TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 223
Cập nhật lúc: 2025-07-31 02:10:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần Tiết Tấn hồi Kinh mang theo nhiều , tính cả thảy cũng chỉ độ hai mươi .
Vừa Kinh, tiên áp giải Định Viễn Hầu Tuyên Hoa giao cho Hình Bộ, đó lập tức cung diện Thánh.
Phải rằng, Tiết Tấn hồi Kinh đúng thời điểm.
Không chỉ bắt Định Viễn Hầu thông địch bán nước, khiến âm mưu của Nhị Hoàng tử Bắc Địch và Lăng Duệ c.h.ế.t từ trong trứng nước, mà còn đánh một trận thắng lớn với Bắc Địch ở Túc Châu.
Bao nhiêu bá tánh khi trọng thần triều đình cấu kết với Nam Thiệu, Bắc Địch thì lòng hoang mang, lo sợ biên quan Đại Chu công phá.
Tiên Đế mê đắm đan dược mà mất nước, chẳng là do nội thần phản bội, cấu kết với địch quốc quấy nhiễu biên quan, khiến quốc gia suy vong, dân chúng lầm than ?
Chính vì mới tạo cơ hội cho Chu Nguyên Đế tranh giành thiên hạ.
May nội thần mưu phản, Thanh Châu và Túc Châu đều truyền đến tin thắng trận mới định lòng dân.
Bá tánh phủ Thuận Thiên Định Quốc Công hồi Kinh, bất chấp thời tiết gió tuyết khắc nghiệt, khoác áo bông lên chạy hai bên quan đạo nghênh đón, cung nghênh Tiết Tấn hồi Kinh.
Trong lòng bá tánh, Tiết Tấn chẳng khác nào chiến thần, ít thiếu niên lang tòng quân lớn lên cùng với những câu chuyện về uy danh lừng lẫy của ông .
Ngay cả Thành Thái Đế cũng đối đãi với Tiết Tấn khác với các đại thần khác.
Ngoài kính trọng, còn thêm vài phần kiêng dè, năm xưa ông đồng ý cho Tiết Vô Vấn Cẩm Y Vệ, ít nhiều cũng là vì chút kiêng dè .
Tiết Tấn cung tâu trình tỉ mỉ với Thành Thái Đế về những biến động mà Bắc Địch gây ở Túc Châu, âm mưu của Định Viễn Hầu cùng đồng bọn.
Hơn một tháng , Thành Thái Đế nhận thư Tiết Tấn sai thúc ngựa gửi về, ông sớm những việc Tiết Tấn trình bày hôm nay.
Chỉ là ông hưởng thụ thái độ cung kính và trịnh trọng của Tiết Tấn, khi còn là Khang Vương, trong lòng ông luôn e ngại ba . Một là Tiên Đế, hai là Vệ Thái phó, ba là Tiết Tấn.
Tiên Đế và Vệ Thái phó đều chết, còn Tiết Tấn mắt tuy hai bên thái dương điểm bạc, nhưng vẫn đang ở độ tuổi tráng niên. Thành Thái Đế kiêng dè ông , nhưng thể dựa ông .
Ai ai cũng Tiết Tấn là trung thành, ngay cả loạn thần tặc tử Lăng Duệ cũng từng với ông : “Trên đời ai cũng thể phản, nhưng Tiết Tấn thì .”
Sự thần phục của Tiết Tấn khiến Thành Thái Đế yên tâm, cũng thỏa mãn lòng hư vinh của một bậc Đế vương.
Trong đại điện rộng lớn, giọng trầm thấp, lạnh lẽo của Tiết Tấn như những viên đá cứng nhất trần gian, từng viên từng viên rơi xuống đất.
Thành Thái Đế lặng lẽ lắng , đợi đến khi Tiết Tấn tâu trình xong, mới gật đầu mỉm : “Có Định Quốc Công trấn giữ biên cương Đại Chu, Trẫm yên lòng.”
Gần như ngay khi Tiết Tấn cửa thành, Tiết Vô Vấn nhận tin tức do Ám Nhất đưa tới.
Hắn ánh mắt Ám Nhất pha lẫn lo lắng, đồng cảm cùng nhiều cảm xúc khó tả, khóe mắt giật giật, : “ báo cho bà nội, tiện thể bảo Phương thần y chuẩn cho ít thuốc trị thương ngoài da.”
Ám Nhất gãi gãi mặt, : “Thế tử, ngài nhún nhường một chút, Quốc Công gia lẽ sẽ đánh ngài .”
Ám Nhất là thủ lĩnh ám vệ tân nhiệm của phủ Định Quốc Công, võ công của Quốc Công gia cao đến , rõ.
Hồi nhỏ khi luyện võ cùng Thế tử, ít Quốc Công gia “hành hạ”.
Tiết Vô Vấn khẽ một tiếng: “Còn cần ngươi lo lắng ? Mau về phủ Định Quốc Công, phụ cung bẩm báo công việc, mất nhiều thời gian .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-223.html.]
Ám Nhất trong lòng run lên, vội vàng đáp “Vâng”, đang định xoay , bỗng nhiên Tiết Vô Vấn gọi .
“Chờ .”
Tiết Vô Vấn xoa xoa ấn đường: “ một chuyến đến phố Vĩnh Phúc, bảo tiểu tử kiếm cớ đón Ngụy di nương qua đó ở hai ngày.”
Nghĩ đến việc hai ngày gặp Vệ Xuân, trái tim vị Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ khẽ thắt .
Ám Nhất Thế tử nhà với ánh mắt đầy đồng cảm, đáp một tiếng “Vâng”, đang định xoay , nữa gọi .
“Chờ .” Tiết Vô Vấn nhớ lực tay của phụ , nhịn một chút : “Ba ngày, bảo tiểu tử giữ Ngụy di nương ba ngày, dùng cớ gì cũng .”
Ba ngày, ít nhất vết thương cũng ngừng chảy m.á.u . Lần , cuối cùng Ám Nhất cũng thuận lợi bước .
Tuyết rơi đầy trời, gió lạnh như d.a.o cứa da thịt đau rát.
Tiết Vô Vấn giữa trời gió tuyết, tay nắm chặt Tú Xuân đao bên hông, trầm ngâm một lúc, bước chân hướng Trấn Phủ Ty.
Trong ngục của Trấn Phủ Ty giam giữ một cha nhiều năm tìm kiếm con gái thấy mà gây ít tội ác.
Tay tên dính m.á.u mấy mạng vô tội, tội thể tha.
Tiết Vô Vấn từng hứa, khi ông hành hình, sẽ cho ông sự thật.
Đôi giày ống màu đen dính đầy tuyết từ từ bước nhà lao tối tăm, trong một góc tối tăm lạnh lẽo, tên đồ tể trói chặt tứ chi bằng xích sắt khẽ chuyển động con ngươi đục ngầu, về phía tới.
Ngay đó thấy : “Ngày hành hình của ngươi định tháng năm sang năm. Trước đó, thế gian sẽ trả công bằng cho con gái ngươi. Còn ngươi, dùng cái đầu của trả công bằng cho những c.h.ế.t thảm tay ngươi.”
***
Phủ Định Quốc Công, Vô Song viện.
Đồng ma ma bẻ vài cành mai vàng nở rộ, dẫn nha đến nhà ấm, sắp đến cửa thì bỗng hộ vệ đến báo, Khương tiểu nương tử việc gấp, mời Ngụy di nương qua Hoắc phủ một chuyến.
Đồng ma ma liền việc gấp hẳn A Lê, mà là tiểu công tử.
Mấy ngày nay, cả Hoắc phủ và Vô Song viện đều đang chờ đợi hai ngày nữa, Lăng Duệ xử trảm ở Ngọ Môn.
Đồng ma ma sợ xảy biến cố, vội vàng vén rèm lên, với Vệ Xuân.
Vệ Xuân nhận lấy cành mai vàng trong tay Đồng ma ma, dịu dàng an ủi: “Ma ma đừng lo lắng, lát nữa qua chỗ A Giác sẽ là chuyện gì, hẳn là biến cố gì .”
Nói xong thì cắm cành mai vàng bình hoa, lấy khăn lau tay, khoác áo choàng lên , cùng Đồng ma ma ngoài.
Xe ngựa chở Vệ Xuân khỏi phố Chu Phúc, Ám Nhất thở phào nhẹ nhõm, đó một ám vệ trướng đến báo: “Quốc Công gia khỏi Hoàng cung, Thế tử gia đặc biệt đến cửa cung chờ ngài , hiện giờ bọn họ sắp đến cổng phủ Định Quốc Công .”
Ám Nhất hít một thật sâu: “Phương thần y lấy thuốc ?”