TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-07-14 09:25:59
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trăng lưỡi liềm treo cao, bầu trời trong xanh từ khi nào bắt đầu đổ tuyết.

Hoắc Giác đặt thiếu nữ đang ngái ngủ lên giường, chợt thấy vài tiếng bước chân dừng bên ngoài phòng.

Sau khi đắp chăn và buông rèm xuống, nhíu mày, chậm rãi bước ngoài hỏi: “Chuyện gì ?”

Một hộ vệ tiến lên một bước, chắp tay thi lễ, đó hạ giọng : “Vừa Tiết Thế tử trèo tường viện phía Đông.”

Khóe mắt Hoắc Giác giật giật, ngờ là vì , viện phía Đông tìm ai cần đoán. Với hành vi của Tiết Vô Vấn, nửa đêm đột nhập khuê phòng, nếu cha và đại ca còn sống, chắc chắn sẽ đánh gãy chân đưa về phủ Quốc Công.

hiện tại đương nhiên thể đánh gãy chân Tiết Vô Vấn .

Hoắc Giác bày vẻ mặt bình thản, về phía viện phía Đông, : “Cứ để mặc .”

Theo thói quen của trong cung, tối nay chắc chắn sẽ tổ chức một bữa tiệc rượu náo nhiệt. Tiết Vô Vấn là Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, ước chừng thể ở đây lâu .

Hoắc Giác đoán sai, Tiết Vô Vấn chỉ nửa canh giờ.

Đồng ma ma thấy đột nhiên đến, cũng ngạc nhiên, chỉ : “Thế tử đến đúng lúc, cô nương uống thuốc xong, đang định nghỉ ngơi.”

Tiết Vô Vấn gật đầu , đẩy cửa bước .

Trong phòng thoang thoảng hương thơm, một ngọn nến nhỏ đặt chiếc bàn nhỏ ở đầu giường.

Vệ Xuân để mái tóc đen xõa xuống, tựa gối thêu hoa phù dung màu xanh, cúi đầu sách du ký.

Nghe thấy tiếng đẩy cửa, nàng cũng ngẩng đầu lên, chỉ nhẹ nhàng : “Sao ma ma ?”

Người đến lên tiếng, khi Vệ Xuân nhận điều gì đó đúng, Tiết Vô Vấn đến đầu giường, lấy cuốn sách trong tay nàng , : “Ánh sáng quá yếu, cẩn thận hỏng mắt.”

Sau một khoảnh khắc ngạc nhiên, Vệ Xuân nhanh chóng lấy bình tĩnh, liếc một cái rủ mi mắt xuống.

Tiết Vô Vấn kỹ gương mặt nàng , xuống bên cạnh nhếch môi hỏi: “Giận ?”

Hôm nay mặc quan phục màu đỏ rực, đầu đội mũ vàng, gương mặt như ngọc, đôi mắt đào hoa lấp lánh vì men rượu, khi khác như chứa đựng tình ý.

Toàn toát lên vẻ phong lưu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-87.html.]

Vệ Xuân thản nhiên : “Tại giận chứ?”

“Vậy nàng ?” Tiết Vô Vấn đưa tay nắm lấy cằm nhọn của nàng , giọng khàn khàn vì rượu mạnh: “Đã gặp nhiều ngày như , chẳng lẽ nhớ ? Ta ngày nào cũng nhớ nàng.”

Vệ Xuân quen với những lời đường mật như thế của , mím môi, thản nhiên : “Giờ mỹ nhân bên cạnh, ngọc quý bên , còn cần gì nhớ ?”

Lời dứt, khí xung quanh chợt im lặng, ngay cả ngón tay nam tử đang nắm cằm nàng cũng khựng .

Vệ Xuân ngậm miệng, trái tim nặng nề chìm xuống.

Những lời như nàng nên , phù hợp với lúc , cũng đúng phận.

Nàng hối hận đầu .

Ngay đó, thấy Tiết Vô Vấn nhẹ một tiếng, đưa tay cầm đèn bàn qua, đặt bên cạnh mặt Vệ Xuân, : “Vệ Xuân, câu xem.”

Nói xong, nắm cằm nàng nhẹ nhàng xoay mặt nàng , để khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lộ ánh đèn, khiến nàng còn chỗ để trốn.

Thái độ trêu đùa mèo con của thực sự khiến Vệ Xuân chút bực bội. Nàng ngước mắt lên, há miệng cắn lên ngón cái của Tiết Vô Vấn đang áp cằm nàng, hàm răng trắng muốt chút nương tình.

Chẳng mấy chốc nếm vị rỉ sắt tanh nhạt, ngón tay của nàng cắn hai vết thương.

Tiết Vô Vấn vẫn mặt đổi sắc, kêu đau cũng rút tay , cứ như chằm chằm nàng rời mắt, để nàng cắn cho thỏa thích. Đợi khi nàng nới lỏng hàm răng, còn tiến gần, nửa nửa : “Răng đau ?”

Vừa dùng đầu ngón tay chai sạn lướt qua hàm răng nàng , quấn lấy đầu lưỡi mềm mại của nàng , thấy nàng sắp nổi giận, mới rút ngón tay , đưa miệng mút một cái, tặc lưỡi: “Chua đến nỗi răng sắp rụng .”

Vệ Xuân liếc một cái, thèm để ý đến hành động càn quấy vô liêm sỉ của .

Tiết Vô Vấn vẫn tha, cầm chặt đèn bên cạnh mặt nàng , nhất định ép nàng lời ghen tuông một nữa. Cô nương theo bấy lâu, đây là đầu tiên ghen, trời mới thích dáng vẻ ghen tuông của nàng đến mức nào.

Vệ Xuân thực sự chịu nổi nữa, đẩy tay cầm đèn của , : “Tiết Vô Vấn, nên .”

“Không vội, còn một khắc.”

Tiết Vô Vấn cũng trêu chọc nàng nữa, đặt đèn xuống, áp lên , cắn lấy đôi môi mà ngày đêm mong nhớ miệng. Vệ Xuân nhắm mắt , đầu chìm sâu chiếc gối mềm mại, đầu lưỡi nếm vị rượu nhạt trong môi răng của .

Hắn lâu chạm nàng , đang ở độ tuổi tinh lực dồi dào, nhịn lâu như , cả đương nhiên phấn khích thôi, m.á.u điên cuồng dồn xuống phía .

Ngay cả thở cũng nóng bỏng.

Loading...