TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:44:28
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vệ Xuân cầm chiếc quạt tròn, che miệng : “Rõ ràng ? Ừm, lạ giường, qua một hai ngày quen sẽ thôi.”

Nói xong, thấy Khương Lê nhíu mày, bèn dùng quạt gõ nhẹ lên trán Khương Lê, : “Đừng lo, , sẽ nhờ Phương thần y kê vài thang thuốc an thần.”

“Vậy lát nữa sẽ với Phương thần y.” Khương Lê đáp, sợ Vệ Xuân từ chối nên còn thêm một câu: “Đằng nào cũng định thăm Tô lão gia.”

Vệ Xuân Khương Lê, khẽ mỉm , gật đầu: “Được.”

Thịnh Kinh đông lạnh giá, gió gầm tuyết lùa, Vệ Xuân vốn sợ lạnh, trong phòng đốt lò sưởi mạnh, tuy ấm nhưng ngột ngạt nặng nề.

Khương Lê cảm thấy hôm nay sắc mặt Vệ Xuân vẻ ngẩn ngơ tập trung, nghĩ là nàng mệt, nỡ để Vệ Xuân quá mệt nhọc, ở phòng phía Đông lâu dậy cáo từ, khi rời còn giục Vệ Xuân về phòng ngủ bù một giấc.

Ra khỏi cửa, bầu trời u ám.

Nàng khẽ thở dài, chỉ mong Phương thần y thể giúp a tỷ khỏe mạnh hơn.

Bên Khương Lê đang nghĩ về Phương Tự Đồng, bên Phương Tự Đồng cũng đang về Khương Lê với Tô Thế Thanh.

“Theo lời Tô lão , tiểu công tử và A Lê cô nương cũng coi như là thanh mai trúc mã .” Phương Tự Đồng ghế thái sư, bắt mạch cho Tô Thế Thanh híp mắt : “Để lão nhé, thanh mai trúc mã là nhất!”

Tô Thế Thanh gật đầu : “ là như . A Giác từ nhỏ thích chuyện, A Lê thì ngược , là hoạt bát vui vẻ. Sau khi thành với A Lê, nụ gương mặt nó cũng nhiều hơn .”

Phương Tự Đồng nheo mắt .

Ông và Hoắc lão tướng quân mối giao hảo sâu đậm, cũng từng gặp Hoắc Giác vài khi còn nhỏ. Năm Hoắc Giác lên sáu tuổi gãy xương tay, chính ông nắn xương cho .

Trong ấn tượng của ông , vị tiểu công tử từ nhỏ . Vệ gia dạy dỗ , khiêm nhường lễ độ ôn lương cần kiệm(*). Dù còn nhỏ ném quân doanh của Hoắc gia để rèn luyện, cũng chẳng bao giờ kêu khổ. Dù là giữa mùa hè oi bức giữa mùa đông giá rét, trời sáng dậy đúng giờ để luyện quyền.

(*) Bốn trong năm đức theo Khổng Tử, ở đây là ôn hòa, lương thiện, cần cù, tiết kiệm.

Phương Tự Đồng khám bệnh cho Vệ Đại nương tử về, ngang qua phủ Tướng quân, từ xa thấy một đứa trẻ, nắng gay gắt, tấn học thuộc bài, đôi chân nhỏ của tiểu lang quân run rẩy vì mệt mỏi, nhưng giọng vẫn trong trẻo vang vọng, hề run rẩy chút nào.

Thoáng thấy bóng dáng của Phương Tự Đồng, bé còn gọi “Chào thần y bá bá”.

Lúc đó ông còn cảm thán, phong thủy của họ Vệ thật là .

Trước Vệ Đại công tử Vệ Triệt tài trí hơn , các sĩ tử Thanh Châu yêu mến, Đại nương tử Vệ Xuân ngay từ khi sinh Viên Huyền đại sư phán là mệnh phượng hoàng, Tiên Đế ban hôn với Hoàng Thái tôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-73.html.]

Ngay cả đứa trẻ cao bằng nửa chân ông , từ nhỏ thể thuộc làu《Luận Ngữ》, lớn lên chắc chắn cũng sẽ là tài năng xuất chúng.

Ba đứa trẻ , cho dù là đứa nào cũng thể chống đỡ vinh quang của họ Vệ trong vài chục năm tới.

Nào ngờ, chỉ trong vài năm, cả họ Vệ ở Thanh Châu nhổ bỏ tận gốc, tổ miếu truyền thừa hàng trăm năm cũng đốt sạch.

Phương Tự Đồng thầm thở dài trong lòng, may mắn là trời còn mắt, vẫn để hai mầm cây của dòng độc đinh.

giây tiếp theo, ông lắc đầu.

Hai mầm cây trông vẻ cũng sắp mọc lệch , một vì u uất trong lòng mà tướng giảm thọ, một tâm ma quấn , thì ôn nhuận như ngọc, nhưng đôi mắt u ám ánh sáng chất đầy bóng tối.

Đã đến Thịnh Kinh, tất nhiên ông bạn khuất mà chăm sóc hai mầm cây .

Vệ Xuân còn dễ , mười sáu tuổi, thể đều do chính tay ông điều trị, tuy thiếu mất sáu năm, nhưng chỉ cần đến lúc dầu cạn đèn tắt, ông vẫn cách giúp nàng dần dần khỏe .

Còn về Hoắc Giác…

Phương Tự Đồng ngước mắt lên, về phía bóng rực rỡ ở ngoài cửa.

Có lẽ vì đến vội vã, gương mặt trắng ngần của tiểu cô nương ửng hồng, đôi mắt to như mắt nai trong veo sáng ngời, như những quả mơ tràn đầy sức sống cành mùa xuân, khiến bầu trời u ám cũng trở nên sáng sủa hơn.

Phương Tự Đồng nhịn vuốt râu, đúng như Tô Thế Thanh , lẽ thiếu nữ chính là liều thuốc của Hoắc Giác, nên ông chăm sóc cho nàng thật khỏe mạnh mới .

***

Hai gian phòng phía Tây là nơi Phương thần y và Tô lão gia ở. Khương Lê đến tìm Tô Thế Thanh , ngờ Phương thần y cũng mặt.

Sau khi hành lễ với hai vị trưởng bối xong, qua miệng Tô lão gia nàng mới Phương thần y đến là để giải độc cho Tô Thế Thanh.

Từ khi Tô Thế Thanh ngã ở núi Đồng An năm ngoái, liệt giường suốt nửa năm, mãi đến vài tháng , Hoắc Giác đổi phương thuốc cho ông , tình trạng mới dần chuyển biến hơn.

Hoắc Giác , phương thuốc đó chỉ trị triệu chứng trị căn nguyên, thể thanh tẩy hết độc tố thẩm thấu m.á.u thịt và nội tạng.

Phương Tự Đồng thấy vẻ mặt lo lắng của Khương Lê, bèn an ủi: “Phu nhân cứ yên tâm, chất độc của Tô lão gia, lão già giải .”

“Phương thần y cứ gọi là A Lê là , ngài là trưởng bối của phu quân và a tỷ, tự nhiên cũng là trưởng bối của A Lê.” Khương Lê nghiêm túc : “Phu quân Phương thần y y thuật cao minh, mang bàn tay thần diệu, A Lê tin rằng Phương thần y chắc chắn thể chữa khỏi bệnh cho Tô lão gia.”

Loading...