Chân Ngọc lúc cũng mắt mong chờ chằm chằm Trì Xu Nhan, hỏi cô rốt cuộc đóng gói đồ ăn ở .
Trước đây cô cảm thấy đồ ăn ở căng tin cũng ngon, nhưng bây giờ đồ ăn căng tin so với đồ ăn mà Xu Nhan đóng gói thì quả thực giống như cám heo.
Trì Xu Nhan thầm nghĩ, sức hấp dẫn của ngự trù là lớn như ? Hôm nay một vị ngự trù, trong nhà sẽ thiếu đồ ăn ngon. Trì Xu Nhan tâm trạng cũng , mở miệng : “Món là khác tặng cho , , mang cho các nhé!”
Dương Lam và Chân Ngọc đành thôi, nhưng Xu Nhan , hai cũng vô cùng vui vẻ.
Bên , tại Kỳ Thị, Trợ lý Chu hôm nay một phen kinh hãi, đường lái xe cứ thấp thỏm, mãi đến khi mang mấy hộp đồ ăn đến văn phòng của ông chủ, Trợ lý Chu mới lấy tinh thần.
Một trong những giám đốc của Kỳ Thị, giám đốc Vương, đang run rẩy báo cáo công việc với ông chủ, lúc thấy Trợ lý Chu quả thực như thấy vị cứu tinh.
Quả nhiên!
Không lâu , Kỳ Trăn Bách vẫy tay bảo ngoài . Giám đốc Vương vội vàng mang theo báo cáo của chuồn lẹ. Trong lòng ông thầm nghĩ, khí thế của ông chủ nhà thật sự ngày càng đáng sợ.
Chờ giám đốc Vương cửa, Trợ lý Chu nhanh báo cáo hành trình của hôm nay. Khi nhắc đến căn nhà ma, Trợ lý Chu vẻ mặt hoảng sợ và kinh ngạc : “Boss, ngài , thế giới thật sự ma! Căn nhà ma đó thật sự quá đáng sợ!”
Trợ lý Chu xong câu , ban đầu cho rằng ông chủ nhà sẽ hỏi thêm vài câu, nào ngờ ông chủ xong một câu nhẹ nhàng: “Tiếp tục !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-380-boss-chau-gai-ngai-qua-xinh-dep-canh-11.html.]
“Boss, thế giới thật sự ma. May mà và tiểu cháu gái đều ! Hơn nữa, tiểu cháu gái của ngài thật sự quá đáng yêu và quá xinh !” Trợ lý Chu lúc quá trớn, trực tiếp buột miệng cách xưng hô lúc của . Vốn tưởng rằng ông chủ nhà sẽ nghi ngờ những thứ quỷ thần lung tung của ông, nào ngờ sự chú ý của ông chủ nhà ở một nơi khác.
Kỳ Trăn Bách nguy hiểm nheo mắt : “Tiểu cháu gái?”
Trợ lý Chu vội nuốt nước miếng, vội vàng giải thích: “Boss, thấy tiểu thư Trì tuổi còn quá nhỏ, là , là cháu gái của ngài, cho nên mới xưng hô tiểu thư Trì là tiểu cháu gái!”
Nếu đây Kỳ Trăn Bách chỉ là mặt biểu cảm, thì lúc , khi Trợ lý Chu câu “cháu gái của ngài”, khuôn mặt đơ cứng của Kỳ Trăn Bách suýt nữa thì nứt . Nhiệt độ xung quanh theo khí thế sắc bén của mà giảm mạnh. Ánh mắt sắc bén Trợ lý Chu, khiến ông sắc mặt trắng bệch, hai chân mềm nhũn, chỉ ông chủ nhà mặt biểu cảm, lạnh lùng phun một câu: “Ai cho ông cô là tiểu cháu gái của ?”
Vân Vũ
Trợ lý Chu việc bên cạnh ông chủ nhà nhiều năm như , vẫn phân biệt ông chủ đang tức giận như thế nào. Thường thì sắc mặt ông chủ càng bình tĩnh, chứng tỏ tâm trạng ông càng tệ.
Lúc , ông chủ nhà với vẻ mặt bình tĩnh đáng sợ, thậm chí ông mơ hồ còn cảm thấy sắc mặt ông chủ u ám, Trợ lý Chu kinh hồn bạt vía, câu “tiểu cháu gái” của chọc giận ông chủ như thế nào. Vẻ mặt lo sợ, tay vẫn cầm hộp cơm, trong đầu Trợ lý Chu mơ hồ một suy đoán đáng sợ, nhưng thể tin .
Ông cảm thấy ông chủ nhà tìm ai bạn gái cũng thể tìm một tuổi nhỏ như !
Trợ lý Chu nuốt nước miếng: “Nguyên… nguyên lai tiểu thư Trì… thật sự … Boss của tiểu…” Hai từ “cháu gái” ánh mắt sắc bén đáng sợ của ông chủ, ông gan thốt .
Kỳ Trăn Bách nguy hiểm nheo mắt , đột nhiên chuyển chủ đề : “ già lắm ?”
Trợ lý Chu nhanh chóng : “Không già, già, Boss đương nhiên già !”
Kỳ Trăn Bách lạnh lùng nheo mắt : “Vậy ông cảm thấy và vị khách hôm nay ông đón quan hệ gì?”