TRỌNG SINH VỀ NĂM 16 TUỔI CHỈ MUỐN ÔM ĐÙI TIỂU MỸ NHÂN - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-07-21 04:26:19
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn quả thật nhập ma chướng, từ khi mơ thấy nàng, định sẵn ma tâm vây hãm, bình yên.

Ban đầu khi nàng xuất hiện trong mơ, thấy rõ mặt nàng, chỉ thấy giọng đầy căm hận của nàng luôn vang vọng bên tai.

“Tuyên Nghị, nếu ngươi buông tay, sẽ gọi đấy!” “Đáng đời ngươi! Lần ngươi dám sàm sỡ , sẽ cắn mạnh hơn!”

“Tuyên Thế tử, thích , cũng cho của ngươi , xin đừng đến quán rượu nữa.”

“Tuyên Nghị, cầu xin ngươi, hãy để .”

“Tuyên Nghị, thà c.h.ế.t chứ lấy ngươi. Ta vốn thích ngươi, đây , bây giờ cũng !”

Những lời , lặp lặp , từng chữ từng câu xuất hiện trong mơ. Rõ ràng là giọng như , nhưng lời sắc như dao, từng nhát từng nhát, đ.â.m cho tim m.á.u me đầm đìa.

Tuyên Nghị thấy rõ mặt nàng, nhưng nhớ rõ mồn một những lời nàng , quên chữ nào, đến khi tỉnh dậy, tim vẫn đau nhói.

Ban đầu tưởng trúng mê hương, nên mới ảo giác. cùng một giọng , cùng một cảnh tượng, lặp lặp trong mơ, đêm qua đêm khác, dần dần cũng chịu nổi.

Vừa ghét bỏ bản tình cảm chi phối trong mơ, tức giận vì nỗi đau buồn và tiếc nuối vương vấn trong lồng n.g.ự.c khi tỉnh dậy.

Từ tuổi vấn tóc(*), Tuyên Nghị thường xuyên lui tới kỹ viện.

(*)Tuổi vấn tóc của con trai thời xưa là năm 15 tuổi.

Đối với , nữ sắc chẳng qua như bầu rượu ngon bàn, khi hứng thú đến thì thể nhấp một chút cho vui. nếu còn hứng thú, dù đập vỡ bầu rượu xuống đất, cũng chẳng tiếc.

Chu Diệp đây thường đùa rằng lòng sắt đá, chỉ Chu Diệp, ngay cả bản cũng nghĩ .

Vì thế, tin, bao giờ tin, sẽ như trong mơ, vì một nữ tử mà nếm trải nỗi đau khao khát đáp .

Cho đến , mơ thấy gương mặt của nữ tử đó.

Trong mơ, nàng ném vỡ một vò rượu mạnh xuống đất, trong mùi rượu nồng đậm, với những xem bên ngoài quán rượu: “Hôm nay quán rượu Dương Ký khai trương!”

Hôm đó cô nương mặc áo màu xanh đậu, váy trắng như tuyết, búi tóc kiểu tiểu nương tử xuất giá, tươi như hoa, duyên dáng yêu kiều, tựa một chùm hoa sơn cành, thanh tao kiều diễm.

Hắn nụ mặt nàng cho choáng ngợp, như sợi lông vũ khẽ lướt qua đầu tim.

Đêm dài tĩnh lặng, một tiếng động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-16-tuoi-chi-muon-om-dui-tieu-my-nhan/chuong-96.html.]

Tuyên Nghị mở mắt, ấn lên ngực, tim đập dữ dội như vọt khỏi lồng ngực.

Chợt nhớ đến cô nương phố Trường An.

Nàng im lặng ở đó, khoác áo choàng đỏ thắm, nghiêng mặt, đến con mắt cong cong.

Tuy phía là vô ánh đèn chiếu rọi, nhưng dù là ánh đèn rực rỡ đến cũng sánh với nụ trong ánh mắt đong đưa của nàng.

Trong khoảnh khắc đó, Tuyên Nghị nhận , vô cùng rõ ràng, cũng nàng, giống như trong giấc mơ.

***

Nửa đêm u ám, mây đen như lũ. Gió lớn thổi mang theo những hạt mưa đá to, rít gào trong trung.

Cách đó hàng trăm dặm, tại huyện Lâm An, Huyện lệnh Tông Úc nha môn, nhíu mày về phía Đông Nam, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Thoáng thấy mấy viên Huyện úy vội vã đến, Tông Úc càng nhíu chặt mày, hỏi: “Dân chúng trong thành hợp tác ? Đã sơ tán hết đến ngoại thành ?”

Viên Huyện úy đầu khẽ : “Hoắc công tử đích khuyên bảo, ít Lý trưởng, Bảo trưởng đều thuyết phục, dẫn dân làng thu dọn hành lý, về phía ngoại thành .”

Tông Úc xong, nhẹ nhõm thở dài một , : “Rất , thể lời khuyên là . Còn những khuyên, chỉ thể theo mệnh thôi.”

Huyện úy gật đầu đáp: “Vừa Hoắc công tử còn nhờ tiểu nhân với đại nhân một câu, sức hạn, thiên đạo định. Nếu thật sự rồng đất trở , đại nhân hết sức , cần tự trách.”

Tông Úc nghĩ đến vị công tử đoan chính tự trọng , khuôn mặt lạnh lùng nghiêm trọng cuối cùng cũng dịu đôi chút, : “Dân chúng rút , tất cả các ngươi, nhanh chóng theo bổn quan!”

Dứt lời, Tông Úc lập tức lên ngựa, thúc ngựa phi nhanh về phía ngoại thành Lâm An.

Hơn mười con tuấn mã màu đỏ thẫm nhanh chóng lao trong gió tuyết mưa đá, nửa canh giờ , đoàn khỏi cổng thành, thấy một tiếng “ầm” vang lên từ phía Đông Nam, âm vang như sấm, chấn động đến ù tai.

Tông Úc ngoảnh đầu , chỉ thấy trong đêm đen, gió sương tuyết đá hoành hành, đất như tiếng pháo nổ, tựa như nghìn quân vạn mã qua.

Tông Úc rùng trong lòng.

Quả nhiên như Hoắc Giác , trời giáng điềm lạ, rồng đất trở .

Trong tiếng ầm ầm như trời long đất lở , Tông Úc khỏi nhớ đến một câu châm ngôn mà tộc trưởng họ Tông từng nhắc đến—

Đêm Thượng Nguyên, nếu rồng trời phun sương, rồng đất trở , thì long mạch sẽ dời, quốc gia lâm nguy.

Loading...