũng chuẩn sẵn cho nàng .

Có lúc Huệ Dương Trưởng Công chúa sẽ cảm thấy, Thành Thái Đế chỉ xem như , mà còn xem nàng như nữ nhi , cưng chiều hết mực, còn hơn cả Phụ hoàng.

Ngày xưa trong cung, ai , Khang Vương và ruột Huệ Dương Trưởng Công chúa của tình cảm nhất.

Thành Thái Đế uống cạn chén rượu, : “Những thứ Huệ Dương thích, chỉ cần Hoàng trong tay, thế nào cũng sẽ cho .”

Huệ Dương Trưởng Công chúa đặt chén rượu xuống, đăm đăm khuôn mặt xanh xao bệnh tật của Thành Thái Đế, thật sự hiểu, một trưởng yêu thương như báu vật quan trọng nhất như , tại một mặt thế ?

Năm bảy tuổi, nàng chơi trốn tìm với cung nữ, lén lút trốn điện Xuân Hòa. Nàng luôn nhớ rõ, khi trốn động đậy cũng phát tiếng động.

Ngày hôm đó thời tiết cực kỳ , sấm chớp rền vang, mưa như trút nước.

Nàng trốn long sàng của mẫu phi, chứng kiến Hoàng xé rách xiêm y của một tiểu cung nữ thế nào, và bóp cổ nàng , hỏi nàng thích .

Cung nữ đó đầy vẻ kinh hãi, sức vùng vẫy nhưng cũng chỉ thể dần dần kiệt sức như con chim vỗ cánh, cuối cùng chỉ thể mềm nhũn buông tay xuống. Khi nàng nghiêng đầu về phía , chạm ánh mắt của Huệ Dương.

Đôi mắt c.h.ế.t lặng của tiểu cung nữ chợt sáng lên trong giây lát, môi thậm chí còn mấp máy mấy cái.

Tiếng sấm ầm ầm, ai rõ giọng nhỏ như muỗi kêu của nàng , nhưng Huệ Dương Trưởng Công chúa rõ nàng gì.

“Cứu .”

Đáng tiếc lúc đó nàng còn quá nhỏ cũng quá sợ hãi, cả nàng run rẩy, trơ mắt tiểu cung nữ đó tắt thở mặt .

Sau khi Hoàng rời , nàng thậm chí dám bò khỏi gầm giường. Thân hình nhỏ bé co ro , mơ màng lên cơn sốt, ngất , cho đến khi của mẫu phi tìm nàng , qua nửa ngày .

Mẫu phi hỏi nàng , thấy gì ?

Huệ Dương Trưởng Công chúa đôi mắt đầy lo âu của mẫu phi, khẽ lắc đầu, một tiếng “Không ạ”.

Từ đó về , nàng mắc bệnh sợ đêm mưa sấm chớp. Triệu Vân thường nhạo nàng nhát gan, đây nàng còn phục. hiện giờ nghĩ , nàng thật sự là một kẻ nhát gan.

Nếu nhát gan, đêm Phụ hoàng băng hà, nếu nàng thể đến sớm hơn một chút, hoặc dũng cảm hơn đẩy Hoàng , dùng cái c.h.ế.t uy hiếp, dùng mạng ép Hoàng cứu , thậm chí rút trâm vàng đầu, hung hăng đ.â.m thương ông .

Có lẽ… Phụ hoàng sẽ chết.

Khi nàng xông Càn Thanh cung, Phụ hoàng ép uống nửa bát thuốc.

Ông trừng mắt giận dữ, trừng Dư Vạn Chuyết, trừng Thành Thái Đế.

khi Huệ Dương Trưởng Công chúa , sự giận dữ trong mắt ông dần dần tan biến, chuyển sang nàng thật sâu.

Thừa Bình Đế lúc đó lời nào, chỉ thể phát tiếng “khục khặc” đau đớn.

Huệ Dương Trưởng Công chúa hiểu ánh mắt cuối cùng của Thừa Bình Đế.

Ông , cứu .

Giống như tiểu cung nữ trong điện của mẫu phi nhiều năm , tuyệt vọng đầy hy vọng với nàng , cứu .

Đáng tiếc muộn, nửa bát thuốc độc đó uống , Phụ hoàng sớm mất cơ hội sống sót.

Tiểu Huệ Dương bảy tuổi cứu tiểu cung nữ đó, Huệ Dương lớn lên cũng cứu Phụ hoàng.

Huệ Dương Trưởng Công chúa khẽ nhắm mắt , đôi mắt đỏ hoe nhanh chóng chảy hai hàng lệ.

“Hoàng Huệ Dương thứ gì, đều sẽ cho , thật ?”

Thành Thái Đế thấy cưng chiều từ nhỏ đến lớn đột nhiên rơi lệ, vội vàng đưa tay lau nước mắt cho nàng , hốt hoảng : “Đương nhiên là thật! Huệ Dương gì, Hoàng đều cho !”

Đây đầu Huệ Dương Trưởng Công chúa những lời .

Ngày xưa khi Thành Thái Đế còn là Khang Vương, thường với nàng : “Huệ Dương gì, Hoàng đều sẽ đoạt về cho .”

Ông vốn , nhưng luôn là một trưởng .

Chính vì ông đối với nàng , ngày đó nàng mới cướp mật chiếu trong tay Triệu Vân, giam ở phủ Công chúa, tự cung.

Hơn nữa… khi Phụ hoàng băng hà, chọn cách sự thật, mà chọn cách im lặng.

lúc đó, nàng nên im lặng.

Lỗi lầm nàng phạm , vốn nên do nàng chuộc tội.

Huệ Dương Trưởng Công chúa từ từ mở mắt, lặng lẽ Thành Thái Đế, : “Ta mạng của hai , Hoàng cho ?”

Loading...