TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 88
Cập nhật lúc: 2025-07-14 09:26:01
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi mắt của nam nhân dần dần nhuốm đầy dục vọng, ngấu nghiến nàng đến tận xương tủy, nhưng cuối cùng vẫn nhịn .
Hắn còn việc quan trọng , đêm nay chỉ là vì nhớ nàng quá, mới tranh thủ đến nàng một cái.
Tiết Vô Vấn đưa tay lau nước miếng ở khóe môi nàng , khàn giọng : “Vài ngày nữa sẽ đưa Vương Miểu về Doanh Châu.”
Vệ Xuân sững một lúc, thì nữ nhân họ Vương mà Vương gia gửi đến là Vương Miểu.
Bà nội của Vương Miểu và bà ngoại của Tiết Vô Vấn là biểu tỷ , theo thế hệ mà , Vương Miểu quả thật nên gọi Tiết Vô Vấn một tiếng “biểu ca”.
Cô nương nhỏ hơn nàng vài tuổi, hiện đang ở tuổi trăng tròn, ở Doanh Châu cũng nổi tiếng là một mỹ nhân. Hai từng vài gặp mặt, lúc đó tiểu cô nương còn nhỏ, luôn thích theo nàng , miệng luôn gọi “Xuân tỷ tỷ”.
Mấy năm gặp, tiểu cô nương đến tuổi bàn chuyện hôn nhân, và sẽ thành là Tiết Vô Vấn.
Dáng vẻ ngẩn ngơ của nàng thực sự đáng yêu, Tiết Vô Vấn nhịn mà thơm nhẹ khóe môi nàng , dỗ dành: “Nàng cũng cần ghen với , với chỉ gặp bốn năm , ngay cả trông thế nào cũng rõ.”
Lời quá, với khả năng gần như gặp qua là quên của , thể rõ dáng vẻ của .
Vệ Xuân im lặng một lúc, cuối cùng mở miệng : “Không cần như , nếu là nàng thì cũng sẽ khác, sớm muộn gì cũng thành .”
“Ta sẽ thành .” Tiết Vô Vấn cúi đầu tìm ánh mắt nàng, đáy mắt nàng , nghiêm túc : “Cha sẽ ép cưới khác, họ sẽ bạc đãi nàng, cũng .”
Đầu ngón tay Vệ Xuân vô thức run rẩy, từ lời của , nàng đoán ai là cưới nữ nhân họ Vương.
“Năm đó dượng của Vương Miểu từng Quy Đức Tướng quân chính Tam phẩm trong quân đội Thanh Châu, khi ông ngoại mất, chỉ thăng quan mà còn thu nửa quân của Thanh Châu xuống quyền.”
Vệ Xuân Tiết Vô Vấn, mặt tái nhợt, giọng hiếm khi chút gấp gáp: “Khi , họ Vương ở Doanh Châu sớm đầu phục đó ? Cũng chính là đó cưới nữ nhân họ Vương, mượn cơ hội lôi kéo phủ Định Quốc Công của các , ?”
Tiết Vô Vấn câu hỏi của nàng cho sửng sốt.
Hắn nàng thông minh, nhưng ngờ thông minh đến mức , chỉ từ vài lời lỡ miệng của , thể một mà mười, đoán chuyện mà Vương gia năm đó.
nàng cuốn bất kỳ tranh chấp nào, thể nàng quá yếu, lo lắng quá nhiều, e rằng sẽ tổn hại đến tuổi thọ.
Tiết Vô Vấn khẳng định cũng phủ nhận, chỉ hạ giọng :
“Vệ Xuân, nàng cần phiền lòng tìm sự thật năm đó, việc . Nếu , còn thông minh như quỷ của nàng, thông minh hơn nàng tưởng nhiều.”
“Tiết Vô Vấn—”
“Ta về cung .” Tiết Vô Vấn dịu dàng ngắt lời Vệ Xuân, chạm nhẹ lên trán nàng : “Đừng nghĩ nhiều, vài ngày nữa, sẽ đón nàng về Vô Song viện.”
Thấy vẻ nhiều, trong lòng Vệ Xuân lờ mờ câu trả lời, đáy mắt lập tức trở nên lạnh lẽo.
***
Gió lạnh vút qua, trong con hẻm sâu, cành khô gió thổi kêu xào xạc.
Ám Nhất tay cầm dây cương, thấy bóng dáng Tiết Vô Vấn, vội vàng xuống ngựa, cung kính : “Thế tử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-88.html.]
Tiết Vô Vấn khẽ đáp một tiếng: “Bên Phi Tiên lâu xảy chuyện gì? Đã tra rõ ?”
“Tiền chưởng quỹ là mấy công tử nhà thế gia say rượu gây chuyện, vô ý đẩy Tuyên Thế tử của phủ Định Viễn Hầu từ tầng ba xuống, khiến té gãy một chân, Tiền chưởng quỹ cho đưa Tuyên thế tử về phủ.”
Tiết Vô Vấn đang chống cửa xe khựng , đầu Ám Nhất: “Tuyên Nghị?”
“Phải. Tiền chưởng quỹ đặc biệt mời chuyên gia nắn xương đến Hầu phủ để xem chân cho Tuyên thế tử, ý của đại phu đó, vài tháng là thể khỏi hẳn.”
Ám Nhất dừng một chút, tiếp: “Vị Tuyên thế tử cũng thật xui xẻo, say rượu nhầm chỗ, cẩn thận cuốn tranh chấp của khác, vô duyên vô cớ gặp họa từ trời rơi xuống.” Vô duyên vô cớ? Họa từ trời rơi xuống?
Tiết Vô Vấn tin đây là trùng hợp. Nghĩ đến mâu thuẫn giữa Tuyên Nghị và Hoắc Giác mấy ngày , khỏi nheo mắt .
“Ngoài .” Ám Nhất xoa xoa mũi, khẽ ho một tiếng, : “Những ám vệ đột nhiên xuất hiện ở Thịnh Kinh liên quan đến trại Bạch Thủy. Nghe Ám Tứ Ám Ngũ , vẻ như những đó che giấu, chỉ đợi Ám Tứ Ám Ngũ tìm đến. Ám Tứ Ám Ngũ bảo xin chỉ thị của Thế tử, nên xử lý những ?”
Tất cả ám vệ của phủ Định Quốc Công đều mối quan hệ giữa trại Bạch Thủy và vị ở Vô Song viện , Tiết Vô Vấn lệnh, họ dám động đến những đó.
Khóe miệng Tiết Vô Vấn giật giật, trong lòng rõ, hiện giờ bộ trại Bạch Thủy lệnh ai.
Từ khi Thịnh Kinh, tiểu tử đó chỉ liên tục hành động mà còn giấu giếm , thậm chí còn cố ý để lộ sơ hở để điều tra, tiện thể giúp xóa hết dấu vết.
Thật đúng là cả hai tỷ đều thể khiến yên tâm.
Tiết Vô Vấn day day trán, thở dài một tiếng: “Cứ để mặc . Sau nếu của trại Bạch Thủy cần giúp đỡ, ngươi bảo Ám Tứ bọn họ lén lút tay một chút, đừng để khác tra họ.”
“Vâng.” Ám Nhất đáp một tiếng, đợi Tiết Vô Vấn lên xe hỏi: “Thế tử là về phủ về cung?”
“Về cung.” Tiết Vô Vấn nhếch môi, kéo chiếc áo choàng rơi ghế mềm lên, nửa nửa : “Yến tiệc trong cung còn kết thúc, thể rời lâu ?”
Sắc mặt Ám Nhất đổi, cứ cảm thấy khi chủ tử nhà nhắc đến “yến tiệc”, nụ đó giống như g.i.ế.c .
***
Đương kim Hoàng thượng đăng cơ hơn năm năm, vốn luôn đề xướng vua cùng vui, chỉ cần lễ tiết lớn, đều thiết yến trong cung, mở tiệc chiêu đãi quần thần.
Yến tiệc hôm nay tổ chức ở điện Thu Diên, Tiết Vô Vấn cung, thái giám đến đón, : “Tiết đại nhân, Hoàng thượng đang đợi ngài ở Ngự thư phòng, mời ngài theo nô tài đến.”
Tiết Vô Vấn nhận đây là Triệu Bảo Anh, thái giám cầm bút trọng dụng nhất bên cạnh Thành Thái Đế, vội một tiếng, : “Làm phiền Triệu công công.”
Triệu Bảo Anh khuôn mặt dịu dàng mềm mại nữ tính, tuy qua tuổi tứ tuần, nhưng vì bảo dưỡng nên trông trẻ hơn tuổi thật nhiều.
Nghe sự khách khí trong lời của Tiết Vô Vấn, Triệu Bảo Anh vung phất trần, cung kính một tiếng, : “Tiết đại nhân khách khí .”
Hai đều ý giữ mặt mũi cho , khi chuyện còn khách sáo hơn .
Đến ngoài Ngự thư phòng, Tiết Vô Vấn khẽ gật đầu với Triệu Bảo Anh, bước nội điện.
Vừa ngước mắt lên thấy Thành Thái Đế mặc cát phục gấm màu vàng óng thêu mây ngũ sắc, hình dơi và thập nhị chương(*), ghế vuông khắc rồng vàng năm móng, mỉm .
(*) Hoa văn thập nhị chương gồm nhật, nguyệt, tinh thần, sơn, long, hoa trùng, tông di, tảo, hỏa, phấn mễ, phủ, phất.
Tiết Vô Vấn tiến lên quỳ lạy, cung kính : “Vi thần bái kiến Hoàng thượng.”