“Dì , dì …” Một bên thấy dì mê , ngoan cố hồ đồ, Khương Tuyết đang định khuyên ngăn cũng thấy cảnh tượng đáng sợ , lời khuyên đột nhiên im bặt.
Chỉ trong chớp mắt, cô bộc phát một tràng hét chói tai, tròng mắt quả thực lồi ngoài, sắc mặt trắng bệch, cơ thể như định thuật, sợ hãi đến mức run rẩy, răng va lập cập.
Bóng quỷ dường như chú ý tới ánh mắt của hai , đầu , khuôn mặt hư thối gần hết, cùng với một con mắt tròng trắng xanh quỷ dị còn sót . Cái miệng to như chậu m.á.u nhếch lên một nụ âm trầm và nhào về phía hai . Khương Tuyết càng sợ hãi đến mức tè quần, tròng trắng mắt lật ngược ngất xỉu ngay tại chỗ.
Mà ngay khoảnh khắc Khương Tuyết ngất xỉu, bóng quỷ đang định nhào tới đột nhiên như lửa đốt, ảnh kéo dài vặn vẹo, quằn quại trong đau khổ ngừng, khuôn mặt dữ tợn hư thối ngoảnh đầu oán độc Trần Mỹ Lâm một cái.
Hóa , Trần Mỹ Lâm đang hoảng loạn thất thố, mặt trắng bệch cũng lấy can đảm từ , lá bùa đang dán trán con gái liền bà ném thẳng bóng quỷ. Quả nhiên, bóng quỷ đang đau đớn liền tháo chạy về phía cửa sổ.
Trần Mỹ Lâm thấy bóng quỷ rời , lấy tinh thần nhất thời hai chân mềm nhũn phịch xuống đất, hai mắt ngây dại, trong đầu trống rỗng ù ù, thở dốc liên hồi, giống như sống sót t·ai n·ạn.
Chờ mãi mới hồn, ý nghĩ đầu tiên của bà là đời thật sự quỷ, con gái bà thật sự chọc loại thứ ?
Trần Mỹ Lâm nghĩ đến bóng quỷ , nhất thời run rẩy vì sợ hãi, run rẩy tay kéo vạt áo con gái . Khi thấy vết hằn sâu bụng con bé, nếu để quỷ vật nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa, con gái bà thể chân ghế đan nhọn hoắt mổ bụng, càng khiến bà nghĩ mà rùng .
Trần Mỹ Lâm con gái những vết xanh tím sâu đậm lõm xuống do vật nhọn gây , đ.â.m xuyên qua da thịt tạo thành vết thương hở, tập trung ở ngũ tạng lục phủ, gần như tạo thành một hình tròn, dường như chỉ cần nhấc lớp da thịt lên là thể lột cả mảng da xuống.
Thậm chí căn bản cần rắc rối như , trực tiếp từ chính giữa là thể mổ bụng! Vừa nghĩ đến cảnh đáng sợ chiếc chân ghế đan nhọn hoắt từng tấc từng tấc lún bụng con gái, thật sự khiến bà lạnh gáy.
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ve-nam-17-tuoi-toi-tro-thanh-thien-su-bat-quy/chuong-662-bong-quy-but-tien.html.]
Trần Mỹ Lâm suy nghĩ đến đây, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, khó trách rõ ràng con gái hôn mê bất tỉnh, cơ thể thường xuyên run rẩy, căn bản là quỷ vật tra tấn, đau chịu nổi, mà bà cứ tưởng phát bệnh, còn từng sai hầu đè con gái .
Trần Mỹ Lâm bỗng nhiên kinh hãi, nhớ tới chiếc ghế đan ở ban công, kiềm chế nỗi sợ hãi, kéo mạnh rèm cửa . Nhất thời bà thấy chiếc ghế đan một bóng đang rung lắc, thật giống như thứ gì đó đang đó .
“Phu nhân, chuyện gì ?” Tiền tẩu ( ) lầu Mạnh trạch đột nhiên thấy tiếng thét chói tai hoảng sợ của phụ nữ, phát hiện là ở lầu hai, vội vàng chạy lên, đẩy cửa liền thấy cô Khương Tuyết ngất xỉu mặt đất.
Trần Mỹ Lâm Tiền tẩu sợ hãi đến mức run rẩy cả , che miệng , vẻ mặt kinh hãi thôi, loạng choạng thiếu chút nữa ngã xuống đất. Tiền tẩu sửng sốt, chút khó hiểu, vội vàng tiến lên đỡ Trần Mỹ Lâm dậy, Trần Mỹ Lâm đang thẳng hất tay .
Tiền tẩu theo ánh mắt sững sờ thất thần của Trần Mỹ Lâm ngoài, thấy chiếc ghế ở ngoài yên tĩnh, bất động, càng thêm khó hiểu: “Phu nhân, chuyện gì ? Cô Khương Tuyết ngất xỉu, đất, chỗ đó lạnh lắm mà!”
“Mày mới thấy cái ghế đan di chuyển ?” Trần Mỹ Lâm run rẩy cả răng, túm lấy Tiền tẩu tới.