Trọng Sinh Về Năm 17 Tuổi: Tôi Trở Thành Thiên Sư Bắt Quỷ - Chương 611: Gặp mặt Phó Khi Ân (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-10 17:01:54
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc kệ trong lòng Chu Mạn Thanh bao nhiêu phức tạp, Trì Xu Nhan vẫn tính mang cô . Chu Mạn Thanh cũng bộ tịch, cô vẫn luôn tâm niệm gặp Phó Khi Ân.

Buổi chiều 4 giờ rưỡi, trong phòng riêng của nhà hàng, khi Trì Xu Nhan và Chu Mạn Thanh đến, Phó Khi Ân đến sớm. So với đầu gặp mặt với phong thái nhẹ nhàng , Trì Xu Nhan nhận thấy sắc mặt đối phương vô cùng tái nhợt, tiều tụy nhiều, môi còn chút huyết sắc nào.

Trước còn là một trẻ tuổi đang ở độ phong hoa chính mậu ( nhất đời ), nhưng lúc , thấy thể đối phương chút còng xuống, rõ ràng đang ở độ tuổi thanh xuân tươi , nhưng tang thương như một ông lão.

Cô rõ ràng chú ý thấy Phó Khi Ân đang mặc quần áo bệnh nhân. Phó Khi Ân khó khăn gượng một nụ : “Gần đây thể ! Không chuyện gì lớn !”

Chu Mạn Thanh lúc thấy Phó Khi Ân sắc mặt tái nhợt đang mặc quần áo bệnh nhân, nước mắt trong hốc mắt tuôn trào như vỡ đê, càng chảy càng nhiều, ngừng , cả quỷ hồn chút suy sụp.

Không đợi Trì Xu Nhan mở lời, Chu Mạn Thanh vội vàng : “Trì đại sư, cô nhất định dặn dò chăm sóc thể thật ! Phải lời bác sĩ!”

Trì Xu Nhan cảm thấy bộ dạng của Phó Khi Ân e rằng liên quan đến cái c·hết của Chu Mạn Thanh. Lúc cô thật sự sợ Phó Khi Ân lòng đổi , tìm một phụ nữ khác, thì Chu Mạn Thanh cả đời cũng quá bi ai.

Hiện giờ thấy Phó Khi Ân vẫn nhớ nhung Chu Mạn Thanh quên, Trì Xu Nhan thở phào nhẹ nhõm, thấy Chu Mạn Thanh sắp suy sụp cảm xúc, cô lặng lẽ gật đầu hiệu cô bình tĩnh.

Vân Vũ

Trì Xu Nhan dời ánh mắt khỏi Chu Mạn Thanh, về phía Phó Khi Ân : “Phó tìm chuyện gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-611-gap-mat-pho-khi-an-2.html.]

Phó Khi Ân mở miệng : “ ít nhiều nhờ sự giúp đỡ của cô từ miệng Vu đại diện, nên Chu Mạn Ninh mới đền tội, Mạn Thanh mới thể giải thoát. Mặc kệ thế nào, đại ân của Trì đại sư, Phó Khi Ân khắc cốt ghi tâm, cả đời sẽ quên!”

Trì Xu Nhan rõ ràng chú ý thấy khi Phó Khi Ân nhắc đến mấy chữ ‘Chu Mạn Thanh’, tay run rẩy, xem tình cảm của đàn ông Phó Khi Ân dành cho Chu Mạn Thanh cũng hề cạn.

Trì Xu Nhan giả vờ nghi hoặc : “ dường như từng tiểu thư Chu Mạn Thanh kết hôn, nhưng từng một bạn trai! Chỉ tiếc chia tay, ai đường nấy!”

Nói đến đây, câu chia tay kích thích Phó Khi Ân , Phó Khi Ân nhất thời hốc mắt đỏ bừng, đồng tử đầy tơ m.á.u lập tức ngập nước mắt, nhưng cố gắng kìm nén nước mắt, c.ắ.n chặt môi : “ từng... từng nghĩ đến việc chia tay cô , từng nghĩ đến. hối hận, thật sự hối hận lúc tại chỉ lo ngạo khí mà tìm cô giải thích rõ ràng, mặc kệ cô giận đến . càng hối hận lúc tại chỉ vì vài tin nhắn của Chu Mạn Ninh mà xuất ngoại luôn. Nếu lúc giải thích rõ ràng với cô , hoặc là mang cô xuất ngoại, Mạn Thanh ... c.h.ế.t?” Chữ cuối cùng khó khăn lắm mới thốt . Ngừng một lát, Phó Khi Ân đột nhiên mất kiểm soát, trừng đôi mắt đỏ ngầu đầy thù hận : “Không, lúc thấu phụ nữ Chu Mạn Ninh ý , lúc nên g.i.ế.c cô Mạn Thanh! Chỉ tiếc Mạn Thanh cô ... cô vẫn...” c·hết, còn c·hết t.h.ả.m như !

Anh mới bắt đầu còn cố nhịn, nhưng theo lời dứt, đột nhiên nghẹn ngào thành tiếng.

 

 

 

 

 

Loading...