TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:49:00
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Lê ngờ Hoắc Giác nỗi lo lắng của nàng, nàng bận tâm, tự nhiên thiếu thốn gì, còn khuyên đừng phân tâm, việc cấp bách là tập trung chuẩn cho kỳ thi Hội.

Hoắc Giác gì thêm, khi ăn tối với Khương Lê, ngoài một chuyến, khi về trong tay cầm theo một chiếc hộp gỗ đàn hương, đưa cho Khương Lê.

Khương Lê mở xem, thấy bên trong chứa một chồng ngân phiếu dày, kinh ngạc đến nỗi gần như thể chớp mắt.

Nàng đóng nắp hộp , ôm chặt chiếc hộp gỗ, khẽ hỏi : “Hoắc Giác, lấy những ngân phiếu ?”

Nàng kiểm tra kỹ càng, những ngân phiếu đều đóng dấu của tiền trang Đại Xương — tiền trang lớn nhất Đại Chu, chứng tỏ đều là thật!

Chồng ngân phiếu dày như , ít nhất cũng tới mười ngàn lượng.

Hoắc Giác vẻ mặt kinh ngạc lo lắng của thiếu nữ hồi lâu, mỉm nhẹ nhàng : “Đều là tiền bán chữ và sách cổ ở phủ Giang Ninh, khi nào rảnh, sẽ đến Diên Khánh đường bán thêm chữ , kiếm thêm tiền chi tiêu cho A Lê.”

Khương Lê mà ngơ ngác.

Trước đây ở thành Đồng An, khi nàng tập chữ, Hoắc Giác bên cạnh cũng rảnh rỗi, thường xuyên chữ vẽ tranh. Nàng vốn tưởng đó chỉ là thú tiêu khiển khi nhàn rỗi của , nào ngờ thể đổi nhiều bạc đến thế.

Chẳng trách nàng thường “nghèo Tú tài, giàu Cử nhân”, thì Cử nhân bán chữ cũng kiếm ít tiền!

Khương Lê rằng kiếp một bức chữ tranh của Hoắc Giác thể bán giá trời, bây giờ bán như còn là bán rẻ .

Nàng càng rằng khi còn ở thành Đồng An đây, sớm sai Thẩm Thính âm thầm lấy sạch kho bạc của những tên quan tham ô.

Kiếp mấy vụ án tham ô đều qua tay , những tên quan bề ngoài thanh liêm nhưng bên trong giàu đến nứt đố đổ vách nhờ cướp đoạt mồ hôi nước mắt của dân chúng, còn một vòng với tên của bọn chúng, kim chỉ về ai thì hôm đó sẽ tịch thu nhà đó.

Việc nuôi quân luyện quân ở trại Bạch Thủy cần nhiều bạc, bày mưu tính kế ở Thịnh Kinh cũng thể thiếu tiền, nên sớm sắp xếp.

“Chẳng trách cứ nhắc nhở A Lệnh thi đỗ Cử nhân trở về, thì chữ của Cử nhân lão gia đáng giá đến thế!” Đôi mắt Khương Lê sáng như trời, Hoắc Giác như một khối vàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-77.html.]

Cử nhân lão gia Hoắc Giác , coi như Khương Lê đang khen , gật đầu : “Mấy ngày nữa dẫn nàng dạo, thấy thích tiệm nào thì tìm môi giới mua cho nàng. Đợi đến Thịnh Kinh, các nàng mở tiệm lúc nào thì mở lúc đó.”

***

Vài ngày , bầu trời u ám mấy ngày qua hiếm khi quang đãng trở , ánh nắng trải một tấm thảm bạc mặt tuyết, xe ngựa qua để hai vệt lõm sâu.

Khương Lê ghế mềm trong xe, vén rèm bông dày lên, tò mò các cửa hiệu và phố Trường An.

Dù nàng luôn nhắc nhở điềm tĩnh, nhưng khuôn mặt trắng trẻo nhỏ nhắn vẫn giấu cảm xúc, như một chú chim khách khỏi lồng.

Hoắc Giác thấy nàng lộ vẻ mặt hứng thú dạt dào, bèn chậm rãi giới thiệu cho nàng, đó là tiệm may đồ lớn nhất phố Trường An, bên cạnh là Kim Ý lâu — tiệm trang sức mà các tiểu thư quý tộc yêu thích nhất, còn đối diện là Phi Tiên lâu — tửu lâu lớn nhất Thịnh Kinh, chỉ tiếp đãi quý tộc phú hộ.

Giọng trầm ấm dễ , nhanh chậm, Khương Lê đến là say sưa.

Nghe đến cùng nhịn hỏi: “Hoắc Giác, quen thuộc Thịnh Kinh đến thế?”

Không trách nàng ngạc nhiên, rõ ràng Hoắc Giác cũng mới đến Thịnh Kinh đầu như nàng, giống như ở đây lâu ?

Hoắc Giác thản nhiên đáp: “Mấy ngày gặp bạn ở hội quán, các Cử nhân địa phương .”

Mấy ngày nay đúng là ngày nào cũng ngoài, Khương Lê tất nhiên nghi ngờ gì, gật đầu tràn đầy hứng khởi ngoài cửa sổ.

Hoắc Giác cũng ngoài cùng nàng, ánh mắt chỉ dừng góc mặt nghiêng của nàng, khỏi nghĩ, kiếp khi A Lê mới đến Thịnh Kinh, cũng như , hệt như một chú chim khách thoát lồng, cái gì cũng thấy mới lạ.

Sau khi trở về Thịnh Kinh, thỉnh thoảng mơ thấy chuyện kiếp , mơ thấy căn hầm băng tối tăm thấy ánh sáng .

Có khi nửa đêm tỉnh giấc, thậm chí kìm ấn Khương Lê trong lòng xuống , làn da kề sát , thực sự cảm nhận ấm của nàng, nỗi tuyệt vọng sâu sắc vì mất nàng mới dần tan biến.

Ai cũng Thịnh Kinh chân thiên tử là nơi phồn hoa nhất thiên hạ, song, bao giờ thích nơi .

Loading...